Trạch Thiên Ký

Q.2 - Chương 404: Một Kiếm Tỉnh Lại. .


trướctiếp

Ở trong thành Tầm Dương, bây giờ duy nhất có tư cách, có lẽ nói là có gan chính diện chống đối thế lực Chu Lạc chỉ có hai. Tiết Hà và quân bắc Đại Chu, Hoa Giới Phu và phân điện Quốc giáo. Từ Chu Lạc xuất thủ cho thấy, thái độ của Ly Cung vô cùng rõ ràng. Bây giờ Thánh Hậu đồng ý Tô Ly đi chết, vậy Tô Ly thật sự đáng chết rồi. Chỉ là… Chiết Tụ vẫn bị giam trong Chu ngục, Mạc Vũ có một chút không thể xác nhận, nương nương rốt cuộc nghĩ thế nào về Trần Trường Sinh. Cuối cùng vẫn không thể kìm được, nói ra nghi hoặc trong lòng:

- Nếu Trần Trường Sinh kiên trì bảo vệ Tô Ly, vậy thì nên làm thế nào?

Thánh Hậu nương nương bình tĩnh nói:

- Ngươi đừng quên Chu Lạc là người thế nào?

Trong bốn họ Thiên Lương, Lương Vương phủ ẩn nhẫn ngàn năm, trong đại loạn hơn 10 năm trước bị Tô Ly một kiếm đoạt tất cả khí phách. Bây giờ Lương Vương Tôn tuy rất ưu tú, nhưng đã không thể tái hiện thịnh cảnh của Lương Vương phủ từng có. Vương gia lại nữa đường gãy gánh, vườn cũ sớm đã trở thành một mảnh hoang phế. Cho dù nhân vật như Vương Phá, cũng không thể không đi xa Thiên Nam. Chỉ có Chu Lạc giao hảo với hoàng tộc cũ, quan hệ với Mai Sa Lý càng cực kỳ thân mật. Lần trước y xuất thủ với Tô Ly ở trong thành Tầm Dương, không hỏi cũng biết nhất định là ý của Ly Cung. Vậy đương nhiên y sẽ không để Trần Trường Sinh chết.

Về phần có bất trắc gì không? Bát Phương Phong Vũ chính là cường giả siêu phàm thoát tục. Sau khi Tô Ly trọng thương, trong thành Tầm Dương, Chu Lạc chính là kẻ chí cao vô đối, hoàn toàn khống chế cục diện, sao có thể để xảy ra bất trắc gì. Mạc Vũ nghĩ thông tất cả, mới thật nhẹ nhõm, nhìn gương mặt nương nương xinh đẹp chói ngời, thầm nghĩ còn bà thì sao?

Rốt cuộc bà muốn Trần Trường Sinh sống hay chết.

Có một số người chết rồi, là vì để giết người, ví như Lương Tiếu Hiểu. Có một số người thà chết là vì để cứu người, ví như Trần Trường Sinh và Vương Phá.

Còn có một số người lại đang cố gắng để mình sống, người như vậy mới có thể sống.

Người đó chính là Thu Sơn Quân.

Sau khi manh mối Chu Viên xuất hiện ở đại lục, vì để trở thành người đầu tiên Thông U Cảnh được cả thế giới công nhận, Thu Sơn Quân chấp nhận an bài của ngũ thánh nhân, đi vào chỗ đó. Dưới sự hùng mạnh của cường giả Ma tộc cùng cảnh giới, đoạt được chìa khóa của Chu Viên. Vì chuyện này, y mất rất nhiều ngày, bỏ lỡ Đại Triều Thí và xem bia Thiên Thư Lăng, cũng không biết Ly Sơn Kiếm Tông và Thu Sơn Gia quyết ý vào kinh đô cầu hôn cho y. Hơn nữa y vì chuyện này thân bị trọng thương, thủy chung khó có thể hồi phục hẳn. Nhưng những cái này là xứng đáng, vì Chu Viên rơi vào trong tay của nhân loại, vì y gặp tuyệt cảnh lại phát ra năng lượng xưa nay chưa từng có. Huyết mạch chân long lại lần nữa được đánh thức, lại làm y nhất cử phá cảnh Tụ Tinh thành công. Giống như trước đây, y lại lần nữa làm chấn động cả thế giới.

Ai có thể sánh với Thu Sơn Quân? Trần Trường Sinh có được danh đầu bảng của Đại Triều Thí, gây một đêm tinh quang trong Thiên Thư Lăng, cùng Từ Hữu Dung một đường trở thành Thông U Thượng Cảnh trẻ tuổi nhất trong lịch sử, vẫn không thể đuổi kịp y. Có một số giáo sĩ Ly Cung và người như Đường Tam Thập Lục đối với điều này có cách nhìn không giống nhau. Ở trong mắt bọn họ, Trần Trường Sinh tuổi còn non trẻ, hơn nữa chỉ tu hành thời gian hơn một năm, thì có thể có vào cảnh này, muốn đuổi kịp Thu Sơn Quân chỉ là chuyện sớm muộn. Thậm chí cho rằng thế nhân lấy Thu Sơn Quân so với Trần Trường Sinh, có chút cảm giác lấy lớn hiếp bé.

