Dưới sự vây giết của Thánh tông, rất nhanh Mặc gia đã bị triệt để diệt
sạch. Hơn nữa bản thân Mặc gia là một thế lực siêu cấp, có được tài
nguyên rộng lớn. Cho dù là đám người Yêu Hậu, Thiên Nghịch cũng phải đỏ
mắt vì đám tài phú này. Nhân mã Thánh tông băt đầu phân chia các loại vũ kỹ, đan dược, mị đan của Mặc gia để lại. Số lượng những thứ này Mặc gia dự trữ đủ để khiến cho tất cả các đế quốc xấu hổ, nó cũng khiến cho đám đệ tử Thánh tông lâm vào điên cuồng. Nếu không có đại trưởng lão cùng
ngũ trưởng lão tọa trấn, chỉ sợ nơi này sẽ lập tức lâm vào hỗn loạn.
Cho dù như thế, vì tranh đoạt tài nguyên người Thánh tông vẫn không ngừng
xảy ra xung đột. Đại trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão thấy vậy chỉ biết
thở dài, thầm nghĩ vừa nãy còn đoàn kết dị thường, nhưng vừa mới kết
thúc mọi chuyện, bản sắc Thánh tông liền hoàn toàn bộc lộ. Tài nguyên
của Mặc gia đủ khiến cho bất cứ người nào đều phải líu lưỡi. Nhưng dưới
sự chia cắt của Thánh tông, cũng không kéo dài được bao lâu.
Thậm chí Đại trưởng lão cũng Ngũ trưởng lão cũng chiếm lấy một phần nhỏ, có
nhiều thứ khiến cho bọn họn cực kỳ rung động, thậm chí đã sớm tuyệt tích cũng xuất hiện bên trong bảo khố. Mà Sát Lâu cùng Thánh Âm Tông với tư
cách người tổ chức cũng lấy được nhiều chỗ tốt nhất. Sau bảo khố Mặc gia được chia trác xong, đám đệ tử Thánh tông đều vô cùng hưng phấn vì kiếm đầy bồn đầy bát, thầm nghĩ hy vọng Nghệ Phong có thể sử dụng thêm Thánh Chủ Lệnh một lần nữa đánh lên một thế gia siêu cấp khác. Đối với bọn họ mà nói, chuyện nguy hiểm ít thu hoạch nhiều như vậy, bọn họ ước gì thêm được vài lần.
Sau khi phả hủy xong tòa cung điện cuối cùng của
Mặc gia, đám người Thánh tông lần lượt rời núi. Mà Ngũ trưởng lão lại
chỉ có thể bất đắc dĩ bắt đầu phóng độc, rải độc ba trăm dặm, trong vòng trăm năm không người nào dám đặt chân vào vùng đất này. Ngay cả một
thân độc thuật như lão cũng không phải dễ dàng làm được.
Đại trưởng lão liếc nhìn Ngũ trưởng lão, cũng theo đám người Yêu Hậu xuống núi.
Người Thánh tông nhìn khắp bốn phía rải đầy huyết dịch, mùi máu tươi vẫn còn
gay mũi, vừa hưng phấn vừa khát máu, không khỏi nhớ tới thân ảnh đơn bạc của người thanh niên kia. Thủ đoạn bực này bên trong Thánh tông tuyệt
đối không có người thứ hai.
Đến nhanh, tán cũng nhanh. Nếu không phải toàn bộ đại lục chấn động, sơn môn của Mặc gia nồng đậm mùi máu,
độc dược không tiêu tán, tất cả mọi người còn cho rằng đây chỉ là một
giấc mộng. Thánh tông bộc phát ra lực lượng khủng bố, ngắn ngủi nửa ngày lại hoàn toàn ẩn thế, biến mất trong tầm mắt mọi người. Một lần nữa mọi người được chứng kiến sức mạnh của Thánh tông. Tông môn đã biến mất rất lâu trong mắt người đời một lần nữa biểu hiện ra khí phách đệ nhất
thiên hạ, không ai có thể ngăn cản. Một vài thế lực tưởng mình là nhất
bắt đầu âm thầm suy tính bản thân có thể kiên trì dưới công kích của
Thánh tông trong bao lâu. Nhưng mà kết quả suy tính ra lại một lần nữa
khiến cho bọn hắn ứa mồ hôi lạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tông môn này căn bẳn bọn hắn không thể trêu chọc.
Đòng thời nhớ đến Nghệ Phong - nguyên nhân gây ra toàn bộ mọi việc, cả đám
người đều hít sâu một hơi khí lạnh. Dưới một câu nói của hắn, toàn bộ
đại lục máu chảy thành sông. Mà người được chứng kiến khu vực ba trăm
dặm xung quanh tổng bộ Mặc gia, tay chân lại càng phát lạnh. Coi như là
thủ đoạn của ma cũng chỉ đến như vậy.
Hơn nữa sau khi nghe được
tin tức lần diệt Mặc gia lần này còn dẫn động cả Thánh cấp, toàn bộ mọi
người càng thêm hãi hùng khiếp vía. Đặc biệt là tin tức Thánh cấp Tiên
phủ đi ra cũng không bảo trụ nổi một người Mặc gia, bọn hắn lại càng
thêm kiến thức sự cường thế của Thánh tông. Tin tức Liễu Nhiên bước vào
Thánh cấp tựa như một con dao găm hung hăng đâm sâu vào trong nội tâm
một đám người, khiến cho những người này cảm nhận được nỗi sợ hãi tột
cùng. Hơn nữa tin tức Liễu Nhiên công khai xuất thế, khiến một vài người dụng tâm kín đáo kinh sợ.
