Một luồng sáng đỏ rực như máu chớp lên, một mùi hôi thối khét lẹt bay vào
mũi mọi người, bất giác không ai bảo ai nín thở, một số nữ nhân chịu
không nổi bắt đầu ôm bụng nôn oẹ, mặt tái xám xịt. Tia xích quang chớp
một cái đã tắt, mọi người định nhãn nhìn kỹ phát hiện một quái vật hình
thù quỷ dị, cao gần bốn thước, đầu méo mó ba sừng, ngũ quan lệch lạc hai mắt tinh quang đỏ như máu toàn thân đóng vảy rồng, lưng tay chân thô
kệch, đều có hai hàng gai góc dọc theo chiều dài.
- Zítz Khà....
Quái vật hít thở một hơi thật sâu tỏ ra thoải mái dễ chịu quá sức...
Hàn Tinh cảm giác một lực lượng tà ác áp lực vô hình đè nén, khí huyết
gia tốc vận chuyển tâm trí mơ hồ, tâm trí, ý chí bị kích thích chỉ muốn
điên cuồng chém giết cho thỏa thích. Thánh anh phản ứng bằng cách ngồi
xuống tĩnh tọa cố bình tâm trở lại chống lại ý chí của quỷ vật một hồi
mới thành công, chàng mở mắt nhìn quỷ cật ngạc nhiên vô cùng, cảm giác
dường như đã gặp khí tức quen thuộc này ờ đâu nhưng cố nhớ lại kết quả
vẫn không ra, quỷ vật thể hình này rõ ràng chưa từng thấy, chàng lập tức chuyển lôi điện đánh xuống quỷ vật...
Quỷ vật bị lôi điện bất ngờ công kích toàn thân khẽ run lên. Lui lại mấy bước gầm lên một tiếng rung động trời đất không hề gây chút tổn hại
nào.
Lôi điện lĩnh vực của Hàn Tinh lập tức bị hóa giải.Chàng lại dùng mấy
trăm tảng đá nện xuống nhưng vẫn không mang lại áp lực gì lớb cho đối
phương.
- Ha ha, không tồi, lôi điện cũng vô dụng rồi! Sa đô mê ô. Ta lệnh cho ngươi giết chết hắn ngay lập tức.
Quỷ vật nghe lệnh bộc phát khí thế, toàn thân bốc lửa ngùn ngụt khiến
mùi khét xen lẫn mùi diêm sinh nồng nặc phát tán, nhiệt khí tăng vọt gấp trăm lần. Mọi người toát mồ hôi kinh sợ tự động lui lại ba dặm tránh
né.
Quỷ vật đứng bất động ánh mắt nhìn Hàn Tinh đánh giá một hồi thấy Hàn
Tinh không e ngại ánh mắt của mình. Đối phương ánh mắt chạm nhau, cả hai đều rung động tâm thần, đồng thời thối lui một bước Hàn Tinh cảm giác
phía sau ánh mắt đỏ rực kia là một thế giới hoàn toàn khói lửa, sâu thảm phía bên trong lại là một màu đen hắc ám khủng bố, oán khí ngút trời.
Vừa thấy tâm trí rung động chàng chỉ muốn rời ánh mắt đi nơi khác nhưng ý thức phản ứng như vậy sẽ nguy hiểm tạo cơ hội cho đối phương công kích
nên cố kìm hãm tâm trí khủng hoảng hỗn loạn của mình, tâm trấn định cho
lặng sóng bề ngoài cố giữ vẻ thản nhiên như không.
Ngược lại quỷ vật Sa đô mê ô ánh mắt chạm phải ánh mắt Hàn Tinh lập tức kinh hoàng, bên trong chỉ một thế giới ánh sáng chói rực. Đây chính là
điều khó chịu kiêng kỵ phải tránh xa nhất của quỷ vật, hắn cảm thấy kinh hoàng cảm giác như sắp bị ánh sáng huỷ diệt thành hư không. Đang sống
trong thế giới hắc ám âm u, dù có ánh lửa ngày đêm không quen với ánh
sáng cường lực mạnh như vậy, nên phản ứng đôi mắt lập tức đóng nhỏ lại
đến cực hạn, chỉ để lại một tia nhìn đối phương đầy cảnh giác.
