"Bác, người không phải biết không biết con cố gắng bao nhiêu mới nắm
được một nhược điểm của Cố Lan San, chẳng lẽ con phải bỏ trắng hết bao
công sức sao?" Vương Giai Di nhịn không được có chút bi thương: "Bác,
ngay cả người, bây giờ nay cả người cũng nghiêng về phía Cố Lan San
sao?"
"Giai Di, trong lòng ta, chỉ có con cùng Ân Ân là trọng yếu nhất,
không phải là ta nghiêng về Cố Lan San, mà là đến bây giờ, chẳng lẽ con
còn nhìn không ra sao? Thịnh Thế bảo vệ Cố Lan San khắp nơi, từ năm nhất trung học cho tới bây giờ, không nói tới chuyện Thịnh Thế ăn chơi đàng
điếm bên ngoài thế nào, scandal không ngừng, bao nhiêu người đều đang
đợi nhìn Cố Lan San phản ứng, nhưng con có thấy Cố Lan San chịu chút ảnh hưởng nào không? Huống chi, mặc dù không có Cố Lan San, Thịnh Thế cũng
sẽ không thích con. Con sớm chết lòng này đi, đừng làm ra những loại
chuyện yêu đương tình ái không hay ho kia, đến cuối cùng, sẽ chỉ làm xấu mặt mình như hôm nay mà thôi! Ân Ân gả vào Hàn gia, ta sẽ tìm cho con
một mối tốt. Mặc dù so ra kém Thịnh gia, nhưng tuyệt đối sẽ không quá
kém! Đem hình cho ta, thời gian không còn sớm, sau đó chúng ta xuống lầu ăn cơm, con nhớ cho người Thịnh gia một lời xin lỗi!"
Bên trong nhà lại an tĩnh một chút, mới lại nghe được tiếng bà Cố có chút nhu hòa mềm mại:
"Vậy mới đúng. Hôm nay hình này ta liền xé, nhớ, từ nay về sau, không bao giờ nữa cho phép nói! Tốt lắm, đừng khóc, đi toilet rửa mặt, xuống
lầu."
Cố Ân Ân nghe đến mấy câu này, lặng yên không tiếng động hướng phía
sau lui hai bước, mới nhanh chóng xoay người, chạy thẳng tới lầu ba.
Cố Ân Ân bước chân lên lầu vẫn duy trì bước chân ưu nhã của đại gia khuê tú như thường, chỉ là trong lòng cô lại rối một nùi.
Cố Lan San thích Hàn Thành Trì sao? Cố Lan San vẫn thích Hàn Thành
Trì, cho tới bây giờ, cô đã gả cho Thịnh thế mà vẫn còn thích Hàn Thành
Trì?
Nếu không phải hôm nay chính tai cô nghe mẹ cô cùng Vương Giai Di nói chuyện, cô tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Cố Lan San lại có thể thích
Hàn Thành Trì!
Nhưng là, cố tình cô lại nghe chân chân thật thật như thế!
Thịnh Thế ngăn Cố Lan San vừa vào phòng ngủ, liền kéo cô tới bên
giường, không nói lời nào cúi đầu, ngăn chận môi cô, thuận thế đè ngã cô xuống giường, tay vội vàng kéo quần áo cô ra, vứt lung tung.
Cố Lan San biết Thịnh Thế muốn làm gì, cô quay đầu liếc mắt nhìn
ngoài cửa sổ, ngay giữa trưa, cô chưa bao giờ cùng anh làm những chuyện
này vào ban ngày , tiềm thức muốn đẩy hắn ra, nhưng mà nghĩ đến tiền
thuốc thang, cô vẫn nhắm hai mắt lại, trầm mặc và thuận theo, thừa nhận
thể trọng Thịnh Thế ép tới, cũng thừa nhận nụ hôn như lửa của anh.
Hô hấp của người đàn ông nọ càng ngày càng trở nên nặng nề, da thịt
anh và cô phơi ra càng nhiều, tay anh môi anh trằn trọc vuốt ve trên da
thịt trơn nhẵn của cô.
Bởi vì Cố Lan San nói những lời đó với Vương Giai Di, cả người Thịnh
Thế cực kỳ hưng phấn, còn không có đợi đến khi thân thể Cố Lan San thích ứng với mình, liền không thể chờ đợi, hung mãnh xông vào trong thân thể cô.
Cố Lan San không có chút chuẩn bị nào, nhất thời không nhịn được,
liền đau đến mức kêu thành tiếng, liền đỏ mặt cắn môi dưới của mình.
