Bên trong gian phòng, bay nồng đậm mùi rượu. Bách Lí Song ở trong chăn chờ một lúc lâu, cũng không thấy người bên cạnh có bất kỳ động tĩnh nào,
nàng không nhịn được khẽ gọi mấy tiếng: “ Thiên Thần, chàng ngủ thiếp đi rồi sao?”
“ Thiên Thần, có nghe được lời của ta nói hay không?”
Chậm chạp không có hồi âm, chỉ có nhợt nhạt tiếng ngủ say truyền vào trong
tay nàng. Bách Lí Song cau mày, đáy lòng hơi có chút thất vọng, tối nay
chính là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, cứ như vậy vượt qua, khó
tránh khỏi có chút tiếc nuốt.
Nàng nhẹ nhàng mà đẩy người bên
cạnh ra, nhảy xuống giường, đi đốt nến lên. Nếu đã làm nương tử của
người ta, trượng phu uống rượu say, nàng đương nhiên phải hầu hạ. Một
lần nữa đi tới bên giường, nghĩ tới thay Thiên Thần đem hài cùng xiêm y
cởi ra, có thể làm cho hắn cho một giấc ngủ tốt.
“ Chàng cũng
thiệt là, không biết tối nay là đem động phòng hoa chúc của chúng ta
sao? Uống say đến như vậy không còn biết gì hết.” Nàng vừa oán trách,
vừa thay người trên giường cởi giày ra.
“ Sau này không có lệnh
của ta, không cho chàng uống say như vậy nữa, có nghe thấy không?” Biết
rõ hắn không nghe thấy giọng nói của mình, nàng vẫn là nhịn không được
nói thầm.
Cởi giày xong, nàng từ từ đi tới đầu giường, muốn thoát đi hỉ phục trên người hắn. Mái tóc dài xốc xếch che đậy khuôn mặt của
hắn, Bách Lí Song thấy không rõ dung mạo của đối phương, nhưng mà đáy
lòng nàng lại sinh ra một loại cảm giác quái dị. Đồng dạng là mặc hỉ
phục, nhưng là nàng cảm giác, cảm thấy người trên giường có cái gì đó
không đúng, cùng chung sống với Long Thiên Thần lâu như vậy, nàng nhớ
được hai vai của Thiên Thần hẹp một chút mới đúng, nàng càng xem càng
cảm thấy có cái gì không đúng, đưa tay gạt tóc trên mặt người trên
giường ra, một bộ mặt ngủ say từ từ lộ ra bên ngoài, sắc mặt Bách Lí
Song trong lúc này không ngừng biến hóa, cực kỳ phong phú.
Bạch
Sở Mục lúc này ngủ có hương vị ngọt ngào, ở tromg mộng hắn cùng với
Thiên Tầm vượt qua một đêm động phòng hoa chúc khó quên, đột nhiên
trong lúc đó, vào thời khắc mấu chốt, bên tai truyền đến một trận sư tử
rồng gầm thét.
“ Bạch Sở Mục………, ngươi cái tên khốn khiếp này, tại sao lại ở chỗ này chứ?”
Là thanh âm của Song Nhi.
Bạch Sở Mục thoáng cái liền bị đánh thức, tiếng hô sư tử rống đáng sợ như thế, muốn không bị thức tỉnh cũng không thể a.
“Đã xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?” Bạch Sở Mục mê mang nhìn quanh bốn phía, cuối cùng thấy được khuôn mặt tức giận của Bách Lí song, một
bộ dáng như ăn thịt người, hắn ngây người ngẩn ngơ.
“ Song Nhi? Ta cùng với Thiên Tâm của ta động phòng, ngươi tới gian phòng của chúng ta làm cái gì?”
“ Phòng của ngươi? Ngươi nhìn cho rõ ràng đây rốt cuộc là gian phòng của
người nào?” Bách Lí Song xoa thắt lưng giận nhìn chằm chằm Bạch Sở Mục,
tiến lên một bước, núi lấy lỗ tai của hắn, lôi từ trên giường kéo xuống.
