Dạ Tiểu Ngữ âm thầm quan sát Vương Tranh, trong
lòng có chút thất vọng. Mấy nữ hài tử cùng nhau đến cũng không quá chú ý Vương Tranh, thật ra ngay từ đầu mục tiêu của mọi người đều là Vương
Tranh. Nhưng nói thực, nghe tiếng không bằng gặp mặt, giấc mộng thứ này
dễ dàng tỉnh.
Vương Tranh bộ dạng bình thường, quan trọng là ở trong cảm nhận của
mọi người đây là rất khí phách, nhưng tiếp xúc, cũng chỉ là một học
trưởng bình thường, thậm chí không sinh động bằng Trần Tú, càng đừng nói Diêu Ngải Luân và Nghiêm Tiểu Tô, người ta thoạt nhìn chính là tinh anh xã hội.
Ăn cơm, một bữa đó hẳn là chi không ít, thanh toán là Nghiêm Tiểu Tô. Nhìn bộ dáng tùy ý của hắn hẳn là quen thanh toán, nhưng phải thừa
nhận, nam nhân thanh toán đều rất tuấn tú, Diêu Ngải Luân còn tranh một
phen, nhưng vốn làm đầu lĩnh Vương Tranh lại ngay cả ý tứ cũng không có ý tứ một chút. Sau khi ăn cơm, mấy nữ hài tử vốn cảm thấy hứng thú đối
với Vương Tranh lòng liền phai nhạt, chỉ có Dạ Tiểu Ngữ vẫn kiên trì,
nói không chừng người ta chỉ là bản thân hạ thấp.
Nhưng đến ktv lại một mình yên lặng nghe hát uống rượu, cái này quá
thu mình rồi, hay là mình một chút sức quyên rũ cũng không có?
Dạ Tiểu Ngữ khá tự tin đối với dung mạo của mình, tự cảm thấy biểu
hiện cũng rất tốt, gia thế cũng không tệ, hôm nay mặc phi thường khéo,
da thịt trắng như tuyết, hơn nữa vì lần quan hệ hữu nghị này, trang thái cũng duy trì phi thường tốt, cô chưa từng có bạn trai, sau khi lên đại
học, nhất định phải tìm một bạn trai hợp lòng, lần đầu tiên phải tốt đẹp trịnh trọng, tương lai không cần hối hận.
“Tiểu Ngữ, cậu làm một bài đi, Tiểu Ngữ chính là xếp hạng nhất thi
đấu ca hát của học sinh mới chúng ta!” Miya đem Dạ Tiểu Ngữ kéo dậy.
Dạ Tiểu Ngữ tự nhiên hào phóng, “Miya, cũng không nên như vậy, bạn
nên nói trước mình hát không hay, sau đó mình hát tốt một chút, vỗ tay
sẽ càng nhiều hơn.”
“Bạn học Tiểu Ngữ, em tự tin như vậy, thì không cần nữa, nếu là thực
tốt như Miya nói, cá nhân anh ủng hộ em làm một hội biểu diễn vườn
trường.” Nghiêm Tiểu Tô nói.
Nhất thời toàn trường ồn ào, Dạ Tiểu Ngữ mặt mang mỉm cười, ánh mắt
lại nhìn lướt qua Vương Tranh, nam nhân bình thường, lúc này như thế nào cũng phải tỏ vẻ một chút, Nghiêm Tiểu Tô này cũng thật là, biết rõ mình có hứng thú với Vương Tranh còn trần trụi như vậy.
Nhưng Diêu Ngải Luân và Trần Tú lại không có phản ứng gì, chẳng lẽ
bọn họ quan hệ thật tốt như vậy, hay là nói, ngay từ đầu Vương Tranh đã
là loại nhát gan?
Dạ Tiểu Ngữ thực rất thất vọng, nhưng tiếng ca của cô lại không làm
mọi người thất vọng, người đẹp, thanh âm càng đẹp hơn, vô hình trung
thêm điểm không ít, bài “Rời đi” này của Lâm Hồi Âm hát tuyệt đối có bảy tám phần giống.
Tiếng ca kết thúc, Nghiêm Tiểu Tô chủ động tặng hoa, mọi người cùng
nhau ồn ào vô tay, ngay sau đó Nghiêm Tiểu Tô cũng làm một bài tình ca.
Điện thoại Vương Tranh xuất hiện tín hiệu, hơi sửng sốt, đứng lên ra
khỏi phòng. Dạ Tiểu Ngữ nghĩ một chút cũng ra ngoài theo, nghe nói hắn
là chưa có bạn gái, mấy gã bạn tốt đều ở đây, lúc này tìm đến hắn, không phải bạn gái là cái gì?
Đi xa như vậy... Quả thực sợ người khác nhìn thấy.
Dạ Tiểu Ngữ cũng không biết mình vì sao sẽ đi ra theo, lúc chưa gặp
mặt, Dạ Tiểu Ngữ cho Vương Tranh 90 điểm, dựa vào trực giác của nữ hài
tử, nàng cảm thấy đây là nam nhân cực phẩm, nhưng đến bây giờ, Vương
Tranh đã từ 80 điểm giảm đến 70 điểm, nếu không phải bởi vì thành tích
làm ra, chỉ sợ cũng cách thất bại không sai biệt lắm.
