“Bạn học Vương, anh có chút không phúc hậu, nhanh
như vậy đã đem ân nhân cứu mạng cấp quên mất, đến thành Hạp Cốc cũng
không liên hệ tôi một lần!”
Lan Lăng nhướng hàng lông mày thanh tú, muốn làm ra một bộ dáng tức
giận, nhưng nàng trời sinh ôn nhu thiện lương, giả bộ như thế nào cũng
không giống.
“Khụ khụ, tôi là sợ cô quá bận.”
“Biên, tiếp tục biên!” Lan Lăng thiện lương nhưng không dễ lừa.
“Khụ khụ, Lan Lăng tiểu thư, tôi sai, chính thức hướng cô giải thích, gần đây vì chuyện nghiên cứu cơ giáp mới bận đến mức đầu cũng nổ rồi.
Có chuyện gì, vượt lửa qua sông không chối từ!” Vương Tranh nghiêm trang nói.
Điều này làm Lan Lăng lại có chút ngượng ngùng, thật ra nàng là có
chút tức giận, mình chẳng lẽ không được mong chờ như vậy sao, lâu như
vậy ngay cả một tiếng ân cần thăm hỏi cũng không có, nàng là nữ hài tử,
chung quy là có rụt rè, nhưng thấy Vương Tranh thẳng thắn thành khẩn như vậy, biết người ta là thật đang có việc.
“Tôi nói đùa mà, cuối tuần sau, sinh nhật tôi, không biết anh có rảnh hay không.”
Vương Tranh hơi ngẩn ra, liền cười nói: “Cuối tuần được nghỉ, chỉ cần không có tình huống quân sự đặc thù, tôi nhất định đến!”
“Vậy thì quyết định như thế, thiệp mời tôi sẽ phát cho anh.” Lan Lăng lộ ra nụ cười phát ra từ nội tâm, thậm chí chính nàng cũng không ngờ
lại sẽ vui vẻ như vậy.
Sinh nhật hai mươi tư tuổi của Lan Lăng, đối với Lan gia mà nói, cũng là một ngày cực kỳ quan trọng.
Vì một ngày này, Lan gia sớm ở một tháng trước đã làm chuẩn bị, nương tiệc sinh nhật Lan gia đại tiêu thư, có thể xử lí rất nhiều chuyện,
đồng thời liên lạc thế lực tương quan cũng phi thường cần thiết.
Ở mấy ngày trước đó, toàn bộ Lan Khảo thành cũng đã càng thêm náo
nhiệt hẳn lên so với trước kia, bình thường nhìn thấy người Dida thưa
thớt, cũng bắt đầu liên tiếp xuất hiện ở trên đường cái, đây là chứng
minh cho khế ước của Lan gia cùng người Dida được kéo dài, cho dù là di
dân đời đầu, cũng chỉ có Lan gia có thể đạt được người Dida tín nhiệm,
mà cũng chỉ có trường hợp như vậy, người khổng lồ Dida mới sẽ vào thành, chỉ là không biết quy mô lần này là dạng gì.
Buổi tối thứ sáu.
“Cậu muôn đi thành Lan Khảo?”
Ba người Kinh Long, lão Hùng và Thường Lớn Mật nhìn Vương Tranh, ban
đầu tính mời Vương Tranh đi quán bar uống bia ôm, độc thân mà, cũng cần
tìm chút việc vui mới gọi là cuộc sống. Trước đó, lính học sinh mới tới, có chút không tiện gọi, bây giờ đều là quen thuộc rồi, tiếp tục không ở chung một chỗ, thì có chút thoát ly đường lối quần chúng, hơn nữa thân
là tiền bối, bọn họ có trách nhiệm dạy Vương Tranh làm hán tử đích thực
như thế nào.
“Trước đó tôi dưỡng thương ở thành Lan Khảo, bạn bè quen biết vừa vặn ngày mai sinh nhật, đi chúc mừng một chút.” Vương Tranh cười cười.
“Bạn? Chúc mừng sinh nhật? Hắc hắc, là nữ à?”
Kinh Long chợt hào hứng.
“Ha ha.” Vương Tranh chỉ là cười cười.
“Nói đến sinh nhật, gần đây đại tiểu thư Lan gia cũng sinh nhật, nghe nói trường hợp tương đối lớn, đặc biệt vũ hội buổi tối, nghe nói chỉ có đại nhân vật mới có thiệp mời.” Tin tức đường nhỏ của Thường Lớn Mật
luôn linh thông.
“Chính là cô ấy.” Vương Tranh cười nói.
Mọi người sửng sốt, ngay sau đó đều cười. Thường Lớn Mật ôm bả vai
Vương Tranh, “Sao, nhìn trúng một bông hoa Dida chúng ta rồi, chậc chậc, khẩu vị không nhỏ, có chí khí, cô ấy cũng là người tình trong mộng của
tôi, nếu không chúng ta cùng nhau vụng trộm đi vào?”
“Hai người cũng đừng để Hồng Hồ tiểu đội chúng ta mất mặt!” Kinh Long cười nói, đây chính là sẽ gây chuyện, nhất là ở thời kì mẫn cảm hiện
tại, không thể giữ lại thóp.
