Lăng Thiếu Nghị không đợi cô ta hỏi đã hiểu rõ, cười nói: “Cô muốn hỏi tôi,
nguyên nhân lớn nhất khiến tôi không đi Lăng thị có phải liên quan đến
Âm Âm không , phải không?’’
Anh cơ trí, sâu xa khiến cho Dung Thi Tinh giật mình,cô không ngờ người đàn ông này lại am hiểu lòng người
đến thế,vì vậy liền nói:
“Đúng vậy, hãy trả lời tôi!’’
Lăng Thiếu Nghị không lảng tránh chút nào: “ Xác thực là vì Âm Âm!’’
“Anh yêu nó?’’ Trong mắt Dung Thi Tinh lóe lên vẻ cô đơn.
Anh gật đầu một cái, không có chút do dự nào.
“Yêu nhiều không?’’
Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị kiên định: “Yêu đến mức có thể dùng tính mạng đổi lấy hạnh phúc của cô ấy!’’
Câu trả lời của anh làm Dung Thi Tinh ngây người đứng yên tại chỗ.
Thường thường càng sắp tới giờ tan tầm Dung Thi Âm càng thêm bận rộn,không
phải vì bệnh nhân quá nhiều mà là vì y tá trưởng luôn giao thêm việc cho cô, làm cô bất đắc dĩ đã phải bỏ lỡ bao nhiêu cuộc hẹn với A Nghị rồi.
Nhưng mà...
Ngẫm lại vẫn là quên đi,không phải người ta thường nói,phụ nữ trong tình yêu luôn vui vẻ và hạnh phúc nhất sao, cho dù bị uất ức cũng không để trong lòng.
Dung Thi Âm chính là điển hình của trường hợp này,khi kim
giờ chỉ đến 6 giờ, Dung Thi Âm vui vẻ thu dọn túi xách,vừa muốn cầm quần áo đi thay thì cô y tá nhỏ cùng phòng với cô kéo quần áo cô lại, bĩu
môi nhìn về phía cửa...
Y tá trưởng đi vào, nhìn bên ngoài một chút, sau đó nhìn Dung Thi Âm đang chuẩn bị đi thay quần áo, bất mãn nói:
“Cô tan việc lại rất tích cực nha,không hỏi tôi một câu liền chuẩn bị tan việc sao?’’
“Y tá trưởng, tôi thấy hôm nay bệnh nhân rất ít,hơn nữa công việc của tôi đã làm xong rồi!” Dung Thi Âm vội vàng giải thích.
“Công việc của cô đã làm xong? Thật là buồn cười,chẳng lẽ trong bệnh viện còn phân rõ việc của anh việc của tôi sao? Chẳng lẽ cô không biết chủ động đi hỗ trợ những người đang bận tối mắt tối mũi sao? Thật là một cọc
gỗ!’’Y tá trưởng châm chọc nói.
Kể từ khi cô biết viện trưởng
muốn cất nhắc Dung Thi Âm làm trợ lý thì cô rất tức giận,con nhóc này
mới đi làm không bao lâu,có tài đức gì ngồi lên vị trí kia?
Chỉ
bằng cô ta, dáng dấp cũng coi là thanh tú mà thôi, cũng không phải là
khuynh quốc khuynh thành gì,không nghĩ đến sau lưng lại có quan hệ,vượt
qua y tá trưởng là cô đây, trực tiếp đến phòng viện trưởng làm việc,thực sự là tức chết cô,trước kia cô đã không thích Dung Thi Âm,hôm nay lại
càng không thích.
“Y tá trưởng, thật ngại quá, tôi tan việc...Sau khi tan việc thực sự còn có chuyện,hơn nữa...Tôi đã tăng ca mấy ngày
nay rồi....’’
Dung Thi Âm không phải loại người luôn gây chuyện,cô chỉ có thể cẩn thận từng chút một nói lên ý nghĩ của mình.
Mặc dù trước kia y tá trưởng đã đối xử lạnh lùng với cô,nhưng không biết vì sao gần đây lại luôn làm khó dễ cô,cô muốn hỏi nhưng không có cách nào
cùng cô ấy nói chuyện.