Điều này Bất Diệt thần ma vương Mạc Kha không biết, hắn vẫn tin tưởng
năng lực hỏa độc của quỷ vật Sa đô mi ô vô địch, có thể thiêu huỷ hết
thảy vạn vật sinh linh. Một Hàn Tinh đối với quỷ vật này có đáng là gì,
chẳng khác một con kiến dưới chân voi. Mạc Kha tranh đấu một hồi bị lôi
điện càng đá tảng nện cho trọng thương, nguyên khí tiêu hao chỉ còn ba
phần, bây giờ hắn mới biết Cây dù thần bảo của mình không che chở được
mình dưới mấy tảng đá kia như dự tính của mình. Sự thật lực lượng của
mấy viên đá bất đồng trước kia, cứng rắn lợi hại hơn mấy chục lần theo
độ cô đọng và độ tiến cảnh giới của Hàn Tinh. Trước kia Hàn Tinh ngưng
tụ Cổ Loa thạch khi luyện Cổ Loa quyết bước đầu, nay đã luyện đến bước
thứ ba, mới đây Hàn Tinh nghiên cứu Bạch Quang Chiếu Thần quyết rút ra
được không ít điều kỳ diệu để bổ sung cho Cổ Loa Quyết của mình. Xét về
mặt bá đạo, Cổ Loa Quyết trội vượt hẳn Bạch Quang Chiếu, đơn giản dễ
luyện nhưng tu luyện phong hiểm cao độ còn Bạch Quang Chiếu phức tạp khó hiểu, khó luyện nhưng bảo đảm, xét về mặt tinh tế, số lượng đạo lý thần thông xảo diệu thâm ảo lại vượt xa Cổ Loa Quyết. Có thể nói Cổ Loa
Quyết phần luyện chân nguyên huyền ảo, cường mạnh còn phần thần thông kỹ năng còn thô sơ, thiếu thốn.
Mạc Kha gặp lại Cổ Loa thạch khác xưa nên phương cách đối ứng vô hiệu
mang đến thất bại nhưng hắn đã có thuật khác, triệu hoán quỷ vật, sai
khiến chúng xuất lực chiến đấu, lãnh lấy phong hiểm thay mình. Quả nhiên quỷ vật bị lôi điện kích trúng không bị sao cả chỉ như gãi ngứa. Hắn
đắc ý cười to như điên hô:
- Hàn Tinh! Hôm nay đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây. Mày được hãnh
diện được chết dưới phong hỏa độc Âm Ty quỷ chưởng, ta cho mày biết kẻo
chết vẫn còn hồ đồ, phong hỏa độc cả ba đều có tình hủy diệt, ăn mòn,
thiêu đốt, hủ thối nát. Sinh linh vạn vật chỉ cần chạm vào liền biến
thành vũng nước thối mà chết.
- Hừ! Đáng tiếc đồ bẩn đó đối với ta vô nhiễm, không tác dụng gì, vậy mày giữ lấy mà dùng.
- Phải không? Cứ thử rồi biết.
Hàn Tinh tuy nói mạnh trong lòng ngán thầm tên quỷ Sa đô Mê ô này, chẳng những to lớn khổng lồ, khí thế cường hoành bộc lộ áp lực, lại khó ngửi
đến muốn ói. Nghĩ đến lúc giao thủ phải đụng chạm với nó thật là ghê
tởm, chưa kể thứ Âm Ty hỏa độc quái dị kia.
Toàn trường thấy bất Diệt Thần Ma vương triệu hoán một cao thủ Quỷ Vương cấp, bị khí thế cùng khí tức hôi thối cường bách khiến giật mình, ngay
cả hai nhân vật thần đế cấp Hư Vô lão tổ Phan Năng và Phiêu Đãng đạo
nhân Tô Phi vừa đến cũng không khỏi nhíu mày suy nghĩ mười phần ngưng
trọng chú tâm nghi kỵ.
