Diệp Chân nhớ rõ Đồ Phương Diệp, là bởi vì cấm địa tông môn.
Ngày đó cùng Thải Y Tiên Tử ở bên cạnh cấm địa tông môn, Diệp Chân đã nghe
được âm thanh khác thường, cảm thấy cấm địa tông môn kia có thể ẩn giấu
bí mật lớn gì.
Sau khi trở về, Diệp Chân theo bản năng nghe ngóng tình huống của cấm địa tông môn.
Diệp Chân có thể hỏi thăm, cũng chỉ là trong đệ tử ngoại môn, mà vòng tròn
của đệ tử ngoại môn, thật sự là cấp bậc quá thấp, căn bản không tìm hiểu ra tin tức hữu dụng gì.
Rất nhiều đệ tử ngoại môn, đừng nói cho
Diệp Chân chút tin tức hữu dụng, đại đa số người ngay cả “cấm địa tông
môn” cũng chưa nghe qua, chỉ có Kim Nguyên Bảo pha trộn lâu ngày, biết
tin tức hơi nhiều, miễn cưỡng biết cấm địa tông môn tồn tại.
Về
phần cấm địa tông môn kia là nơi đệ tử chân truyền Đồ Phương Diệp vẫn
lạc, thì căn bản không ai biết, còn không bằng Diệp Chân.
Diệp
Chân không nghĩ tới, vậy mà sẽ từ trong bí tịch Lôi Báo Điện Quang
Quyền, phát hiện bản chép tay của chân truyền Đồ Phương Diệp đã vẫn lạc.
- Viết vài dòng cho kẻ đến sau, tốc độ của Lôi Báo Điện Quang Quyền cực
nhanh, lực bộc phát mạnh, nhưng nếu Chân Nguyên không đủ thuần túy, lực
bộc phát sẽ trở nên không đủ, không cách nào khắc địch chế thắng hữu
hiệu. Lúc trước ta thành công tu luyện Lôi Báo Điện Quang Quyền này,
nhưng khổ nỗi Chân Nguyên lực không đủ thuần túy, liền bỏ công nghiên
cứu, phát hiện Lôi Báo Điện Quang Quyền lại có thể hoàn mỹ hỗn hợp với
Thốn Bộ Băng Quyền.
- Nếu cả hai hỗn hợp với nhau, uy lực tăng gấp đôi, có thể bổ khuyết Chân Nguyên không đủ tinh khiết, uy lực của nó,
có thể sánh ngang võ kỹ Nhân giai Trung phẩm, về sau ta khổ công rèn
luyện Chân Nguyên, đợi lúc Chân Nguyên thuần túy, uy lực của võ kỹ đã
thẳng bức võ kỹ Nhân giai Thượng phẩm. Thấy chữ tức là hữu duyên, nếu
như tin, có thể theo phương pháp phía dưới tu luyện...
Xem hết bản chép tay của Đồ Phương Diệp, trong lòng Diệp Chân khiếp sợ đã không cách nào hình dung.
Hỗn hợp!
Đồ Phương Diệp vẫn lạc kia, lại có thể để hai loại Võ kỹ Nhân giai Hạ phẩm hòa vào nhau, uy lực còn có thể thẳng bức võ kỹ Nhân giai Thượng phẩm,
đây quả thực là thần.
Coi như là đệ tử nội môn, cấp bậc võ kỹ có
thể tu luyện, cũng chỉ là Nhân giai Hạ phẩm, nhân vật tinh anh trong đệ
tử nội môn, mới có thể tu luyện võ kỹ Nhân giai Trung phẩm.
Về
phần công pháp võ kỹ Nhân giai Thượng phẩm, dùng Liêu giáo tập Liêu Phi
Bạch nói, đệ tử nội môn có thể đạt được công pháp võ kỹ Nhân giai Thượng phẩm, trong trăm không một.
Nói cách khác, Diệp Chân nhặt được bảo.
Chỉ cần Diệp Chân theo phương pháp Đồ Phương Diệp lưu lại, hỗn hợp Lôi Báo
Điện Quang Quyền cùng Thốn Bộ Băng Quyền, với trình độ Chân Nguyên thuần túy của Diệp Chân, Diệp Chân có thể đạt được một môn quyền pháp uy lực
vô cùng lớn.
Để Diệp Chân có thể lấy thân phận đệ tử ngoại môn,
đạt được một môn quyền pháp chỉ đệ tử nội môn đỉnh phong mới có thể lấy
được.
Thận trọng cất kỹ bản chép tay, Diệp Chân không khỏi có chút tiếc nuối, nghĩ đến lúc trước Đồ Phương Diệp kia tu luyện Lôi Báo Điện
Quang Quyền, cũng là đệ tử nội môn, tu vi không cao, nhưng có thể sáng tạo phương pháp như vậy, làm cho uy lực võ kỹ tăng lên mấy lần.
Nếu Đồ Phương Diệp còn sống đến bây giờ, thật là một tồn tại kinh tài tuyệt diễm.
Bất tri bất giác, lòng hiếu kỳ của Diệp Chân đối với Đồ Phương Diệp càng mạnh hơn.
Đồ Phương Diệp rốt cuộc là người như thế nào?
Thân là nhân vật mạnh mẽ trong đệ tử chân truyền, tại sao lại vẫn lạc ở phía sau núi cách tông môn không xa?
Vẫn lạc không nói, ngay cả địa phương vẫn lạc, cũng bị coi là cấm địa tông môn, chỗ đó, đến cùng ẩn giấu bí mật như thế nào?
Không nói hai lời, Diệp Chân lại tiến về Tàng Kinh Lâu, đổi Võ kỹ Nhân giai Hạ phẩm Thốn Bộ Băng Quyền trở về.
