Nhìn thấy hai người bọn họ đi từ sân bay ra, không ít phóng viên bắt đầu bàn luận ầm ĩ, chen chúc vây lại.
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, chẳng lẽ thật sự như tạp chí từng nói, cô chơi đùa
giữa ba người đàn ông sao? Mới vừa đính hôn với Chử tổng của bất động
sản Sở viên, cô bỏ chạy đi tìm tình cũ Thư nhị thiếu sao? Hay là nói cô
vốn lừa gạt tình cảm của Chử tổng?”
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, chẳng lẽ thật sự như tạp chí từng nói, năm năm trước cô thật sự bị bắt đi làm công cụ ấm giường cho Thư nhị thiếu sao? Còn sinh một bé trai? Chẳng lẽ cô không hận Thư nhị thiếu, ngược lại lâu ngày sinh tình với anh ấy
sao?”
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, cô dùng thủ đoạn gì đùa bỡn ba
người đàn ông ưu tú như vậy ở trong lòng bàn tay vậy? Có thể nói cho
chúng tôi biết một chút không?”
“Hoắc tiểu thư, trên tạp chí nói, đều là thật sao? Cô thật sự có một con trai lớn năm tuổi sao?”
...
Câu hỏi sắc bén liên tiếp, khiến đầu Hoắc Nhĩ Phi tạm thời sốc, đây là
chuyện gì xảy ra? Sao đám phóng viên lại biết chuyện năm năm trước?
“Tôi nghĩ mọi người sẽ hứng thú với câu trả lời của tôi hơn.” Thư Yến Tả cau mày cắt đứt những câu hỏi kinh khủng kia của đám phóng viên, thân thể khẽ tiến lên một bước, ngăn Hoắc Nhĩ
Phi ở phía sau, cánh tay vòng qua eo mèo nhỏ, cho cô một chỗ dựa kiên
cường, không để cho cô ngã xuống.
Nhẹ giọng nói bên tai cô: “Không có việc gì, tất cả đều có tôi ở đây.”
Trong lòng Hoắc Nhĩ Phi nhất thời chảy qua một dòng nước ấm, có một cảm xúc
nói không rõ ràng được tràn đầy cả đầu, cả người đều mơ mơ màng màng.
“Thư nhị thiếu, không phải anh nói chưa bao giờ tiếp nhận bất kỳ bài phỏng
vấn nào sao? Hôm nay lại vì Hoắc tiểu thư mà phá lệ, là bởi vì Hoắc tiểu thư có ý nghĩa đặc biệt nào đó với anh sao?”
“Hay là sau thời
gian xa cách năm năm hai người lại một lần nữa hòa hảo rồi sao? Hoặc do
anh mang con trai tới uy hiếp Hoắc tiểu thư?”
Thư Yến Tả không
vui cau mày, “Căn cứ vào vị tình nhân trước kia của tôi lộ chuyện này ra ánh sáng, bởi vì mang hận thù với Hoắc tiểu thư, cho nên bịa ra lời nói dối như vậy tới chửi mắng danh dự Hoắc tiểu thư. Cho nên tôi cần thiết
phải đứng ra giải thích sự thật này, năm năm trước, tôi vô tình gặp được Hoắc tiểu thư trên du thuyền hòa hoa ở cảng Victoria Hương Cảng, tôi
vừa thấy cô ấy đã yêu, bởi vì khi đó tuổi trẻ khí thịnh, khó tránh khỏi
hơi tâm cao khí ngạo, cho rằng tôi thích thì cũng sẽ yêu thích tôi, nên
tự chủ trương dẫn Hoắc tiểu thư vào trong nhà, chắc hẳn mọi người cũng
từng nghe không ít chuyện Thư nhị thiếu làm ác, chỉ cần là người tôi
nhìn trúng, không có lý gì mà không được. Nhưng Hoắc tiểu thư là một
người có tính tình quật cường, dĩ nhiên không theo ý tôi đâu, vì vậy tôi liền bắt người nhà và bạn của cô ấy để uy hiếp, hẹn ra một năm với cô
ấy, nếu như sau một năm cô ấy vẫn không yêu tôi, tôi sẽ để cho cô ấy rời đi.”
“Về phần những lời kia trên tạp chí, mọi người dùng đầu óc
suy nghĩ một chút, đều sẽ cảm thấy không thể tin, nếu như Hoắc tiểu thư
thật lòng yêu thích tôi, còn có thể không tiếc dốc ra tất cả vốn liếng
để lấy lòng tôi sao? Lại vẫn chọn rời đi sao? Còn có thể ngậm miệng
không nói chuyện xảy ra năm năm trước sao? Cô ấy hoàn toàn có thể mang
chuyện này đến uy hiếp tôi, tôi lấy thân phận Thư nhị thiếu, không có
chuyện gì mà không thể làm được. Mà cô chỉ là cô gái sinh ra trong gia
đình bình thường, lại có thể không làm như vậy, mọi người cảm thấy đây
vì lý do gì?”
