Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Chương 163: Nhà Tranh Xa Hoa


trướctiếp

“Ai ôi, xú nha đầu sao lại dễ dàng liền hoàn thành nhiệm vụ như vậy.”

Phương Hoành Nham nhìn thời gian còn không quá nửa tiếng, Mặc Khuynh Thành liền hoàn thành nhiệm vụ, một chút cũng không khó khăn, không được, ông muốn có cách khác.

“Cho cô ấy nhiệm vụ bí mật.”

Đang nghĩ ngợi, chờ một lúc phái người đi chỗ nào giao nhiệm vụ cho Mặc Khuynh Thành, nhận nhiệm vụ bí mật.

“MD!”

Cô nháy mắt quay đầu, nhìn nhiệm vụ, kinh ngạc đã lâu, qua một lúc mới phản ứng kịp.

Vận khí mình tốt liền trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ, động tác bên trong cũng là căn cứ theo yêu cầu mà làm, bây giờ sao lại còn có nhiệm vụ biến thái như vậy?

Thu hồi nhiệm vụ, đầu tiên chính là lấy điện thoại ra gọi.

“Alo, anh Hạ, giờ anh đang ở đâu, em tìm anh.”

“Được, em lập tức tới.”

Nếu là nhiệm vụ, cho dù biến thái, cũng phải hoàn thành, cô không muốn làm người đứng cuối.

“Khuynh Thành, chỗ này!”

Một lúc sau, cô rốt cục cũng nhìn thấy Hạ Nhàn.

“Anh Hạ, nhiệm vụ anh hoàn thành thế nào rồi?”

“Anh là ai, nhanh, nhưng mà.” Anh nhìn Mặc Khuynh Thành toàn thân mặc đồ hoạt hình, “Em sẽ không mặc cái này đi tìm người khắp nơi chứ?”

“Đúng vậy.”

“Chậc chậc, sao anh không ngờ a.” Anh ta rút cái mũ đi, “Cái này cho anh mượn dùng đi.”

“Không được, trừ phi anh giúp em một việc!”

Mặc Khuynh Thành vội vàng đoạt lại, đội lại, đề xuất yêu cầu.

Hạ Nhàn bừng tỉnh đại ngộ, “Hóa ra em tìm anh là vì cái này, Khuynh Thành, em khiến anh quá thất vọng rồi!”

Cô không nói gì cả.

Hạ Nhàn thấy cô như vậy, cũng thu hồi biểu tình thương tâm lại, nhận mệnh: “Nói đi, yêu cầu gì?”

“Cho em ảnh chụp.” Cô quơ quơ camera trong tay, cũng không sợ anh đoán được cái gì.

“Hóa ra là muốn chụp ảnh với anh sao, sao không nói sớm, anh biết em thích anh rồi, đừng nói ảnh chụp, muốn thế nào anh đây cũng thỏa mãn em.”

Y!

Mặc Khuynh Thành vội vàng lui về sau mấy bước, không chút nào che dấu ghê tởm của mình.

“Anh Hạ, em đột nhiên cảm thấy nên là bảo anh Tỉnh tới.”

Hạ Nhàn vốn đang bày ra bộ dáng soái ca, lập tức lộ nguyên hình, “Em gọi anh ta tới làm gì, tên kia nội tâm xấu xa lắm!”

Cô vung vung camera, nghiêng đầu suy nghĩ, “Anh Hạ, sao em lại cảm thấy nội tâm anh cũng rất xấu xa.”

Hạ Nhàn lau mồ hôi trên trán, “Anh với anh ta sao giống nhau được, đều nói đàn ông không xấu phụ nữ không thích, anh là đối tượng phụ nữ thích, anh ta là đối tượng phụ nữ ghét bỏ!”

“A..., tôi ngược lại không biết, trong mắt Tiểu Hạ Nhàn, tôi còn là đối tượng cậu thích đấy.”

