“Không sai, Thất Thất con hảo hảo chuẩn bị một chút, từ nơi này đến Học
viện Xích Hỏa ước chừng mười ngày lộ trình, con không sai biệt lắm hai
ngày nay nên lên đường. Ta với cha con cũng sẽ mau chóng giúp con chọn
vài người hầu hạ ở bên cạnh con, sẽ không để cho con bị ủy khuất.” Bạch
Thiển Hạ sớm liền bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị, chỉ là hiện tại đột
nhiên thiếu Dạ Vi người quen thuộc hoàn cảnh Học viện Xích Hỏa giúp Thất Thất dẫn đường, sợ là đến lúc đó có chút phiền phức.
Mặc dù Dạ
Thất Thất không biết suy nghĩ trong nội tâm của Bạch Thiển Hạ, bất quá
đối với chuyện nàng nói muốn tìm cho mình vài người hầu, nàng không hề
nghĩ ngợi liền cự tuyệt, “Không cần, nương, con biết người quan tâm con, nhưng con xác thực không cần người bên cạnh, con có thể tự chiếu cố
chính mình.”
Nàng nói một bên nhìn phản ứng Bạch Thiển Hạ, thấy
nàng nhíu mày, tựa hồ có vài phần không vui, vội vàng hướng Dạ Quân Nham cầu cứu, “Cha, ngươi biết rõ bản lãnh nữ nhi, ta không bắt nạt người
khác làm cho người khác ủy khuất thì đã không tệ, ai còn có thể bắt nạt
được ta a? Bên cạnh nếu mang người theo ngược lại không tiện, có một số
việc xác thực không tiện để cho người khác biết rõ.”
Dạ Thất Thất ám hiệu Dạ Quân Nham bí mật trên người mình không thể để người khác
biết rõ, nàng cũng tin tưởng cha nàng sẽ đứng ở phía nàng.
“Thất
Thất nói đúng đấy, phu nhân không nên lo lắng. Hiện tại Thất Thất đã
trưởng thành, nàng rất lợi hại! Nàng đi học viện mang quá nhiều người
cũng không hợp lý, quá thể hiện dễ dàng gây thù hằn.” Dạ Quân Nham
khuyên vợ mình đồng thời vẫn không quên gõ Dạ Thất Thất hai câu, Dạ Thất Thất biết rõ hắn muốn tốt cho mình, trong lòng một trận ấm áp, ngoan
ngoãn gật đầu.
Mắt thấy sắc trời từ từ sáng, thân thể Bạch Thiển
Hạ vốn bị thương chưa lành, tinh thần trở nên càng kém, Dạ Quân Nham đau lòng kiều thê, cộng thêm hiện tại nữ nhi đã bình an trở về, l tâm o
lắng cũng buông xuống, dặn dò Dạ Thất Thất vài câu sau mang theo phu
nhân trở về phòng nghỉ ngơi.
Đêm nay chuyện nhìn như đã qua, nhưng đối với những người khác mà nói, là bắt đầu cơn ác mộng...
“Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy? Ai làm? Đến cùng là ai làm - -”
Tiếng rống giận dữ tràn đầy hận ý vang dội cả tòa núi, thật lâu không tiêu tan.
Trên núi hắc vụ, Huyết Nguyệt nhìn thi thể khắp sơn trại, tất cả người đã
từng là huynh đệ đều ngã trong vũng máu, phần chân tay còn lại ở khắp
nơi, trên người hắn phát ra nhất cỗ sát ý kinh khủng!
Hắn bất quá là
xuống núi một chuyến, ngắn ngủi thời gian vài canh giờ, trên núi hắc vụ
mấy trăm huynh đệ của hắn thế nhưng toàn bộ bị người giết chết, không
một người may mắn thoát khỏi, nhìn sơn trại giống như tu la địa ngục,
hai mắt Huyết Nguyệt đỏ bừng, trong người không ngừng tuôn ra sát khí
ngập trời.
“Ngao ô - -” Thú sủng Hắc Hổ của Lăng Vân Tiêu từ sau đống hoang tàn sụp đổ đi ra, phát ra một đạo gầm rú.
“Vì sao ngươi không chết? Bọn họ đều chết hết tại sao ngươi có thể sống
sót? Chết đi - -” Một cây búa xuất hiện trong tay Huyết Nguyệt, búa vung lên, chém đầu hắc hổ xuống!
Vì tra ra thân phận hung thủ, Huyết
Nguyệt sử dụng cấm thuật sưu hồn, cưỡng chế gom lại âm hồn chưa tiêu
tán, khiến cho tái hiện cảnh tượng bọn họ chứng kiến trước khi chết...
Trong trí nhớ tất cả âm hồn, tất cả đều xuất hiện cùng một nữ tử, tay nàng
giữ một thanh đao rỉ sét loang lổ, đoạn đao hiện ra tia sáng quỷ dị, mắt hiện kim quang, thân thể bay lơ lửng, giống như tử thần thu hoạch tính
mạng những người kia.
Nữ tử đến tột cùng người nào? Huyết Nguyệt
chưa bao giờ thấy qua nữ tử kia, nhíu mày suy tư một lúc, trong đầu đột
nhiên vang lên câu lão Nhị nói:
- - nghe nói có người dẫn theo nữ nhân tiến đến thưởng cho các huynh đệ chơi đùa, lão Tam cũng đi qua.
Trong đầu Huyết Nguyệt đột nhiên xuất hiện bóng dáng Lăng Vân Tiêu, nữ nhân
kia nhất định là hắn mang đến, khó trách hôm nay hắn đang yên đang lành
lại hội báo cho bản thân chuyện thần khí, nguyên lai hắn là sớm có dự
mưu!
Lăng Vân Tiêu đang cùng tiểu tình nhân lăn lộn còn không biết giờ phút này
chính mình trong lúc vô tình cõng một cái đại tội danh, không chút nào
biết một cái thiên đại phiền toái đã tìm tới hắn.