Chương 239: Nhị Thập, trong sạch rất quan trọng (9)
Thịnh Thế cảm thấy một tiếng kia thật êm tai thật trêu chọc người,
ánh mắt của anh trở nên thâm thúy vô biên, cúi đầu, hung hăng cắn môi
dưới của cô, động tác vô cùng kịch liệt, đến khi hít thở không thông mới lui ra ngoài một chút, cô xấu hổ không thôi muốn mím chặt môi, tuy
nhiên lại bị anh quấn quít lấy môi dưới mãi không tha.
Anh nghĩ, có như vậy, anh liền có thể ảo tưởng thành, cô đang chìm
đắm trong cuộc ân ái với anh. Cô được phục vụ vừa thoải mái vừa sung
sướng, không nhịn được khẽ uyển chuyển rên một tiếng thật thấp.
Thịnh Thế nghĩ tới đây, hành động yêu cô lại càng điên cuồng. Anh
biết, trong phòng khách, cô nói cho Vương Giai Di mấy cái lời kia, toàn
bộ đều là cố ý đả kích những gì Vương Giai Di nói chính là giả tưởng.
Nhưng mà những lời đó lại làm cho cả người anh bộc phát tất cả dục vọng
cùng niệm tưởng ngay ở giây phút đó. Anh hận không thể đè cô xuống dưới
thân mà hung hăng yêu thương.
Sức lực của Thịnh Thế rất nặng, Cố Lan San giống như con cá chết nằm
trên thớt bị anh làm thịt, không cách nào trốn tránh, chỉ có thể run rẩy thừa nhận.
Thậm chí, cô dùng sức nắm dưới người ga giường cũng không thể ổn định thân thể của mình. Cô cảm thấy cô giống như là sắp bị anh âu yếm đến
bay lên trời rồi. Cô giơ tay lên, bấu lấy tấm lưng rộng của anh, ngón
tay cô bởi vì dùng sức, trở nên trắng bệch, vùi lấp trong bắp thịt của
anh.
Động tác đó của cô như thế lại càng khiến anh ra sức thêm một phần,
rốt cuộc toàn thân cô hoàn toàn vô lực , tứ chi cũng bị mất sức, rũ
xuống. Thân thể cô mềm mại dịu ngoan, chỉ có thể theo sức lực của anh mà chìm chìm nổi nổi.
Anh thấy cô như thế, đáy lòng đáy mắt đều là một mảnh mềm mại, cúi
đầu, nhẹ nhàng hôn môi cô, tiếp tục yêu thương cô thật sâu thật sâu, ánh mắt của cô cũng ánh lên tia nước sáng loáng, nhìn anh mà trời đất quay
cuồng.
Sức lực của anh giống như là vô cùng vô tận, đổi sang các loại tư thế kỳ quái có độ khó cao hành hạ cô. Càng về sau , dần dầnanh chẳng còn
cuồng dã thô lỗ nữa, tuy nhiên mỗi lần tiến đến đều khiến cô run run, cả người vô cùng khó chịu.
Đến cuối cùng, Cố Lan San ngay cả mọi thứ xung quanh, Đông Tây Nam Bắc cũng phân biệt không rõ.
Đối với chuyện như thế này, từ trước đến giờ Thịnh Thế đều là đế
vương, cũng sẽ không theo tâm tình của cô, mãi cho đến khi tận hứng, mới có thể lưu luyến không rời kết thúc cuộc yêu.
Vậy mà, hôm nay, anh mới vừa đến rồi, liền nghe thấy có tiếng gõ cửa phòng ngủ.
Loại chuyện như vậy lại bị kẻ không biết điều nào đó quấy rầy, đáy
lòng Thịnh Thế rất tức giận, trong khi đáy lòng Cố Lan San chỉ toàn là
sự xấu hổ .
Thịnh Thế tức giận hỏi với một câu ra ngoài cửa:
"Người nào?"
Âm thanh xen lẫn một chút tình cảm gì đó không rõ.
"Là tôi, Ân Ân."
Tiếng Cố Ân Ân từ bên ngoài truyền đến, Thịnh Thế rõ ràng cảm thấy
thân thể Cố Lan San lập tức buộc chắt, hung hăng cắn nuốt thân thể anh,
thoải mái đến mức anh phải hít vào một hơi, suýt nữa cứ như vậy mà kết
thúc. Dừng lại mấy giây, anh mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ động, giọng
điệu bình tĩnh làm cho người ta nghe không ra nửa điểm sơ hở:
"Thế nào?"
"Tôi tới gọi hai người ăn cơm."
"Biết, sau đó tôi cùng Sở Sở liền xuống."
"Ừ."
Cố Ân Ân đáp một tiếng liền nghe được tiếng giày cao gót càng lúc càng xa.
Lúc này Cố Lan San mới thật dài thở ra một hơi, còn chưa có thở dút
hơi, đã cảm thấy Thịnh Thế vừa mạnh mẽ đụng vào, cô kêu một tiếng "A",
nghĩ đến một phòng toàn người chờ bọn họ ăn cơm, liền không nhịn được
lên tiếng thúc giục:
Lần đầu edit cảnh nóng. Đọc H thì chẳng thấy gì nhưng edit thì cứ
ngại ngại sao ấy, cứ beta đi beta lại mấy lần. Lần đầu tiên beta kĩ như
Chương 237: Nhị Thập, trong sạch rất quan trọng (7)
Editor: Thư
Lúc Cố Ân Ân vừa chạm tay vào cửa phòng cũng đồng thời nghe được câu này, trong lúc bất chợt liền dừng tay lại.
Người trong lòng Cố Lan San chính là anh rể. . . . . . Anh rể. . . . . . Hàn Thành Trì sao?
Trong đầu Cố Ân Ân mới vừa nổi lên 3 chữ "Hàn Thành Trì" thì trong phòng ngủ, bà Cố đã giúp cô khẳng định:
"Giai Di, ta hỏi con, rốt cuộc làm sao con biết Cố Lan San thích Thành Trì?"
"Bác!"
Giọng điệu của Vương Giai di hơi có mấy phần bất mãn dậm chân.
Sau đó bên trong yên tĩnh lại, hai người ở trong giống như là đang
ghé tai nói nhỏ gì đó, qua một hồi thật lâu, giọng nói của Vương Giai Di mang ý không muốn tiết lộ:
"Được rồi, bác, con nói thật cho người biết, lúc trước khi con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó bị bệnh, con đi theo chị họ với anh rể đến nhà bọn
họ, vô ý giữa nhặt được một tấm hình, sau đó mới biết."
Giọng nói của Vương Giai Di đôt nhiên thể hiện ý kinh ngạc và chợt hiểu:
"A. . . . . . Bác, ý của người vừa nói lúc nãy, thật ra thì người
luôn cho rằng con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó luôn yêu mến anh rể sao?"
"Giai Di, bắt đầu từ bây giờ, chuyện Cố Lan San thích Thành Trì, con phải xem như con không biết!"
Rốt cuộc bà Cố cũng mở miệng, cắt đứt lời nói của Vương Giai Di, giọng nói rất nghiêm túc.
"Tại sao a! Bác? Chẳng lẽ người cũng thiên vị đồ Cố Lan San đê tiện
đó sao?" Vương Giai Di có mấy phần không cam lòng nói: "Bác, người biết
không biết, bây giờ Cố Lan San cũng gả cho Thịnh Thế rồi mà nó vẫn còn
thích anh rể! Thịnh Thế hẳn là không biết con Cố Lan San đê tiện đó
thích anh rể mới có thể hãm hại con như vậy. Nếu như anh ấy biết rồi,
chắc chắn anh ấy sẽ không giúp đỡ Cố Lan San chơi khăm con rồi !"
"Thịnh Thế có biết Cố Lan San thích Hàn Thành Trì hay không, đều
không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm. Hiện tại Ân Ân cùng Thành
Trì thật vất vả quyết định kết hôn, ta không cho phép trước khi bọn
chúng kết hôn xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Con quỷ nhỏ Cố Lan San đó,
ban đầu chính là thấy nó đẹp mắt mới mua về, kết quả mua về một tai họa. Thế mà nó dám nhớ nhung vị hôn phu của Ân Ân. Con không nhìn thấy bao
nhiêu người bị nó mê hoặc đến thần hồn điên đảo ra kia kìa. Trên cái thế giới này, không có người đàn ông nào không háo sắc, không có người đàn
ông nào không ăn vụng. Huống chi, còn là con quỷ nhỏ chuyện đi mê hoặc
đàn ông như Cố Lan San này nữa, nếu Thành Trì biết con quỷ nhỏ này có ý
với nó, ai dám bảo đảm có thể xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn hay không chứ?"
"Bác, anh rể sẽ không thích con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó, kiểu người của anh rể là chị họ! Huống chi, con nhỏ Cố Lan San đê tiện đó cũng đã
gả cho Thịnh Thế!"
"Cũng là bởi vì nó đã gả cho Thịnh Thế, cho nên ta còn lâu mới để cho con nói ra! Nếu bởi vì chuyện này, Thịnh Thế gây gổ với Cố Lan San, náo ly hôn, vậy thì càng hỏng bét! Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất,
phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện." Giọng nói bà Cố tràn đầy uy hiếp
hướng về phía Vương Giai Di nói: "Cho nên, chuyện Cố Lan San thích Hàn
Thành Tri, bắt đầu từ bây giờ con giả bô không biết gì cho ta, không bao giờ được phép nhắc tới chuyện này! Nếu không, Giai Di, người bác là ta
đây cũng không muốn quản con nữa!"
