Trạch Thiên Ký

Q.3 - Chương 462: Tam Kiếm Phá Thần Giáp


trướctiếp

Mưa hoa rơi xuống, thương kiếm chia lìa, lộ ra ánh mắt khiếp sợ và khó hiểu của Mộ Lão Bản.

Trần Trường Sinh dùng Da Thức Bộ hóa thành một đạo tàn ảnh đi tới trước hắn.

Mộ Lão Bản quát lên một tiếng lùi về phía sau, đồng thời thương đen nghiền nát vô số đóa hoa, một lá chắn ba màu đen trắng hồng hiện ra trước mặt hắn.

Đây chính là tinh vực của hắn.

Sau cuộc chiến cùng Chu Tự Hoành, toàn bộ đại lục đều biết Trần Trường Sinh có khả năng vượt cấp đánh Tụ Tinh Cảnh, Mộ Lão Bản không dám lên mặt, hơn nữa rõ ràng còn nghiêm túc rút kinh nghiệm từ Chu Tự Hoành, trọng yếu hơn là, hắn thi triển tinh vực cực sớm cực nhanh, trước lúc Trần Trường Sinh xuất kiếm đã bao phủ toàn thân mình.

Hắn và rất nhiều người giống nhau, vẫn kiên trì cho rằng luật thép tu hành giới chính là luật thép, Trần Trường Sinh ngày đó có thể một kiếm phá vỡ tinh vực của Chu Tự Hoành là bởi vì Chu Tự Hoành lòng đang rối loạn, hoặc là kiếm của Trần Trường Sinh quá sắc bén, vận khí quá tốt. Hắn tin tưởng tinh vực của mình còn mạnh và chắc chắn hơn Chu Tự Hoành, quan trọng nhất là hắn cho rằng mình đã có chuẩn bị thì tâm sẽ không loạn, cho nên hắn không tin Trần Trường Sinh hôm nay còn có thể dễ dàng phá vỡ tinh vực của mình. Nhưng mà, người ôm khư khư cái gọi là luật thép không chịu buông tay đâu thể như Tô Ly thiên tài suy nghĩ phóng khoáng không gò bó, cũng không hiểu được cái gọi là tuệ kiếm là gì.

Tuệ kiếm, thật ra không phải là một loại kiếm pháp, mà là một phương thức chiến đấu.

Khi biển hoa ở cửa Quốc Giáo Học Viện như thác nước hướng lên bầu trời, thiết thương âm hiểm xuyên qua mưa hoa đâm tới thanh kiếm hoành trước ngực Trần Trường Sinh.

Hắn đã thi xuất tuệ kiếm của mình.

Một kiếm này nảy đã qua suy diễn tính toán, đâm vào biển hoa.

Cửa Quốc Giáo Học Viện xuất hiện ánh sáng như tia chớp.

Vô Cấu Kiếm như muốn lướt biển a lao vào không trung, nhưng cuối cùng chỉ đâm xuyên qua một đóa hoa mềm mại.

Nhưng sau đóa hoa mềm mại là hai con mắt của Mộ Lão Bản.

Tinh vực cứ như vậy bị Trần Trường Sinh tìm được chỗ hổng.

Trần Trường Sinh sử dụng Quốc Giáo Chân Kiếm bình thường nhất, giờ khắc này cũng là thủ đoạn thích hợp nhất.

Đoản kiếm hướng tới đôi mắt của Mộ Lão Bản.

Trong mắt toát lên vẻ khiếp sợ, nhưng không hề chú ý ở chỗ sâu nhất dường như còn có cảm xúc khác.

Hắn hét to lên.

Một tiếng vang nhỏ, Long Ngâm Kiếm đâm vào lồng ngực hắn.

Nhưng mà khác với Chu Tự Hoành, Long Ngâm Kiếm sắc bén vô song lại không thể xuyên qua thân thể hắn, mà bị chặn lại.

Cảm nhận được sự khác thường của kiếm, Trần Trường Sinh nheo mắt lại.

Trong trang phục của Mộ Lão Bản có giáp mềm.

Vấn đề là, thế gian có loại giáp mềm nào có thể ngăn trở kiếm của mình?

Kiến thức của hắn vẫn quá ít, nếu như là Đường Tam Thập Lục, lúc này tất nhiên đã đoán ra, giáp mềm trong người Mộ Lão Bản hẳn là một trong bảo vật trấn gia của Thiên Hải gia, Lục ngự thần giáp

Lục ngự thần giáp chính là thần khí xếp hạng bảy Bách Khí Bảng, tục truyền là bảo vật của Thiên Lương Vương gia năm đó, sau bị Thái tổ Hoàng đế trưng thu vào cung, sau tiên đế lo lắng Thiên Hải nương nương ở Bách Thảo Viên bị địch nhân đánh lén nên đưa cho bà ta phòng thân, khi nương nương tới thánh cảnh giới, không còn cần phòng ngự thì chuyển giao cho phụ thân còn chưa về biển sao. Từ đó trở đi, Lục ngự thần giáp vẫn ở Thiên Hải gia. Hiện tại hẳn đang ở trên người Mộ Lão Bản.

