- Các ngươi đểu đoán sai rồi. ta đoán nhất định là một tấm ngân phiếu lớn.
Lý giải của Đông Mai lại bất đồng. Trong mắt nàng, thiếu gia ngày chơi
gái, đêm đánh bạc, túi tiên sớm đã thấy đáy. đưa ngân phiếu lúc này mới
là than tốt sưởi ấm ngày tuyết rơi, thể hiện tình phụ ái tốt nhất.
- Các ngươi đoán tới đoán lui không thấy phiền sao? Ta mở ra chẳng phải sẽ biết sao?
Phó Thư Bảo đưa tay nắm lấy nắp hộp, sau đó nhấc lên, nhất thời hộp gỗ liền mớ ra.
Không phải là vòng cổ đá quy kim quang lấp lánh sáng mắt.
Cũng không phải là nhân sâm ngàn năm.
Lại càng không phải là ngân phiếu tiêu xài không hết còn phải nhờ người tiêu dùm.
Đây chẳng qua chi là một khối thạch đầu đen sì. Nhưng trọng điểm ờ chỗ hình thù của khối thạch đầu này, phía đầu hơi tròn, phần cán vừa thô vừa to
lại nổi gân xanh, phần đuôi còn có hai viên đá tròn nổi liên.
Đa Tiễn lão gia cái gì không đưa, lại đưa cho thẳng con trai bảo bổi của lão một cái đồ choi dành cho nam nhân.
Ngay cả ba nữ bộc xinh đẹp đứng bên cạnh Phó Thư Bảo trong lương đinh cũng
trọn tròn mắt. Ba nữ bộc lập tức mặt đò rực, trong mắt đầy xấu hổ. giống như chi hận không thể tim ra một khe nứt để chui vào.
Rất nhanh, Phó Thư Bảo còn phát hiện tại bên dưới thứ lễ vật duy nhất mà Đa Tiễn
lão gia gửi cho hắn còn có một bức thư. Hắn lấy món đồ chơi bằng đá đó
đặt lên bàn, sau đó mở thư ra đọc.
Bên trên bức thư chỉ có một câu đơn giản:
- Đẩu tháng ba, thương đội Đồ Kinh đến một bộ lạc thổ dân tại Phí châu,
tù trưởng ở đây muốn đổi một cây đao bổ cùi với cha. cha thấy thân thể
con yếu nhược nhiều bệnh, vật này chính là cát vật dương cương ích tà,
đê con mang theo bên người, tự bảo vệ thân thê mình khỏe mạnh, dương khí chính phái, tà vật bất xâm.
Nhìn bức thư này, lại nhìn “cát vật” trên bàn, thiếu gia hồi lâu vẫn chua hồi thẩn lại.
Thử hỏi trên trời dưới đất này trong ngoài vũ trụ, có cha của nhà nào lại đưa cho con trai minh thứ này chứ?
Hai ngày tiếp theo, Phó Thư Bảo vẫn kiên trì tiến hành tu luyện Chân Lực.
mặc dù tu luyện mồi một chu thiên đêu xuất hiện tiên thiên linh khí,
nhưng hắn vẫn cảm thấy bất măn, bới vì chiếu theo dự tính của hắn, cứ
tiếp tục tu luyện như vậy thì chi e phải đến khi hắn hai mươi tuổi mới
có thê cảm nhận đan điền rõ ràng, đối với những hài đổng tu luyện lực
lượng sơ học đó, tự nhiên là thần tốc, nhưng đối với một kẻ đã 16 tuổi
mới học như hắn thì vẫn còn quá chậm.
Bời vì đồng thời tu luyện
Chân Lục cho nên Phó Thư Bảo cũng cân nhắc tiến hành cải tiến “Phổ La
tâm pháp”; nhung bởi vì thiếu khuyết tri thức và kinh nghiệm liên quan
nên đành từ bỏ. Chi có điêu tâm pháp tu luyện cải tiến mặc dù không được như vậy, nhưng áp dụng đối với huấn luyện thân thể thì lại có được bước tiến rất lớn. kiên trì hai ngày, hắn đã có thể chống đây được mười hai
cái và nhảy cóc mười ba cái.