Nhưng trên thực tế, Thu Sơn Quân quả thật còn chưa tới 20 tuổi, y còn nhỏ hơn Cẩu Hàn Thực 1 tuổi. Chỉ là chân long huyết mạch và thiên phú tu hành của y quá kinh thế hãi tục, phong phạm hành sự quá hoàn mỹ, thành danh quá sớm. Thế cho nên rất nhiều người bất luận là người ủng hộ Trần Trường Sinh hay là người sùng bái y đều quên mất chuyện này.

Chưa đầy 20 tuổi thì đã có tinh vực bên người, đây là khái niệm gì? Đây chính là truyền kỳ. Chỉ cần y có thể bình tĩnh, dũng cảm sinh sống tu hành giống như trong 20 năm qua, y rất có thể trở thành Tô Ly thứ hai. Không, ở trong mắt vô số người y còn vững chắc, đáng tin cậy hơn Tô Ly. Thế giới nhân loại càng cần người như y.

Nhưng trước tiên, bây giờ Thu Sơn Quân nhất định phải sống lại.

Đường cầu vờng xuyên thấu vạn dặm của hắc bào chấn động làm thương thế trong cơ thể của y càng trở nên nghiêm trọng. Tiếp theo, vì để ổn định cầu vồng, vì để nhanh chóng mở lại Chu Viên đón người tu hành nhân loại bên trong ra, Thu Sơn Quân không quan tâm thân bị trọng thương, ngày đêm không ngừng rót chân nguyên và khí tức huyết mạch của mình vào trong cầu vồng. Sau khi cánh cổng Đại Chu cuối cùng lại được mở ra, y tâm thần buông lõng, cũng không thể chống trụ nữa, ngay tại bờ hồ nhắm chặt mắt cứ như vậy hôn mê bất tỉnh.

Cũng không phải là hôn mê bất tỉnh thật sự mà là kiếm tức_ kiếm đạo bí pháp cả Ly Sơn chỉ có y mới.

Năm đó sư thúc tổ Tô Ly truyền y một tháng kiếm pháp, trước tiên dạy y chính là kiếm tức. Kiếm tức bên ngoài thoạt nhìn giống như hôn mê. Khác biệt ở chỗ, người bước vào trạng thái kiếm tức vẫn có thể nghe thấy âm thanh của thế giới bên ngoài. Chỉ là vì phải dùng toàn bộ chân nguyên và tinh huyết để trấn áp tu bổ thương thế, rửa sạch đạo tâm, không có nhiều hơn nữa. Cho dù một giọt tinh huyết dùng để duy trì hành động, cho dù muốn động đậy ngón tay cũng có thể trực tiếp làm thương thế hoàn toàn nổ tung. Thu Sơn Quân bây giờ giống như gã thiếu niên mù tê liệt nằm ở trên giường.

Sở dĩ Thu Sơn Quân dứt khoát kiên quyết dồn tất cả tinh huyết của mình vào trong đường cầu vồng đó là vì y lo lắng cho đồng đạo tu hành trong Chu Viên, lo lắng cho sư muội Từ Hữu Dung. Cũng vì y rất rõ, tuy cái này sẽ làm thương thế của y trở nên cực kỳ nghiêm trọng, nhưng chỉ có thể duy trì trạng thái kiếm tức 49 ngày, thì có lẽ có thể trị khỏi vết thương trong cơ thể.

Bây giờ thời gian đã qua rất nhiều ngày rồi.

Thời gian cách y tỉnh lại từ trong kiếm tức còn có mấy ngày.

Y muốn tỉnh lại trước thời hạn đó, cho dù vì vậy mà lại bị trọng thương y cũng phải tỉnh lại

Vì từ rất nhiều ngày trước, có rất nhiều âm thanh không ngừng truyền vào trong tai y.

Có tiếng hô hò, có tiếng khẩn thiết, có tiếng tranh luận, sau đó lại có tiếng kinh hô.

Tam sư đệ… chết rồi? Lương Tiếu Hiểu… chết rồi? Lòng của Thu Sơn Quân nặng như tảng đá, bi thương tột đỉnh, đồng thời cũng bi phẫn tột đỉnh. Là ai dám giết đồng môn Ly Sơn ta, dám giết người trong Thất Luật ta, dám giết sư đệ của ta?

Nhưng y cái gì cũng không thể làm, chỉ nghe chưởng môn sư phụ rung rẫy nói, và lời nói rất nhỏ ở nơi rất xa. Trong thế giới kiếm tức âm u, Thu Sơn Quân dần dần khôi phục sự bình tĩnh, mơ hồ cảm thấy sự việc có chút vấn đề.

Qua mấy ngày, Thất Gian sư đệ được khiêng về, được khiêng vào động phủ của chưởng môn, chính ngay trên chiếc giường đối diện y.

Bây giờ trên đỉnh núi cao nhất dãy núi Ly Sơn đang nằm hai đệ tử hôn mê bất tỉnh .

Là ai xuống tay? Trong Chu Viên rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thu Sơn Quân bình tĩnh thậm chí ác nghiệt suy nghĩ, giống như một thanh kiếm được cất giấu nghỉ ngơi trong vỏ, bất cứ lúc nào cũng sẽ phát ra phong quang.

Y nhắm nghiền đôi mắt, nghe thấy rất nhiều cái tên

Chiết Tụ, Trang Hoán Vũ… Trần Trường Sinh

Như vậy sao?

Hóa ra là như vậy

trướctiếp