Tô Vũ nhìn thoáng qua Triệu Viện, thản nhiên nói: “Cậu muốn đi thì đi đi, chẳng qua, bốn
người chơi bút tiên đêm đó đã bị lệ quỷ Hồng Y bò lên, ai cũng không thể cam đoan, cậu có thể đụng phải cái gì hay không.”
“Cậu. . . . . .” Triệu Viện tức giận dậm chân một cái, cô tuyệt đối không có can đảm rời khỏi mọi người, tự một mình đi về nhà.
Trương đại sư liếc nhìn Tô Vũ một cái, hắn hiểu được Tô Vũ không muốn
bại lộ năng lực, nên muợn hắn làm bia ngụy trang, nếu Tô Vũ đã nói như
vậy, nhất định có biện pháp đối phó lệ quỷ Hồng Y, không khỏi có vài
phần yên tâm.
“Thùng thùng. . . . . . , trả đứa con lại cho ta. . . . . .”
Đúng lúc này, một giọng nói nặng nề, tiếng bước chân vội vã vang lên, mọi
người chỉ kịp nghe thấy một trận tiếng động bén nhọn, trong một thời
gian ngắn, tóc dài che mặt, môi xanh tím, Trương Đình Đình quỷ khí dày
đặc xuất hiện ở hành lang, đôi mắt có đồng tử màu trắng hung hăng nhìn
chằm chằm hồ lô trong tay Trương đại sư, nó có cảm giác rằng, đứa nhỏ
của nó ở trong đó.
“A. . . . . . , chạy mau!” Đám người Triệu
Viện chạy ra bốn phía, chỉ hận cha mẹ sinh ra cái chân quá ngắn, không
thể chạy thật xa.
“Tiểu Vũ, đi mau!” Tô Tuyết Dung cũng bị dọa
chết khiếp, dựa vào bản năng liều mạng lôi kéo Tô Vũ chạy như bay đến
phía hành lang bên kia, mà Hà Tâm Kì cũng tự nhiên đi theo Tô Vũ, hiện
tại, chỉ có ở cùng một chỗ với Tô Vũ, cô mới có cảm giác an toàn.
Tô Vũ âm thầm khó chịu, nếu cô tu luyện tới tầng thứ hai của thông linh
sư, thu thập một lệ quỷ Hồng Y còn không phải là chuyện dễ dàng, nhưng
hiện tại lại khó giải quyết, không thể không bày ra trận pháp đối phó.
“A a! !” Trương Đình Đình kêu gào, cũng mặc kệ những người khác, mở ra hai tay, sống chết bay về phía Trương đại sư.
“Không cần lại đây!” Trương đại sư giật mình, thân hình lóe lên, khó khăn lắm
mới tránh thoát được công kích của Trương Đình Đình, hắn muốn triệu hồi
tiểu quỷ, nhưng tiểu quỷ hắn nuôi đã sớm sợ hãi khi cảm nhận được oán
khí của lệ quỷ Hồng Y, không dám đi ra.
Tâm Tô Vũ vừa động, lớn
tiếng nói: “Hà Tâm Kì, nhờ cậu chăm sóc mẹ tớ, lệ quỷ Hồng Y kia đang
công kích Trương đại sư, tớ đi hỗ trợ!”
Nói xong, Tô Vũ nhanh như chớp chạy trốn không thấy bóng dáng.
“Tiểu Vũ, trăm nghìn lần không được đi qua!” Tô Tuyết Dung sợ hãi kêu một
tiếng, bà không thể trơ mắt nhìn con gái mạo hiểm, bà muốn chạy tới,
nhưng lại bị Hà Tâm Kì kéo lại.
Hiện tại trên hành lang một mảnh
hắc ám, Tô Vũ chạy tới hàng lang, liền thấy được Trương đại sư đang bị
lệ quỷ Hồng Y gắt gao bóp cổ, đã sớm hết hơi không thở nổi, nhưng hai
tay vẫn như trước ôm chặt cái hồ lô.
“Trương đại sư, đưa hồ lô cho tôi!” Tô Vũ hô lớn một tiếng.
Trương đại sư cố gắng dồn sức, đưa tay ra, ném hồ lô về phía Tô Vũ, Tô Vũ bắt
được hồ lô, bóng dáng chợt lóe, nhanh chóng chạy về phía trước, Trương
Đình Đình kêu một tiếng, buông tha Trương đại sư, đuổi theo phương hướng Tô Vũ.
Một lát sau, Tô Vũ thấy được một căn phòng đang mở cửa,
cô chạy nhanh vào căn phòng, nhanh chóng chặn cửa lại, lúc này, Tô Vũ
mới thấy rõ ràng, đây là phòng bệnh của Trương Thiếu Hoa, Vương Tuyết
thì lâm vào trạng thái hôn mê, cũng không biết còn sống hay đã chết, tuy Trương Thiếu Hoa tránh được một kiếp của lệ quỷ Hồng Y, nhưng lại bị
trọng thương, giống như con cá mắc cạn, rất nhanh, ngoài cửa truyền đến
âm thanh va chạm, sớm hay muộn Trương Đình Đình cũng sẽ phá vỡ cửa phòng xông vào.
Không được rồi, cô phải nhanh chóng ra tay, Tô Vũ cố gắng bình tâm lại!