Lễ vật trân quy mà Đa Tiễn lão gia ở xa vạn dặm đưa đến tất nhiên bị Phó Thư Bảo ném vào trong ngăn kéo
không nhìn đến, liếc cũng không liếc nhìn, càng đừng nói là đeo theo bén người.
Chóp mắt đã đến ngày thứ ba. Phó Thư Bảo kết thúc bảy chu thiên tu luyện Chân Lực, bốn nữ bộc sớm đã phục thị bên dưới, sau khi
dùng cơm xong, hắn lại đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện.
Thiếu gia
phế nhân lúc trước, trong mười năm qua đến cùng đi Hồ Thành Lực Sĩ học
viện bao nhiêu lẩn cũng không biết, nhưng đổi với Phó Thư Bảo vừa được
tân sinh thì đây chính là lần thứ hai hắn đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện.
Lần này, hắn quá định đến Kinh Lôi Doanh lực lượng đường một phen. Hắn
tin rang, với khả năng quan sát của hắn, cho dù không hỏi được gì thì
hắn cũng có thê thu được tri thức tu luyện và kinh nghiệm nhất định, như vậy mới có lợi cho việc hắn cải tiến “Phồ La tâm pháp" hiện tại.
Đường vẫn là đường này.
Mặc dù rất không muốn gặp, nhưng cổ Mông viện trưởng đại nhân thân phận tôn quy vẫn không hẹn mà gặp, xuất hiện trước mặt Phó Thu Bảo. Lẩn này còn
không đợi Cổ Mông viện trường lên tiếng thì hắn đã giành nói trước:
- Viện truởng đại nhân, lần này ta không phải hỏi đường, ta cũng không
muốn rời khói đây cho nên, những lời trong lòng ngài muốn nói không cần
phái nói ra với ta đâu. Tạm biệt.- Cổ Mông viện trưởng xuất hiện ờ đây
quả thật là bời vì lão rất quái dị khi nhìn thấy Phó Thư Bảo đại thiếu
gia lần thứ hai xuất hiện tại trong nội viện của Hô Thành Lực Sĩ học
viện, phải biết rằng muời năm qua chưa từng xuất hiện chuyện quỷ dị như
vậy, thậm chí có thể xem là kỳ tích, khiến một viện trưởng như lão rất
muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng còn không chờ lão nói thì Phó Thư Bảo dùng
một câu nói ngăn lão lại. Kết quả là viện trường đại nhân đầu đầy tóc
bạc dùng một loại biểu lộ gần như si ngốc nhìn đại thiếu gia thân mặc
hoa phục vẫy tay đi vòng qua lão, sau đó cũng không quay đầu mà bước
thăng về phía trước.
- Không ngờ lại dùng thái độ như vậy đối đãi với viện trường, trở về... phải để Phó Đa Tiễn sửa sang lại thư phòng
chuyên dụng của ta một phen để răn đe mới được.
Trong bụng Cổ Mông viện trưởng thẩm nghĩ xấu xa.
Còn chưa đi vào Kinh Lôi Doanh lực lượng đường thì Phó Thư Bảo đã nhìn thấy một đám thiếu niên đang xệp thành một đội hình đi đến, việc hắn xuất
hiện không ngờ lại khiến cho trận hình của đám thiếu niên này đại loạn.
- Trời đất. ta không phải nhìn nhầm a? Không ngờ lại là... Phó Thư Bảo!
- Ta nhất định là hoa mắt rồi.
- Đúng vậy, đây quả thực là sự sỉ nhục mà vô sổ học đồ của Hổ Thành Lục
Sĩ học viện dùng máu tươi cũng không thể nào tẩy sạch, là một cái gai
trong bụi hoa, là một đống cứt trong canh ngọt, là Phó Thư Bào phế vật
vô địch thù!
- Chẳng lẽ hắn cũng nhận được tin, đến tham gia triển lãm Lực Luyện Khí lẩn này?
- Nếu như hắn cũng có thể vào thì lão từ tự đoạn hai chân, cả đời không có cơ hội bước vào nơi đó!
Mặc dù trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng cảnh tượng “đại hoan
nghênh” trước mắt vẫn khiến Phó Thư Bảo rất ngượng ngùng, tâm trạng cũng từ tốt chuvển thành xấu. Ngay lúc hắn hung hăng quyết tâm, chuẩn bị
không đếm xia đến sự chế nhạo của đám học đồ cùng Doanh, kiên cường gia
nhập vào trong đội hình của bọn hắn thì một nữ tử chừng hai mươi tuổi từ đẳng trước đội hình chạy ngược trớ lại. đến trước mặt hắn.
Gương mặt trái trứng tinh xảo, đôi mày ngài cong cong, làn da trắng nõn cùng
bờ môi tuơi diễm mềm mại, hơn nữa còn có tu thái uyên chuyển lung linh,
nữ tử này mang đến cho Phó Thư Bảo cảm giác như bước từ trong tranh ra.
thanh tú tuyệt luân, khí chất thoát tục. Nhìn nàng, trong đầu Phó Thư
Bảo đột nhiên xẹt qua một chút ấn tượng, đây không phải là Lý Thanh Dao, giáo đầu văn khóa của Kinh Lôi Doanh hay sao?
Nữ tử này chính là giáo đẩu văn khóa Lý Thanh Dao của Kinh Lôi Doanh, tu vi lực lượng cùa
nàng cũng không cao. nhưng dựa vào tài văn chương siêu phàm và khí chất
trác tuvệt mà ngồi lên được vị trí giáo đầu văn khóa.
Ngoài ra,
nàng còn là mục tiêu truy cầu của phẩn lớn quy tộc đệ tử và giới thanh
niên tài tuấn. Thậm chí còn có một câu nói rất khoa trương, chính là đám ong bướm truy cầu nàng nếu xếp hàng thì sẽ kéo dài từ cửa lớn phía Tây
của Hô Thành Lực Sĩ học viện xuyên qua Hồ Thành, thậm chí còn kéo dài
đến mười dặm.
- Phó Thư Bảo. ngươi đến đây làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn tham gia triển lãm Lực Luyện Khí lân này sao?
Khuôn mặt hàn sương của Lý Thanh Dao lạnh đến mức khiến người khác đông cứng khi nhìn thấy Phó Thư Bảo xuất hiện tại nơi này.
- Lý giáo đẩu, ta là đến cẩu học vấn tri thức, tịnh không biết cái gì là
triển lãm Lực Luyện Khí, huống hồ, nếu như thực sự có triển lãm Lực
Luyện Khí, ta nghĩ ta cũng có tư cách tham gia a?
Sự trào phúng
của học đồ cùng Doanh và thái độ lạnh lùng của Lý Thanh Dao khiến Phó
Thư Bảo cảm thấy rất không thoải mái, cho nên vừa rồi hắn vốn định đến
Đồ Thư Quán xem sách, nhưng bây giờ, hắn quyết định phải đến triển lãm
Lực Luyện Khí gì đó xem một phen.
- Ngươi thực sự có tu cách đó, chi có điều đó cũng là do cha ngươi đã khảng khái quyên trợ xây dựng học viện mà thôi.
Khóe miệng Lý Thanh Dao nhếch lên một tia cười chế nhạo, nói:
- Mặt khác, ngươi có thể cùng đến, nhưng ta vẫn khuyên ngươi tốt nhất là
đừng đi. bởi vì điêu kiện cơ bản đê tiến vào triên lãm Lực Luyện Khí
chính là một Lực Sĩ chân chính, mà ngươi thì ngay cả một tia Chân Lực
thực chất cũng không có, ngươi vào không được đâu.
- Chúng ta hãy chờ xem.
Đối với sự trào phúng của Lý Thanh Dao, Phó Thư Bảo không hề để trong lòng. Sau đó, hắn đi về phía đám học đồ cùng Doanh đang nhìn chẳm chằm, rồi
đứng cuối cùng đội hình.
- Các học đồ của Kinh Lôi Doanh nghe cho rõ!
Lý Thanh Dao yêu kiều hô:
- Cho dù Phó Thư Bảo đến, nhưng chúng ta vẫn phải giữ vững tinh, thẩn để
thông qua điều kiện kiểm tra ngoại trừ Phó Thư Bảo ra. tất cả mọi người
đêu có thể tiến vào tham quan!
Phó Thư Bảo:
Bị một nam
nhân vừa già lại vừa xấu khinh thường thì cũng bỏ đi, bị một đám tiểu tử lông vàng miệng còn hôi sữa chế nhạo thì cũng thôi, nhưng bị một giáo
đầu văn khóa đẹp như tiên tử khinh thị trào phúng thi tư vị cũng không
dễ chịu chút nào.
- Có cơ hội. thiếu gia ta nhất định phải khiến
người quy trước mặt ta vẫy đuôi cầu xin, còn thiếu gia ta sẽ dùng roi da hung hăng quất vào mông ngươi...
Nhìn cái mông đẫỵ đà bị quản
dài che phủ của Lý Thanh Dao. Phó Thư Bảo roi vào vượt thời gian. Đến
lúc này, cảm giác của hắn mới tốt hơn một chút.
Cái gọi là triển
lãm Lực Luyện Khí, kỳ thực chính là trưng bày Lực Luyện Khí, địa điểm là trong Lực đại điện hùng vĩ nhất Hổ Thành Lực Sĩ học viện. Hai lẩn lăn
lộn trong sách vờ, Phó Thư Bảo đã có chút lý giải đối với Lực Luyện Khí
của thế giới này, biết rõ thứ đó chỉ có Luyện Lực Sĩ nắm giữ năm loại
Nguvên Tố lực lượng thì mới có thể luyện chế ra. Mặt khác hắn cũng biết, để chế tạo Lực Luyện Khí thì còn cần có đủ Linh Thú Lực Đan của thế
giới này không có Lực Đan cho dù lực lượng tu vi có cào hơn cũng không
cách nào chế tạo Lực Luyện Khí.
Cho nên, cấp bậc Lực Đan cũng
quyết định cấp bậc Lực Luyện Khí. Chi có điều, cho dù là một kiện Lực
Luyện Khí cấp thấp thì nó cũng đã có thể cung cấp cho người sử dụng tăng thêm lực lượng và phòng ngự. Giống như có một con Linh thú ớ bên cạnh
cùng tác chiến, lại thêm Luyện Lực Sĩ có thê luyện chế ra Lực Luyện Khí
so với gấu trúc còn quy hiếm hơn, cho nên đây căn bản là đồ vô giá.
Cử hành triển lãm nhu vậy cũng chi có vương thất Tú quốc, mục đích cử hành cũng là để kích thích Lực Sĩ học đồ và Lực Sĩ cấp thấp siêng năng tu
luyện, đạt đến cảnh giới lực lượng càng cao hơn. Đây cũng là căn bản để
Tú quốc cường thịnh, cho nên, triển lãm như vậy cứ khi đến kỳ sẽ được cử hành một lần, địa điểm bình thường đều là học viện Lực Sĩ ờ khắp nơi,
được vệ đội chuyên môn phụ trách áp tải các loại Lực Luyện Khí.
Thiếu niên học đồ của Kinh Lôi Doanh sau khi đến Lực đại điện, quảng trường
bên duới trước cửa Lực đại điện đứng đầy ắp người. Ngoại trừ học đồ của
Hồ Thành Lực Sĩ học viện, nguời đến tham quan còn có một ít người ở Hồ
Thành và xung quanh Hồ Thành, bọn họ đểu là Lực Sĩ đến từ dân gian, có
rất nhiêu Lực Sĩ đến từ quán đội Hô Thành, còn có một ít lực lượng trong bóng tối, những người này tụ tập cùng một chồ. muôn hình muôn vẻ, nhân
số rõ ràng vượt quá một ngàn, cảnh tượng cực kỳ tráng lệ.
Chi có
điểu, cũng chính vì vậy cho nên Phó Thư Bảo mới trờ thành một tồn tại vô cùng chói mắt, bời vì xem khắp toàn trường, hắn là người duy nhất không phải là Lực Sĩ, quả thực đúng như Lý Thanh Dao nói, hắn căn bản là
không có tư cách tiến vào trong Lực đại điện tham quan Lực Luyện Khí
trân quý.