Lăng Vân chán ngán kể lại, Lưu Anh Nam nghe mà sởn hết tóc gáy. Thời đại này, có tiền có thể sai sử được ma quỷ, gia đình có tiền làm việc đương nhiên là dùng tiền làm cơ sở.
Mỗi người đều có nhược điểm, nhất là đàn ông, sex cờ bạc ma túy, nhất định có thể khiến đàn ông đi vào khuôn phép.
Chuyện na ná vậy liên tiếp xảy ra trong nội bộ gia tộc Lăng Vân. Đến
tận bây giờ, thế hệ này của họ, ngoài chị em được gia tộc sắp xếp giới
thiệu đối tượng làm quen, cô có n chị họ em họ đều đang chờ gả, đến giờ
còn chưa biết mùi đàn ông.
Cho nên Lăng Vân rất lo, nếu gian
tình, à không, là cuộc tình giữa cô và Lưu Anh Nam bị bộc lộ, biết đâu
gia tộc sẽ đưa ra kỳ chiêu, tổn chiêu nào đó để đối phó Lưu Anh Nam thì
sao. Cô sợ, cô rất sợ, cô không hy vọng Lưu Anh Nam trúng chiêu, không
hy vọng thấy hắn sa ngã phản bội mình. Nhưng mỗi người đều có nhược
điểm, nếu Lưu Anh Nam không gánh nổi thì sao đây?
Lưu Anh Nam
khẳng định gánh được! Lăng Vân có thể khẳng định, hiện tại nom bộ dạng
chờ mong kia của Lưu Anh Nam thì biết, rõ ràng đang chờ mong khảo nghiệm đến từ gia tộc cô, khẳng định cũng có sex cờ bạc ma túy, cờ bạc và ma
túy Lưu Anh Nam hẳn có thể khắc chế, nhưng sex thì…
Lăng Vân lo lắng nhất chính là việc này, nhưng Lưu Anh Nam lại rất vô tư. Cô vừa
định mở miệng, lại thấy có người bước mau về phía bên này, cô hơi giật
mình nói:
- Gay rồi, người Tây kia lại tới nữa rồi.
- Tới rồi? –Lưu Anh Nam cười nhạt nói:
- ‘Tới rồi’ là một từ đáng sợ cỡ nào chứ, hồi nhỏ sợ mẹ nói sói tới rồi,
đi học sợ bạn học nói giáo viên tới rồi, đi làm sợ đồng nghiệp nói ông
chủ tới rồi, lúc nhàn rỗi sợ bạn bè nói vợ tới rồi, rất không dễ dàng
thương lượng xong muốn làm đột phá trọng đại với bạn gái, lại sợ cô ấy
nói đèn đỏ tới rồi.
- Đời người nếu đã có nhiều ‘tới rồi’ đáng sợ như vậy, hà tất phải sợ một người Tây ‘tới rồi’ chứ!
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhũ danh của anh có phải gọi là ‘toàn nói nhảm’ hay không thế?
Lưu Anh Nam cười hềnh hệch nói:
- Ngoại hiệu của anh còn gọi là ‘Nam miệng bẩn’ đó!
- Anh mau ngậm miệng lại đi. –Lăng Vân có cảm giác sắp phát điên, Lưu Anh Nam lại không hề đếm xỉa tới, người tây người ta gì chứ, dám tới nữa,
tiếp tục ra câu hỏi cho gã, khiến gã không còn mặt mũi ở lại Thần Châu
đại địa nữa.
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng cả đại sảnh thoáng
chốc rơi vào trong bóng tối. Cho dù mọi người đều biết đây là một buổi
vũ hội hóa trang với chủ đề khủng bố, nhưng đột ngột tối xuống vẫn khiến người ta sợ hãi. Một vài cô gái không kìm được hét lên, nhưng lúc này
bên người họ về cơ bản đều có một người đàn ông, cho nên ngoài tiếng hét còn kèm theo thanh âm ư ư a a khác.