“ Ta hỏi ngươi, ngươi tại sao lại ở trong phòng của ta, Thiên Thần đâu?”
“ Phòng của ngươi?” Bạch Sở Mục mở to hai mắt nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt càng ngày càng kinh hãi.
“ Đúng vậy? Ta làm sao lại ở trong phòng của ngươi chứ?”
Sau khi hỏi xong, không đợi Bạch Sở Mục phục hồi tinh thần, một đôi bàn tay trắng như phấn liền đánh xuống, cái miệng của hắn, mắt phải, cái mũi
không ngoại lệ đều gặp phải tập kích.
“ Khốn khiếp, đi nhầm gian
phòng ta, uống rượu xong, rồi bò lên giường của ta, hôm nay ta phải thu
thập ngươi!” Bách Lí Song hướng về phía Bạch Sở Mục hành hung.
“
Song Nhi, ta oan uổng a, ta cũng vậy không biết mình làm sao lại chạy
đến nơi này?” Bạch Sở Mục vừa trốn vừa nhớ lại, đột nhiên nghĩ đến cái
gì. Hắn nói: “ Ta nhớ ra rồi, ta vừa vặn giống như là cảm giác có người
đem ta dìu vào gian phòng này, ta thề thật là có ngươi đem ta dìu vào
gian phòng này, không phải là tự mình tiến vào.”
“ Có người đem
ngươi dìu vào phòng? Người nào lại đáng ghét như vậy, đem ngươi vào sai
phòng?” Nói xong câu này, hai người nhất tề liếc mắt nhìn nhau, tức thì
nghĩ tới một người, Bách Lí Song nghiến răng ngiến lợi.
“
Long…….. Thiên…….. Thần, ngươi không xong với ta!” Nàng rốt cuộc nghĩ
tới, mới vừa rồi rõ ràng nàng nghe được thanh âm của Thiên Thần. Hắn còn nói một câu: “ Đem người mang đến cho ngươi.”, nàng hiểu lầm ý tứ của
đối phương, ai ngờ Long Thiên Thần lại đem nam nhân khác nhét vào trên
giường của nàng, chính mình lại chạy đi, này coi là chuyện gì a.
“ Không tốt, Thiên Tầm của ta!” Bạch Sở Mục lúc này mời kịp phản ứng, bay vượt qua gian phòng, Bách Lí Song cũng sợ hết hồn chạy theo, sẽ không
phải chứ? Nàng không dám nghĩ tiếp, đuổi theo sách Bạch Sở Mục xông về
gian phòng cách vách.
“ Long Thiên Thần, ngươi khốn khiếp, ngươi
dám khi dễ Thiên Tầm của ta, ta liền liều mạng với ngươi.” Bạch Sở Mục
vừa nói vừa đạp một cước vào cửa phòng, vọt đi vào.
Bên trong
gian phòng im ắng, hai người trên giường giống như là đều ngủ, Bạch Sở
Mục bước vào vọt tới, mượn ánh trăng, hắn thấy được Long Thiên Thần ngủ ở bên trong, hắn lấy bàn tay to của mình nắm lấy tay của hắn từ trên
giường lôi xuống. Động tĩnh quá lớn, làm cho Long Thiên Tầm thức tỉnh.
“ Người nào?” Long Thiên Tầm mơ mơ màng màng nhìn hướng bên trong gian
phòng đột nhiên nhiều ra hai người, thần sắc có chút mê mang.
Bạch Sở Mục tiến lên một bước, ôm lấy Long Thiên Tầm an ủi: “ Không có
chuyện gì rồi, không có chuyện gì rồi, chuyện gì cũng không có phát
sinh.”
Thời điểm nói ra những lời này, dưới chân của hắn còn giẫm Long Thiên Thần bị hắn vứt xuống trên mặt đất.
“ Đau, người nào giẫm lên ta?” Long Thiên Thần tỉnh lại.
