Lê Thái tổ kể lại đầu đuôi, nguyên thần thoát khỏi Bạch Thạch Động khu vực vượt qua phong cấm ra ngoài bị ma đạo bắt đến khi Hàn Tinh giải cứu đến đây ý định cứu lão ra khỏi đây về lo bảo trụ đại gia tộc vv....
- Như vậy chúng ta sẽ rời khỏi nơi đây, chuyện của gia tộc chúng ta không liên quan đến các vị.
- Ai bảo không có liên quan. Mau ra tay bắt hết!!
- Hừ! Chúng ta toàn quyền cai quản Bạch Thạch động, các ngươi muốn rời
khỏi lại không báo chúng ta một tiếng. Muốn phản phải không?
- Khoan đã, chúng ta ai cũng muốn rời khỏi nơi đây, các ngươi bắt bọn họ ai phá trận dẫn chúng ta ra. Tổng lĩnh chủ Vân Nhiên và bọn chó săn các ngươi tự cho là toàn quyền quyết định tất cả nhưng chúng ta không đồng
ý, bây giờ vị Hàn Tinh thành chủ này là cứu tinh của bọn ta, không ai
được đụng đến.
Hàn Tinh thấy một nhóm khoảng bảy tám chục người kéo đến, đứng đầu là
một lão giả khuân mặt trắng chữ điền, râu tóc dài chải chuốt gọn gàng
sạch sẽ, tinh quang không giận cũg có uy.
- Đoàn Lập Phương, Trang Bội Tinh các ngươi dám làm phản, không sợ Tổng Thủ lãnh diệt trừ hay sao?
- Nói nhảm, lão Vân Nhiên muốn khống chế tất cả Bạch Thạnh động chúng ta đã ẩn nhẫn không nói gì, để cho yên chuyện chứ chúng ta nào có ai phục, việc trước mắt chúng ta không thể giương mắt ngồi yên không quản được.
- Đúng vậy! Bọn hắn muốn làm tổng thủ lãnh thì cứ ở đây làm, còn chúng
ta muốn rời khỏi đây về đoàn tụ con cháu cho hạnh phúc đã..
- Ở lại hết cho ta! Ai dám rời khỏi giết không tha!
- Tổng Thủ lĩnh Vân Nhiên thần đế giáng lâm.
- Chúng thần tôn vinh Vân Nhiên thần đế, muôn năm trường cửu. Uy danh
bất diệt, Đức độ vô tận phổ độ chúng sinh, đoạt quyền tạo hóa.
Bầu trời một đám mây dưới ánh dương quang chiếu xuống rạng rỡ huy hoàng, một lão giả huyết y áo choàng đôi mắt tinh quang chằm chằm nhìn xuống
dưới, bên cạnh trái phải mỗi bên đều có hai nữ tử thần nữ chầu chực hầu
giá. Một cỗ đại lực vô hình áp bách không gian đè xuống, không khí chung quanh như tưới chì chất lỏng bị ngưng trọng khó thở, thạnh động run
rẩy chấn động liên hồi.
Bọn Đoàn Lập Phương đang đứng bị áp bách, lập tức đồng loạt ra tay. Sóng lực khổng lồ như nước thủy triều sôi trào cuồng dâng đẩy lên tại thành
một lớp phòng hộ khổng lồ...
- Thì ra các ngươi đã ngấm ngầm chuẩn bị sẵn làm phản. Nhưng với trăm tên sẽ không cản trở được chúng ta.
- Vương Nhiên lão ma, đùng đắc ý quá sớm.
Hàn Tinh cảm ứng khí tức lảo già vừa đến kỳ dị, lúc tà ma khí lúc chính khí hỗn độn loạn xạ buột miệng:
- Chẵng lẽ lão song luyện ma quyết đạo quyết nên mang khí tức quái gở. Lão xuất thân từ đâu?
Đoàn Lập Phương thấy Hàn Tinh không biết lão ma nên giải thích:
- Lão ma Vân Nhiên trước khi xâm nhập vào đây là Ma Tông trưởng lão, sau khi vào đây chiếm được một số bảo vật, bí quyết tu đạo, chẳng biết lão
làm gì đã trở thành quái vật ma không ra ma, người không ra người.
Vân Nhiên thấy Hàn Tinh vẫn hiên ngang, khí sắc hơi thở điều hòa vững
vàng, không hề sợ hãi hay chịu ảnh hưởng uy khí áp bách của mình còn bố
trí vòng ngự khí bảo vệ cho đồng bọn thì ngạc nhiên. Lạ thật, thằng này
rõ ràng tu vi thần tướng lại không bị khí thế của mình bức cho thảm bại, đáng lẽ nó phải nằm lăn lộn hy ít nhất cũng phải bủn rủn tay chân mới
phải
- Hừ! Nói chuyện vớ vẩn, miễn sao thần thông quảng đại, so với thần đế
không kém. Lực lượng bạo tăng áp đầu tất cả Thần Vương là được.
- Hàn Thành chủ, chẳng biết ngài có thể giúp chúng ta đem chúng ta ra khỏi đây chăng?
- Xin hỏi Đoàn tiền bối có liên quan thế nào với Đoàn gia tộc tại ở Bắc Thiên Châu?
- Bắc Thiên Châu đúng là lãnh địa bổn đại gia tộc họ Đoàn, độc lập hòa bình.
- Trước đây vài năm chục năm có lẽ là thế. Bây giờ khắp nơi năm Thiên
Châu và ngay cả Đại Hải chiến trường này cũng bị ma tộc, ma đạo gây
chiến khắp nơi. Đoàn tiền bối muốn ra khỏi đây tôi dẫn ra cũng được
nhưng sau này nếu tôi cần sự giúp đỡ, tiền bối phải ba phen đáp ứng, các vị khác cũng vậy.
Một lão giả trong nhóm Đoàn Lập Phương tức giận, khí thế thần vương bộc phát cực hạn:
- Hàn thành chủ muốn bắt ép chúng tôi?
Hàn Tinh mặc cho khí thế đối phương uy hiếp, không một tia phản kháng,
lúc này tuy tu vi của chàng kém nhất, trong Bạch Thạch động khu vực hầu
hết đều có thần vương cảnh giới nhưng tinh thần lực của chàng không kém
ai. Lần đầu tiên trực tiếp đối đầu với thần vương khí thế sau khi thức
hải tái lập, bây giờ chàng mới cảm thấy tác dụng của nó, ngoại trừ cảm
giác như kẻ dọn nhà, trước đó đang ở căn nhà cũ được tu bổ lớn ra nhưng
chung quy vẫn là nhà cũ, dọn sang nhà mới tất cả đều thay đổi, vững
chắc, phòng ốc lớn nhỏ phân bố hợp lý thoải mái hơn rất nhiều. Thức hải
rộng rãi thoáng khí, sáng sủa mặt biển gợn sóng lượng chứa năng lực to
lớn, khi chữa trị cho Chính Lộ và Quang Huy đã thức hải lại được gột
rửu thêm tinh tuyền, sau đó chữa Âu-Hải Chiêu thánh anh nguyên thần bạo
tăng đến một trình độ cấp bậc mới. Khí thế của lão già thần vương khiến
chàng cảm nhận như khi mới lớn thời trung học, bị một nữ sinh cùng lớp
tức giận phát cáu, hay một đứa nhỏ ra sức hăm dọa, chẳng có ảnh hưởng gì to tát, cũng không bị tổn thất.
Hàn Tinh thấy tu vi tâm cảnh và tinh thần của mình đã tiến vượt bực,
lòng tự tin tăng mạnh nên thầm nhủ, với địa vị của mình, bản lãnh thần
thông mình muốn huỷ diệt bọn họ thì dễ như trở bàn tay. Như vậy không
cần phải nhường nhịn.
