Vấn đề này chẳng những Bạch Vi Dân muốn biết, tất cả thường ủy thị ủy
còn lại cũng muốn biết xảy ra chuyện gì. Phải biết rằng trong những đoạn phim vừa xem, người chân chính có vấn đề, thật ra chỉ có một, đó chính
là phó thị trưởng thường vụ Giang Duẫn Trí, hắn là người buồn bực nhất
xui xẻo nhất. Những người còn lại, đoạn phim trước mắt bọn họ, không
liên quan đến bọn họ, tất cả đều là của con cái bọn họ.
Nhưng cho dù là con cái cũng đủ định tính rồi!
Phải biết rằng những hình ảnh kia có khi cực kỳ ướt át, có khi cực kỳ
bạo lực, có kẻ còn đang hút ma túy, điều này đối với những người làm cha như bọn họ mà nói, tuyệt đối không thua gì sét đánh giữa trời quang.
Trước kia bọn họ không ngờ rằng, con trai con gái của mình lại như vậy,
những gì bọn chúng biểu hiện trước mặt mình đều là hình tượng ngoan
ngoãn? Chẳng lẽ những thứ đó đều là giả dối?
- Tên khốn khiếp Hạ Nhập Tương, ngươi muốn chơi chết ta sao.
Trong lòng Giang Duẫn Trí tàn bạo hô.
Giang Duẫn Trí là người của Bạch Vi Dân, bởi vì như vậy, cho nên quan hệ giữa hắn và Hạ Nhập Tương cũng không tệ. Nhưng một màn trước mắt, thật
sự khiến cho hắn nổi giận. Bởi vì hắn đã nhìn ra, địa điểm trong những
tấm hình là nơi nào? Đây rõ ràng là hội sở Cẩm Tú, không cần phải nói
những thứ này nhất định là lấy từ đó.
Tên khốn khiếp Hạ Kiếm Đường rốt cuộc muốn làm gì?
Nếu Hạ Kiếm Đường đứng trước mắt hắn, Giang Duẫn Trí tuyệt đối dám tát hắn!
- Các đồng chí, những vật này tôi lấy được từ hội sở Cẩm Tú tối nay. Về
phần làm thế nào lấy được. Tôi nghĩ sau khi các vị nghe thấy sẽ biết tại sao tôi lại bí mật gọi các vị tới đây như vậy, bởi vì những vật này do
Tô Mộc phát hiện!
Sau khi trong miệng Lý Hưng Hoa toát ra cái tên Tô Mộc, vẻ mặt mọi người không khỏi sửng sờ, chuyện gì thế này? Tô Mộc làm sao lấy được?
Ai cũng biết Tô Mộc là người từ thành phố Thanh Lâm được Lý Hưng Hoa
điều nhiệm tới đây giúp hắn mở ra cục diện, nhưng chẳng phải hắn nên làm chủ nhiệm quản ủy hội khu Cao Khai sao? Tại sao lại tìm được những cuộn phim này? Nếu thật sự tìm được..., tại sao phải trực tiếp giao cho Lý
Hưng Hoa?
- Lý bí thư, chuyện này rút cuộc là thế nào?
Bạch Vi Dân phát hiện đại não mình có chút không tỉnh táo.
- Đúng vậy, Lý bí thư. Không nghe nói phân cục công an khu Triều Nhan có hành động?
Dương Tử Hòa cau mày nói.
- Không nghe nói sao? Phân cục công an khu Triều Nhan tối nay thật sự có hành động. Nhưng hành động đó không phải vơ vét ra những đoạn phim này.
Sau khi Lý Hưng Hoa thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, liền tự mình chậm rãi nói ra những gì hắn biết.
Khi Lý Hưng Hoa nói đến mâu thuẫn phát sinh giữa bọn người Tô Mộc và Hạ
Kiếm Đường, hắn phát hiện sắc mặt của mọi người đều trầm thấp. Tình cảnh như thế thật sự không thấy nhiều. Phải biết rằng nếu là trước kia...,
bọn họ tuyệt đối không có dáng vẻ này. Người nào không biết ông chủ của
hội sở Cẩm Tú là ai, đó là nhi tử của Hạ Nhập Tương. Chưa nói đến hội sở Cẩm Tú còn có bóng dáng của khoa học Phi Long, hơn nữa Hạ Nhập Tương
lại là người bên phía Bạch Vi Dân, cho nên từ lâu, cho dù là bí thư
chính pháp ủy Dương Tử Hòa cũng mắt nhắm mắt mở.
- Quả thực là buồn cười, vô liêm sỉ! Loại người bại hoại như Hạ Kiếm Đường nên bắt lại.
Bạch Vi Dân tàn nhẫn nói:
- Dương bí thư, chuyện này giao cho cậu đi làm!
Công khai tỏ thái độ, thật sự là không thấy nhiều. Nhưng Bạch Vi Dân tỏ
thái độ như vậy, thật ra cũng nằm trong dự liệu của mọi người. Bởi vì ai cũng biết, đoạn phim Bạch Vi Dân đã xem, tuyệt đối là có liên quan đến
hắn, Bạch Vi Dân không tức giận mới là lạ.