Lúc này bên trong gian phòng ánh nến được thắp sáng, Long Thiên Thần ngạc
nhiên phát hiện, trên người của mình bị một cái chân giẫm phải, đồng
thời đối mặt còn có thần sắc nổi giận đùng đùng của Bách Lí Song, đột
nhiên tỉnh lại liền bắt gặp một màn như vậy, hắn thấy đủ loại mê mang.
“ Tại sao? Ta làm sao lại nằm trên mặt đất?” Hắn hỏi.
“ Long Thiên Thần! Ngươi bây giờ lập tức…lập tức theo ta đi qua gian
phòng cách vách.” Bách Lí Song ẩn nhẫn tức giận, dùng thanh âm như sấm
dậy nói.
“ Song Nhi, người nào chọc giận nàng sinh khí vậy? Bộ
dáng của nàng thoạt nhìn thật giống như muốn giết người a.” Long Thiên
Thần mơ hồ cảm giác có gì đó không ổn.
“ Đúng vậy a, ta hiện tại
rất muốn giết người. Cho nên ngươi bây giờ tốt nhất trở lại gian phòng
cách vách cho ta.” Bách Lí Song khom người kéo một cánh tay của hắn, nắm lấy hắn đi ra ngoài.
“ Thiên Thần ca ca cùng Song Nhi không có
việc gì chứ?” Long Thiên Tầm là vô tội nhất, hoàn toàn từ đầu đến cuối
luôn luôn không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, Bạch Sở Mục vừa ôm
nàng vừa trừng mắt nhìn phương hướng ngoài cửa.
“ Hắn tốt nhất là có chuyện, nếu không ta sẽ sẽ tìm cơ hội cùng hắn hảo hảo ‘ nói
chuyện’ một chút.” Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ “ Nói chuyện”, đáy mắt hàn quang bạo phát. Tuy nói hai người là hảo huynh đệ, nhưng có một số việc tuyệt đối không thể vi phạm.
Không bao lâu, từ gian phòng cách
vách truyền đến từng trận thanh âm quyền đấm cước đá, còn có tiếng
người kêu cứu thảm thiết. Bạch Sở Mục vừa lòng câu môi cười cười, lần
đầu tiên cảm giác được bạo lực của Song Nhi thật hiệu quả, thật thống
khoái.
“ Thiên Thần ca ca cùng Song Nhi sẽ không phải là đánh nhau đi?” Long Thiên Thần lo lắng hỏi.
“ Đứng quản bọn họ, chúng ta hay là đi ngủ đi, trời cũng nhanh sáng rồi.”
“ Nhưng là, Sở Mục ca ca, con mắt của chàng còn nữa khóe miệng của chàng làm sao lại bị thương? Là bị ai đánh?”
“ Có sao? Có thể là không cẩn thận ở trong sân bị ngã thôi.” Bạch Sở Mục
lúc này mới cảm giác được hai mắt của mình cùng trên mặt phát ra từng
trận đau đớn, trong lòng tự nhủ, Song Nhi hạ thủ cũng quá ngoan độc đi,
may người hắn cưới không phải là nàng, sau này người chịu khổ cũng chỉ
là Long Thiên Thần.
Nghe tiếng đánh nhau thảm thiết ở cách vách,
nhìn nhìn lại trước mặt tiểu thê tử ôn nhu khả ái, Bạch Sở Mục thật sâu cảm giác được cái thế giới này thật là quá tốt đẹp a.
Sáng sớm
ngày thứ hai, người Long gia cùng các tân khế nghĩ đêm ở Long gia một
lần nữa tụ tập đến hội trường, bất quá lần này không vì hôn lễ, mà là vì chuyện gia chủ Long gia truyền ngôi, đến đây để xem lễ. Chờ sau khi mọi người tề tựu, phát hiện hai đôi hôm qua mới vừa thành thân nhưng hôm
nay không xuất hiện. Mọi người không nhịn được nghĩ, có phải đem qua
động phòng hoa chúc quá mức cực khổ hay không a? Cho nên mới không có
biện pháp dậy sớm đến đây xem lễ? Bọn họ nào biết rằng đêm qua, Bạch Sở
Mục cùng Long Thiên Tầm đích thực là có một đêm động phòng hoa chúc tốt
đẹp, nhưng là bị đánh cho mặt mũi đầy vết xanh tím, Bạch Sở Mục không có dũng khí tới đối mặt với mọi người.
Còn lại Long Thiên Thân là
chân chính thảm thiết tới cực điểm, bị đánh tơi bời một đêm, cho đến
khi Bách Lí Song mệt mỏi, hắn rốt cuộc mới được giải thoát, một đôi oan
gia nằm cùng một cái giường lớn, hết sức hài hòa chìm vào giấc ngủ.
Kèm theo một tiếng: “ Gia chủ giá lâm!”, hội trường thanh âm huyên náo nhất thời yên tĩnh trở lại, ánh mắt mọi người đều hướng về phía gia chủ Long gia.
Long gia chủ bị bệnh nằm trên giường tịnh dưỡng mấy ngày
này, hôm nay khí sắc tốt lên rất nhiều, Long gia chủ trận bệnh này thời
gian kéo dài có chút lâu, nguyên nhân đều ở trong lòng.
Nhìn thấy Long gia chủ thân thể khom xuống cùng khuôn mặt không còn hăng hái, mọi người không khỏi tiếc hận. Từng là nhân vật oai phong một cõi bây giờ
lại chậm chạp đi về phía thung lũng.
“ Gia chủ, nghi thức truyền ngôi có thể bắt đầu hay không?” Trưởng lão chấp sự hỏi.
“ Chờ một chút, Các chủ còn chưa có đích thân tới, chúng ta chờ một chút.” Long gia chủ nói.
“ Các chủ lão nhân gia ông ta cũng địch thân tới đây sao?” Trưởng lão
chấp sự cảm thấy hoài nghi. Kể từ khi lần trước Long gia đại biến, Các
chủ sau khi đích thân tới Long gia, liền từ đó không có xuất hiện nữa.
“ Nghe nói Long gia có một thanh Long huyết kiềm truyền thừa qua các
thời đại, chỉ có người thừa kế vị trí gia chủ mới có thể có nó, lần này
không biết có vinh hạnh được thấy Long gia truyền chi bảo cho đời sao
hay không?”
“ Nghe nói Long huyết kiếm là từ trên tay gia chủ
Long gia đời thứ nhất truyền xuống, trên thân kiếm không biết thu nạp
bao nhiêu máu người, nghe nói uy lực vô cùng.”
“ Theo như người
ta nói, bản thân kiếm không trọng yếu, quan trọng là… người thừa kế vị
trí gia chủ, Long gia từ này về sau có Long Thiên Tuyệt gánh chịu trách
nhiệm này, tin tưởng lực ảnh hưởng của Long gia ở Long tường đại lục sẽ
đạt tới một bước tiến trước nay chưa từng có.”
Mọi người nghị luận rối rít, Long gia chủ hướng hai vợ chồng Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê gọi tới trước mặt mình.
“ Thiên Tuyệt, Khê Nhi, trước khi bắt đầu nghi thức chính thức truyền
ngôi, lão phu quyết định trước đem chưởng ấn nụ vụ của Long gia giao cho Vân Khê con, từ nay về sau con chính là chủ mẫu Long gia, có chưởng ấn
này con có thể thuận lý thành chương (rõ ràng, hợp lẽ) quản lý hết thảy tài vật của Long gia.”
Vân Khê nhìn chưởng ấn trong tay của nàng có chút kinh ngạc, đồng thời có
nho nhỏ cảm động, Long gia chủ có thể đưa ra quyết định như thế, chính
là tín nhiệm đối với nàng.
Nàng chần chờ, nói: “ Ta đối với việc
quản lý tài vật bên trong gia tộc không am hiểu lắm, không bằng đem con
dấu này giao cho bà bà đi, nàng tâm tư tinh tế tỉ mỉ, so với ta đảm
nhiệm chức vị này thích hợp hơn nhiều.”
