Trạch Thiên Ký

Q.3 - Chương 475: Phong Ba Chiêu Sinh (4)


trướctiếp

Chỉ nghe thấy không ngừng có người hét:

- Ta muốn ghi danh, ta xếp thứ ba.

- Ta cũng muốn ghi danh, ta đứng thứ hai quận Giang Nam, ta đã Tọa Chiếu thành công.

- Trần viện trưởng, ta bằng lòng đóng học phí, ta cũng không cần trợ cấp, chỉ cần các người chịu nhận ta.

Vì để tham gia kỳ thi dự bị Đại Triều Thí, càng quan trọng hơn là lọt vào tầm mắt của chư viện Thanh Đằng trên Thanh Đằng Yến, chư quận và phía Nam Đại Chu không biết có bao nhiêu học sinh thiếu niên đang tụ tập ở kinh đô, lúc này bao vây chật kín cửa Quốc Giáo Học Viện, hiện trường trở nên rất ồn ào, lộn xộn.

Trần Trường Sinh nhận lấy những bảng đăng ký ghi danh của học sinh, sau khi liếc nhìn qua liền giao cho đám người Tân Giáo Sĩ đi đăng ký, mà không có trực tiếp đăng ký lên bảng danh sách. Vì muốn vào Quốc Giáo Học Viện đương nhiên còn phải thi, bằng không nếu hỗn tạp vào một đám xằng bậy, vậy sau này đừng nghĩ muốn yên ổn.

Có sự trợ giúp của các Tân Giáo Sĩ và Giáo Xu Xứ, tân sinh của Quốc Giáo Học Viện ghi danh tiến hành vô cùng thuận lợi. Trên bàn bảng đăng ký chất một đống dầy. Hiên Viên Phá càng không ngừng xoa tay, Đường Tam Thập Lục cười chào hỏi với mỗi học sinh ghi danh, còn phải phụ trách trả lời một số câu hỏi của bọn họ, giải đáp mọi thắc mắc nghi vấn rõ ràng thấu đáo.

Trần Trường Sinh nhìn cảnh tượng này không kìm được lắc đầu. Thầm nghĩ chuyện này rốt cuộc có sức hấp dẫn gì, lại làm một đám xưa nay rất lười nhát lại chuyên tâm làm.

Chính ngay lúc này, trên phố bỗng nhiên vang lên một tiếng cười nhạo:

- Nói còn hay hơn hát, cái gì bối cảnh thâm hậu, pháp môn nhiều, nói đi nói lại… vẫn chính là mấy người các ngươi không thể ứng phó khiêu chiến của chư viện Thanh Đằng, cho nên tạm thời chiêu một số học sinh làm ma chết thay cho các ngươi có phải không?

Nghe những lời nói này, trước cửa Quốc Giáo Học Viện bỗng nhiên trở nên im lặng dị thường. Những học sinh thiếu niên đó sắc mặt chợt biến, nhìn nhau không nói. Vì bọn họ phát hiện lời của người này quả thật rất có lý. Bằng không tại sao sớm không nhận, muộn không nhận, nhất định ngay lúc này Quốc Giáo Học Viện bắt đầu tuyển tân sinh?

Đám người dần dần tản ra, lộ ra người nói chuyện đang đi đến.

Ánh mắt của Đường Tam Thập Lục dần dần híp lại, nhãn thần trở nên sắc bén.

Người đó có lẽ vẫn còn rất trẻ, khí tức, cách ăn mặt rất ra vẻ người lớn. Mặc một chiếc áo bào trắng tinh, chân mang đôi giày vải, ánh mắt rất sâu, dường như có thể thấu hiểu tâm can của tất cả mọi người. Khóe môi đang treo một nụ cười châm biếm hờ hững

Y nhìn Đường Tam Thập Lục nói:

- Có phải nói toạc chút thủ đoạn nhỏ nhặt của ngươi, lúc này cảm thấy rất xấu hổ không?

Đường Tam Thập Lục không có trả lời câu hỏi này, mà chằm chằm nhìn người đó hỏi:

- Biệt Thiên Tâm?

Nghe thấy cái tên này, Trần Trường Sinh đứng lên, Hiên Viên Phá siết chắc nắm tay.

- Đúng vậy, ta chính là Biệt Thiên Tâm.

Người đó nhìn phản ứng của bọn họ, hơi nhướn chân mày, tỏ ra rất xem thường, nói:

- Ta là ai cũng không quan trọng, lời của ta nói có chính xác không lúc này mới quan trọng.

Trần Trường Sinh nói:

- Tại sao ngươi có thể khẳng định lời ngươi nói là đúng?

- Ngươi chính là Trần Trường Sinh?

Ngươi đó nghiêm túc liếc nhìn hắn, sau đó lắc đầu, tựa hồ có chút thất vọng, nói:

- Vốn tưởng ngươi thật sự tài giỏi như Thu Sơn Quân, bây giờ xem ra cũng thường thôi.

Trần Trường Sinh có chút trầm mặc, nói:

- Xin chỉ giáo.

