Dạ Quân Mạc yên lặng một lúc: "Linh khí không gian."
"Cái gì là linh khí không gian? Sao ta chưa từng nghe nói?" Bạch Vũ nghi ngờ nhìn Dạ Quân Mạc.
"Là chuyện sau Loạn Thế Nguyên Niên. Trừ ta ra, thật ra Sáng Thế Thần Điện
đã đi tìm nàng. Gia tộc Thượng Quan để nhóm Luyện khí Đại sư của Sáng
Thế Thần Điện tạo ra một loại linh khí có thể xé rách không gian, dịch
chuyển vị trí bất cứ lúc nào, dùng để thoải mái tiến vào các Vị Diện
thấp hơn, chỉ là loại linh khí này quá ít, hơn nữa là duy nhất." Dạ Quân Mạc giải thích.
"Vừa rồi bọn họ đã dùng loại linh khí này, cho
nên bọn họ đã xé rách không gian, đi qua một chặng đường, chẳng phải là
truyền tống đi sao?" Ánh mắt Bạch Vũ trầm xuống.
Dạ Quân Mạc nhìn hướng bọn họ rời đi: "Không sai. Hẳn là bọn họ vẫn còn ở trong Vực sâu, chưa đi xa."
"Vậy còn chờ cái gì nữa, đuổi theo." Bạch Vũ quay đầu nói với các Chưởng môn đã tỉnh lại: "Hôm nay Sáng Thế Thần Điện lại muốn độc chết tất cả mọi
người ở đây, các vị Chưởng môn vẫn tính nén giận sao?"
Mặt nhón
Chưởng môn âm trầm, rõ ràng Sáng Thế Thần Điện không đặt bọn họ vào mắt, nói giết là giết, nếu Bạch Vũ không cứu bọn họ, hôm nay bọn họ đều sẽ
chết ở đây, thù hận lớn như thế, không báo thì còn do dự cái gì?
Mọi người không nói hai lời, đi theo Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc.
Thật đúng là Ngọc Ưu Liên và phụ tử Thượng Quan chưa chạy quá xa, linh khí
kia chỉ có thể xuyên qua cự ly rất ngắn, Thượng Quan Dương dùng liên tục hai lần, mới đưa bọn họ đến bên cạnh Vực sâu, không thể ra Vực sâu,
nhưng như thế này cũng đủ rồi.
Ngọc Ưu Liên đã kêu gọi binh mã
gần bên ngoài lập tức tiến vào tiếp ứng, chỉ cần vẫn còn có thể hợp lại
với những binh mã đó, bọn họ sẽ có thể thuận lợi rời đi.Sở dĩ lúc trước
Ngọc Ưu Liên liều mạng che chở Thượng Quan Vân Trần cũng vì chỉ có
Thượng Quan Dương có linh khí, nàng ta cần dựa vào Thượng Quan Dương để
chạy thoát, cho nên mới không dám bỏ Thượng Quan Vân Trần lại.
Nhưng, Ám Dạ Đế Quốc còn nghiêm mật hơn tưởng tượng của bọn họ.
Đột nhiên xa xa xuất hiện ba con mãnh thú cấp 7, – V.O, một tên thị vệ
Phượng Hoàng phụng mệnh tuần tra ở bên cạnh, hắn vừa nhận được mệnh lệnh của Bạch Vũ, nếu thấy bất kỳ ai muốn rời khỏi Vực sâu, lập tức ngăn
cản.
Sắc mặt ba người Thượng Quan Dương trắng nhợt, vẻ mặt hiện
ra phẫn hận khó diễn tả bằng lời, lúc bọn họ tới cũng không phát hiện
nơi này còn có người tuần tra, hiển nhiên là sau khi Đại hội trăm phái
bắt đầu mới bố trí.
Dạ Quân Mạc đã sớm nghĩ đến khả năng bọn họ chạy đi, sớm đã bố trí chặn lại.
Vực sâu quá lớn, người tuần tra không đủ, người ở mỗi khu vực không nhiều
lắm, bọn Thượng Quan Dương chỉ gặp một người, chỉ có ba con mãnh thú cấp 7, nếu là bình thường, bất kỳ ai trong ba người bọn họ cũng sẽ không để vào mắt, nhưng bây giờ Thượng Quan Vân Trần và Thượng Quan Dương đều
gần như đã đánh mất sức chiến đấu, Ngọc Ưu Liên cũng bị thương không
nhẹ, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, muốn đánh nhau chỉ sợ có chút khó
khăn.
Ngọc Ưu Liên miễn cưỡng tích tụ lực lượng, gọi một con
Triệu hoán thú hệ Mộc còn chưa bị hủy diệt ra, khôi phục thương thế cho
bản thân và Thượng Quan Vân Trần, Thượng Quan Dương, cùng đánh nhau với
thị vệ Phượng Hoàng.
Tuy rằng linh thuật khôi phục của Triệu hoán thú hệ Mộc của Ngọc Ưu Liên không tệ, nhưng vẫn kém Trảm Nguyệt của
Bạch Vũ quá xa, chỉ tu tập linh thuật Linh phẩm, còn là linh thuật khôi
phục, chỉ có thể chậm chạp khôi phục thương thế.
Nhưng dù sao cũng là Triệu hoán thú mãn cấp, lực phòng ngự và sức chịu đựng không phải đùa, lại tiêu diệt một con mãnh thú.
Nhưng trì hoãn như vậy, Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc đã đuổi tới. Thượng Quan Vân
Trần nhìn thấy một lượng lớn nhân mã đuổi theo, sắc mặt trắng bệch, lưng nảy lên cảm giác lạnh lẽo.
Giờ phút này, phía xa nhấc lên bụi mù, người của Sáng Thế Thần Điện tới.