Nàng không phải là muốn
từ chối trách nhiệm, nhưng mà nghĩ tới kiếp nạn trên người mình, nó
giống như là một trái bom hẹn giờ, chẳng biết lúc nào nó bộc phát.
Nàng sợ mình có một ngày đột nhiên giống như ngày đó bị vây ở trong giấc
mộng, không có cách nào tỉnh lại, như vậy đến lúc đó ai tới hiệp trợ
Thiên Tuyệt đây? Nàng phải lo lắng nhiều một chút, phòng ngừa chu đáo.
Hiên Viên Túc Nhã nghe vậy, dạo bước đi tới: “ Khê Nhi, con là thê tử của
Thiên Tuyệt, hơn nữa còn là chủ nhân của vòng tay Bích Thủy Thiên Tâm,
vị trí chủ mẫu không phải con thì không được, mà chưởng ấn cùng vòng
ngọc giống nhau, cũng là tượng trưng cho thân phận chủ mẫu, nên do con
bảo quản, về phần những chuyện bên trong gia tộc, con có thể không cần
quá quan tâm, nương sẽ giúp con xử lý.”
Hiên Viên Túc Nhã trực tiếp nhận lấy chưởng ấn trong tay Long gia chủ, để vào trong tay Vân Khê.
“ Cứ quyết định như vậy đi, sau này chuyện vụ nội bộ Long gia, ta với cha con sẽ giúp con xử lý, con cùng Tuyệt Nhi hai người cứ đi làm chuyện mà hai đứa muốn làm đi.”
“ Nương…..” Vân Khê cảm động nghẹn ngào, bà bà thật là quan tâm nàng, nàng còn yêu cầu xa vời gì nữa.
Trong đám người, Tiểu Mặc ho to lên: “ Lão lão tổ tông tới!”
Hiện trường mấy ngàn người nhất tề quay đầu nhìn lại, nhìn về phía trên bầu trời Các chủ Tiêu Dao các đạp không mà đến.
“ Hôm nay, Long gia sắp xuất hiện ra một gia chủ mới, này chính là đại sự Long gia ta, lão phu đại biểu cả Tiêu Dao các, đến đây dự lễ.” Đang lúc nói chuyện, Các chủ đã đi tới trước mặt Long gia chủ, tiên phong đạo
cốt, mọi người tán thưởng không thôi.
Long gia chủ vội vàng đứng
dậy đón chào: “ Các chủ đại gia quang lâm, thỉnh đến ghế trên.” Chỗ ngồi của Các chủ ông sớm đã chuẩn bị sẵn.
“ Các ngươi tiếp tục đi, lão phu chẳng qua là đến đây xem lễ mà thôi.” Các chủ du nhiên (tự nhiên) nhập tọa, ngoắt ngoắt tay gọi Tiểu Mặc đến bên cạnh hắn, cũng chỉ có thời điểm đối mặt với Tiểu Mặc, ông mới lộ vẻ tươi cười.
Long gia chủ sao khi hướng Các chủ vái chào, liền quay mặt nhìn lại mọi
người, cất giọng nói: “ Đạ tạ các vị có thể quang lâm đến Long gia ta,
cùng hưởng việc trọng đại này, hôm này ta liền đem vị trí gia chủ Long
gia truyền cho trưởng tôn của ta Long Thiên Tuyệt. Kể từ hôm nay, hắn
chính là gia chủ mới của Long gia ta. Thiên Tuyệt, đến đây nhận kiếm.”
Long Thiên Tuyệt tiến lên quỳ gối xuống trước người Long gia chủ, hai tay
giơ lên cao, từ trong tay Long gia chủ nhận lấy Long huyết kiếm.
