Hồng Hà dịu dàng nằm trên lưng Lưu Anh Nam, hai tay nhẹ nhàng vòng
qua eo hắn, rất là ấm áp. Mà hai tay Lưu Anh Nam vò quần lót trong tay
theo thói quen, trong đầu lại nghĩ đến màn quỷ dị vừa rồi.
Vì sao một con hung quỷ đáng sợ lại bị một chiếc bvs đã dùng qua làm cho hồn
bay phách lạc chứ? Món đồ đó không có gì ngoài bọt biển, vải sợi, là thứ rất bình thường.
Song càng là món đồ như thế càng không thể xem
thường. Ở Tiên giới có một món chí bảo, có thể chứa Càn Khôn, nuốt trời
đất, lấp đầy bốn bể, thu hỗn độn, uy lực vô song, pháp bảo này tên là
‘Hỗn Nguyên Kim Đấu’, thực ra chính là bồn cầu dưới Hạ giới.
Mà
bồn cầu Nhân gian sử dụng để chứa vật bài tiết ra, quả thật cũng có công dụng trừ tà tránh hung, càng là những thứ ô uế trong mắt mọi người thì
càng có tác dụng không thể tưởng nổi. Ví dụ như nước tiểu đồng tử có thể đuổi quỷ, nước rửa chân có thể trừ tà.
Bvs đương nhiên không phải thần khí gì cả, vậy thì mấu chốt của sự việc chính là ở máu trên bvs rồi.
Đây không phải máu bình thường, mà là ‘dì cả’ trong truyền thuyết, đỏ theo
tháng. Nhưng dì cả đỏ theo tháng này có liên quan gì với ác quỷ nhỉ?
Lưu Anh Nam không nhịn được hỏi Hồng Hà:
- Vì sao em lại có đèn đỏ?
Lưu Anh Nam biết đèn đỏ là một hiện tượng sinh lý, nhưn không biết vì sao nó lại tới. Hồng Hà rất ngoan ngoãn ôm hắn, mỉm cười:
- Bởi vì em là một người phụ nữ, một người phụ nữ trưởng thành đồng thời có thể thụ thai.
- Thụ thai? –Lưu Anh Nam rất mẫn cảm với chủ đề này. Một là đến cái tuổi
của hắn, bên cạnh lại có bạn gái ổn định, hơn nữa hắn không quen dùng
bcs, cho nên sớm muộn sẽ gặp phải vấn đề như vậy. Ngoài ra, thân là một
nhân viên thời vụ Địa Phủ, hắn biết rõ thụ thai là bắt đầu của sinh mạng mới, đại diện cho sức mạnh vĩ đại nhất trong trời đất, đó chính là
‘Sinh’!
Dưới sự truy hỏi của Lưu Anh Nam, Hồng Hà một hơi nói hết những chuyện mình biết về đèn đỏ, đại khái chính là phân bổ hormone
sinh dục, sau đó mỗi tháng sinh ra một bộ phận khác dung hợp với mầm
mống sinh mạng của đàn ông, chính là trứng. Sau khi sinh ra, nếu không
có mầm mống sinh mạng của đàn ông, hơn chục ngày sau trứng sẽ rụng, sau
đó hormone nuôi dưỡng trứng sẽ tàn lụi, mạch máu co lại, tróc ra, biến
thành máu bài tiết ra ngoài…
Hồng Hà cũng không hiểu rõ cho lắm,
nhưng cô là một học sinh giỏi, lúc trước còn là đại diện khoa sinh vật,
học giỏi nhất chính là phần vệ sinh sinh lý này!
Cho dù Lưu Anh
Nam vẫn không hiểu rõ nhưng lại có thể chứng minh suy đoán của hắn từ
trong lời Hồng Hà. Mỗi tháng phụ nữ đều sẽ rụng trứng, trứng dung hợp
với mầm mống sinh mạng của đàn ông sinh ra tính mạng mới. Mà đèn đỏ
chính là năng lượng và dinh dưỡng ban đầu nuôi dưỡng tính mạng mới,
nhưng nếu tháng này không sinh ra tính mạng mới, chỗ năng lượng nuôi
dưỡng sinh mạng kia sẽ vô dụng, sẽ tự động khô kiệt bài tiết ra ngoài cơ thể.
Sở dĩ đèn đỏ có thể tiêu diệt ác quỷ là vì năng lượng nuôi
dưỡng sinh mạng trong đó chưa khô kiệt hoàn toàn, đó là một bộ phận của
sức mạnh ‘Sinh’ cường đại. Cho dù ác quỷ mạnh mẽ hơn nữa, dẫu sao vẫn là vật chết cõi Âm, một chút ít Sinh lực cũng không cách nào kháng cự.
Đương nhiên hết thảy những điều này đều là suy đoán của Lưu Anh Nam, còn cần
tiếp tục dùng thực tiễn để chứng minh. Một khi thành công, điều này sẽ
trở thành phát hiện lớn nhất từ trước tới nay của Âm Tào Địa Phủ, nó sẽ
chế tạo ra vô số ‘vũ khí’ tiêu diệt âm hồn ác quỷ. Cho nên Lưu Anh Nam
lập tức mở miệng nói:
- Đèn đỏ của em còn không?
Hồng Hà nằm trên lưng hắn, nũng nịu nói:
- Đương nhiên, hôm nay mới ngày thứ ba, lượng còn không ít nữa đó.
