Lúc đi vào, bồi bàn ở cửa quả thật lặp đi lặp lại đem Vương Tranh đánh giá xuyên khắp.
Hôm nay đến phi phú tức quý, tiểu tử này nhìn từ đâu cũng rất bình
thường, nhưng thiệp mời là thật, bồi bàn không dám vô lễ, nghiêm túc
kiểm tra xong rồi đề Vương Tranh đi vào.
Trong hoa viên to như vậy, trò chuyện đã bắt đầu, khách nhân đến túm
năm tụm ba chuyện trò vui vẻ. Vương Tranh cho rằng Lan Lăng đã đến, lại
phát hiện bóng người Lan đại tiểu thư cũng chưa thấy, hơn nữa toàn bộ
hội trường cũng không quen một ai.
Mấu chốt nhất là, người khác hoặc là đồ tây giày da, hoặc là lễ phục
đẹp đẽ quý giá, đây là phái đối chân chính… Vương Tranh tuy mặc sạch sẽ, nhưng ở nơi này có chút giống người bán hàng phi chính quy.
Cũng may bạn học Vương bình tĩnh từ lúc tới. Hắn lần này tới tham gia tiệc của Lan Lăng quả thật cũng có chuyện muốn nói với Lan Lăng, một
chuyện này còn là phi thường cần thiết. Hơn nữa lần này nói không chừng
bọn Lala Douri cũng đến, đã lâu không gặp cũng rất nhớ.
Vì không ảnh hưởng không khí của người khác, Vương Tranh tìm tới một chỗ tương đối yên tĩnh.
Như vậy, cũng không có ai quan tâm hắn, Vương Tranh cũng vui vẻ tự
tại, nhưng có một điểm hắn thực tính sai rồi, tuy tiệc là sáu giờ bắt
đầu, nhưng chánh chủ như thế nào cũng phải muộn một chút. Hắn đến sớm
rồi.
Người dần dần nhiều hẳn lên, mà làm Vương Tranh vui vẻ là, hắn rốt cuộc đã thấy một người quen.
Đội trưởng Hồng Hồ!
Hôm nay Hồng Hồ một thân lễ phục dạ hội đỏ như lửa, coi dáng người
gợi cảm đầy đặn của cô, tuyệt đối làm trước mắt mọi người sáng ngời,
bình thường dáng người đầy đặn như vậy phối hợp đỏ thẫm sẽ khá tục tằng, nhưng khí chất quân nhân đặc hữu trên thân Hồng Hồ, lại cho người ta
cảm giác lạnh lùng xinh đẹp, loại tương phản này cực kỳ hấp dẫn ánh mắt.
Mà Hồng Hồ cũng ngoài ý muốn thấy được Vương Tranh.
Tiểu tử này sao lại ở chỗ này?
“Báo cáo, đội trưởng, thật khéo.” Vương Tranh cũng không nghĩ tới cái gọi là có việc của Hồng Hồ lại cũng là tới tham gia tụ hội sinh nhật
của Lan Lăng, bè phái này có chút lớn.
Hồng Hồ nghi hoặc nhìn Vương Tranh một cái, “Sao cậu ở nơi này, đừng không phải thực lén lút vào chứ?”
“Nào có, tôi có thiệp mời.” Vương Tranh cười nói.
Hồng Hồ vẫn rấ nghi hoặc, ai sẽ mời hắn?
“Thực, là Lan Lăng cho tôi…”
Vương Tranh cũng biết chuyện này không giải thích cũng là phiền toái
dứt khoát nói ra mới tốt; tình huống bình thường hắn quả thật là không
quen được Lan Lăng.
Hồng Hồ không vội, nàng muốn nghe Vương Tranh giải thích.
“Đây không phải đội trưởng Hồng Hồ sao, hôm nay thật là xinh đẹp tuyệt luân!”