Vương Tranh mở ra điện thoại, xuất hiện là hình ảnh Lâm Hồi Âm
“Tranh ca ca, em muốn tháng sau đi Thái Dương Hệ bắt đầu hội diễn xướng, có thể tới tìm anh không?”
Lâm Hồi Âm cẩn thận nói, bàn tay nhỏ vặn vẹo cùng một chỗ.
Vương Tranh nhìn Lâm Hồi Âm, khe khẽ thở dài, “Nàng có khỏe không?”
“Tỷ tỷ... Ở mặt ngoài không có gì, nhưng em biết, nàng rất không ổn...”
Nội tâm Vương Tranh giãy giụa một phen, hắn biết lúc này cần quyết đoán, các lòng dạ độc ác.
“Công chúa điện hạ, gặp nhau không bằng không gặp, Thái Dương Hệ
không thích hợp với em.” Vương Tranh thực cảm thấy mình có đôi khi thực
rất ác, ít nhất ở dưới sự huấn luyện của Bộ Xương, bản lãnh diễn trò rất mạnh.
Nháy mắt tắt điện thoại, Vương Tranh đã nhìn thấy đôi mắt to của Hồi Âm nước mắt lưng tròng, đau dài không bằng đau ngắn.
Vừa quay đầu lại, lại phát hiện cách đó không xa, Dạ Tiểu Ngữ trợn
mắt há hốc mồm đứng ở nơi đó, lấy sự cảnh giác của Vương Tranh, thế
nhưng cũng sơ sót.
Vương Tranh mỉm cười, đi qua, vỗ vỗ bả vai Dạ Tiểu Ngữ, “Biểu muội của tôi là fan điên cuồng của Hồi Âm, COS không tồi chứ.”
Dạ Tiểu Ngữ không biết mình là trở về như thế nào, bỗng nhiên cô đã hiểu, đây không phải 70 điểm, đây là max 120 điểm.
Trong sinh hoạt tận lực làm cho bản thân thả lỏng bình tĩnh, Vương
Tranh cũng muốn cho lòng mình yên tĩnh, tấm thẻ mời Xúc Tua Khuẩn đưa
Vương Tranh đã cho Trương Sơn.
“Vương Tranh, ngươi từ khi nào bắt đầu thích loại này, chẳng lẽ là thế giới tình dục?”
Trong điện thoại Trương Sơn hăng hái, xem ra khoảng thời gian này
sống phi thường thoải mái, Trương Sơn thuộc loại hình tâm tư tinh tế,
nhưng lại có cái nhìn đại cục, sẽ không rối rắm, tựa như hắn từ bỏ vật
lý theo nhiều năm, bỏ văn theo võ, tương đối quyết đoán.
“Cút, có thể nghĩ tốt chút không, ngươi đi vào sẽ biết, đương nhiên chú ý giữ bí mật, đây chính là hắc hộ.”
“Ô, như vậy thứ tốt, vậy ta nhất định phải thử xem, nghe nói các
ngươi sắp đi tinh anh học viện, ta cũng nhất định sẽ đi, năm nay đi
không được, sang năm cũng nhất định đi!”
Trương Sơn nói, hắn là cầm tinh con gián, đả kích chỉ có thể cho hắn
động lực lớn hơn nữa, tinh anh học viện sao có thể thiếu nhân vật vĩ đại như Trương Sơn hắn, hắn muốn đem tên khắc ở trên tinh anh học viện.
“Nói không chừng, năm nay có thể đi.” Vương Tranh nói, nhìn thấy Trương Sơn luôn cố gắng, Vương Tranh bỗng có chút giải thoát.
Phẩm giai năng lực của Trương Sơn tương đối cao, năng lực X thúc giục nhiều là tiểu ngũ hành cơ thể người. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, giống không
gian loại lực lượng đại ngũ hành này thật ra tương đối cao cấp, đại biểu phẩm chất của hắn, nhưng loại năng lực này tăng lên cũng khá khó, ngược lại cuối cùng còn không bằng những người năng lực bình thường kia.
Nhưng có thể nắm giữ công pháp, tất cả điều này sẽ khác, người năng lực phẩm chất cao một khi lên cấp, mới là đáng sợ nhất.
Lấy năng lực thuấn di của Trương Sơn, nếu có thể được tăng lên, mở rộng khoảng cách và số lần, mới là thực sự khủng bố.
Vương Tranh sau khi tắt điện thoại, bắt đầu tập luyện hằng ngày, hắn
cần hệ thống một chút, nghĩ nghĩ, thật ra tuyệt chiêu của hắn cũng không có nhiều như tưởng tượng. Công kích cơ sở thật ra chỉ có Kháo Sơn Băng, mà Bộ Xương cũng không truyền thụ nhiều thứ hơn, chỉ là muốn dựa vào
chính mình lĩnh ngộ.
Cái này thì quá khó rồi, đóng cửa làm xe hoàn toàn vô dụng, hoặc là cần tôi luyện, nhưng... Học viện Chiến Thần tìm ai mài giũa?
Vương Tranh vỗ đầu, thứ cần tìm không phải ở bên người sao!