Lăng Vân rất bình tĩnh,
bởi vì cô một mực nắm tay Lưu Anh Nam, chỉ cần nắm tay hắn thì luôn có
một thứ cảm giác an tâm an toàn.
Bỗng nhiên, một chùm ánh sáng
nhu hòa từ trên trời giáng xuống, không phải ánh sáng chiếu ra từ đèn
pha lê, mà là ánh sáng tự nhiên. Mọi người không tự chủ ngẩng đầu lên
nhìn, lúc này mới phát hiện, tòa pháo đài kiểu giả cổ chẳng phải cổ hóa
hoàn toàn, ở đỉnh cao nhất không ngờ lại là trong suốt, chỉ bao phủ bởi
một tấm thủy tinh hình thoi.
Thông qua miếng thủy tinh này có
thể nhìn thẳng ra bầu trời đêm bên ngoài. Mà lúc này ánh sáng nhu hòa
rọi xuống chính là ánh trăng trên bầu trời. Song càng khiến mọi người
khiếp sợ chính là, tuy hôm nay là đêm trăng tròn, nhưng vì sao bầu trời
lại xuất hiện hai mặt trăng?
Đây không phải ảo giác, mà là hình ảnh mỗi một người nhìn thấy rõ ràng thông qua khối thủy tinh trên nóc
pháo đài. Cho dù chỉ có thể nhìn thấy một mảnh trời cỡ lòng bàn tay, lại nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ‘Song Nguyệt Đồng Thiên’* không may mắn
trong truyền thuyết.
*Song Nguyệt Đồng Thiên: 2 mặt trăng cùng xuất hiện giữa một mảnh trời.
Hai mặt trăng cùng lơ lửng trên bầu trời, một vầng ánh sáng như nước,
tròn vành vạnh, tỏa ra ánh sáng nhu hòa. Mà một vầng trăng tròn khác lại đỏ au như máu, vô cùng chói mắt.
Hai vầng trăng tròn một vàng
một đỏ đều tỏa ánh sáng rọi xuống dưới, hội tụ thành một chùm sáng ở
trên nóc nhà, thông qua khối thủy tinh chiếu thẳng xuống, giống như đèn
trên sân khấu, rợi vào chính giữa đại sảnh. Mọi người xung quanh không
nhịn được tản ra, mọi người luôn cảm thấy sợ hãi với những việc mình
không biết.
Đúng vào lúc này, thanh âm thần bí của người phát ngôn lại bay tới từ bốn phương tám hướng, trầm thấp khàn khàn:
- Song Nguyệt Đồng Thiên, cát tường vạn năm. Đây là kỳ cảnh trăm ngàn đời khó gặp, cũng là tiết mục đặc biệt chúng tôi chuẩn bị cho các vị khách
ngày hôm nay. Trong truyền thuyết, tắm rửa trong hào quang của hai vầng
trăng, giống như tiếp nhận sự tẩy rửa tinh thuần nhất trong trời đất,
người có duyên có thể thay xương đổi thịt, người bình thường có thể kéo
dài tuổi thọ.
- Tới đây nào, hỡi các vị khách thân mến. Trong
buổi tối xuất hiện kỳ tích này, mời các vị bước vào sân nhảy, thỏa sức
chơi đùa đi, biểu diễn điệu nhảy của các bạn đi, đến lúc ấy chúng tôi sẽ chọn ra một đôi nhảy đẹp nhất, mời hai người họ khiêu vũ dưới thánh
quang của hai vầng trăng, tiếp nhận Thần quang tẩy rửa.