Một người trung niên thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, một thân lễ
phục màu đen vẻ mặt lộ ra nho nhã đi tới, nhưng ánh mắt lại như muốn
xuyên thấu lễ phục của Hồng Hồ, đi theo phía sau hắn chính là hai tiểu
đội trưởng Kim Hồ cùng Ngân Hồ.
“Lãnh sự tiên sinh quá khen rồi.” Hồng Hồ thản nhiên nói.
“Hồng Hồ, cho dù cô thích tiểu tử này, nhưng cũng quá đáng rồi,
trường hợp quan trọng như vậy hắn sao có thể đến!” Kim Hồ lập tức theo
vào, hắn đương nhiên biết lãnh sự mơ ước Hồng Hồ rất lâu rồi, nếu Hồng
Hồ thực bất chấp mọi giá lên giường với người này, cuộc sống của hắn
liền không dễ qua nữa.
“Thục nữ đều thích ăn cỏ non, nhưng mà Hồng Hồ à, cô lần này có chút không phân biệt được trường hợp rồi.” Ngân Hồ cười nói.
Trước mắt Ngân Hồ và Kim Hồ đã tiến vào quyết đấu cuối cùng, nhưng
đầu tiên phải đem Hồng Hồ hoàn toàn bài trừ, không thể cho cô bất cứ cơ
hội xoay người nào, bởi vì hai người đều rất rõ bệnh ghen ghét người của lãnh sự Jason.
“Hai người nói xong chưa?” Hồng Hồ thản nhiên nói, “Tôi không thích cỏ non, chẳng lẽ còn sẽ coi trọng mặt hàng hai người.”
Nói xong nhẹ nhàng ôm cánh tay Vương Tranh, “Vị này chính là đại hồng nhân của IG, tương lai dễ dàng làm thủ trưởng của chúng ta, tôi bây giờ vừa lúc muốn nịnh bợ hắn.”
Nói xong bộ ngực đầy đặn trực tiếp hòa tan cánh tay Vương Tranh, điều này thực không phải dáng người nào cũng có thể làm được, bởi vì đè ép,
hình dạng kia tỏ ra đặc biệt kinh người, dẫn tới tròng mắt ba người cũng sắp rơi ra.
Sắc mặt Jason không thay đổi, hiển nhiên lòng dạ so với Kim Hồ và
Ngân Hô sâu hơn nhiều lắm, muốn làm người ngoại giao phải có thủ đoạn
như vậy.
“Thích ai là tự do của Hồng Hồ đội trưởng, nhưng lần này không có
thiệp mời là không vào được, nếu là có người vụng trộm tiến vào phá hoại đoàn kết, Ngân Hồ đội trưởng, có phải nên dựa theo điều lệ đối lập xử
phạt hay không.”
“Đây là đương nhiên. Lãnh sự tiên sinh, vô luận hắn là bối cảnh gì,
từng có tiếng tăm gì, ở nơi này cũng là một đội viên bình thường, quân
nhân, phải phục tùng mệnh lệnh!”
Ngân Hồ lập tức nói. không chút nào che dấu bản thân nịnh nọt, nịnh
bợ thì phải trực tiếp, mấu chốt là hắn rất hiểu tính cách Jason, hắn là
chân tiểu nhân, Jason là ngụy quân tử, xem như người một nhà.
“Tôi có thiệp mời.” Vương Tranh cũng không để ý làm khiên một phen.
“Ô, cậu cũng có thiệp mời, trộm ở đâu.” Ngân Hồ cười nói.
“Lan Lăng cho” Vương Tranh cười nói, “Về phần Lan Lăng trộm từ chỗ nào tôi cũng không biết.”
Ba người biến sắc, ngay cả Hồng Hồ cũng sửng sốt. Phô trương thanh thế?
Ba người bọn Jason đều là nhân vật thành tinh, Jason chơi là cân
bằng, kiếm tiền, thuận tiện hưởng thụ mỹ nữ, sau đó nhậm chức đến đủ áo
gấm về nhà là được, Hồng Hồ này mãi không chịu đi vào khuôn khổ, làm hắn có chút đau đầu.
