Chỗ cứng rắn nhất
trong lòng Lăng Thiếu Nghị bị dáng vẻ của cô dần dần hòa tan, anh nâng
bàn tay lên khẽ vuốt ve gương mặt cô, sau đó chuyển đến xương quai xanh
khêu gợi trên người cô.
"Yên tâm, Lôi Tu Hành sẽ không động đến cửa hàng bánh ngọt nữa !"
Âm thanh của anh trầm thấp đúng chất tự tin vốn có của Lăng gia.
"Tại sao?" Dung Thi Âm vẫn còn ngây ngốc hỏi.
Trong mắt Lăng Thiếu Nghị mang theo một nụ cười nói:
"Bởi vì anh đã thu thập được mười triệu Đài tệ và giao cho hắn ngày hôm qua!"
"À?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Thi Âm chỉ có dùng từ khiếp sợ để hình dung:
"A Nghị, anh thật sự có được mười triệu Đài tệ? Số tiền đó đều là do anh thắng được ở Ma Cao?"
Nghe nói sòng bạc chính là chỗ chiếm đoạt tiền của người ta, làm thế nào A
Nghị lại lợi hại như vậy, nói thắng tiền liền thắng tiền đây?
Lăng Thiếu Nghị gật đầu một cái, nếu muốn thắng tiền ở sòng bạc rất dễ dàng, chỉ cần khí thế đủ cứng, tự nhiên vận số sẽ nương theo, chỉ là ...anh
không khó để biết được, hành động thắng tiền không ngừng của mình nhất
định sẽ thu hút sự chú ý của sòng bạc, nói không chừng họ đang thừa cơ
để điều tra thân phận của mình.
"Nhưng...A Nghị, anh có gặp phiền toái không?"
Trên mặt Dung Thi Âm lo lắng cực kỳ, trong mắt cũng thể hiện sự quan tâm đối với anh.
"Tại sao em hỏi như thế?"
Bàn tay Lăng Thiếu Nghị khẽ vuốt đầu vai của cô, ngón tay ấm áp tham lam
cảm thụ da thịt mát lạnh của cô cùng cảm giác mềm mại như tơ lụa.
"Bởi vì trên TV cũng có chiếu mà, người thắng tiền luôn bị sòng bạc truy đánh, cuối cùng cũng mất mạng luôn !"
Tất cả sự chú ý của Dung Thi Âm lúc này đều dồn vào an nguy của Lăng Thiếu
Nghị, cô đơn thuần cũng không biết lúc này mình trông thật xinh đẹp,
trong mắt Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn là vẻ chấn động.
"Âm Âm, em đang quan tâm anh?"
Lăng Thiếu Nghị cảm thấy ấm áp trong lòng, con tim của anh nguội lạnh lâu
như vậy, hình như đang chờ đợi sự ấm áp ngay lúc này để làm nó tan chảy.
Dung Thi Âm không khó cảm thấy được đôi mắt Lăng Thiếu Nghị phát ra ánh sáng rạng rỡ nóng bỏng, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô trở nên khẽ đỏ
ửng, cô càng thêm không dám nhìn tới ánh mắt của anh, chỉ là nhẹ nhàng
hạ xuống, sau đó, thì thầm nói:
"Em. . . . . Em đã là người của anh rồi. . . . . . Quan tâm anh cũng là chuyện đương nhiên!"
Thật ra thì, cô như muốn nói cho A Nghị biết, mình trước kia sớm đã lặng lẽ
thích anh, chỉ là vì phái nữ vốn e thẹn, cô không dám thổ lộ tình cảm
của mình với anh, nhưng mà, chính hành động hôm nay, có thể nào sẽ khiến A Nghị cho mình là loại con gái tùy tiện không?
Thật sâu trong trái tim cô đã bị chấn động.
"Âm Âm, dù sao cũng là đóng phim, làm sao có thể giống như ngoài đời được!"
Một lát sau, anh mới mở miệng thì thầm nói, nhìn về phía ánh mắt của cô lộ ra vẻ phức tạp cùng chân tình.
Sau khi Dung Thi Âm nghe A Nghị nói như vậy, vội vàng ngẩng đầu lên, nhưng
thấy đáy mắt anh bắn ra ánh sáng cực kỳ nóng bỏng nhìn mình thì cô vội
vã cúi đầu, sau một lát, cô nhận thấy thân thể mình đang trần truồng.
"A ..."
Dung Thi Âm kinh hãi thở gấp một tiếng, ngay sau đó bàn tay nhỏ bé liền kéo chăn lên, nhưng liền bị Lăng Thiếu Nghị ngăn cản.
"A Nghị. . . . . ."
Cô có chút lo lắng kêu tên của anh, cô không hiểu tại sao trong ánh mắt
của anh có gì đó thật khác, thật thâm thúy, đồng thời cũng tràn đầy một
loại hơi thở nguy hiểm. . .
"Âm Âm. . . . . ." Anh đến gần cô, không kiềm chế được cúi người xuống tỉ mỉ hôn lên môi, má của cô:
"Thích trở thành người của anh sao?"
Âm thanh thật thấp thì thầm như một thứ đầu độc trí mạng, lập thể ngũ quan tuấn mỹ như tượng tạc, làm người ta phải động lòng.
"Em. . ."
Dung Thi Âm nghe được âm thanh đang cuồng loạn trong tim mình, cô quá khẩn
trương, hơn nữa hơi thở trên người A Nghị, làm cô càng thêm không biết
làm sao.
Lăng Thiếu Nghị nhẹ nhàng đặt tay vào cằm của cô, nâng
nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, hơi thở ấm áp quét nhẹ trên vầng
trán cô, làm cô không thể không nhìn ánh mắt của anh.
Không có
rượu, trong không khí lại thoảng hương thơm tinh khiết làm say lòng
người, Dung Thi Âm không thể kháng cự nổi sự mê hoặc này, bị lạc khi anh lạnh nhạt phác ra hình dáng tuyệt mỹ.
Cô chưa bao giờ biết một
người đàn ông có thể anh tuấn mà tuyệt mỹ đến thế, anh cực lạnh ở bên
trong, bên ngoài lại phát ra ngọn lửa mãnh liệt, giống như là muốn đem
người ta đốt cháy đến không còn gì, người đàn ông giống như hàn băng lại có ngọn lửa đối ngược, không thể chạm vào, nhưng lại mê hoặc chết
người, làm cô động lòng không dứt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gật đầu một cái, ngay sau đó, môi của cô liền bị Lăng Thiếu Nghị bắt được.
Dung Thi Âm bị anh hôn thở gấp liên tục, trong lúc mơ mơ màng màng, cô nhìn
thấy đáy mắt anh bắn ra thứ ánh sáng dũng mãnh, ánh mắt đen thăm thẳm
của người đàn ông kia, vừa tà mị vừa nguy hiểm, hấp dẫn dụ dỗ làm hết
thảy cơ thể cô cuồng dã, cô biết mình không còn có đường lui...
Ngọn lửa trong đáy mắt Lăng Thiếu Nghị di chuyển đến ngực của cô, bụng, giữa hai chân, anh càn rỡ hôn trọn cả cơ thể đánh thức bản năng đàn bà trong cô, làm cô ấm áp đến từng tế bào.
Khi lưỡi của anh đi qua, Dung
Thi Âm nếm được vị ngọt ngào khó nói nên lời, mặt đỏ bừng cô không dám
mở mắt ra, cô cảm thấy môi của anh thật là nóng và rất ấm.
Nụ hôn của anh liên tục như mưa rơi, từng đợt từng đợt như luồng điện tê dại toàn thân, cô mờ mịt giống như đang ở trên mây.
Dung Thi Âm kìm lòng không được đáp lại anh, học anh cách thức như anh hôn
cô, cả thân thể hoàn toàn nhập vào ôm ấp cả người anh. Cô cảm thấy thật
thỏa mãn! Cô khát khao nụ hôn của anh, khát khao hướng về anh, cô không
muốn xa rời hơi thở của anh.
Cô đáp lại làm Lăng Thiếu Nghị điên
cuồng, anh thô rống một tiếng, đè cô ở trên giường, bàn tay hoàn toàn
nắm lấy thân hình cuồng dã của cô.
Một thứ ngăm đen chiếm cứ một thứ trắng muốt, anh thật sâu tiến vào trong cơ thể cô, điên cuồng mà tiến lên, lại tiến lên.