Đám
người bỗng chốc sôi trào, trong đó có người tin chắc không nghi ngờ với
điều này, đương nhiên trong đó cũng có người chỉ coi đây thành sự sắp
đặt của bên tổ chức, Song Nguyệt Đồng Thiên có khả năng là một kiểu
thiết kệ đẹp mắt mà thôi. Song khung cảnh và không khí lãng mạn này vẫn
khiến mọi người rất hưng phấn, nhất là phụ nữ, trong cuộc tụ hội của các nhân vật có tiếng tăm ở xã hội thượng lưu, ai mà chẳng muốn trổ hết tài năng, hưởng thụ đãi ngộ cao nhất, trở thành tiêu điểm được chú ý chứ.
Cánh phụ nữ bắt đầu lòng nóng muốn thử, kéo bạn nam mình đã chọn kỹ,
dưới hào quang đang sợ này, từng người đàn ông đeo mặt nạ ma quỷ càng
hiện vẻ khủng bố, cánh phụ nữ đeo mặt nạ, dưới ánh huỳnh quang ai nấy
đều da thịt trơn mịn, bóng loáng, càng thêm vẻ rực rỡ mê người. Đưa mắt
nhìn, cảnh tượng hệt như lũ quỷ múa loạn ở ‘địa ngục Băng Sơn’ dưới Âm
Tào Địa Phủ.
Ác quỷ bị trấn áp trong địa ngục Băng Sơn đa số là nữ, vả lại đều là ác nữ lăng loàn, hồi còn sống thông dâm với người,
mưu hại chồng mình, sau khi chết bị đẩy vào địa ngục Băng Sơn chịu hình, trần truồng trèo núi băng, lăn tảng băng hoặc bị gió nhốt trong băng
dưới sự giám sát của đám yêu ma quỷ quái. Tóm lại là đau đớn muôn vàn,
nhưng người ngoài nhìn vào lại là vô cùng hương diễm.
Lưu Anh Nam từng có một thời kỳ thường xuyên tới địa ngục Băng Sơn xem náo nhiệt, đến tận khi nhìn đau cả mắt.
Mà cảnh trước mắt khiến hắn không kìm được nhớ tới cảnh ở địa ngục.
Thực ra trên cõi đời có rất nhiều nơi tương tự với Âm Tào Địa Phủ, ví dụ như cảnh một vài nam sinh trung học vô lương nào đó ức hiếp nữ sinh,
đánh đập bạn học chăm ngoan, thì có chút giống như quỷ binh hành hình ác quỷ, chưa cần những quỷ binh này hành hình cho người khác, thì cũng đã
trải qua hàng tỷ năm bị khổ hình hành hạ. Những kẻ thích ức hiếp người
tốt, Địa Phủ còn có rất nhiều nơi.
Lại nói lúc này, Lưu Anh Nam bị cảnh trước mặt làm cho sững sờ, Lăng Vân ở ngay bên cạnh hắn, nắm
chặt tay hắn, hai người đã cởi bỏ khúc mắc, thực ra Lăng Vân cũng là vì
tốt cho hắn, khổ lao tâm chí, giờ giờ phút phút chuẩn bị nghênh đón khảo nghiệm chọn rể đến từ đại gia tộc của cô.
Nhưng hiện tại Lăng
Vân chỉ muốn về nhà với Lưu Anh Nam, nhìn kỹ vết thương của hắn, vuốt ve an ủi một phen để bù đắp nỗi nhớ thương do lâu ngày không gặp.
Nhưng đúng vào lúc này, người Tây 'chỉ biết ăn ***' kia lại quay về,
mắt thấy dáng người khôi ngô của gã xuyên qua bầy người, xuyên qua chùm
ánh sáng vàng đỏ giao thoa từ nóc nhà chiếu xuống. Khoảnh khắc đó, khuôn mặt Dracula đáng sợ của gã càng thêm chân thực, răng nanh sắc bén nhỏ
máu tươi, gần như là trong chớp mắt liền đi tới trước người Lưu Anh Nam
và Lăng Vân.
Chỉ nghe người Tây khẽ khàng nói:
- Hãy khiêu vũ với tôi.
Lưu Anh Nam vừa định mở miệng thì nghe Lăng Vân ở bên không ngờ lại ngắc ngứ nói: