Lạc Ngạo Kiệt khẩn trương ôm lấy đứa bé, có thể nói động tác tương đối
chuẩn xác, anh kích động nhìn lên gương mặt đứa trẻ nói."Con gái, cục
cưng của ba ba!" Khi anh đang nói chuyện, y tá lập tức chúc mừng nói
"Chúc mừng vị tiên sinh này, vợ anh đã sinh cho anh một thằng bé mập
mạp!"
"Cảm ơn - -" Lạc Ngạo Kiệt cảm tạ gật đầu, vẫn còn trong
trạng thái bị kích động mặt vẫn cười mãi. nhưng nữa chừng bỗng anh có
chút khựng lại, bộ dáng như bị điểm huyệt đạo không thể nhúc nhích, thật lâu sau đó anh mới phản ứng lại."Y tá, cô vừa rồi nói gì vậy?"
Lúc này, y tá bị đổi thành anh hỏi."Chúc mừng anh nha, vợ của anh vì anh
sinh một bé trai khỏe mạnh, bé nặng tám cân rưỡi, chiều cao 55 cm, vừa
mới sinh ra đã bằng những bé mấy tháng..., đứa bé rất khỏe mạnh!"
Lạc Ngạo Kiệt càng lờ mờ, càng choáng váng! Giống như nhìn con nhà người
khác, nhìn khuôn mặt giữa lớp tã lót bên trên còn có chút nước dinh dính của trẻ sơ sinh."Y tá, bên trong có phải còn đứa bé nào không, có thể
nhầm đúng không? Bé nhà tôi là con gái, làm sao có thể là con trai được
chứ?"
"Bên trong vẫn còn một sản phụ nữa, nhưng nhất định là
chúng tôi sẽ không nhầm đâu, đây là con của Phó Vũ Nghê! Được rồi, nếu
anh vẫn còn hoài nghi, có thể mang đứa bé đi xét nghiệm máu ADN.... Làm
cái này ở trên lầu, anh vừa lên đi là có thể thấy!" Trưởng y tá 34 tuổi
ôn nhu lại trêu ghẹo nói, lại nhìn nhìn đứa bé."Nhưng mà tôi nghĩ cũng
không cần phiền toái như thế, anh có thể nhìn đứa bé, cục cưng cùng bộ
dáng của anh quả thực chính là từ trong một khuông mẫu đúc ra vậy - - "
Lạc Ngạo Kiệt vẫn không nhìn qua, vẫn còn băn khoăn giới tính của đứa
bé."Nhưng con tôi chắc chắn là con gái, làm sao có thể là con trai
được?"
"Trước kia anh từng đưa vợ đi siêu âm sao? Vậy giữa siêu
âm với cục cưng thật sự kia, anh đương nhiên phải tin tưởng người thật
thôi!" Y tá bất đắc dĩ lắc đầu, sau khi nói xong lại vẫn cảm thấy rất
thú vị, tiêu sái trở lại trong phòng mổ!
Lạc Ngạo Kiệt nheo mắt
lại nhìn cái miệng nhỏ đang khóc, hai mắt gắt gao nhắm lại, khuôn mặt
nhỏ nhắn của cục cưng nhăn lại cùng một chỗ, anh ngây ra như phỗng để
tiêu hóa cái kết quả thình lình xảy ra này!
Mà những người khác đứng sau lưng anh, đã chịu không được, mở miệng cười ra tiếng - -
Bùi Tạp Tư ngăn cản bả vai Tư Vũ, thật cẩn thận hỏi: "Tư Vũ, em có thể
cho anh một cơ hội không, để cho em trở thành một người phụ nữ mang thai hạnh phúc nhất?"
Tư Vũ lập tức thu hồi nụ cười, nhìn anh một cái."Chuyện này sau này hãy nói đi - - "
Gương mặt Bùi Tạp Tư trở nên tự trách cùng thống khổ, bởi vì anh thấy được
trên mặt Tư Vũ kia chợt lóe lên chút khổ sở. Tay đặt ở trên vai cô, từ
từ nắm chặt thành quả đấm. Liên tục hai lần thai nghén đau đớn, nhất
định đã để lại cho cô rất nhiều hồi ức đau khổ!
Anh thật sự rất đáng chết, vì cái gì khi cô mang thai, anh lại không quý trọng cô, chăm sóc cho cô chứ?
Mà anh muốn để cho cô quên mất phần đau khổ này, cũng là để cho cô có thể
tiếp nhận việc đứa bé đã không còn, bọn họ cần thản nhiên để đối mặt
hiện thực.
Anh cố ý đi chọc đứa bé trong lòng Lạc Ngạo Kiệt, lại còn lôi kéo Tư Vũ xem."Hô hô, xem này chàng trai rất tuấn tú, tương lai nhất định cũng giống như Lạc Dật, chuyên môn lừa gạt con gái nhà người
ta! Này, Jerry, mình nhìn cậu hiện tại nên chuẩn bị nhiều biệt thự một
chút..., khà khà, hai đứa con trai này của cậu nói không chừng sẽ mang
về cho cậu không ít con dâu nha!"
