Âu Văn Hải lắc đầu, cười nói : "Cậu đó, vẫn cẩn thận như vậy, nói thật với cậu, ngày hôm trước Lý bí thư của thị ủy tìm
tôi nói chuyện, là chuyện điều nhiệm đến làm khu trưởng khu
Đông Phong. Âu Văn Hải tôi chìm nổi nửa cuộc đời, cuối cùng
cũng ngày ra mặt, teế nào, cùng tiến vào với tôi không?"
Lục Duệ cười trầm ổn, gật đầu, không nói gì.
Trình tự tại tòa thị chính rất đơn giản, bí thư thị ủy Lý
Minh Quốc bởi vì chuyện của Lý Hiếu Đức mà vỗ bàn mắng to,
sau đó trong việc chọn người kế nhiệm vị trí khu trưởng, đã
đặc biệt điểm danh Âu Văn Hải. Làm bí thư thị ủy nhảy dù đến
Mộc Dương ba năm, Lý Minh Quốc vẫn đều là cái thái độ không
nóng không lạnh, có thể rất nhiều người, bao gồm cả thị trưởng Ngụy Hòa Quang đều cho rằng, đây là một người hiền lành. Mặc
kệ là phương diện tài chính hay nhân sự, đều là Ngụy Hòa Quang dẫn đầu tại Mộc Dương, từ đầu đến cuối đều duy trì thái độ
hòa bình.
Thế nhưng, lần này, trong việc chọn khu trưởng khu Đông Phong,
biểu hiện của Lý Minh Quốc đã nằm ngoài dự liệu của mọi
người, thái độ cực kỳ cương quyết, không chỉ như vậy, trong
cuộc họp thường ủy, phó thị trưởng Trương Đồng Ân đưa ra đề
nghị để cho phó bí thư đảng ủy khu Đông Phong là Mã Quốc Lực
tiếp nhận chức khu trưởng khu Đông Phong, đã bị Lý Minh Quốc
trực tiếp phủ quyết, một chút mặt mũi cũng không cho Trương
Đồng Ân. Mà quyết định đổi chổ của Âu Văn Hải, chỉ cần nửa
giờ là thông qua, bởi vì Lý Minh Quốc chỉ nói một câu.
"Định Bang bí thư của trung ương đoàn lúc đi thăm bạn học cũ đã tìm hiểu một ít tình huống, và đối với công tác của khu Đông Phong cực kỳ quan tâm"
Có đôi khi, nói chuyện cũng không cần phải nói quá rõ ràng,
Hàn Định Bang là ai thì những lãnh đạo thị ủy của Mộc Dương
tự nhiên phải biết, ông ta quan tâm đến công tác của khu Đông
Phong mọi người cũng chẳng có tâm tình đi để ý làm gì, quan
trọng là ... bạn học cũ của ông ta là ai!
Cho nên, khi Âu Văn Hải được nói ra, cũng không ai biểu thị phản
đối cả, ngay cả thường vụ phó thị trưởng Trương Đồng Ân vốn
đang dự định tranh thủ một chút cho thuộc hạ cũ Mã Quốc Lực
cũng rất biết đều ngậm miệng lại, dù sao thì chỉ cần không
phải kẻ ngu, đều có thể nhìn ra được, Âu Văn Hải đột nhiên nhảy ra một cách khó hiểu này, căn bản chính là bạn học cũ cảu
Hàn Định Bang.
Trong lòng cười nhạt một tiếng, Hà Chí Quốc mỉm cười quay
đầu, bắt đầu trò chuyện với người quen bên cạnh. Ông rõ ràng
có thể cảm giác được, hiện nay không ít người thấy ông đã biểu hiện ra một nụ cười vô cùng nhiệt tình, mấy người phụ trách
trong khu thậm chí còn đặc biệt đi đến troức mặt nắm tay chào
hỏi ông, thân thiết giống như bạn tốt nhiều năm vậy.
Chỉ còn cách giờ họp một chút thời gian, Hà Chí Quốc nhìn
trái nhìn phải, hai bên đa số đều là người phụ trách ủy ban
hương của khu Đông Phong, còn có một vài người phụ trách các
phòng ban chủ yếu của khu Đông Phong, những người này bình
thường Hà Chí Quốc cũng ít gặp, lúc này thấy Hà Chí Quốc,
đều lộ ra một nụ cười lấy lòng. Dù sao thì mọi người ngày
xưa tuy rằng có nhận thức, nhưng cũng không có giao tiếp, vì khi đó Hà Chí Quốc bất quá chỉ là một hương trưởng hơi có bối
cảnh mà thôi. Nhưng lúc này, tin đồn trong khu nói rằng Mã phó
bí thư gần trở thành khu trưởng tân nhậm, mọi người đương nhiên
là muốn lấy lòng cậu em vợ của ông ta.
Mỉm cười gật đầu với những người đó, Hà Chí Quốc trong lòng
đắc ý, mình rốt cục đã có thể nhướng mày ngửa mặt tại khu
Đông Phong.
Trong phòng cũng không có tiếng động lớn, bởi vì Lý Hiếu Đức
bị ủy ban kỷ luật mang đi ngay tại chổ này, mà chỉ vừa mới
trôi qua ba ngày. Mọi người còn đang bận suy nghĩ cho đường của
mình sau này, mà các quan viên đi theo Lý Hiếu Đức thì trong
lòng càng thấp thỏm bất an, mỗi lần quan trường thay đổi, thì
đều có nghĩa quyền lực một lần nữa thay đổi, càng là cơ hội
để cho quan viên tự động đứng vào hàng.
Thời gian cũng không qua bao lâu, cửa lớn đã bị mở ra, một đám
nươời từ ngoài cửa chậm rãi tiến vào, theo lối đi ở giữa mà
đi thẳng đển bục chủ tịch.
Mọi người đều đem ánh mắt hướng về đám người kia, chỉ thấy đi
phía trước là thị trưởng Ngụy Hòa Quang, theo bên cạnh ông ta,
là phó bí thư thị ủy Tôn Nghi Sinh, bộ trưởng tổ chức thị ủy
Trịnh Hạo, phía sau là đám người của bí thư khu ủy Võ Sĩ
Ngân.
Chỉ là khiến cho mọi người cảm thấy bất ngờ chính là, đi ở
phía sau bí thư khu ủy Võ Sĩ Ngân, cũng không phải là nguyên
phó bí thư đảng ủy Mã Quốc Lực như mọi người dự đoán, mà là một người đàn ông trung niên thoạt nhìn có chút xa lạ!