Đương nhiên đoạn phim Bạch Vi Dân đã xem là đoạn phim của nhi tử hắn.
Trong đó nhi tử của hắn tùy ý phóng túng coi như xong, hắn lại còn hút
ma túy, điều này kêu Bạch Vi Dân làm sao có thể nhẫn nhịn? Đây không
phải là muốn hủy diệt nhi tử của hắn hay sao? Hạ Nhập Tương à Hạ Nhập
Tương, đây là ngươi muốn lấy cái mạng già của ta! Nếu nói trong chuyện
này không có phần của ngươi, có quỷ mới tin?...
- Vâng. Tôi lập tức động thủ điều tra.
Dương Tử Hòa liếc mắt nhìn Lý Hưng Hoa trầm giọng nói.
- Đừng vội!
Ai ngờ đúng lúc này Lý Hưng Hoa khoát khoát tay, tiếp tục ném ra quả bom:
- Bạch thị trưởng, các đồng chí, có lẽ mọi người còn không biết. Những
đoạn phim lộ ra này chỉ là một phần rất nhỏ. Tất cả đoạn phim này đều có bản gốc, tôi có thể bảo đảm bên hội sở Cẩm Tú không có. Mọi người lập
tức tiêu hủy coi như mọi sự đại cát. Nhưng cái này có thể hủy diệt,
nhưng có chuyện cần phải xử lý cấp bách.
- Lý bí thư, anh muốn nói là điều tra hội sở Cẩm Tú?
Bạch Vi Dân hỏi.
- Không phải, tôi muốn nói là, vừa rồi tôi có nhắc tới mấy người đi ăn
cơm cùng Tô Mộc, bọn họ đều không phải nhân vật đơn giản, lần này bọn họ đến đây là muốn khảo sát tiến hành đầu tư vào khu Cao Khai, hiện giờ
tất cả bọn họ đều bị bắt giữ tại phân cục công an khu Triều Nhan.
Lý Hưng Hoa nói.
Những lời này của Lý Hưng Hoa đến tai mọi người lại không có tiếng vọng
lớn. Phải biết rằng so sánh với chuyện cuộn phim, rõ ràng chuyện này ít
quan trọng hơn nhiều. Ai cũng biết Tô Mộc có bản lãnh, nhà đầu tư đưa
tới cũng có hạn, sẽ không có bao nhiêu bản lãnh. Xảy ra chuyện này là
công việc của thành phố Cổ Lan vẫn chưa làm đúng chỗ, nhưng chỉ cần theo lệ nói lời xin lỗi, tin tưởng là có thể đối phó.
Vẫn là chuyện băng hình quan trọng hơn!
Đám hỗn trướng này, đợi sau khi về nhà, chắc chắn phải dọn dẹp các
ngươi! Sau này tất cả phải đoạn tuyệt quan hệ với Hạ Kiếm Đường, Hạ Kiếm Đường cũng không phải một kẻ dễ chơi!
- Lý bí thư, nếu chân tướng sự việc giống như anh nói, như vậy kêu phân
cục công an khu Triều Nhan thả người là được. Về phần công tác trấn an,
tôi nghĩ cứ để Tô Mộc đi làm là được. Dĩ nhiên nên chịu nhận lỗi tựu
nhất định phải chịu nhận lỗi, nhất định phải kêu Tô Mộc nói rõ chính
sách của thành phố Cổ Lan chúng ta cho bọn họ biết, đây chỉ là hiện
tượng cá biệt, để tranh thủ đầu tư của bọn hắn.
Bạch Vi Dân nói.
Sau khi uy hiếp của những cuộn phim được giải trừ, thái độ của Bạch Vi
Dân lại mở lên. Chỉ có điều thái độ như vậy, hiện tại hắn bày ra lại
không được tự nhiên, vì vậy ngữ điệu rõ ràng cũng mang theo một loại
cung kính.
Nếu đặt vào lúc bình thường, Bạch Vi Dân cũng dám khiêu chiến đến cùng với Lý Hưng Hoa lắm!
- Đúng vậy, xử lý như vậy rất chính xác!
Từ Minh Phàm gật đầu phụ họa nói.
Tất cả thường ủy thị ủy còn lại cũng cảm thấy làm như vậy rất hợp lý. Dù sao người là do Tô Mộc mời đến, để cho Tô Mộc đi làm công tác trấn an
tư tưởng của bọn hắn, dĩ nhiên là không có bất cứ vấn đề gì. Nếu không
lẽ nào kêu những thường ủy thị ủy bọn họ, đi tìm nhà đầu tư kia nhận lỗi hay sao? Buồn cười, bọn họ cũng phải có tư cách chứ phải không.
- Chư vị, nếu chuyện thật sự đơn giản như vậy, tôi cũng sẽ không nói gì. Nhưng thân phận của mấy nhà đầu tư này, có lẽ sau khi các vị nghe thấy
sẽ không nghĩ như vậy. Nếu bọn họ thật sự xảy ra chuyện ở thành phố Cổ
Lan chúng ta, tôi cũng không biết chư vị đang ngồi, còn có ai có thể
tiếp tục ngồi không? So sánh với bọn họ, các vị nên biết là những cuộn
phim kia không có bất kỳ phân lượng nào.