Hạ Nhàn ban đầu chảnh chọe trực tiếp giậm chân, “Tỉnh Triết, có phải anh theo dõi tôi hay không!”

“Oa? Mọi người có nghe thấy ai đang gọi Tỉnh đại ảnh đế không?”

“Có a có a, mà còn là giọng nói rất quen thuộc, hình như là...”

“Hạ Nhàn.” Hai chữ, từ môi hồng nhuận của Tỉnh Triết phun ra.

“Đúng, Hạ đại ca vương!”

“A a a!”

“Tách tách tách.”

Không đợi Hạ Nhàn phản ứng kịp, bản thân cùng với Tỉnh Triết đã bị bao vây lại.

“Tỉnh đại ảnh đế, tôi rất thích phim anh đóng, có thể ký tên cho tôi hay không!”

“Hạ đại ca vương, anh cùng với Tỉnh đại ảnh đế hợp phách tôi một mực theo đuổi!”

“Tôi cũng vậy, hai người thật sự rất đẹp trai a, đứng chung một chỗ cũng thấy rất hài hòa.”

“Đúng vậy, nếu không phải hai người đều là đàn ông, tôi nhất định sẽ cho rằng hai người là một CP xứng nhất trên đời này!”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy!”

“Đồng cảm thấy được +1”

“+2”

“+ dãy số chứng minh thư...”

Hạ Nhàn hung hăng trừng mắt nhìn Tỉnh Tiết cười tít mắt bên cạnh, không chút lưu tình nào vươn khửu tay va chạm vào cơ bụng của anh.

Đều tại cái người kia, nếu không làm sao anh có thể bị nhận ra được, nhiệm vụ thất bại, chẳng lẽ đêm nay mình phải ở ngoài đường thật?

Không được, nếu là vậy, Tỉnh Triết đáng ghét cũng phải bồi anh!

Tuy Tỉnh Triết cười tít mắt nhìn mọi người, nhưng ánh mắt vẫn rơi vào trên người anh ta, nhất là sắc mặt không ngừng biến hóa, không cần đoán cũng biết anh ta đang suy nghĩ cái gì, muốn để cho anh cùng bị phạt sao, không trả giá chút thì sao được.

“A!”

Tỉnh Triết vươn cánh tay dài ra, đem Hạ Nhàn kéo vào trong lòng.

“Tỉnh Triết, anh làm gì vậy!”

“Đừng nhúc nhích.”

Bởi vì chiều cao, Tỉnh Triết cúi đầu là có thể đụng tới lỗ tai Hạ Nhàn, đôi mắt sâu thẳm nhìn vành tai xinh xắn, hầu kết không khỏi di động lên xuống, “Hạ Nhàn, fan yêu cầu muốn thỏa mãn.”

Hạ Nhàn nhìn chung quanh mọi người lộ lên ánh sáng, cố nén không thoải mái trong lòng, ngoài miệng cảnh cáo, “Tôi nói cho anh biết, này là vì bọn họ, nếu là anh dám ăn đậu hũ của tôi, xem tôi có đánh chết anh không.”

Tỉnh Triết hô a một tiếng, khí tức ôn nhu gợi lên tóc gáy cực nhỏ trên tai Hạ Nhàn, cũng khiến cho thân thể anh ta run lên.

“Đại nam nhân có thể nói chuyện hẳn hoi hay không, qua một bên đi.”

Tỉnh Triết nhìn vành tai từ từ nhuộm hồng, ý cười đáy mắt càng đậm, ngoan ngoãn đứng vứng.

Một vừa hai phải, nếu không thì vật nhỏ sẽ bị dọa chạy mất. (Bé edit thích điều này hihi.)

Bên này, Mặc Khuynh Thành nhân cơ hội chạy thoát, thở phào nhẹ nhõm, sau đó đối với camera đắc ý.

“Thành công!”

Bộ dáng đắc ý kia, Phương Hoành Nham nhìn thấy cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.