"Ha ha - - mang con dâu về -
-" Lạc Ngạo Kiệt bắt buộc chính mình cười rộ lên, bất quá nụ cười tươi
tắn này so với khóc vẫn còn khó coi a...! Mộng tưởng của anh bị phá hủy, anh không muốn có thêm con trai nữa!
Thân là bạn thân Bùi Tạp
Tư thấy được ông bạn, bộ dáng không chịu được sự đả kích lớn lao này,
thương tâm muốn chết, khẩn trương an ủi: "Ai ôi, hai đứa con trai không
phải rất sao? Chung quy là tốt hơn so với sinh con gái chỉ tổ về sau để
cho đàn ông bắt nạt thôi! Em nói đúng không? Tư Vũ?" Anh nghiêng người,
để cho Tư Vũ lên tiếng phụ hoạ!
Tư Vũ có chút chợt ngẩn ra, không rõ anh như thế nào có thể thản nhiên như vậy đối mặt với con nhà người ta?
Không, cho dù trái tim cô còn có chút chưa được tốt, giờ khắc này, cô
thật sự không muốn gặp đứa cháu vừa mới sinh ra này. Không phải là cô
không thích đứa nhỏ, mà chính là cô không dám nhìn - -
************************************ phân cách tuyến ********************************
Nhà người khác chuyện một đứa bé ra đời là niềm hạnh phúc. Cô ở một bên khổ sở thương tâm, khóc tiêu điều lạnh lẽo giống như rất chán ghét, nhưng
cô thật sự rất nhớ con của mình. Đứa bé kia cũng là con trai, bộ dáng
rất giống Tạp Tư!
Nếu lúc ấy cô hiểu chuyện một chút, khống chế tốt cảm xúc của chính mình vây đứa bé có phải sẽ không mất không?
Lại một lần nữa nước mắt từ đôi mắt nhắm chặt của cô chảy xuống, tí tách,
tí tách rơi ở trên gối ! Sợ ảnh hưởng đến người bên cạnh nghỉ ngơi, Tư
Vũ kéo cao chăn đơn, đem miệng che lại!
Ánh trăng ngoài cửa sổ
lẳng lặng tràn ngập trên gương mặt Bùi Tạp Tư, cũng chiếu vào anh đôi
mắt đầy phiền muộn của anh. Đúng vậy, anh không có ngủ, cho nên khi cô
run rẩy thở dốc, đều đã đọng lại ở trong tai, đủ để ăn mòn trái tim của
anh!
Không biết phải an ủi cô như thế nào, để cô không còn đau
khổ, anh dứt khoát dùng cả tay chân ôm chặt lấy cô đang giả vờ làm bộ
dáng đang ngủ say. "Bà xã- -" Thời điểm này lời nói thật vô nghĩa, anh
cố ý dùng lông chân mình cọ sát vào bên trong đùi của cô!
"Không cần - -" Tư Vũ dùng lực đẩy anh ra, ngã nhào qua một bên!
Tạp Tư bị lực đẩy, ngã sang một bên. Vì muốn chọc cho cô vui vẻ, Bùi
Tạp Tư cố ý làm ra bộ dáng đau đớn."Ai ôi, bà xã, bây giờ em khoẻ quá
thôi. Xương sườn của anh thiếu chút nữa bị em làm gẫy rồi!" Anh một bên
xoa ' xương cốt' của chính mình, một bên oán giận nói."Thật là, em coi
anh như kẻ thù sao? Đây là trong tay em không có vũ khí, nếu trong tay
em có cái chiếc gậy, trên đầu anh, lập tức sưng vù lên rồi !"
"Tại anh làm cho em ngứa chứ bộ!" Tư Vũ chớp chớp mắt, một lần nữa nằm lại
trên giường, kéo cao chăn đơn, che đậy thân thể của chính mình!
Nhìn bộ dáng ưu tư của cô, trong lòng Bùi Tạp Tư âm thầm thở dài một hơi,
anh chọc cô như thế, mà cô cũng không cười! Anh khôi phụclại trạng thái
bình thường, rất săn sóc hỏi: "Tư Vũ, nếu em có chuyện không vui hãy nói ra, đừng để phiền muộn ở trong lòng!"
Loại chuyện này đâu phải nói
là được đâu? Mà còn có một số việc không phải nói ra sẽ dễ chịu, hiện
tại cô biết có một số chuyện nói bỏ qua cũng không thể cho qua được!
Cô nhắm hai mắt lại, không muốn nói chuyện nhiều: "Không có việc gì, đi ngủ đi!"
"Thật sự không có việc gì sao? Anh hi vọng khi em có chuyện gì, sẽ nói
cho anh biết, chúng ta là vợ chồng mà, giữa vợ chồng là không có bí
mật!" Bùi Tạp Tư lại tiến thêm một bước nói!
Tư Vũ nhắm mắt lại
nghĩ đến, cô có thể nói được sao? Anh là loại người lạc quan, cho dù thế nào cũng đều có thể rất vui vẻ! Thôi, cô vẫn là từ từ nghĩ cho thông,
chuyện này không ai có thể giúp cô được!