Hoắc Nhĩ Phi kinh ngạc nghe Thư Yến Tả trả lời câu
hỏi do phóng viên đặt ra, mặc dù anh nói không phải là giả, thật sự có
vài chi tiết rõ ràng bị anh sửa lại, anh kéo toàn bộ sai lầm lên người
mình, tại sao anh muốn làm như vậy?
Trong nháy mắt, Hoắc Nhĩ Phi
lập tức hiểu được nguyên nhân vì sao Thư Yến Tả nhất định muốn trở về
cùng cô, trong lòng không khỏi dâng lên chút cảm động, nếu như không có
anh ứng phó tự nhiên, chỉ sợ mình sẽ hoàn toàn hỏng mất.
“Mọi
người chắc đều biết, trước khi Hoắc Nhĩ Phi đi Hương Cảng, đã hai bên có tình với Chử Tuyết Luân Chử tiên sinh rồi, chỉ có điều sau khi trải qua chuyện của tôi, Hoắc tiểu thư cảm thấy thật có
lỗi với Chử tiên sinh, nên không dám đáp lại theo đuổi của Chử tiên
sinh, cho đến khi trong dạ hội của bạn tốt Chử Tuyết Nghê tốt nghiệp,
được Chử tiên sinh thổ lộ tại chỗ, cô ấy mới quyết định bỏ xuống tất cả
khúc mắc lúc trước, tiếp nhận tình cảm của Chử tiên sinh, cũng hy vọng
có thể bắt đầu lần nữa. Chẳng lẽ điều này cũng gọi là đùa bỡn đàn ông
trong tay, chẳng lẽ những điều này đều do cô ấy tỉ mỉ thiết kế? Tôi nghĩ người thông minh như các bạn, chắc hẳn đều rất rõ ràng những lời tôi
nói có phải là thật không?” Hình như Thư Yến Tả đều rõ trong lòng tay
những chuyện của Hoắc Nhĩ Phi, nói ra từng việc, thật ra thì sau khi anh nhìn thấy tạp chí bát quái, mới điều động tất cả mạng lưới tra ra được
những chuyện này, không thể nói không dùng rất nhiều tâm tư để suy đi
tính lại.
“Tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ và tổng giám đốc bất động sản Sở viên bản thân vốn là anh em vô cùng thân thiết, Hoắc tiểu thư đã quen biết bọn họ tám năm, mọi người đều quen thuộc lẫn nhau, có phải
dựa vào quan hệ dựa hơi để tiến vào Âu Kỳ, chắc hẳn mọi người đều có mắt nhìn thành tích công việc của Hoắc tiểu thư trong hai năm qua, về phần
quan hệ giữa Âu tổng và Hoắc tiểu thư, mọi người đều có thể nhìn ra bọn
họ là bạn bè, tôi nghĩ các bạn phóng viên không có chuyện không phân rõ
chuyện này nhỉ!”
“Tôi muốn hỏi ngược lại một câu: Chẳng lẽ có quy định nói tôi và con trai không thể đến tham dự bữa tiệc đính hôn của
Hoắc tiểu thư sao? Hành động của tôi là tự do, tôi muốn đi chúc phúc ai
hay tham gia bữa tiệc đính hôn cua ai, đó là tự do của tôi, không có bất kỳ liên quan gì đến các bạn càng không cần nói cho các bạn biết tại
sao? Trên đời này bản thân có nhiều tại sao như vậy? Mọi người cảm thấy
như thế nào?” Thư Yến Tả trả lời khí phách hùng hồn, làm cho các phóng
viên đều chân chân thật thật cảm thấy khí thế cường đại của anh.
“Lời nói này của Thư nhị thiếu, quả thật khiến cho chúng tôi hiểu ra, cũng
hoàn toàn hiểu rõ Hoắc tiểu tư, về chuyện Hoắc tiểu thư có đứa con trai
lớn năm tuổi không, chúng tôi hy vọng có thể lấy được chứng cứ xác
thực.” Một phóng viên lần nữa bắt được điểm mấu chốt.
“Không có.” Giọng Thư Yến Tả rất nhẹ.
Hoắc Nhĩ Phi không thể tin nhìn Thư Yến Tả, sao anh có thể nói dối?
“Nhưng mà, ánh mắt của con trai ngài giống ánh mắt của Hoắc tiểu thư như đúc.” Phóng viên chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.