“Việc của những đại nhân vật này, có quan hệ cái lông với chúng ta,
trái lại, quán bar thành Lan Khảo, nghe nói ban ngày cũng mở cửa, hơn
nữa các em so với thành Hạp Cốc bên này cởi mở hơn nhiều, cũng không
biết có phải thực không.” Lão Hùng uống rượu là rất để ý không khí, đừng nhìn hắn cả người đều cẩu thả, chỉ cần nói tới quán bar, hắn có thể lải nhải văn hóa quán bar mấy giờ với ngươi.
“Chậc, cậu nói như vậy, tôi còn thật muốn tới kiến thức một chút, mọi người đi chung cũng náo nhiệt.” Kinh Long cười, mọi người bình thường
đều ở thành Hạp Cốc, thành Lan Khảo quả thực rất ít đi.
Mấy người vừa ra khỏi cửa, liền thấy được Hồng Hồ mấy ngày nay luôn
bận rộn. Hồng Hồ nhìn thây mọi người, cũng sửng sốt, “Mấy người sao vẫn ở căn cứ?”
Đổi là bình thường, thời điểm buổi chiều thứ Sáu, mọi người đã sớm đáp xe đi trong thành lăn lộn rồi.
“Ô, lính học sinh có việc cần đi thành Lan Khảo, sinh nhật bạn, chúng tôi cùng đi góp cái náo nhiệt.”
“Đi thành Lan Khảo? Vậy vừa lúc, tôi cũng có việc cần đi một chuyến, cùng nhau đi.” Hông Hô cười cười.
“Đội trưởng cũng đi? Đó là có phi thuyền phải không?” Lão Hùng kêu lên ngao ngao.
“Kim Hồ cùng Ngân Hồ cũng có mặt, các cậu muốn ngồi không?” Hồng Hồ gật gật đầu.
“Vậy thôi, chúng ta đi xe lửa giữa các thành đi, vừa thưởng thức phong cảnh, vừa đánh bài.”
“Đúng rồi, Thường Nhát Gan, cậu còn nợ tôi một trăm đồng đó!”
……
Τốc độ thuyền vận chuyển quân dụng, nhanh hơn xe lửa giữa các thành phố, nhưng lữ hành con người quan trọng nhất.
Lối sống về đêm của thành Lan Khảo quả thật có tiếng ở Dida tinh,
không hai lời, mọi người trực tiếp tìm được phố quán bar lớn nhất thành
Lan Khảo, khó được Hồng Hồ đi chung với bọn họ, mọi người liền càng thêm hưng phấn.
“Thoải mái!” 。
Lão Hùng vui sướng gọi một vại bia, tiểu thư bán rượu ở trước mặt hắn đem tuyến sự nghiệp liên tục ép vào, quả nhiên cởi mở hơn Hạp Cốc thành mấy lần, lão Hùng trực tiếp phát lời, ai ép dễ nhìn, thì ở chỗ người đó mua rượu.
Thường Lớn Mật thưởng thức xong từng tuyến sự nghiệp, uống một ngụm
bia lớn, đã tóm Vương Tranh, “Muốn gọi điện thoại gọi bạn cậu tới đây
cùng nhau chơi hay không?”
“Thôi, chúng ta càng tự tại hơn chút.”
Bên quầy bar, Hồng Hồ cũng uống thật sự nhiều, so với các em bia ôm
đẩy mạnh tiêu thụ bia, nàng càng thích cốc tai người pha chế làm ra hơn, đặc biệt loại vào miệng nóng bỏng kia, bất tri bất giác, đã uống hơn
mười ly.
“Lính học sinh, cậu qua đây.”
Hồng Hồ hướng tới Vương Tranh vẫy vẫy tay.
“Vâng.” Vương Tranh cười cười, cầm chai bia đi đến quầy bar ngồi xuống.
“Uống bia cái gì, hai ly Tam Sắc Hoa.”
Ba, Hồng Hồ búng tay, bảo người pha chế làm ly rượu mạnh.
Vương Tranh cười, hơi ngửa đầu, cạn chai bia trong tay, sau đó lại
bưng lên rượu cốc tai tên là Tam Sắc Hoa, ba loại màu sắc, tầng rõ ràng, một ngụm nuốt xuống, mùi vị lại tuyệt không cay độc, còn mang theo vị
ngọt như hoa.
Nhưng trong nháy mắt, lực đạo của rượu liền từ chỗ ruột bắt đầu phát tác, thế lực nóng bỏng đốt về phía mỗi góc của thân thể.
“Sướng! Cho hai ly nữa.” Hồng Hồ tiếp tục hướng tới tửu bảo búng tay, “Nhìn bộ dáng cậu vẫn là trai tân nhỉ.”
Vương Tranh thiếu chút nữa đem rượu phun ra, giảng từ trên nguyên tắc, cũng không sai.
“Có phải rất tò mò, tôi tại sao nhìn ra được hay không?”
Vương Tranh giống như cục cưng tò mò gật đầu.
“Nam nhân trưởng thành, thích nhìn chân, thậm chí là bàn chân, tay nữ nhân, chỉ tiểu nam sinh mới sẽ nhìn chằm chằm bộ ngực.” Hồng Hồ cười
nói.