Trên mặt Lý Hưng Hoa lộ ra nụ cười khổ.
Nhân tình của cuộn phim, Lý Hưng Hoa tin tưởng tất cả những người đang
ngồi đều coi như thiếu nợ mình rồi, mục tiêu mình muốn đã đạt thành.
Hiện tại hắn cười khổ nói ra lời này, thật sự không hề có ý tứ làm bộ,
bởi vì chuyện này thật sự cảm thấy khẩn trương.
Tất cả mọi người chưa từng thấy Lý Hưng Hoa như thế, cũng thu hồi tùy ý trong lòng, Bạch Vi Dân trực tiếp hỏi:
- Lý bí thư, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Bọn họ là người nào? Làm sao khiến anh nói ra lời nói nghiêm trọng như vậy?
- Lý bí thư, chẳng lẽ những người này còn có bối cảnh khác hay sao?
Giang Duẫn Trí hỏi, cố gắng thông qua câu hỏi như vậy diệt trừ bối rối
của mình, bởi vì hắn không biết USB trong tay người khác có giống như
của mình hay không. Nếu không phải..., vậy thể diện của hắn xem như mất
hết rồi.
Sau khi ánh mắt của mọi người đều phóng đến trên người mình, Lý Hưng Hoa trầm giọng nói:
- Hiện tại nếu tôi là bí thư thị ủy thành phố Cổ Lan, tất cả mọi việc
tôi làm dĩ nhiên đều vì nghĩ cho thành phố chúng ta, lời nói của tôi
thật sự không có bất kỳ khoa trương, bởi vì trong những người Tô Mộc đi
cùng tối nay, có tổng tài của công ty giải trí Lý thị, công ty giải trí
Lý thị thời gian trước ở kinh thành gây ra tin tức gì các vị hẳn cũng
biết rồi? Vậy thì nên biết vị tổng tài là ai?
Ầm!
Dĩ nhiên biết!
Công ty giải trí Lý thị tuyên bố thâu tóm công ty giải trí Đại Hoa,
biến hóa nhanh chóng trở thành công ty giải trí đứng đầu trong Trung
Quốc, tin tức này tất cả mọi người đều biết, bởi vì ai cũng biết tổng
tài của công ty giải trí Lý thị chính là Lý Nhạc Thiên, là cháu trai của Lý lão. Lý lão là ai, bọn họ có thể không biết sao? Nghĩ tới đây, trái
tim mọi người bắt đầu thật sự biến thành trầm trọng.
Khó trách Lý Hưng Hoa nói chuyện này nghiêm trọng hơn những cuộn phim,
thật sự là rất nghiêm trong. Công ty giải trí Lý thị tới đây đầu tư, vốn đã là chuyện đủ long trọng, kết quả Lý Nhạc Thiên bị đánh ở chỗ này,
điều này làm cho mặt mũi của thành phố Cổ Lan để vào đâu? Nếu để cho Lý
lão có cái nhìn với thành phố Cổ Lan, bọn họ thật sự cũng nên đứng ngồi
không yên.
Chỉ là khiếp sợ của bọn hắn còn chưa kịp tiêu hóa, Lý Hưng Hoa tiếp tục nói:
- Ngoài tổng tài của công ty giải trí Lý thị, theo tôi được biết, trong
số những người bị bắt, còn có cháu trai của Hoàng lão, còn có nhi tử của hai vị phó bộ trưởng thường vụ bộ thương vụ và bộ tài chính, cùng với
nhi tử của hành trưởng ngân hàng và phó viện trưởng viện kiểm sát cao
nhất, thuận tiện nói thêm, nhi tử của tư lệnh viên quân phân khu thành
phố Cổ Lan chúng ta Đường Quân cũng ở trong đó. Hơn nữa bọn họ bởi vì
giải cứu minh tinh Diệp Mộng Á mà bị bảo vệ của hội sở Cẩm Tú thương
tổn. Hiện tại cũng không ai biết, thương thế của bọn họ như thế nào.
Khiếp sợ!
Thật sự khiếp sợ!
Đám người Bạch Vi Dân đều há to miệng, mặc dù bọn họ đã trải qua khảo
nghiệm, nhưng vẫn bị lời nói của Lý Hưng Hoa chấn trụ. Vừa mới nghe một
cái tên Lý Nhạc Thiên đã đủ cho bọn họ lo lắng, hiện tại thoáng cái nhô
ra nhiều người như vậy, còn có cháu trai của Hoàng lão, còn có công tử
của nhiều nhà như vậy, đáng chết chính là trong đó còn có công tử của
đồng liêu Đường Thiên Hào, chuyện này rút cuộc là thế nào đây?
Hạ Kiếm Đường thật sự muốn chôn vùi thành phố Cổ Lan sao?
Hạ Kiếm Đường không muốn lăn lộn cũng đừng kéo chúng ta xuống nước chứ!
Ngươi muốn bắt cóc chúng ta lên xe ngựa của ngươi sao?