“Có chuyện gì? Cô thì có thể có chuyện
gì,chẳng lẽ lại cùng một người giàu có hẹn hò nên không chờ được sao?
Chỉ bằng vóc người như hạt đậu của cô,chỉ có loại người không tốt lành
gì mới chọn thôi,tôi nói cho cô biết,chuyện có lớn đến đâu cũng không
quan trọng bằng chuyện cứu người,cô lập tức điều chỉnh giờ tan tầm, tối
nay cô trực ban!’’
Y tá trưởng nhìn dáng vẻ vô tội của cô càng thêm tức,cô ta chính là dùng cái dáng vẻ này đi quyến rũ viện trưởng sao?
Thật là một con nhóc hạ tiện càn rỡ!
“Y tá trưởng, tôi....’’
“Câm miệng!’’
Y tá trưởng không nhịn được cắt đứt lời nói của cô: “Chẳng lẽ cô không
muốn làm sao? Hay là cô không để công việc y tá này vào mắt? Nhanh như
vậy đã làm ra vẻ trợ lý viện trưởng với tôi sao?’’
“Y tá trưởng, tôi không có...’’
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Thi Âm đã nhăn lại một chỗ,cô đến cùng đã làm
chuyện gì nha, khiến cho y tá trưởng hiểu nhầm như vậy?
Chẳng lẽ
là chuyện làm trợ lý viện trưởng sao? Ngày đó cô đã cự tuyệt đề nghị này của viện trưởng rồi mà,làm sao y tá trưởng vẫn còn nghĩ mình như thế?
Cô rất muốn giải thích rõ một chút cho y tá trưởng nghe,tiếc rằng cô là
một người mồm miệng không nhanh nhạy,trong lúc nhất thời,cô chẳng biết
giải thích cho y tá trưởng làm sao nữa.
“Hừ, tôi mặc kệ cô nói
thật hay giả, tôi cho cô biết, Dung Thi Âm, nếu như cô làm không tốt,tôi hoàn toàn có thể đánh giá cô thêm mấy cái lý do không hài lòng vì thoái thác công việc, đến lúc đấy,xem cô có thể bình bầu chức danh như thế
nào!’’ Vẻ mặt y tá trưởng không kiên nhẫn nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Thi Âm trở lên tái nhợt,cô cắn chặt môi hồng,cố nén nước mắt đang muốn chảy xuống.
Y tá trưởng nhìn vẻ mặt đáng thương của cô,còn muốn há mồm lớn tiếng
khiển trách thêm, lại phát hiện đôi mắt của cô y tá nhỏ trong phòng nhìn về phía cửa đang mở thật to,dáng vẻ kinh hãi,tựa như nhìn thấy cái gì
rất kinh khủng.
Cô ta không khỏi quay đầu lại,lại phát hiện không biết từ lúc nào,4 người đàn ông khỏe mạnh đã đứng ở trước cửa,mỗi người đều quần áo chỉnh tề,ăn mặc giống như vệ sĩ.
Chỉ thấy gương mặt
bọn họ rất dữ tợn,thái độ rất hờ hững, đôi mắt bị kính mát đen che
lại,nhưng cũng có thể cảm thấy được sau mắt kính là con mắt lạnh lùng
thị huyết.
“Các anh....Các anh là ai? Nếu muốn khám bệnh,liền....Trước hết hãy đi đăng kí đã!’’
Giọng nói của y tá trưởng cũng trở lên run rẩy,bộ dạng mẫu dạ xoa vừa rồi
biến mất không thấy, thay vào đó là bộ dạng kinh hãi ,cà lăm, nhìn những người này,cô ta cảm thấy chân của mình không đứng vững nữa,trời ạ,
những người này thật đáng sợ,giống như là xã hội đen trong phim điện ảnh đi ra vậy.
Ai ngờ, một người cường tráng trong đó hờ hững mở miệng: “Ai là Dung Thi Âm? Đại ca của tôi muốn mời!’’