Lúc này, toàn trường tiếng vỗ tay vang dậy, Long Thiên Tuyệt hai tay vừa
chạm vào thân kiếm Long huyết kiếm, chỉ một thoáng, bên trong thân thể
máu sôi trào lên, phảng phất cùng thanh kiếm kia có cảm ứng nào đó, tinh thần hắn chấn động, đứng dậy đem Long huyết kiếm từ trong vỏ rút ra,
kèm theo một đạo kiếm quang kinh người, thân kiếm kịch liệt kêu vù vù.
Toàn trường đột nhiên yên lặng, mọi người đều trợn tròn hai mắt nhìn thanh
kiếm đó, ánh sáng rực rỡ chiếu xạ lên trên thân kiếm, ánh sáng màu vàng ở trên thân kiếm lưu động. Chỉ thấy kiếm kia đột nhiên sống lại, hòa
quang vạn trượng, ở bên trong ánh sáng màu vàng đó, có Long ảnh thoáng
hiện ra.
“ Đây chính là Long huyết kiếm trong truyền thuyết của
Long gia sao? Quả nhiên là truyền gia chi bảo a!” Mọi người đều ngạc
nhiên không dứt.
Long Thiên Tuyệt nhìn thanh kiếm trong tay mình
rất là hài lòng, nó được chế tạo ra giống như là dành cho hắn. Long
huyết trên người hắn cùng Long huyết khí trên thân kiếm phối hợp chặt
chẽ với nhau, sinh ra cộng hưởng.
Toàn thể những cao thủ Long gia đều hoan hô đứng lên: “ Gia chủ vạn tuế! Gia chủ vạn tuế!”
Vân Khê nhìn chăm chú vào tư thế oai hùng uy vũ của Long Thiên Tuyệt, nhìn
hắn từng bước từng bước đi đến đỉnh cao sự nghiệp của mình, trong ánh
mắt của nàng, lệ quang lóe lên, cũng không biết làm sao, trong lúc bất
chợt trở nên nhạy cảm.
Vân Khê nghĩ tới đêm qua nàng một đêm
không ngủ, cũng không dám để cho Thiên Tuyệt nhận thấy khác thường của
nàng, chờ sau khi Thiên Tuyệt ngủ say, nàng liền tỉnh lại.
Vân
Khê ngồi đó một đêm, cũng là một chút cũng không có ngủ được. Bởi vì
nàng sợ mình một khi ngủ thiếp đi, Mộng Yểm đáng sợ kia sẽ lần nữa tiến
vào trong mộng của nàng, đem nàng vây khốn, khó mà chạy trốn.
Nàng rất sợ đến thời điểm Thiên Tuyệt dần đứng trên đỉnh cao của đại lục
này, mình thế nhưng không có cách nào làm bạn bên cạnh hắn, nghĩ tới
đây, nước mắt của nàng theo khóe mắt lo đãng chảy xuống.
Hiên Viên Túc Nhã chú ý tới nàng, nắm tay nàng, dùng ánh mắt ôn nhu an ủi, nàng cho rằng Vân Khê vì vui quá mà khóc.
Bên trong tiếng hoan hô, đột nhiên có hạ nhân chạy đến truyền báo: “ Gia
chủ, có người từ Bắc Thần gia tộc mang chiến thiếp đến.”
Long
Thiên Tuyệt vung tay lên, tiếng hoan hô toàn trường nhất thời dừng lại,
hắn lệ mâu quét về phía người báo tin nói: “ Mau đem chiến thiếp trình
lên!”
Đợi từ trong tay người báo tin nhận lấy chiến thiếp, mở ra nhìn, thần sắc khẽ biến hóa.
“ Các chủ, đây là chiến thư Tử Yêu gửi cho ngài. Thời gian tỷ võ là ngày Bắc Thần gia tộc trọng chấn.”
Hiện trường tiếng nghị luận rối rít truyền ra, Bắc Thần gia tộc thành lập
một cái ngày kia, khiêu chiến Các chủ? Điều này đại biểu ý nghĩa gì? Rõ
ràng là muốn bắt Các chủ lập uy, để tạo uy tín cho Bắc Thần gia tộc.