- Cái gì bắt ép, nói như thế hơi quá đáng. Tình trạng của các vị hiện
nay chẳng khác như tù nhân của Bạch Thiên thành, đáng lẽ không được
hưởng đặc ân nào, bao nhiêu bảo khí thu được trong Bạch Thiên Cổ Thành
này phải trao trả lại. Đâu có chuyện xông vào thành hôi của rồi ra đi
một cách ung dung tu luyện tấn cấp như thế, lại được chính bản thân bổn
thành chủ dẫn đường tiễn đưa như thượng khách?
Bọn Đoàn Lập Phương thấy đối phương tức giận lập tức dùng nói toạc sự
thật, chạm đến tôn nghiêm của mọi người khiến lão khổ sở, tự nhủ mình
chính là tù nhân chân chính, còn đòi hỏi cái gì, nghĩ đến ba lần làm
việc chắc không là gì nên đã định đồng ý.
Vân Nhiên trên cao cùng đồng bọn cười ha hả, lời lẽ nụ cười ánh mắt nhạo báng:
- Hay quá! Chúng ta đều là tù nhân thân phận, còn đòi hỏi gì. Ta đã có ý bắt bọn họ, lúc đó hắn còn dám nói không nữa chăng? Đoàn Lập Phương
ngươi đã nhìn lầm người..
Xem tu vi cảnh giới của hắn, chỉ thần tướng hậu kỳ, yếu kém như vậy lấy gì chống đỡ chúng ta.
- Chuyện này không liên quan đến ngươi. Hàn thành chủ, ta đồng ý..
- Chúng ta cũng đồng ý.
- Hàn thành chủ, không biết chúng ta có cơ hội đó không?
Thì ra trong số đông có người đến hỏi Hàn Tinh.
- Các vị vừa nghe rồi, bên ngoài Ma tộc, ma tu làm loạn. Ta chẳng có
tài đức gì lại ít người sức có hạn nhưng cũng muốn ra sức ngăn cản. Đúng lúc này ta cần người nên nếu các vị đầu phục ta, ta mới có thể đem các
vị đi.
- Cái gì? Một thần tướng nhỏ nhoi mà đòi làm thủ lãnh chúng ta?
- Các vị suy nghĩ cho kỹ đi!
Tổng lĩnh chủ Vân Nhiên thấy nhiều cả trăm thần vương muốn thoát khỏi
tầm khống chế của mình cả giận sắc mặt đỏ tím cất giọng lạnh lùng ra
lệnh:
- Ra tay!
Vân Nhiên tự xem mình đồng giai cấp thần vương vô địch, ngang hàng với
thần đế không ngờ bị một thần tướng cướp người trước mũi mình, tâm thần
như bị đánh một chùy khó chịu còn hơn bị giết chết trăm lần, nhịp thở
nhịp tim hỗn loạn trở nên dồn dập, hai luồng nguyên lực ma đạo trong
kinh mạch đăn điền mất khống chế thừa cơ tranh chấp đấu đá loạn xạ.
Mấy trăm thủ hạ của lão phát nguyên lực chấn vỡ vách tường bảo hộ.
Hàn Tinh toàn thân cũng phát ngàn quang mang bắn ra tứ phía, sau đó một
điểm sáng liên kết với nhau thành một cái lồng hào quang bao trùm đồng
bọn và cả bọn Đoàn Lập Phương trong đó. Quang lồng lập tức biến mất
trước mắt gần ngàn thần vương cao thủ.
- Quang thuộc lĩnh vực! Chẳng lẽ hắn thật là Bạch Thiên thành chủ?
- Đầu phục Bạch Thiên thành chủ cũng được không có mất tôn nghiêm, nhưng hắn tu vi quá yếu. Đó mới là điều không thể nào chấp nhận được. Thần
vương có tôn nghiêm của thần vương.
Hàn Tinh lần này dùng không gian lĩnh vực, dựa vào đạo lý trận pháp
không gian đem bọn Đoàn Lập Phương và Lê Thái tổ ra khỏi, chàng bị một
lực lượng hỗn độn áp lên người mạnh ngoài sức chịu đựng, nên chàng gầm
lên một tiếng, toàn thân co rút lại bất giác vận Súc Cốt công, môn võ từ lâu không sử dụng, chân tay cuộn bó như một trái cầu, bào thai trong
lòng mẹ, Hàn Tinh cảm giác mình bị đánh bay, mất hết chủ động khống chế, gió động bên tai vùn vụt một hồi mới giảm dần, cuối cùng chạm vào một
thạch động „Ầm“ một tiếng.