Sa Đô mê ô bị Mạc Kha dùng thần chú không ngừng thúc bách, gầm lên một
tiếng xông lại nhanh như làn khói, toàn thân trở nên đen bắn thẳng hướng Hàn Tinh.
Hàn Tinh cảm nhận áp lực như núi lớn nóng rực, trong đầu thánh thai nhân ra một bàn tay khổng đỏ to lớn chộp vào ngực, chàng vội bức ra một lớp
nhu khí phòng hộ quanh thân đồng thời ý niệm động, quang lực vận chuyển
đến bàn tay phải, quyền đầu sáng chói quang mang rực rỡ chín thành lực
lượng đón cự xích chưởng của đối phưong.
- Phạch!
Bạch Sắc Quyền Quang bị cự chưởng tử hỏa khí đánh tan, tiếp tục nện trên người Hàn Tinh.
Hàn Tinh như một mũi tên bắn ngược bay hàng dặm mới chậm rơi xuống. Sa
Đô Mê Ô một chưởng chiếm thượng phong không tha như bóng với hình vọt
theo.
Hắn tuy nhìn bề ngoài thô kệch, cồng kềnh nhưng thân pháp nhanh như gió giật, điện chớp, lại một chưởng vỗ lên ngưòi Hàn Tinh.
Hàn Tinh thấy quang quyền của mình bị đánh tan, biết ngay không ổn nên
vội dùng xúc cốt công, đồng thời thi triển Phong Di thuật, người nhẹ như bông thận theo đà chưởng lực của đối phương bay đi, lúc chưa hết đà lại thấy chưởng kình áp khí thứ hai của đối phương đánh tới. Lúc này chàng
đã phong di thuật đã thành một chút cuồng phong nên chàng vội tăng
cường nhu khí hộ thân khống chế cuồng phong chuyển hướng lên trên.
- Phạch!
Chưởng kình khí của Sa Đô Mê Ô cũng theo đó mà chuyển như bóng vời hình đánh lên ngực Hàn Tinh.
Hàn Tinh bị đánh như đạn bay lên trời cao, ba bốn dặm, chàng lại dùng
Súc cốt công một lần nữa thân biến thành một đứa nhỏ ba tuổi, và nhờ lớp nhu khí hộ thân bị chưởng kình nện cho đau đớn nhưng chưa đến mức trọng thương, nguyên khí nhanh chóng tự chữa lành .Mọi người trong mắt chỉ
còn thấy một chấm nhỏ. Lần này Sa Đô Mê Ô đứng dưới không đuổi theo nữa, hắn liền tiếp đánh trúng đối phương hai chưởng, chưởng thứ nhất cảm
giác như đánh vào nệm bông thấy đối phương không mang chút tổn thương
nào, chưởng thứ hai đánh như trúng như không, thấy đối phương bay cao,
cảm giác bất an nên đoán đối phương sắp phản công nên vội ngưng trọng
chuẩn bị sẵn sàng.
Quả nhiên Hàn Tinh bay xuống nhanh như sao rụng, chớp mắt mội tia bạch
quang xé không gian đâm thẳng vào cuống họng đâm vào. Sa Đô Mê Ô đã ngờ
vực nên vội dùng cực chưởng đón tiếp. Chàng khi bị đánh bay lên cao bỗng nhớ đến Xuyên Nguyệt chỉ, quyền cước của mình đều bộc phát quang lực,
như vậy Xuyên Nguyệt chỉ lực phải chăng đã có tiến bộ? Nghĩ vậy chàng
liền đem Xuyên Nguệt chỉ ra sử dụng.
- Xẹt!
Chỉ công xuyên qua cự chưởng thế như chẻ tre, mục tiêu không đổi xuyên
qua cổ họng. Sa Đô Mê Ô thấy bàn tay mình bị xuyên thủng biết nguy vội
uốn lưng xuống, miệng lập tức phun ra một luồng Âm Ty hỏa.
Âm Ty Hỏa vừa chạm chỉ quang bất ngờ biến dạng. Chỉ Quang vẫn tiếp tục
xuyên qua Âm Ty Hỏa, còn Hỏa bị chỉ quang hấp dẫn lôi cuốn xoay theo bắn ngược lại Sa Mô Đê Ô, bề ngoài nhìn chẳng khác gì một mũi tên lửa,
chính bên trong lại là chỉ quang bạch sắc xuyên qua yết hầu Sa Mô Đê Ô.