Thử nghĩ xem, lấy địa vị cùng uy danh của Long gia ở Long Tường đại lục,
nếu như người Bắc Thần gia tộc đánh bại lãnh tụ cao nhất của Long gia,
vậy chẳng khác nào là để cho Bắc Thần gia tộc áp đảo địa vị của Long
gia, cái này mặc khác chính là một cổ uy hiếp khổng lồ đối với các gia
tộc cùng môn phái có thực lực không bằng Long gia, đây là một bước cờ
thật ngoan độc, đủ thấy được sự quyết đoán cùng quyết tâm trở lại của
Bắc Thần gia tộc.
Mọi người Long gia rối rít nhìn về phía Các
chủ, những cao thủ kia không có được chứng kiến thực lực chân chính của
Tử Yêu, đều mong mỏi Các chủ có thể nghênh chiến, một là vì tăng mặt mũi cho Long gia, hai là có thể diệt tắt uy phong của Bắc Thần gia tộc.
Những người giống như Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê khi được chứng kiến thực
lực chân chính của Tử Yêu, bọn họ vô cùng lo lắng, lấy thực lực của Các
chủ có thể chiến thẳng thực lực biến thái của Tử Yêu sao?
“ Các
chủ, tuy nói là Tử Yêu phát chiến thiếp tới, nhưng là ngài không hẳn
nhất định phải nhận, Tử Yêu chọn vào lúc này khiêu chiến ngài, rõ ràng
có dụng ý khác, không thể không phòng.” Vân Khê hơi nhíu mày nói.
“ Đúng vậy, Các chủ, chúng ta hoàn toàn có thể không cần để ý hắn, danh
vọng Long gia chính là tổ tiên Long gia vạn năm tạo nên, công đạo tự tại lòng người, không cần tranh giành thắng thua nhất thời.” Long Thiên
Tuyệt nói.
Các chủ im lặng không lên tiếng, tựa như đang suy nghĩ các gì, vẻ mặt nhàn nhạt.
Tiểu Mặc ngẩng đầu lên nhìn Lão lão tổ tông, lại nhìn về phía cha mẹ bé, bé
thanh âm nho nhỏ lo lắng nói: “ Tiểu Huyên Huyên còn đang trong tay của
Tử Yêu a.” Bé nhíu mày, chỉ nói một câu ngắn ngủn, cũng biểu đạt được
tiếng lòng của bé.
Đúng vậy a, Tiểu Nguyệt nha vẫn còn trong tay
của Tử Yêu, nếu như Long gia cự tuyệt cùng hắn khiêu chiến, vậy hắn có
thể đối với Tiểu Nguyệt nha hạ thủ hay không?
Trong lòng Long
Thiên Tuyệt cùng Vân Khê đều cả kinh, bọn họ cũng có nghĩ đến điểm này.
Nhưng mà, bọn họ không thể vì nữ nhi của mình, mà để cho Các chủ cùng Tử Yêu giao chiến, điểm này quan hệ đến danh dự của Long gia.
Qua
hồi lâu, Các chủ đứng dậy, mở miệng hướng người báo tin kia nói: “ Trở
về trả lời cho hắn biết, ta tiếp nhận khiêu chiến của hắn.”
“ Các chủ!” Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê hai người đều cảm kích nhìn về phía hắn, đồng thời trong lòng lại có chút lo lắng.
Các chủ khoát tay nói: “ Các ngươi đều không cần nói, trận chiến này quan
hệ đến danh dự của Long gia, cũng quan hệ đến trật tự giang hồ của cả
Long Tường đại lục, về công về tư, ta đều phải ứng chiến.”
Vừa
nói, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về một hướng khác phía chân trời,
thanh âm nhàn nhạt nhưng bao hàm lực xuyên thấu, xa xa truyền ra: “ Mộ
Dung tôn giả, các ngươi còn muốn tiếp tục ẩn núp sao? Lão phu nếu đã đáp ứng quyết chiến, tuyệt sẽ không nuốt lời.”