“Mắt của bà xã tôi cũng là một đôi mắt cười, Lucus di truyền mắt của cô ấy.”
“Thư nhị thiếu ngài kết hôn rồi sao?” Một phóng viên kinh ngạc hỏi, lập tức một trận bàn luận ầm ĩ.
“Chúng tôi kết hôn ở Mỹ, lại nói đây là chuyện riêng của tôi, vì sao tôi phải
nói cho mọi người?” Thư Yến Tả cười đến vô cùng quyến rũ, nhưng trong
mắt lại lộ ra chút ý lạnh.
“Vậy sao chưa từng thấy ngài và bà xã
cùng xuất hiện ở nơi công cộng?” Hình như các phóng viên luôn thích quấn quýt chặt lấy, truy hỏi kỹ càng sự việc, không thể không cảm thấy rằng
da mặt mình rất dày.
“Tôi nghĩ những chuyện này không có bất cứ
liên quan gì đến mọi người, chỉ có điều cô ấy bỏ nhà ra đi thật lâu, tôi vẫn một mực tìm cô ấy, càng hy vọng cô ấy có thể tha thứ cho hành động
việc làm của tôi năm đó, trở lại bên cạnh tôi
một lần nữa.” Thư Yến Tả nói đến bà xã thì trong mắt cực kỳ thâm tình.
Các phóng viên ở đây đều vang lên tiếng kêu trầm thấp, đây thật sự là một đầu đề lớn! Quả nhiên hôm nay kiếm được!
Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy anh lại rất biết nói dối, có thể mặt không đổi sắc,
còn nói được có căn có cứ, gần như sẽ không có ai hoài nghi lời anh nói.
Nhưng trong lòng của mình tại sao lại cảm thấy rất cảm động chứ...
“Thật sự không nghĩ tới Thư nhị thiếu còn là người si tình, thâm tình với bà
xã mình như vậy, vậy hành động hôm nay của ngài là vì cái gì chứ?” Một
phóng viên tiếp tục sắc bén hỏi.
“Tôi nghĩ tôi đã trả lời vấn đề
này trước đó rồi, vậy nên tôi nhắc lại một lần nữa: Bởi vì đứng ở đây,
là do tôi cũng là một vai nam chính trong bát quái của mọi người, tôi
tất nhiên phải đứng ra giải thích sự thật này, không thể để cho Hoắc
tiểu thư mơ hồ bị oan có đúng không? Hơn nữa tôi rất hy vọng các bạn
truyền thông, các bạn phóng viên có chỗ hiểu lầm với Hoắc tiểu thư, cũng trịnh trọng mong các vị có thể viết bài báo chính xác về chuyện này,
nếu không, Thư nhị thiếu tôi cũng không phải người dễ nói chuyện như
vậy!” Giọng điệu Thư Yến Tả lúc đầu ôn hòa, câu sau cùng hoàn toàn có vẻ uy hiếp.
Các phóng viên nhao nhao bày tỏ nhất định sẽ viết bài
báo chính xác về chuyện này, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống
giống lúc trước.
“Như vậy xin hỏi Thư nhị thiếu, ngài không sợ bà xã ngài nhìn thấy bài báo này sẽ ghen sao?” Một nữ phóng viên ở phía
sau lớn tiếng hỏi.
“Tôi chính là hy vọng cô ấy ghen, nói như vậy
rõ ràng cô ấy vẫn còn thích tôi, khả năng đoạt cô ấy về lần nữa không
phải sẽ lớn hơn sao?” Thư Yến Tả nhếch môi cười nhạt.
“Không ngờ
Thư nhị thiếu say mê tuyệt đối bà xã mình như vậy! Nếu không chúng tôi
giúp ngài tuyên dương cổ động một trận, cũng có lợi cho việc nhanh chóng tìm được bà xã của ngài.”
“Cám ơn ý tốt của các bạn truyền
thông, tôi nghĩ đây là chuyện riêng của tôi, lúc cần các bạn giúp đỡ tôi đương nhiên sẽ mời các bạn giúp một tay; khi không cần các bạn giúp một tay, xin các bạn giơ cao đánh khẽ, tôi cũng không muốn càng giúp càng
rối, nếu không, nếu như bà xã của tôi bị các bạn hù chạy, trách nhiệm
này, sẽ lớn vô cùng!” Mắt phượng của Thư Yến Tả híp lại, không giận cũng uy.
Các phóng viên rõ ràng bi khí thế của anh chấn động rồi,
cũng cầm bút lên không ngừng viết điểm quan trọng, đều hy vọng có thể
nắm chắc được tít trang đầu trước tiên.