Trạch Thiên Ký

Q.3 - Chương 473: Phong Ba Chiêu Sinh (2)


trướctiếp

Học trò thiếu niên đó muốn phân biện vài câu. Đường Tam Thập Lục lại không cho gã cơ hội, nhìn đám người nói:

- Tại sao các ngươi nhất định phải vào Thiên Đạo Viện? Chính vì Giáo Hoàng bệ hạ xuất thân từ Thiên Đạo Viện? Tại sao nhất định phải vào Tông Tự Sở và Ly Cung Phụ Viện? Chính gần lão nhân gia Giáo Hoàng bệ hạ? Tại sao nhất định phải vào Thanh Diệu Tam Ti? Chính vì trong này có nhiều sư tỷ xinh đẹp?

Nghe những lời này của y, trong đám đông bạo phát ra một trận cười.

- Nếu các ngươi kiên trì muốn vào Trích Tinh Viện, ta không có ý kiến gì, chỉ có chúc phúc và khâm phục. Nhưng nếu các ngươi vốn là muốn vào mấy chỗ đó… Đường Tam Thập Lục thu chiếc quạt, vỗ vào lòng bàn tay, nhìn đám người kiêu ngạo nói:

- Vậy tại sao các ngươi không chọn Quốc Giáo Học Viện ta? Chư quân bọn ta đều là thiếu niên, thanh tân sáng lạn, không khuôn lập sáo rỗng, không đi đường bình thường. Quốc Giáo Học Viện ta có rất nhiều việc cần phải làm, một tờ giấy trắng vô cùng sạch sẽ, các ngươi có lý do gì không đến cùng phát huy dương đại? Vả lại, mấy chỗ đó, có chỗ nào sánh bằng Quốc Giáo Học Viện của ta?

Học trò thiếu niên đó cảm thấy cái quạt này giống như đang gõ vào trong lòng mình, theo bản năng nghiêm túc rất nhiều, nhét hết những lời nói này vào tai, thậm chí cảm thấy có chút có lý.

Đệ tử dân gian đến từ chư quận thôn quê thậm chí là phía Nam xa xôi, kỳ thực chỉ là nghe đồn về chư viện kinh đô, cũng không hiểu rõ khác biệt trong này. Cho nên không cảm thấy những lời nói này của Đường Tam Thập Lục có chỗ khác biệt gì. Nhưng đối với cao thủ Thiên Hải Gia ở mái che và rất nhiều đại nhân vật quan viên trong xe ngựa mà nói, những lời nói này rõ ràng đặc biệt chói tai.

Thiên Đạo Viện, Tông Tự Sở, Ly Cung Phụ Viện, Thanh Diệu Thập Tam Ti… cũng không bằng Quốc Giáo Học Viện? Phải biết mười cường giả tu đạo hôm nay chuẩn bị khiêu chiến Quốc Giáo Học Viện, trên cơ bản đều xuất thân từ bốn học viện này. Cho dù là Biệt Thiên Tam chưa từng lộ diện, tuy nói là gia thế phi phàm, nhưng trước giờ cũng là đệ tử tự cư Ly Cung Phụ Viện.

Mao Thu Vũ và Ti Nguyên Đạo Nhân trong quán trà cũng không nhịn được chau mày. Ti Nguyên Đạo Nhân cũng xuất thân Ly Cung Phụ Viện. Mao Thu Vũ trước là học sinh trong Thiên Đạo Viện, sau làm tiên sinh đến viện trưởng mấy trăm năm nay, bọn họ làm sao chịu thừa nhận cách nói của Đường Tam Thập Lục.

Trong đám người quả nhiên vang lên tiếng chất vấn rất phẫn nộ:

- Ngươi dựa vào cái gì nói như vậy?

Đường Tam Thập Lục cả nhìn cũng không thèm nhìn người đó, tiếp tục nói:

- Giáo Hoàng bệ hạ quả thật xuất thân từ Thiên Đạo Viện, Ly Cung Phụ Viện và Tông Tự Sở quả thật chính là ở trong Ly Cung. Nhưng các ngươi phải rõ, viện trưởng Quốc Giáo Học Viện bọn ta tên là Trần Trường Sinh… Các ngươi ở trong Ly Cung Phụ Viện và Tông Tự Sở học cả đời cũng không thấy được mặt Giáo Hoàng đại nhân. Nhưng nếu các ngươi vào Quốc Giáo Học Viện thì sao?

Nói tới đây y liền dừng lại, cười mà không nói, tỏ ra có chút thâm ý.

Tất cả mọi người đều biết thái độ của Giáo Hoàng đại nhân đối với Trần Trường Sinh.

Rất nhiều học sinh thiếu niên liếc nhìn nhau, thấp giọng tranh luận, tựa hồ có chút động ý.

- Để bọn ta nói thẳng ra một chút vậy… mọi người mời xem, vị tiểu bằng hữu cường tráng này, y tên là Hiên Biên Phá, chính là thiếu niên bình thường của Hùng tộc yêu vực.

Đường Tam Thập Lục dùng quạt xếp chỉ Hiên Viên Phá nói:

- Nói thiên phú không thiên phú, nói công pháp không công pháp, cần bối cảnh không bối cảnh, có thể nói là không có gì cả. Cả bản thân y cũng cảm thấy rất hổ thẹn, cho nên tự rút khỏi Trích Tinh Học Viện, Sau đó… được Trần Trường Sinh và Lạc Lạc điện hạ nhặt lại từ trong chợ đêm về, kết quả thì sao?