Tuy rằng chuyện của Mặc gia đã kết
thúc, nhưng chấn động mà nó kéo theo vẫn không hề ngừng lại. Tội Ác Chi
Thành được liệt vào nơi tuyệt đối không thể trêu chọc, đồng thời còn có
người liệt Tội Ác Chi Thành vào hàng ngũ thế lực siêu cấp. Đương nhiên,
việc này không được bất cứ thế lực siêu cấp chính thức nào tán thành.
Mà đầu sỏ gây nên những chuyện này - Nghệ Phong đang cùng Liễu Nhiên đứng trước mặt lão giả, cung kính đợi lão giả mở miệng.
Lão giả nhìn thoáng qua Nghệ Phong, sau đó dời mắt nhìn về phía Liễu Nhiên, rất lâu sau mới nói.
- Ngươi thật sự chuẩn bị nhập thế?
Tuy rằng Liễu Nhiên đã đạt tới Thánh cấp, nhưng đối măt với lão giả vẫn
không chút nào ngạo mạn. Lão giả trước mắt không chỉ là sư tổ của mình,
đồng thời thực lực của lão cũng khiến cho Liễu Nhiên kính nể.
- Vãn bối không còn lựa chọn.
Liễu Nhiên kiên định nói.
- Ngươi đã đạt đến Thánh cấp, đã bước vào đẳng cấp siêu phàm nhập thánh.
Tiếp xúc với tranh đấu của phàm trần cũng không mang lại lợi ích gì cho
ngươi. Thánh thành mới là nơi thích hợp nhất cho ngươi tu luyện.
Lão giả thản nhiên nói.
- Mỗi người tu luyện đều có một con đường bất đồng, nhập thế đối với ta mà nó, mới là chỗ tu luyện tốt nhất.
Liễu Nhiên hồi đáp, tuy rằng quả thực Thánh thành đối với Thánh cấp là địa
phương dị thường tốt, nhưng nếu muốn có kỳ ngộ mà nói... Ngoại giới mới
có thêm nhiều kỳ ngộ. Chỉ có điều, kỳ ngộ có thể khiến cho Thánh cấp đề
cao được tu vi thì quả thực là ít đến thương cảm
Lão giả nhìn
thoáng qua Liễu Nhiên, lập tức nhẹ gật đầu. Bên trong Thánh thành có cảm ngộ của các vị Thánh cấp, có chí tôn đỉnh phong gia trì. Ở trong đó,
chỗ tốt đối với Thánh cấp tự nhiên không cần phải nói. Nhưng đúng như
lời Liễu Nhiên vừa nói, loại tu hành này cũng không phải là thích hợp
với tất cả mọi người, tâm không an tĩnh, cho dù chí tôn đỉnh phong đem
tất cả mọi thứ cho Liễu Nhiên, hắn cũng không tiến bộ được bao nhiêu.
- Ngươi đã quyết định như vậy ta cũng không nói nhiều nữa. Bất quá, có một vài việc phải nhắc nhở ngươi.
- Mời sư tổ nói!
Liễu Nhiên nói.
- Thứ nhất, ngươi thủy chung phải nhớ kỹ thân phận Thánh cấp của ngươi.
Cũng không phải mỗi lần xảy ra chuyện, ngươi đều có thể xuất thủ. Thứ
hai, cẩn thận Tiên phủ, ngươi đã xuất thế, như vậy đã vi phạm vào hiệp
nghị năm đó, có thể bọn hắn sẽ phái người vây giết ngươi. Tuy rằng thực
lực ngươi rất mạnh, nhưng phải cẩn thận đề phòng.
Lão giả nói.
Liễu Nhiên gật gật đầu, đạt tới cấp độ này của hắn tự nhiên sẽ không đi so
đo với một ít con sâu cái kiến. Chỉ cần không chủ động chọc hắn, hắn
cũng không có ý tứ xuất thủ. Việc hắn xuất thế đúng là sẽ gây kinh sợ
cho một vài người, để cho bọn hắn biết, người của bản Đế các ngươi không thể chọc vào được. Về phần điểm thứ hai, đáy lòng Liễu Nhiên cũng có
tính toán. Đạt tới cấp độ này, nếu Tiên phủ muốn vây giết hắn phải chuẩn bị tinh thần phải trả một cái giá thật lớn.
- Thứ ba, ngươi
đã xé bỏ hiệp nghị, như vậy bên kia cũng sẽ làm thế. Tuy rằng hiện tại
đại lục còn bảo trì cân bằng, nhưng mọi người đều hiểu rõ. Cử động lần
này của Nghệ Phong đã châm ngòi nổ, nói không chừng đến một ngày nào đó
sẽ bạo phát ra. Hiện tại đại lục phong vân quay cuồng, cho nên ngươi
phải chuẩn bị tư trưởng trước.
Lão giả liếc mắt nhìn Nghệ
Phong, không có trách cứ cũng không có tán thưởng. Lời này khiến cho
Liễu Nhiên chấn động trong lòng. Hắn hiểu được ý tứ của những lời này.
Cảnh báo hắn phải chuẩn bị tinh thần, không phải ám chỉ cho hắn chuẩn bị người khác trả thù. Mà là nói nếu thật sự đến ngày đó, người đứng mũi
chịu sào sẽ làm bản thân hắn.
- Nên làm điều gì thì cứ làm, Tà tông sẽ luôn ủng hộ ngươi.!
Lão giả nhìn Liễu Nhiên tùy ý nói, lời này khiến cho Nghệ Phong rung động
không thôi. Lời này ám chỉ cho Liễu Nhiên biết, Tà tông đã chuẩn bị tốt
để nhập thế.