Lúc tỉnh lại, so với một lần trước tốt hơn một
chút, một lần trước hoàn toàn là xác ướp, một lần này tuy toàn thân đau
nhức, nhưng trên cảm giác xương cốt vẫn ổn, chỉ là trên thân nhiều chỗ
tổ chức mềm bầm tím, điểm ấy đối với Vương Tranh mà nói không tính là
gì.
Cố gắng mở mắt ra, để ánh mắt thích ứng cảnh vật chung quanh, mới
nhìn rõ, cách đó không xa có một đám lửa, có người đang nướng cái gì đó.
“Tỉnh rồi, tiểu tử, mạng thật lớn.” Người kia cầm cái dĩa ăn chậm rãi tới gần, Vương Tranh cũng có thể thấy rõ.
Là nhân loại, khá may mắn, xem ra tuổi đại khái cũng bảy mươi trở
lên, quần áo trên thân tuy khá bẩn loạn, nhưng tinh thần rất tốt.
Ánh mắt hướng phía dưới, Vương Tranh mới chú ý tới, hai chân đối
phương là giả. Bởi vì hoàn toàn là dùng gậy sắt giản dị tự mình chế tác.
Trên mặt lão đầu lộ ra một tia cười, “Tôi lúc trước rơi xuống, trực
tiếp gãy đứt hai chân, chỉ có thể làm thô ráp một chút, cho nên nói tiểu tử cậu tốt số, linh bộ kiện đầy đủ hết.”
Lão đầu nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng Vương Tranh lại rùng mình, có thể tưởng tượng đó là một sự kiện tàn khốc cỡ nào.
Hít sâu một hơi, Vương Tranh yên lặng điều chỉnh một chút trang thái
thân thể, tự mình kiểm tra đây là cơ bản nhất, Quy Nhất Quyết tuy gập
ghềnh, nhưng rất nhanh đã bình thường, cái này nói rõ trạng thái thân
thể bảo trì hoàn hảo.
Nhìn thấy Vương Tranh chậm rãi dậy, lão nhân cũng có chút kinh ngạc,
đem dĩa ăn đưa cho Vương Tranh, “Ăn chút đi, khôi phục thể lực.”
Vương Tranh gật gật đầu, “Đa tạ tiền bối.”
“Ha ha, tạ cái rắm, cậu sống sót là mạng cậu lớn, tôi cũng không phải tiền bối gì. Lý Nhất Trác, quỷ xui xẻo giống cậu. Gọi tôi lão Trác là
được.” Lý Nhất Trác cười nói, “Nhìn bộ dáng cậu không giống như là binh
sĩ chính thức, tiến vào như thế nào.”
“Vương Tranh, học sinh học viện tinh anh. Tham gia Thâm Uyên thí
luyện, sau đó hơi không cẩn thận bị Thôn Phệ Trùng nuốt.” Vương Tranh
nói, cũng không biết thứ trên tay là gì, nhưng Vương Tranh vốn không
phải loại người kén ăn, trong bất cứ hoàn cảnh nào, bảo trì thể lực là
việc quan trọng số một.
“Học Viện tinh anh X, ô, khó trách, tiểu tử cậu là cấp Huyền phân
viện nào.” Lý Nhất Trác cũng đã rất lâu không nói chuyện với người sống. Phi thường vui vẻ.
“Thanh Long, Hoàng 7.”
Phốc...
Rượu Lý Nhất Trác vừa đưa đến miệng lập tức phun ra, sau đó vẻ mặt tiếc hận. Ở nơi này kiếm một bình rượu cũng không dễ.
“Bây giờ trình độ học viện tinh anh cao như vậy sao?” Lý Nhất Trác có chút khó có thể tin, “Cậu là Marner Lazo?”
“Liên bang Địa Cầu, tôi có thể tương đối đặc thù chút. Lão Trác, ông
cũng từng đi học viện tinh anh?” Vương Tranh hoạt động thân thể một
chút, lần này vận khí thật sự không tệ, thế mà chưa gãy tay cụt chân, ở
tình huống điều kiện chạy chữa bảo đảm, mặc dù là bị thương nặng cũng có thể khôi phục, lần trước Dida tinh nghiêm trọng hơn nhiều, nhưng nơi
này, đừng nói chữa bệnh, bị thương nặng chính là chết.
“Người Địa Cầu?” Lý Nhất Trác cũng sửng sốt một chút, lắc lắc đầu,
“Xem ra tôi ở nơi này thực rất lâu rồi. Nhóc, cậu xem tôi bao nhiêu
tuổi?”
“Đại khái hơn sáu mươi tuổi đi.” Bạn học Vương Tranh vẫn là uyển chuyển một chút.
“Cậu thằng nhãi này không thành thật, tôi thoạt nhìn hơn bảy mươi
nhỉ, thật ra tôi mới bốn mươi sáu, ở nơi này tôi đã nán lại hơn mười năm rồi.” Ánh mắt Lý Nhất Trác cũng không chua xót, rất bình tĩnh, “Không
gian này tiêu hao đối với thân thể loài người rất lớn, nếu năng lực X
không đủ, một người bình thường, sẽ ở trong một năm lão hóa nhanh
chóng.”
Vương Tranh kinh ngạc một phen, hắn cũng không muốn sau khi đi ra biến thành người già.
Lý Nhất Trác như có thể nhìn thấu lòng người, “Sao, cậu còn muốn đi ra ngoài?”
Vương Tranh cười cười, “Không chết chung quy cần nghĩ cách đi ra ngoài.”
“Ha ha, một cái bộ dáng lúc tôi trẻ, có chút ý tứ, cậu đã ngủ hai
ngày, hôm nay trước hết phục hồi tinh thần, nơi này ăn uống cũng không
thiếu, ngày mai tôi cần kiểm tra một chút trình độ của cậu." Lý Nhất
Trác tùy tiện nói, sau đó đi ra một bên bắt đầu sửa chữa chiến sĩ cơ
động của hắn.
Kim Luân Đấu Thần của Vương Tranh cũng ở một bên, nhưng tổn hại cực kỳ nghiêm trọng.
Chỗ bọn họ hẳn là trong một chiếc chiến hạm, chẳng qua khắp nơi tổn
hại cực kỳ nghiêm trọng, mà bên ngoài thì một đống rác vô cùng lớn, nơi
này ngược lại thành chỗ tránh nạn tốt nhất.
Mỗi ngày Lý Nhất Trác đều sẽ tìm kiếm thức ăn chung quanh. Nơi này là bãi rác sâu, không riêng gì đồ của nhân loại, còn có một số thứ kỳ quái ngoài hệ ngân hà đều sẽ đổ ở nơi này, cho nên thức ăn cùng trang bị
ngược lại không thiếu, chỉ là rượu thứ này khó tìm.
Lý Nhất Trác để lại một lọ cho Vương Tranh, cho dù là không hiểu rượu Vương Tranh cũng biết, PO ba mươi năm, giá trị xa xỉ, cả ngày quảng
cáo, nhưng nơi này thời gian hiển nhiên đã không phải chuyện.
Khí tức trong Thâm Uyên đối với nhân loại là có tổn hại nhất định,
cho nên cần người có năng lực X mới có thể tiến vào, hơn nữa không dễ
nán lại thời gian quá dài, mà nơi này, hẳn là chỗ cực kỳ sâu trong Thâm
Uyên, loại tiêu hao này lớn hơn nữa, chỉ sợ chỉ dựa vào năng lực X đối
kháng đã không đủ.
Ăn chút đồ, rượu chỉ uống mấy ngụm, chủ yếu là thư giãn kinh lạc một
chút, Vương Tranh còn chưa cần mượn say, chỉ cần còn sống, tay chân đầy
đủ mọi hoàn cảnh đều sẽ chỉ thiêu đốt ý chí chiến đấu của hắn.
Lý Nhất Trác vừa sửa cơ giáp, vừa quan sát thằng nhóc này, quả thật
làm hắn có chút ngoài ý muốn, năng lực thích ứng trong mọi tình cảnh quả thật không giống bình thường, điều này thật không phải bởi vì có hắn.
Từ ánh mắt bình tĩnh của gã, xử lý sự việc có chút không ổn, loại tố
chất chiến sĩ này rất không tầm thường, nhất là trong ánh mắt thế mà lại còn mang theo hưng phấn khiêu khích, Địa Cầu... Hiện tại đã lợi hại như vậy sao?
Hắn thực thoát ly thế giới loài người quá lâu, đã hoàn toàn không
biết tình huống bên ngoài. Lý Nhất Trác cười lắc đầu, hát một khúc của
vài chục năm trước, vui vẻ sửa chữa các lão ca của mình.
Vương Tranh thì đang vận chuyển Quy Nhất Quyết, đồng thời điều chỉnh
trang thái bản thân, đáng tiếc không có Đao Phong Quyết, nếu có thể vận
hành đồng bộ mà nói, phạm vi nắm giữ của hắn sẽ càng rộng hơn chút.
Quy Nhất Quyết có thể giúp thân thể thích ứng cảnh vật chung quanh,
ít nhất Vương Tranh chưa phát hiện không gian này sẽ tạo thành tổn hại
gì đối với thân thể hắn.
Hơn nữa, trời sinh voi sinh cỏ, đối với chuyện không thể khống chế,
Vương Tranh cũng không muốn hao tâm tốn sức, hắn cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sống thọ trăm năm.
Hoàn toàn khôi phục cũng hơn nửa ngày, Vương Tranh cũng không dong
dài, thân thể vẫn có chút suy yếu, rất nhanh lại ngủ một giấc.
Lúc tỉnh lại, Lý Nhất Trác tựa như đang xem cái gì, thấy Vương Tranh tỉnh, thì đem đồ thu lại, trên mặt lộ ra nét cười.
“Tiểu tử, khôi phục rất nhanh, cơ giáp này của Marner Lazo quả đúng là đã nghiên cứu ra, đáng tiếc đã hỏng không thành bộ dáng.”