“Tiểu tử, thân là quân nhân cần nghiêm cẩn, không được ăn nói lung
tung, nếu ngươi không có thiệp mời bây giờ đi ra ngoài ngay. Không được
làm mất mặt Ngân Minh.” Jason hòa ái nói.
Vừa thấy tình huống này, Vương Tranh liền hiểu đại thể, nói chuyện gì với người nào.
“Phải không, hôm nay hình như là tiệc sinh nhật của Lan Lăng, tôi là
nhận mời hay không không quan hệ với các người chứ, hơn nữa hiện tại là
kỳ nghỉ, chẳng lẽ tôi ngay cả tự do cá nhân cũng không có?”
Hồng Hồ cũng không nghĩ tới Vương Tranh cứng rắn như thế, cho một ánh mắt tán thưởng, dù sao nàng cũng không hi vọng trúng tuyển đội trưởng.
Ba người sửng sốt, quả thật không ngờ Vương Tranh không để mình bị đây vòng vòng.
“Vương Tranh, thân là quân nhân lúc nào cũng phải nhận thức được
trách nhiệm trên thân. Có nói chuyện với cấp trên như thế sao!” Kim Hồ
âm trầm nói.
Hồng Hồ và hắn ngang cấp, hơn nữa Hồng Hồ cũng có nhân mạch của mình, nhưng một con chim non thế mà cũng dám gọi nhịp với hắn, thật là không
biết sông chết.
Lúc này mặt đất truyền đến tiếng rầm rập, là người khổng lồ đến, cái
khác không nói, thực chỉ có vườn hoa lớn như của Lan gia mới có thể chứa được tiệc như vậy.
Người khổng lồ Dida vừa lộ mặt, người ở đây đều nhìn qua, chỉ trỏ.
tuy người Dida không phải chưa từng gặp, nhưng đại đa số thời gian, nhân loại và người Dida vẫn phân biệt rõ ràng, ai có việc của người đó, ngẫu nhiên gặp một lần không thiếu được bình phẩm từ đầu đến chân.
Lala Douri vừa đến liền nhìn xung quanh, hắn nghe Lan Lăng nói Ada cũng tới cho nên chạy tới trước hết.
Đánh giá bọn lùn chung quanh, ánh mắt mỗi kẻ lại là thấy thì ít quái
lạ thì nhiều, nhưng rất nhanh Lala Douri đã ở bên trong tìm được Vương
Tranh, lập tức oành đùng đùng chạy tới.
Người khác bị dọa nhảy dựng vội vàng né tránh, có một số người không cẩn thận còn húc đổ cái bàn, người khổng lồ phát cuồng rồi?
Đám người Jason cũng bị dọa nhảy dựng, người khổng lồ phát cuồng này lại vồ về phía bọn họ...
Lúc này Kim Hồ và Ngân Hồ hầu như nháy mắt hơi lùi về phía sau, mà
Hồng Hồ lại hướng về phía trước một bước, trận địa săn sàng đón quân
địch.
Nhưng còn chưa tới trước mặt, người khổng lồ liền thả chậm bước chân, từng bước một đi đến trước mặt bốn người, chậm rãi quỳ xuống đất.
“Ada.” Mắt to giống như chuông đồng tràn ngập nhớ nhung.
Toàn bộ hoa viên lập tức yên tình xuống, Ada???
Cái gì Ada???
Nhân loại ở đây tự nhiên biết ý tứ của Ada, nói thô sơ giản lược một
chút tương đương với chủ nhân của nhân loại, mấy người này là ai?
Vương Tranh cười cười, vỗ nhẹ nhẹ lưng căng thẳng của Hồng Hồ, hắn có chút lo lắng, Hông Hồ dùng sức chút nữa lễ phục có phải cũng rách ra
hay không.
Đi đến trước mặt Lala Douri, nhẹ nhàng sờ sờ cái đầu to của Lala Douri, “Lala, trưởng lão đâu, sao cậu tự mình đến đây.”
“Ada, trưởng lão và các tộc trưởng ở phía sau một lúc nữa sẽ đến, tôi nhớ Ada nên chạy tới trước hết.” Lala Douri nói.
“Ha ha, lát nữa tôi cần phải kiểm nghiệm một chút thành quả huấn luyện của cậu, nếu lười biếng tôi phải phê bình.”
“Ada, tôi vẫn luôn rất cố gắng, Sơn Mông bây giờ đánh không lại tôi nữa.” Lala Douri kiêu ngạo nói.
Ngay tại một đoạn thời gian trước hắn đã thật sự đánh bại Sơn Mông,
trên lý giải đối với kỹ thuật Vương Tranh truyền thụ, Lala Douri cao hơn Sơn Mông không ít, Sơn Mông dựa vào lực lượng là không thể chiến thắng
Lala Douri.
Theo Sơn Mông thấy, sở dĩ đánh không lại Lala Douri chính là bởi vì Lala Douri đi theo Vương Tranh học tập trước.
Mà ở trong tộc, người khổng lồ khác lại vô cùng hâm mộ hai người, bây giờ giữa không ít tộc nhân đều truyền lưu một truyền thuyết người Địa
Cầu thần kỳ, mà Địa Cầu lại là khởi nguyên của văn minh nhân loại, hành
tinh mẹ của văn minh vĩ đại chinh phục Ngân Hà này.
Nhất thời tiếng nghị luận trong hoa viên bùng lên, thiếu niên rất mộc mạc trước mắt này lại là Ada của người khổng lồ?
Chẳng lẽ hắn là trí giả?
Nhưng vóc dáng có chút cao, hơn nữa chưa từng gặp trí giả trẻ tuổi như vậy.
Giống loài mới?
Đám người Jason thì biết thân phận của Vương Tranh, thật ra cũng
chính là vì Vương Tranh có chút lai lịch mới tính khách khí, nếu không
một binh lính bình thường đã sớm gọi người kéo đi rồi, nhưng cho dù như
vậy… Hắn khi nào qua lại quen thuộc như vậy với người Dida, hơn nữa xem
ra người Dida rất thần phục.
Đây là việc Lan gia cũng không thể làm được!
Lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng gầm rú, lại có ba người khổng
lồ Dida, trên vai bọn họ còn có trí giả, người Dida đến rồi.
Nhưng đội hình này có chút chưa từng có, cộng thêm lúc trước có một
người khổng lồ tới. Bốn người khổng lồ, bốn trí giả, quy cách này đã
vượt qua Lan Tượng của năm đó.
Mà khi mọi người chú ý tới trán của những người khổng lồ này, liền
càng thêm kinh ngạc, bởi vì trán mỗi người khổng lồ đều có một đạo hoa
văn, có một thậm chí có ba đạo, chỉ có dũng giả mạnh nhất trong bộ tộc
mới có tư cách xăm hoa văn như vậy, cũng chính là nói, lần này dũng sĩ
số một của bốn tộc đến, mà có thể ở trên vai dũng sĩ số một chỉ có
trưởng lão hoặc là tộc trưởng.
Điều này…
Những người khổng lồ không coi ai ra gì đi tới bên người Vương Tranh, chậm rãi đem trí giả đặt xuống.
Mà người khổng lồ to lớn nhất trong đó, cũng quỳ sấp trước mặt Vương Tranh, “Ada, Sơn Mông nhớ ngài.”
“Đứng lên đi, không cần đa lễ.”
Sơn Mông đối với Vương Tranh là tràn ngập kính sợ. Lala Douri trừ tôn kính còn có ỷ lại, nhiều thêm một phân linh tính.
Lúc này, Jason đã nói không ra lời.
“Vương Tranh, chúng ta lại gặp mặt rồi, giới thiệu cho cậu một chút, Quang Diệu trưởng lão, tộc trưởng La Bubba.”
Trừ Mộc Sâm với Caliph, lại tới một đại trưởng lão nữa, một trong tám đại trưởng lão của người Dida, mà La Bubba là tộc trưởng Côn Luân bộ.
“Vương Tranh tiên sinh, chào ngài!” Quang Diệu trưởng lão hình đầu
hơi dài, khác với Mộc Sâm, mặt tròn, vóc dáng cũng hơi cao chút, đương
nhiên có thể là bởi vì đầu tương đối dài.
“Quang Diệu trưởng lão, chào ngài.”
Hai người nhẹ nhàng nắm tay. Trí giả ở thế giới nhân loại đều dùng phương thức của nhân loại.
“Quang Diệu, tôi nói không sai chứ.” Mộc Sâm cười nói.
Quang Diệu trưởng lão khẽ gật gật đầu.
Khách quý đến, làm chủ nhân không có khả năng còn chưa xuất hiện, Lan Tượng lập tức ra nghênh đón, bên cạnh còn có vài người, hiển nhiên cũng là khách quý.
Lúc nghe được báo cáo, Lan Tượng cũng lắp bắp kinh hãi, không ngờ
người Dida nể tình như vậy. Đội hình này có chút được yêu mà sợ.
Từ Lan Lăng nơi đó đã biết sự tích thần kỳ của Vương Tranh, nhưng vẫn không nghĩ tới người Dida sẽ cho hắn mặt mũi như vậy.
Quan hệ nhận biết của người Dida và nhân loại vẫn là có khác biệt
nhất định. Thế lực tất nhiên quan trọng, bọn họ coi trọng đối với cảm
giác cùng duyên phận như nhau, nếu không cũng sẽ không nhiều năm như vậy chỉ liên minh với Lan gia.
Một người trẻ tuổi cao ngạo bên cạnh Lan Tượng, tựa như cũng không đem người Dida để vào mắt, thậm chí có chút đối địch.
“Giới thiệu cho mọi người một chút, vị này là Bazar Borg tiên sinh, người phụ trách thương hội Lam Tinh.”
Lan Tượng lần lượt giới thiệu cho mọi người, đây hiển nhiên là một
lần thịnh hội. Jason Lingshi đại biểu Ngân Minh, Bazar Borg đại biểu
thương hội, người Dida tinh, người Lan gia, thế này cũng thật đủ náo
nhiệt.
“Hồng Hồ tiểu thư thật là xinh đẹp kinh người, tôi khâm phục nhất chiến sĩ như ngài.”
Bazar Borg không chút nào che dấu ánh mắt trần trụi của mình.
Hồng Hồ cười quyến rũ, lại thoải mái đưa ra tay của mình, “Bazar Borg chính là tuấn tài tài chính của Ngân Minh, am hiểu nhất thủ đoạn lật
tay làm mưa, thật sự là ngưỡng mộ đã lâu.”
Hồng Hồ bất động thanh sắc lại là ám chi, tiểu tử này lai giả bất thiện.
Lan Tượng ha ha, ích lợi của Lan gia ở chỗ cân bằng, mọi việc đều
thuận lợi, có thể nói, quặng năng lượng siêu trọng lực chỉ là một cái cơ hội, mượn cơ hội này, Lan gia hi vọng ở trong gia nhập Ngân Minh đạt
được một địa vị vĩnh cửu.
Trong loạn cầu thắng, hoặc nói là quyền lực trên mũi đao.
Nhưng nói chung, vẫn là các phương thế lực vẫn khá nể tình.
“Vương Tranh, tiểu tử thân thể quả nhiên tốt, khôi phục không tồi, bây giờ về đơn vị sinh hoạt thể nào?” Lan Tượng cười nói.
Ánh mắt Jason lóe lên một chút, không nghĩ tới Vương Tranh này quan
hệ với Lan gia cũng tốt như vậy, phải biết rằng Lan Tượng chính là người thống trị thực tế của Lan gia, lão đầu này là địa đầu xà chân chính,
cho dù là con rồng qua sông, cũng phải cuộn lại.