- Bvs em dùng qua có thể cho anh không? –Lưu Anh Nam nghiêm túc nói.
- Đáng ghét, đồ quỷ. –Hồng Hà tưởng hắn đang nói đùa, thấy vẻ mặt đau khổ của hắn khi giặt quần lót, sao có khả năng cảm thấy hứng thú với thứ
này. Đàn ông có hứng thú với đèn đỏ của phụ nữ chỉ có một nguyên nhân,
đó chính là tháng trước quên dùng biện pháp an toàn, nhất thời xúc động
phun ra, hơn nữa còn không muốn sinh ra tính mạng mới, cho nên coi đèn
đỏ tới quả thực giống như cọng rơm cứu mạng, ngoài đó ra đàn ông căm thù nhất là đèn đỏ.
Cho nên Hồng Hà lập tức phân tích ra ý đồ của
hắn, bàn tay vốn vòng qua eo hắn bỗng trượt xuống, nhẹ nhàng gẩy một cái liền cởi cúc quần và thắt lưng hắn. Bàn tay hơi run run của cô một
đường đi thẳng vào khu trong, nắm luôn thần binh của Lưu Anh Nam. Khuôn
mặt xinh đẹp vừa cọ cọ lên lưng hắn vừa quyến rũ nói:
- Đồ quỷ sứ,
anh sốt sắng đến thế cơ à, bảo anh làm việc kèm theo máu anh không dám,
bây giờ lại tới trêu chọc em… Bỏ đi, nể tình anh liều mình chiến đấu với ác quỷ vì phụ nữ vô tội, hôm nay chị đây liền tùy anh vậy!
Hồng
Hà hiển nhiên là hiểu lầm, tưởng Lưu Anh Nam vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ xấu
trong lúc cô đang ôn chuyện với ‘dì cả’. Nhưng Lưu Anh Nam muốn giữ lại
dì cả của cô làm dụng cụ hàng yêu trừ ma, Lưu Anh Nam vốn định giải
thích nhưng bàn tay nắm thần binh của Hồng Hà bỗng di chuyển, cho dù
không hề thuần thục bằng hắn tự quay tay, nhưng hiệu quả lại mạnh hơn tự mình động thủ gấp cả trăm lần.
Không chỉ như thế, Hồng Hà dần từ đằng sau vòng đến trước mặt, động tác tụt quần hắn so với lúc thay bvs
còn thuần thục hơn, thần binh sớm đã sống lại trong tay cô, bắt đầu nhốn nháo bất an. Song thần binh vừa lộ ra, lập tức bị nhét vào một nơi ấm
áp ướt át, từng dòng điện chảy khắp thần binh, Lưu Anh Nam đùng cái ngậm miệng, không hề giải thích vì sao mình cần bvs đã dùng qua nữa, tình
huống này tốt hơn là đâm lao phải theo lao thôi.
Trong tay Lưu
Anh Nam vẫn cầm quần lót của Hồng Hà, mà trong miệng Hồng Hà là thần
binh của hắn. Chỉ có điều đây đều không phải lĩnh vực sở trường của họ,
Lưu Anh Nam không biết giặt quần áo, Hồng Hà không biết nuốt ra nuốt
vào, đều có vẻ hơi ngô nghê. Nhất là Hồng Hà, không tìm được tiết tấu,
còn hơi không thích ứng, thường xuyên làm đau hắn.
Song cô vẫn
đang kiên trì, đang lần mò, Lưu Anh Nam đương nhiên sẽ không đả kích
tính tích cực của cô. Hắn bỗng vô ý thức vò quần lót trong tay, Hồng Hà
dường như bỗng chốc tìm được tiết tấu, ra ra vào vào theo động tác giặt
vò của hắn.
Lưu Anh Nam sững sờ, lập tức lại vò vò, Hồng Hà lại
đẩy ra đẩy vào. Lưu Anh Nam mừng húm, lập tức động thủ, trái vò phải
chà, giặt giặt tẩy tẩy, điều này giảm bớt sự xấu hổ và khó chịu của Hồng Hà, bắt đầu nuốt ra nuốt vào theo tiết tấu của hắn.
Cuối cùng
Lưu Anh Nam hơi xúc động, quần lót bị xé rách, Hồng Hà thoáng kích động
suýt nữa cắn đứt thần binh, mầm mống tinh hoa dồi dào bất chấp sự tồn
tại của đèn đỏ, phun trào như nước vỡ bờ…
Hồng Hà ho khan dữ dội, phun toàn bộ chất lỏng ra ngoài, quần lót bị xé rách trong tay Lưu Anh
Nam cũng tuột xuống đất, bên ngoài còn có quần áo và áo ngực bị Quỷ Xẻo
Ngực xé rách, bên cạnh còn có một chiếc bvs đã dùng qua. Lưu Anh Nam thở phì phò, trên khuôn mặt thanh tú của Hồng Hà ửng lên hai rặng mây đỏ mê người.
Lưu Anh Nam dùng ý thơ phong phú phá vỡ sự xấu hổ, nghiêm trang nói:
- Mọi người đều có khát vọng lên giường, cho dù chỉ là cảnh xuân kiều
diễm trong chốc lát, cùng nhau trải qua một đêm tuyệt diệu, nam thở hồng hộc, nữ rên rỉ ú ớ, nhưng trên giường chẳng phải trọn vẹn của sự sung
sướng, cho nên chúng ta ở dưới giường, mở miệng sáng tạo ra càng nhiều
niềm vui hơn…