Kỳ Lôi cùng Mộ Nghiêm vẫn kiên trì đứng bên ngoài nhìn nương tử cua họ
đang rất vui vẻ an cơm với hai tiểu tử kia , nàng còn cười thật tươi với họ nữa chứ..hừ..tức không chịu được , đáng lẽ ra chỗ hai tiểu tử kia
đang ngồi là của bọn họ mới đúng , nhưng hai nam nhân vẫn không dám hó
hé gì.
Lúc này ngoài trước cửa gia trang bóng hắc y vệ bước vào,
Lăng Triệt bước đến gần Kỳ Lôi hai tay ôm quyền thi lễ liền nói : hồi
tam vương gia! Nhị vương gia bảo người về phủ gấp , để chuẩn bị cho việc nghênh đón hoàng thượng ạ.
Kỳ Lôi nghe liền gật đầu, hắn phất
tay ra hiệu cho Lăng Triệt lui xuống, Kỳ Lôi nhìn sang Mộ Nghiêm khẻ nói : ta phải trở về phủ lo công việc, huynh hãy lo lắng cho nương tử ,
đừng để nàng chạy loạn rất nguy hiểm. Mộ Nghiêm nhìn Kỳ Lôi hắn cười nhẹ đáp: huynh cứ an tâm trở về lo việc đi , mau sớm trở lại còn phải dỗ
dành nương tử nữa, Kỳ Lôi gật đầu tiếp lời : ta sẽ bố trí thêm y vệ canh giữ chung quanh ngôi nhà này để bảo đảm an toàn cho nương tử.
Mộ Nghiêm gật đầu nói : được vậy là tốt rồi , vậy huynh đi đi kẻo nhị
vương gia chờ, hai bàn tay ôm quyền Kỳ Lôi chào Mộ Nghiêm liền bước chân đi ra khỏi cửa , hắn ra ngoài dặn dò hắc y vệ xong liền lên ngựa phóng
đi , Mộ Nghiêm nhìn nương tử thêm chút rồi cũng rời đi về thư phòng giải quyết những việc ở trong Ma cung.
Tại sãnh lớn của phủ đại tướng quân Tước Thiên đang tất bật chỉ đạo gia nhân chuẩn bị việc đón tiếp
hoàng thượng cùng hoàng hậu , phòng ngủ đã chuẩn bị xong , khâu nấu ăn
cũng đã lựa chọn người thân tính nhất, không để có một chút sai xót nào , tăng cường thêm binh lính bảo vệ , cả hắc y vệ cũng phải trải qua xác
hạch kỉ càng , mọi việc cũng được coi là hoàn tất, trừ cái trang trí lại phủ , vì hoàng hậu mang thai , cho nên những gì có thể tổn hại đến
nàng, và sẽ gây ra cho nàng trơn té , thì đều phải thay đổi hết.
Nền nhà lót thêm lên lông thú ,những chỗ nào có góc cạnh bén nhọn phải vứt
đi hoặc là bọc lại bằng da thú mềm mại, không đặt bàn vuông góc, chỉ sử
dụng bàn tròn , thẳp thêm đèn khắp nơi trong tướng phủ, vì sợ hoàng hậu
không thấy lại vấp ngã.
Kỳ Lôi từ ngoài bước vào đại sảnh hắn lên tiếng : vương huynh! Đệ đã về tới rồi đây.
Tước Thiên quay sang trừng mắt nhìn biểu đệ lên tiếng hỏi : mấy hôm nay đệ
đi đâu? Đệ không ở trong phủ coi sóc phụ với ta , nhị tẩu của đệ lại
mang thai , ta phải lo lắng cho nàng, và lo cả việc chuẩn bị đón hoàng
huynh nữa, đệ thật là , làm ta tức chết được, Kỳ Lôi nhìn vương huynh
làm ra dáng vẻ hối hận lên tiếng nói : đệ xin lỗi vương huynh , đệ bận
đi quyến rũ Uyên Nghi của đệ , huynh bỏ qua cho đệ nha.
Tước
Thiên nhìn biểu đệ hắn lắc đầu nói : " ta hết cách với đệ rồi" thôi đệ
vào trong thay đổi y phục chỉnh tề , và ghé qua xem nhà bếp họ nấu những gì, có tốt cho người mang thai không, đệ xem xét giúp ta.
_"Dạ vương huynh đệ đi liền"
Tước Thiên đã chuẩn bị xong hắn quay đi ôn tuyền mà tắm rửa, thay vào y phục chỉnh tề chân bước về sương phòng , lúc này Trương Dạ Yến vẫn còn ngủ
say , từ khi mang thai nàng ngủ nhiều hơn , hắn đi nhẹ nhàng tránh làm
nương tử thức giấc, đi đến bên giường liền trèo lên nằm kế nương tử, hai cánh tay ôm kéo người nàng vào trong lòng , hôn lên trán nàng, vuốt nhẹ tóc nàng, mắt cũng liền nhắm lại an ổn nghỉ ngơi.