Cô ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay ngưng tụ ra linh lực nhàn nhạt, đầu ngón tay vẽ một cái, một đạo phù nguyền rủa trong suốt được vẽ ra từ
đầu ngón tay, sau đó, đạo phù này nhẹ nhàng bay lơ lững ở trong không
trung.
Cô là thông linh sư, không chỉ có một loại thủ đoạn là quỷ đồng, cũng có thể thông qua phù chú triệu hồi một ít thần linh có linh
lực cường đại, giống như đạo phù nguyền rủa này, quỷ phù Chung Quỳ trảm, triệu hồi một đạo hư ảnh Chung Quỳ chém giết lệ quỷ!
Trong lúc
đó, Tô Vũ liền vẽ ra năm đạo phù chú, như ẩn như hiện bay ở trong không
trung, vừa vặn tạo thành một cái phù trận, cách một khoảng với đạo phù
nguyền rủa, cũng chỉ có thông linh sư mới có năng lực này, đúng lúc này
“Ba” một tiếng, cánh cửa đã bị phá hỏng , “Trương Đình Đình” xông vào!
Tô Vũ đi đến một bên, lắc lắc hồ lô trong tay, ném vào bên trong phù trận.
“Trả lại cho ta!” Trương Đình Đình hô to một tiếng, không quan tâm xông vào chính giữa phù chú, năm cái phù chú lập tức giống như có cảm ứng, phát ra quang mang nhàn nhạt.
Tô Vũ lập tức lớn tiếng đọc chú ngữ:
“Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn thông linh, tôi là thông linh sư tên Tô Vũ,
triệu hồi đại thần đuổi quỷ, Chung Quỳ chi linh, hàng!”
Trong
chốc lát, năm cái phù chú biến thành năm đôi mắt trợn tròn, hình thành
một hư ảnh Chung Quỳ cầm Hàng Ma Kiếm trong tay, phía trên hư ảnh phóng
ra quang mang đỏ như máu!
“A. . . . . .” Trương Đình Đình đột
nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể ngã trên mặt đất, lộ ra chân diện mục của nữ quỷ Hồng Y, giống như đắm chìm bên trong Viêm Hỏa, cả người không ngừng run rẩy, liên tục kêu thảm thiết.
“Xôn xao. . . . . .” Tô Vũ giơ lên một ngón tay, cùng lúc đó một đạo hư ảnh Chung Quỳ giơ lên Hàng Ma Kiếm, xẹt qua một đạo quang mang đỏ như máu, hung
hăng trảm ở trên người nữ quỷ Hồng Y.
“A. . . . . .” lệ quỷ Hồng Y lại hét thảm một tiếng, nửa người giống như bị ăn mòn, toát ra khói trắng!
“Không, đại cừu của ta còn chưa có báo, ta không cam lòng!” Lệ quỷ Hồng Y hét
thảm một tiếng, đôi mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm Trương Thiếu Hoa, cho tới bây giờ, người mà lệ quỷ Hồng Y hận không phải là Tô Vũ, không
phải Trương đại sư, rõ ràng chính là người đẩy lệ quỷ từ trên lầu xuống- Trương Thiếu Hoa.
Bị ánh mắt này nhìn trúng, Trương Thiếu Hoa giống như rơi vào hầm băng, như thể linh hồn đã không còn chịu sự khống chế của hắn!
Nữ quỷ Hồng Y nữ rống lên một tiếng, đột nhiên, bàn tay biến thành một cái trảo quỷ sắc bén, trống rỗng vươn ra vài thước, hung hăng chộp vào trên người Trương Thiếu Hoa, Trương Thiếu Hoa kêu thảm một tiếng, hồn phách
của hắn lập tức bị trảo quỷ kéo đến bên người lệ qủy Hồng Y, hắn đồng
dạng cũng chịu ảnh hưởng của quỷ phù Chung Quỳ trảm, rốt cuộc khống chế
không được thảm thiết kêu ra tiếng.
“Khanh khách. . . . . . , trên đường Hoàng Tuyền, có ngươi làm bạn với ta, ta mới có thể an tâm, khanh khách. . . . . .”
Vừa rồi nữ quỷ Hồng Y dùng hết toàn lực, lúc này quỷ thể đã muốn hấp hối,
nhưng vẫn như trước phát ra vài tiếng kêu sởn gai óc, bị vài đạo Hàng Ma Kiếm chém xuống, rốt cục, hồn phách nữ quỷ Hồng Y và Trương Thiếu Hoa
trong tiếng kêu gào thê thảm, bị đánh hồn phi phách tán .
Cùng
lúc đó, ánh đèn toàn bộ phòng bệnh, hành lang sáng lên, hết thảy khôi
phục lại bình thường. Tựa hồ cái gì cũng đều chưa có phát sinh qua, chỉ
còn lại khuôn mặt kinh hoàng của Trương Thiếu Hoa chứng minh chuyện tình vừa xảy ra.
Tô Vũ đi đến nhặt hồ lô lên, trong này còn phong ấn
một con quỷ Anh, nếu Trương Thiếu Hoa là vì nhân quả tuần hoàn, trừng
phạt đúng tội, mà lệ quỷ Hồng Y oán khí tận trời, trở thành tà vật làm
hại mọi người, giờ bị đánh hồn phi phách tán, cũng không còn gì để lo
ngại. Nhưng quỷ Anh quả thật đáng thương, vừa mới sinh ra, đã bị mất đi
tánh mạng, nếu đánh nó cho hồn phi phách tán, tựa hồ cũng không nhân đạo cho lắm.