- Nếu biết ta là Biệt Thiên Tâm, thì nên biết ta có tiếng tính toán hiểu thấu lòng người.

Người đó hơi trào phúng nói:

- Chút thủ đoạn này có thể che mắt những đứa trẻ nhà quê ngu ngốc này, chẳng lẽ còn có thể che mắt được ta.

Trần Trường Sinh trầm lặng giây lát, lắc đầu nói:

- Như vậy là không đúng.

Biệt Thiên Tam hơi nhướn mày, như cười như không nhìn hắn nói:

- Đúng sai của ngươi?

- Hôm qua ta nói với Đường Tam Thập Lục một câu, không có thực chứng, không thể tru tâm.

Trần Trường Sinh nhìn y nói:

- Ta cũng từng nói với Tô Ly ở thành Tầm Dương, đừng nghĩ thế giới giống như mặt trời u ám, vì cái này chỉ có thể chứng minh bản thân ngươi quá u ám.

Nghe xong hai câu nói này, chân mày hơi nhướn lên của Biệt Thiên Tâm dần trở lại bình thường. Đương nhiên y không tán đồng cách nói của Trần Trường Sinh, cũng không cần quan tâm Đường Tam Thập Lục hắn nhắc đến trong nữa câu nói trước. Nhưng Tô Ly hắn nhắc đến trong nữa câu sau lại làm y không thể không chú ý đến.

- Nhưng, các ngươi lại làm như vậy.

Khóe môi của y lại xuất hiện một nụ cười trào phúng, hiện ra có chút đáng ghét, nhìn Đường Tam Thập Lục:

- Chẳng lẽ Quốc Giáo Học Viện sau này sẽ không để những học sinh này xuất chiến?

Đám học tử thiếu niên xung quanh đã vô cùng khẩn trương. Nếu lời của người này nói là thật, vậy vào Quốc Giáo Học Viện há không phải rất nguy hiểm. Sao mình có thể là đối thủ của những người này? Nếu như vậy chết không minh bạch rồi sao, sao có thể … Cái gì Đại Triều Thí há chẳng phải đều trở thành bọt nước?

Rất nhiều ánh mắt rơi trên người Đường Tam Thập Lục, muốn nghe rốt cuộc y nói thế nào.

Đường Tam Thập Lục trầm ngâm rất lâu, mới đưa ra câu trả lời của mình.

- Bọn họ thi vào Quốc Giáo Học Viện, nếu thông qua khảo hạch, thì chính là học sinh của Quốc Giáo Học Viện. Nếu đã là học sinh của Quốc Giáo Học Viện, đương nhiên phải thay Quốc Giáo Học Viện xuất chiến.

Lời này vừa ra, hiện trường xôn xao lên.

Biệt Thiên Tâm có chút bất ngờ, không ngờ Đường Tam Thập Lục lại trực tiếp thừa nhận chuyện này, châm biếm nói:

- Người như ngươi, tuy cách làm khiến người ta không thích, nhưng ngược lại khá thẳng thắn.

Sau đó y vọng nhìn những học sinh như cười như không nói:

- Các ngươi đều nghe thấy rồi.

Những học sinh thiếu niên đó nhất thời hoang mang, học sinh chuẩn bị ghi danh nhưng vẫn chưa điền vào tờ đăng ký thừa dịp không ai chú ý lẫn đám đông. Những học sinh đã nộp bảng đăng ký thì sắc mặt trắng bệch, rất là hối hận. Có thiếu niên có chút khẩn trương nhìn Trần Trường Sinh, khổ sở hỏi:

- Ngài, ngài xem… tờ đăng ký vừa nãy ta điền vào, có thể lấy lại không?

- Đương nhiên có thể lấy lại. Đường Tam Thập Lục nghe thấy giọng nói của thiếu niên đó, không có xoay đầu, mà vẫn nhìn chằm chằm vào mắt của Biệt Thiên Tâm, nói:

- Nhưng, bây giờ người rút lui, cũng không còn cơ hội vào Quốc Giáo Học Viện nữa.

Sau đó đầu chân mày của y nhướn lên, cười nói:

- Phàm là học sinh của Quốc Giáo Học Viện, ta lấy tư cách của Giáo Hoàng đại nhân xin thề, bọn họ tuyệt đối sẽ không vì phải nghênh tiếp khiêu chiến của chư viện mà chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Nghe thấy những lời nói này, tay của mấy học sinh thiếu niên đang chuẩn bị lấy lại bảng đăng ký của mình nhất thời ngừng lại trên bàn. Không ngờ Quốc Giáo Học Viện lại dùng danh nghĩa của Giáo Hoàng bệ hạ ra thề? Hơn nữa người này nói ra nhẹ nhàng như vậy. Chẳng lẽ nói, sự tình cũng không giống như người đó nói?

Biệt Thiên Tâm cười lạnh nói:

- Đao kiếm không có mắt, ngươi dựa vào cái gì chứng minh, hay là nói ngươi lại nghĩ ra chút thủ đoạn gì?

trướctiếp