Sa Mô Đê Ô nào dám để chỉ quang xuyên hầu, một lui đã trốn xa mười dặm.
Hắn vừa định thân yết hầu liền cảm giác đau đớn..
- Ahhh
Toàn thân chợt bốc cháy, Âm ty hỏa bạo phát nổ tung.
- Bùng!!!
Hàn Tinh giật mình lùi lại tránh nhưng vẫn không kịp bị một số mảnh vỡ bắn lên người.
Cả trường kinh hô vì việc xảy ra bất ngờ, không ngờ chỉ quang xuyên thể Sa Đô Mê Ô lại khiến hắn tạc nổ.
Lão họ Tô nhìn Hư Vô lão tổ hỏi:
- Lão Phan chỉ công vừa rồi của tên kia rõ ràng không phải Hư Vô chỉ của lão, không ngờ gặp phải Âm Ty hỏa thể của tên quỷ kia lại như thiêu đốt ngòi nổ.
- Ủa! Lại có biến đổi...
Thì ra quỷ vật bị nổ tung, mấy trăm vạn quỷ hồn phát tán ai oán, rên rỉ gào thét đi ra.
Quỷ hồn Sa Đô Mê Ô hô to:
- Khóc lóc gào thét nỗi gì. Các ngươi là đồ rác rưởi hôi thối, năm xưa
cả thành bị ta dẫn dụ hưởng thụ đủ thứ dâm ô tồi bại đủ rồi, nay các
ngươi thuộc về ta. Mau giúp ta ngưng thể còn ở đó gào thét than van làm
gì. Có tin tao cho chúng mày phách tán hết không?
Bọn Quỷ hồn kia bị đe dọa vội hội tụ quay cuồng quanh Sa Đô Mê Ô, chẳng
mấy chốc một Sa Đô Mê Ô mới hình dạng như cũ xuất hiện trước mắt mọi
người.
Trong khi đó Xuyên Nguyệt Chỉ Quang của Hàn Tinh cùng Âm Ty Hoả bay vọt
về phía Hàn Tinh. Chàng giật mình kinh sợ, không biết mình chịu nổi Âm
Ty Hỏa lợi hại không nên tạm thời khống chế đánh sang Sa Đô Mê Ô.
Sa Đô Mê Ô vừa ngưng thể, thu thập xong quỷ hồn thuộc về hắn, thấy chỉ
quang phóng lại liền bỏ chạy thật xa. Hắn hiện tại tuy bề ngoài nhìn vẫn như cũ, thật ra tinh thần, chân nguyên hao tổn trầm trọng.
Mạc Kha thấy Sa Đô Mê Ô bại trận vội đọc thần chú triệu hoán thêm hai tên nữa, còn Sa Đô Mê Ô bị trả trở về chốn cũ.
Hàn Tinh thánh anh nhờ một chỉ vừa rồi lưu lại một tia trên người hắn
nên cảm nhận Sa Đô Mê Ô bị truyền tống đi nên tò mò theo dõi, bỗng Hàn
Tinh lẩm bẩm “thì ra ở nơi địa uyên tầng thứ chín. Không trách có chút
quen mắt!” Năm xưa đi tìm Mỵ Điệp đến Địa Uyên gặp lúc bọn quỷ ngưng
thể, nhưng nơi đó chỉ ở tầng ba...
Trong lúc đang nghĩ chuyện xưa, Xuyên Nguyệt chỉ thôn phệ âm ty hỏa xong tự nhập vào Hàn Tinh ngón trỏ, chàng cảm giác khác lạ mới nhớ lại Âm Ty Hỏa giật mình nhảy dựng lên, kinh mạch huyết mạch như thiêu đốt. Mặc dù Âm Ty hỏa đã được quang lực thanh tẩy bài trừ tạp khí.., nhưng nghĩ đến loại lửa này chàng không khỏi sợ hãi ghê tởm.