Bà Cố dừng một chút, còn nói, "Đem tấm hình kia đưa cho ta!"
Chương 238: Nhị Thập, trong sạch rất quan trọng (8)
"Bác, người không phải biết không biết con cố gắng bao nhiêu mới nắm
được một nhược điểm của Cố Lan San, chẳng lẽ con phải bỏ trắng hết bao
công sức sao?" Vương Giai Di nhịn không được có chút bi thương: "Bác,
ngay cả người, bây giờ nay cả người cũng nghiêng về phía Cố Lan San
sao?"
"Giai Di, trong lòng ta, chỉ có con cùng Ân Ân là trọng yếu nhất,
không phải là ta nghiêng về Cố Lan San, mà là đến bây giờ, chẳng lẽ con
còn nhìn không ra sao? Thịnh Thế bảo vệ Cố Lan San khắp nơi, từ năm nhất trung học cho tới bây giờ, không nói tới chuyện Thịnh Thế ăn chơi đàng
điếm bên ngoài thế nào, scandal không ngừng, bao nhiêu người đều đang
đợi nhìn Cố Lan San phản ứng, nhưng con có thấy Cố Lan San chịu chút ảnh hưởng nào không? Huống chi, mặc dù không có Cố Lan San, Thịnh Thế cũng
sẽ không thích con. Con sớm chết lòng này đi, đừng làm ra những loại
chuyện yêu đương tình ái không hay ho kia, đến cuối cùng, sẽ chỉ làm xấu mặt mình như hôm nay mà thôi! Ân Ân gả vào Hàn gia, ta sẽ tìm cho con
một mối tốt. Mặc dù so ra kém Thịnh gia, nhưng tuyệt đối sẽ không quá
kém! Đem hình cho ta, thời gian không còn sớm, sau đó chúng ta xuống lầu ăn cơm, con nhớ cho người Thịnh gia một lời xin lỗi!"
Bên trong nhà lại an tĩnh một chút, mới lại nghe được tiếng bà Cố có chút nhu hòa mềm mại:
"Vậy mới đúng. Hôm nay hình này ta liền xé, nhớ, từ nay về sau, không bao giờ nữa cho phép nói! Tốt lắm, đừng khóc, đi toilet rửa mặt, xuống
lầu."
Cố Ân Ân nghe đến mấy câu này, lặng yên không tiếng động hướng phía
sau lui hai bước, mới nhanh chóng xoay người, chạy thẳng tới lầu ba.
Cố Ân Ân bước chân lên lầu vẫn duy trì bước chân ưu nhã của đại gia khuê tú như thường, chỉ là trong lòng cô lại rối một nùi.
Cố Lan San thích Hàn Thành Trì sao? Cố Lan San vẫn thích Hàn Thành
Trì, cho tới bây giờ, cô đã gả cho Thịnh thế mà vẫn còn thích Hàn Thành
Trì?
Nếu không phải hôm nay chính tai cô nghe mẹ cô cùng Vương Giai Di nói chuyện, cô tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Cố Lan San lại có thể thích
Hàn Thành Trì!
Nhưng là, cố tình cô lại nghe chân chân thật thật như thế!
Thịnh Thế ngăn Cố Lan San vừa vào phòng ngủ, liền kéo cô tới bên
giường, không nói lời nào cúi đầu, ngăn chận môi cô, thuận thế đè ngã cô xuống giường, tay vội vàng kéo quần áo cô ra, vứt lung tung.
Cố Lan San biết Thịnh Thế muốn làm gì, cô quay đầu liếc mắt nhìn
ngoài cửa sổ, ngay giữa trưa, cô chưa bao giờ cùng anh làm những chuyện
này vào ban ngày , tiềm thức muốn đẩy hắn ra, nhưng mà nghĩ đến tiền
thuốc thang, cô vẫn nhắm hai mắt lại, trầm mặc và thuận theo, thừa nhận
thể trọng Thịnh Thế ép tới, cũng thừa nhận nụ hôn như lửa của anh.
Hô hấp của người đàn ông nọ càng ngày càng trở nên nặng nề, da thịt
anh và cô phơi ra càng nhiều, tay anh môi anh trằn trọc vuốt ve trên da
thịt trơn nhẵn của cô.
Bởi vì Cố Lan San nói những lời đó với Vương Giai Di, cả người Thịnh
Thế cực kỳ hưng phấn, còn không có đợi đến khi thân thể Cố Lan San thích ứng với mình, liền không thể chờ đợi, hung mãnh xông vào trong thân thể cô.
Cố Lan San không có chút chuẩn bị nào, nhất thời không nhịn được,
liền đau đến mức kêu thành tiếng, liền đỏ mặt cắn môi dưới của mình.