Hàn Tinh bị trúng đòn hỗn độn lực đánh bay ba chục dặm, thân vừa ổn định thần thức phát hiện trên hai trăm tên đuổi theo, chàng không kịp xem
thương thế ra sao, hừ lạnh một tiếng thi triển Quang Minh lĩnh vực.
Thần thức ghi nhận vị trí tọa độ, chuyển động quỹ tích vận tốc được liệu định chính xác, trên hai trăm tia bạch quang phát ra đánh vào mi tâm
đối phương, thần thể tất cả lập tức ngã xuống. Chàng nhanh nhẹn động
niệm thu tất cả vào hắc tháp rồi rời khỏi Bạch Thạch Động khu vực.
- Đều là đồ vô dụng, thảm bại trong tay một thần tướng..
Tổng thủ lĩnh Vân Nhiên chửi bới rồi nhanh như chớp xuất hiện nơi Hàn Tinh vừa đứng, nhưng lúc này chàng đã biến mất.
Mọi người bị lão Tổng thủ lĩnh chửi như tát nước vào mặt không khỏi bực
tức mười phần bất mãn trong lòng thầm rủa: „Có tài sao không tự mình ra
tay, đứng nhìn thân run lên rõ ràng lão vô dụng hơn ai hết còn to mồm
chửi rủa“. Ai nấy nghĩ ngợi lại nghe giọng Hàn Tinh bốn phương vọng lại, nhưng không thể xác định xuất ra từ ví trí nào:
- Chờ ta một thời gian năm giờ, ta trở lại lúc đó cũng là thần vương,
các vị phải suy nghĩ quyết định. Lúc đó, ha ha... tên cáo già thủ lãnh
Vân Nhiên gì đó và đồng bọn đền tội.
Hàn Tinh lần này thân tiếp một đòn hợp công lại tận lực thi triển Quang
Minh lĩnh vực chàng cảm giác toàn thân rạo rực, dường như Cổ Loa quyết
đã tự thu nạp vô số nguyên khí năng lượng chuyển hoá sang nguyên lực,
khiến lượng nguyên lực tăng mạnh, vượt qua lực cản xiềng xích thần tướng muốn phá tan bức bình chướng này nên chàng đoán mình sắp đột phá thần
vương đến nơi. Tai chàng bỗng nghe bọn cao thủ còn lại bàn tán:
- Hay chúng ta nguyên thần xuất khiếu tìm đường ra..
Hàn Tinh lên tiếng vào Bạch thạch động khu vực:
- Cứ việc thử, nhưng ta nói rõ cho biết. Trận pháp phong ấn vừa được ta
tu bổ sửa chữa, bây giờ nguyên thần cũng không có lối ra. Trừ khi các vị tiến thăng thần đế.
Tổng thủ lĩnh Vân Nhiên thần đế nghe vậy lạnh lùng hô:
- Để ta xem! Ta không tin không cách nào phá phong ấn thần trận của thằng lỏi thần tướng này.
- Thế cứ việc ra oai, không sao hết. Ta khống chế thu bớt năng lượng
thần khí, ngũ hành linh khí, ma khí, phong lôi điện xem lão sau đó có
khôi phục lực lượng được không?
Một giọng nữ tử vang lên thách thức:
- Giỏi thì ra mặt chiến đấu cứ dấu đầu hở đuôi đánh lén đâu phải anh hùng.
Không dè vừa nói xong âm ba léo nhéo vọng lại, nội dung thay đổi ngay lập tức, âm giọng hai như một đuổi nhau:
- Giỏi thì chờ ta tấn thần vương chiến đấu, cứ lấy đông hiếp ít, mạnh hiếp yếu cũng đâu phải anh hùng.