“Tiểu Lâm, để cậu đi theo Khuynh Thành, thật sự là khổ cậu rồi.”

Cũng không phải khổ, chạy đông chạy tây, ai còn so được với cô.

Tiểu Lâm mang theo tai nghe nhìn Mặc Khuynh Thành chạy về phía mục đích kế tiếp, trong lòng đồng ý với lời đạo diễn Phương, hơn nữa nghĩ lại sau này trở về, có nên gia tăng rèn luyện hay không.

Mặc Khuynh Thành lần này tìm hai người Kiều Vĩnh Minh và Liêu Hề, nếu đoán không sai thì, bọn họ chắc sẽ ở cùng một chỗ.

“Tới đây, mau tới đây, khai trương bán đại hạ giá, chỉ cần chụp ảnh lưu niệm cùng bọn tôi, là có thể lấy được món quà miễn phí!”

Giọng nói quen thuộc từ bên trái phía trước truyền ra, Mặc Khuynh Thành nhìn hai người trong trang phục hề, một người ôm đứa trẻ chụp ảnh, một người lại điên cuồng hét lên.

“Kiều Vĩnh Minh?”

“Kiều Vĩnh Minh là ai?”

Kiều Vĩnh Minh cơ trí hỏi lại, đang lúc quay đầu nhìn thấy trò đùa dai của Mặc Khuynh Thành thành công, cười nói: “Hóa ra là Khuynh Thành, em làm anh sợ muốn chết, thế nào, em có muốn cùng bọn anh hay không, bọn anh sắp hoàn thành rồi.”

“Không cần, em đã hoàn thành rồi.”

Mặc Khuynh Thành lắc lắc đầu, nhìn phương pháp này so với mình còn hay hơn, không thể không bội phục đầu não của Kiều Vĩnh Minh, ý đồ xấu chính là nhiều.

“Em đã hoàn thành rồi hả? Thật nhanh nha, không được, Liêu Hề, chúng ta phải cố lên, tới đây mau tới đây, khai trương bán đại hạ giá, các cô dì chú bác...”



Mặc Khuynh Thành đứng ở trước mặt bọn họ, tùy ý mở camera, “Nhìn máy ảnh.”

Hai người đều là người quen thuộc camera, nháy mắt lộ ra hàm răng trắng bóc, bày ra tư thế hoàn mỹ nhất.

“Được rồi, hoàn thành, hai anh tiếp tục cố lên, em đi tìm những người khác đây.”

“Này, em đừng đi, chờ bọn anh đi cùng!”

Kiều Vĩnh Minh nhìn Mặc Khuynh Thành đầu không quay lại, nho nhỏ nói thầm, “Có phải cô ấy có nhiệm vụ khác không?”

“Nhiệm vụ bí mật.” Liêu Hề mỗi lần mở miệng đều là nội dung trọng yếu.

“Đúng vậy...! Đạo diễn Phương nói còn có nhiệm vụ bí mật, Liêu hề, chúng ta nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, như vậy cũng có nhiệm vụ bí mật, chậc chậc chậc, thật muốn biết nhiệm vụ bí mật của chúng ta có giống với Khuynh Thành không nhỉ.”

“Sẽ không.” Nhiệm vụ bí mật nếu là giống nhau, sao còn gọi là nhiệm vụ bí mật được?

“Cũng đúng, rất chờ mong nha.”

“Hoàn thành trước đã.”

“Được.”

Thực nhẹ nhàng lấy được ảnh chụp bốn người Mặc Khuynh Thành chậm rãi tiêu sái trên ngã tư đường, nào thế nào để lấy được ảnh chụp năm người khác, Kỳ Bảo Sơn với Tống Dương dễ dàng, nhưng ba người khác lại không dễ ở chung, ài...

“Nha...”

Cô trực tiếp dừng bước lại, nhìn Khưu Khả Văn ngồi dưới đất, này có tính là miếng thịt trời cho không?

“Chị Khả Văn, chị sao vậy, có bị


trướctiếp