Cũng may trước đó Diệp Chân kiếm bộn một khoản, bằng không, coi như Diệp
Chân lấy được bản chép tay của chân truyền trong Lôi Báo Điện Quang
Quyền, trong thời gian ngắn cũng không thể lấy được Thốn Bộ Băng Quyền.
Truyện đư.ợc biên. tập tại ir.ead.vn.Nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Chân tiến vào ba vị trí đầu trên Địa Bảng, mặc
dù tông môn ban thưởng hắn sớm có tư cách tiến vào lầu hai của Tàng Kinh Lâu, lựa chọn công pháp bí tịch Nhân giai Hạ phẩm mà đệ tử nội môn mới
có thể lựa chọn.
Nhưng lấy được chỉ là tư cách, muốn tu luyện bí tịch, vẫn phải chi ra điểm cống hiến.
Công pháp bí tịch Nhân giai Hạ phẩm tiêu hao điểm cống hiến, so với điểm
cống hiến đổi công pháp bí tịch Phàm giai Thượng phẩm, cơ hồ là gia tăng gấp bội.
Lôi Báo Điện Quang Quyền cần năm trăm điểm cống hiến
mới có thể đổi, Phong Thần Bộ bốn trăm điểm cống hiến, mà Thốn Bộ Băng
Quyền cũng cần tới năm trăm điểm.
Ba quyển công pháp bí tịch, là
một ngàn bốn trăm điểm cống hiến, trước đây Diệp Chân kiếm được hai
ngàn điểm cống hiến, liền tiêu hao hết hơn phân nửa.
Trách không
được lúc Diệp Chân tới chọn bí tịch lần nữa, lão chấp sự cực kỳ giật
mình, bởi vì ngay cả một đệ tử nội môn ít uy tín lâu năm, cũng không thể một lần bỏ ra nhiều điểm cống hiến như vậy.
Diệp Chân lấy được
thân pháp võ kỹ mới, nhưng không vội vã tu luyện, việc khẩn cấp trước
mắt, là luyện hóa một tia huyết khí cuối cùng trong cơ thể, để tu vi
hoàn toàn bước vào Chân Nguyên cảnh.
Sau khi bước vào Chân Nguyên
cảnh, liền có một quyển công pháp Nhân giai Thượng phẩm chỉ có đệ tử nội môn đỉnh phong mới có thể lấy được đang chờ hắn.
Thời gian lưu cho Diệp Chân, còn có ba ngày!
Trong vòng ba ngày, Diệp Chân nhất định phải đột phá đến Chân Nguyên cảnh,
bằng không thì không cách nào lấy được phần thưởng của Liêu giáo tập.
Sau khi dùng một viên Ngưng Chân Đan, Diệp Chân ngồi xếp bằng, thúc dục
dược lực, chăm chỉ tu luyện, bây giờ Diệp Chân có hai bình Ngưng Chân
Đan, hắn tự tin, có tài nguyên khổng lồ như thế, hắn từ Luyện Huyết ngũ
trọng đỉnh phong đột phá đến Chân Nguyên cảnh, chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng không như mong muốn.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Diệp Chân không ngừng tiêu hao Ngưng Chân
Đan, nhưng trong cơ thể hắn, bởi vì liên tục dùng Ngưng Chân Đan tích
lũy Chân Nguyên, đâm vào kinh mạch có chút đau nhói, nhưng bình cảnh của Chân Nguyên cảnh, lại không có một tia dao động.
Ba ngày nháy mắt đã qua, trong ba ngày thời gian, Diệp Chân liên tục sử dụng mười viên
Ngưng Chân Đan, nhưng vẫn không đột phá đến Chân Nguyên cảnh.
- Vẫn không cách nào đột phá sao?
Diệp Chân mở mắt, cười khổ một cái, trải qua cuộc chiến sinh tử, ba ngày
dùng mười viên Ngưng Chân Đan, trừ cái này ra, phương pháp đột phá mà
Diệp Chân có thể nghĩ tới, đã thử qua toàn bộ, nhưng vẫn không cách
nào đột phá.
- Kỳ hạn ba tháng đã qua, xem ra, Liêu giáo tập ban
thưởng công pháp Nhân giai Thượng phẩm, không có duyên với ta, cũng
không biết, Liêu giáo tập sẽ trừng trị ta như thế, thấy ta một lần bổ
một lần sao?
Mắt thấy đã qua thời gian ước định với Liêu giáo tập, sau khi thất vọng, không khỏi khẽ thở dài một hơi, có nhiều thứ, cưỡng
cầu không được, xem ra chỉ có thể từ từ mài dũa, dùng thời gian phá tan
bình cảnh này.
Ngay thời điểm trong lòng Diệp Chân hoàn toàn từ bỏ ban thưởng của Liêu giáo tập, trong đan điền của hắn, một tia huyết khí cuối cùng run lên, vòng xoáy sụp đổ, huyết khí mênh mông áp súc thành
giọt giọt Chân Nguyên, trong chốc lát, một vòng xoáy Chân Nguyên xuất
hiện ở trong đan điền của Diệp Chân.
- Cứ như vậy đột phá?
- Vừa để xuống chấp niệm, liền đột phá?
Sau khi kinh ngạc, Diệp Chân đột nhiên nhớ tới một câu: “mọi thứ, thuận theo tự nhiên, không thể cưỡng cầu!”
Trong nháy mắt vòng xoáy Chân Nguyên hình thành, liền điên cuồng thu nạp
dược lực tràn ngập ở trong kinh mạch, tu vi của Diệp Chân bắt đầu tiến
mạnh.