Không thể không nói, Thiên Hải gia đầu tư rất lớn, khó trách lúc trước Đường Tam Thập Lục lấy ra một chồng ngân phiếu cũng không thể làm Mộ Lão Bản tham tiền rung động

Không hổ là thần khí trên Bách Khí Bảng, Long Ngâm Kiếm không thể đâm thủng, chiêu kiếm của Trần Trường Sinh bị dừng nửa đường.

Sự hoảng sợ trong mắt Mộ Lão Bản biến thành sát ý cuồng bạo.

Một tiếng kêu to, thương của hắn nhằm cổ họng Trần Trường Sinh đâm tới.

Đáng sợ hơn chính là, thương thế của hắn tiện đà bùng lên, trong thời gian cực ngắn cùng tinh vực nhốt Trần Trường Sinh bên trong.

Theo đạo lý mà nói, thủ đoạn quan trọng nhất của Tụ Tinh Cảnh cường nhân chính là tinh vực, tuyệt đối sẽ không cho phép đối thủ tiến vào tinh vực, nhưng tình huống hiện tại rất đặc thù. Đúng vậy, hắn không thể không thừa nhận giới luật thép ở trước kiếm của Trần Trường Sinh đã mất đi hiệu lực. Như vậy hắn dùng tinh vực vây khốn Trần Trường Sinh, sau đó chính diện chống đỡ.

Mấy ngày qua người tới khiêu chiến Quốc Giáo Học Viện nghiên cứu rất kỹ về Trần Trường Sinh, nhất là trận chiến giữa hắn cùng với Chu Tự Hoành. Mọi người cũng nhìn ra được, hắn thừa tự kiếm ý của Tô Ly, vô cùng tinh diệu, kiếm pháp như biển, Da Thức Bộ tuy rằng không hoàn chỉnh nhưng đủ để trợ giúp thân pháp hắn nhanh như thiểm điện, nhưng Trần Trường Sinh có một nhược điểm rất lớn.

Hắn chưa mười sáu tuổi, chỉ là thiếu niên. Hắn xác định mệnh sao, bắt đầu tu hành mới một năm. Cho dù hắn là Chu Độc Phu tái thế, số lượng chân nguyên cũng không thể vượt qua người tu hành mấy chục năm thậm chí trên trăm năm.

Đấy là mọi người không biết kinh mạch của hắn cũng có vấn đề, hiệu suất chân nguyên rất kém.

Tóm lại, nhược điểm lớn nhất của Trần Trường Sinh là số lượng chân nguyên.

Nhưng mà, Mộ Lão Bản không biết một việc, đồng thời không nhớ một việc.

Ở Tầm Dương thành, Lương Vương Tôn từng dùng phương pháp tương tự đối phó Trần Trường Sinh. Nếu chân nguyên Trần Trường Sinh thật sự yếu như thế, ban đầu ở Đại Triều Thí đối chiến đâu thể chống đỡ công kích của Cẩu Hàn Thực, ở Tầm Dương thành sao có thể phá vỡ tinh vực của Lương Vương? Nếu ngay cả Lương Vương Tôn không trói được hắn, dưới Tụ Tinh Cảnh còn ai có thể vây khốn hắn?

Rất nhiều người đều nghĩ Trần Trường Sinh có thể sẽ thua, đều khiếp sợ đều đứng dậy.

Trong trà lâu, còn có nhóm người trong xe ngựa đầu ngõ lại không nghĩ như vậy. Bọn họ biết mình sẽ không quên Trần Trường Sinh ở Tầm Dương thành đã làm gì. Bọn họ rất rõ ràng, Trần Trường Sinh có năng lực thoát khốn, trận chiến đấu này còn xa mới chấm dứt, thắng bại vẫn chưa phân.

Nhưng mà chuyện xảy ra ngay sau đó thì ngay cả bọn họ cũng không nghĩ tới.

Trần Trường Sinh không lựa chọn xuất tuệ kiếm phá tinh vực của Mộ Lão Bản mà trước tránh lui, mới quyết định.

Vô Cấu Kiếm vẫn như cũ đâm vào ngực Mộ Lão Bản , sau đó tiếp tục lao về phía trước.

Dường như hắn căn bản không nghĩ tới chuyện thoát khốn, không thèm để ý trong lớp trang phục của Mộ Lão Bản có Lục ngự thần giáp xếp hạng trên Bách Khí Bảng mà chỉ muốn thắng lợi.

Một khí tức mãnh liệt đột nhiên xuất hiện trước cửa Quốc Giáo Học Viện, ý âm hàn cua Mộ Lão Bản như băng tuyết gặp liệt hỏa, trong nháy mắt biến mất vô tung.

Hoa bay múa đầy trời không ngờ còn bốc cháy lên, biến thành luồng sáng chói mắt.

Mộ Lão Bản mặt bị chiếu rọi tới tái nhợt, thân là người trong cuộc hắn cảm nhận rõ ràng nhất, khí tức dữ dằn đấy, hơi thở nóng bỏng... Chân nguyên của Trần Trường Sinh trở nên vô cùng vô biên

Chân nguyên không nhiều... Hoá ra đều là giả dối.

Hắn biến sắc, hoảng sợ vạn phần, hét to lên, làm sao còn lo lắng vết thương, liều mạng thối lui.

Nhưng Trần Trường Sinh nào cho hắn loại cơ hội này, Vô Cấu Kiếm trực tiếp xuyên qua lồng ngực.


trướctiếp