Đám người trở nên yên tĩnh.

Y rất hài lòng hiệu quả này, tiếp tục nói:

- Kết quả thì sao? Y vào Quốc Giáo Học Viện, bị thương chưa khỏi, Đại Triều Thí cũng không có tham gia, Thiên Cơ Các liền xếp y vào Thanh Vân Bảng.

Nghe thấy lời nói này, đám học trò thiếu niên đến từ ngoại quận như có suy nghĩ, nhìn Hiên Viên Phá sau bàn, càng thêm động ý.

Chuyện này rất nhiều người đều biết, hơn nữa quả thật rất có sức thuyết phục, Quốc Giáo Học Viện hình như thật là nơi của điểm thạch thành kim.

Không hổ là người thừa kế của Vấn Thủy Đường Gia. Những lời nói này của Đường Thập Tam quả thật rất có sức mê hoặc. Trước cửa Quốc Giáo Học Viện trở nên yên tĩnh rất nhiều, rất nhiều người bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ điều kiện chiêu sinh trên cáo thị.

Duy nhất không hài lòng đương nhiên là Hiên Viên Phá. Y nghe rất không vui, nói cái gì là thiên phú không thiên phú, không có gì cả? Có xấu hổ không? Ta xấu hổ thay ngươi. Nhưng y biết rõ tại sao Đường Tam Thập lục muốn lấy mình làm ví dụ, cho nên đành chịu, đành miễn cưỡng chấp nhận, cho dù hơi thở trở nên nặng nề rất nhiều. Thậm chí dưới chỉ ý của Đường Tam Thập Lục, còn bị ép đứng lên, giơ lên cánh tay phải to thô ráp, nặn ra nụ cười chất phác, vẫy tay với đám người xung quanh.

Trong đám người vang lên tiếng vỗ tay.

Đường Tam Thập Lục rất hài lòng hiệu quả tuyên truyền của mình, lại tiếp tục khích lệ nói:

- Vừa nãy nhắc đến Lạc Lạc điện hạ…

Y bỗng nhiên cất cao giọng, nói:

- Đúng vậy, nếu các ngươi vào Quốc Giáo Học Viện, tám trăm dặm phong thổ Hồng Hà, thiếu nữ chí tôn yêu vực, bảo vật trong lòng bàn tay của hai vị thánh nhân, Bạch Đế Lạc Hành công chúa điện hạ chính là bạn đồng học của các ngươi.

- Còn có Trần Trường Sinh, viện trưởng Quốc Giáo Học Viện trẻ tuổi trong lịch sử, do Giáo Hoàng bệ hạ chỉ định thừa kế, sẽ nhiệt tình chỉ dẫn mọi người.

Nói xong câu này, y tỏ ý Trần Trường Sinh đứng dậy, vẫy tay chào mọi người.

Trần Trường Sinh cảm thấy rất mất mặt, quay đầu nhìn cáo thị trên tường bên cửa Quốc Giáo Học Viện, rất là chăm chú, dường như giữa giấy đỏ mực đen đó ẩn chứa bí mật lớn nghịch thiên cải mệnh.

Đường Tam Thập Lục không quan tâm, nhìn đám người tiếp tục nói:

- Có lẽ bây giờ các ngươi đã hiểu rõ rồi, cả tòa kinh đô, không, cả thế giới nhân loại, bao gồm Hòe Viện, Ly Sơn Tiền Viện, không có chỗ nào có điều kiện hậu hỉnh, thế lực vững chắc hơn Quốc Giáo Học Viện ta. Mà quan trọng nhất là, nếu các ngươi thi vào Quốc Giáo Học Viện, còn có một người bạn đồng học vô cùng tài giỏi.

Một người dân kinh đô nhiệt tâm nhất, đúng lúc này hỏi:

- Là ai?

Ánh mắt Đường Tam Thập Lục hơi sáng, thầm nghĩ phải để quản sự Thiên Hương Phường nghĩ cách tìm được người này, tặng gã một chút tiền tài phú quỷ nho nhỏ mới được.

Ánh mắt của y sáng lên, dưới ánh mặt trời chói lóa, người của y cũng dường như sáng lên. Bất Luận Vấn Thủy Kiếm hay là vòng tay hay ngọc bội, lấp lánh phát sáng trước mặt mọi người.

Y cười to ba tiếng, nói:

- Thật ngại, đó chính là ta.

- Có lẽ có những bằng hữu trẻ tuổi đến từ phương xa, không rõ ta là ai. Xin phép cho ta giới thiệu với mọi người một chút, ta, ta tên là Đường Tam Thập Lục.

Lúc nói tới đây, y liếc nhìn Trần Trường Sinh, nói tiếp:

- Ta không phải xếp thứ 36 trong nhà, mà là lúc 15 tuổi sơ nhập Thanh Vân Bảng, xếp ở vị trí 36. �i cách khác vị Ly Cung Giáo Sĩ kế tiếp sẽ nói ra suy nghĩ của mình, không thể có đại sự gì phát sinh.

Quả nhiên, Tân Giáo Sĩ nói tiếp:

- Hôm nay, Quốc Giáo Học Viện chính thức bắt đầu tuyển nhận tân sinh.

trướctiếp