Chẳng lẽ là bên trong hắc thủy này có gì đó nguy hiểm?
Nam Cung Tử Vân không phải là tộc trưởng ám hệ Tinh Linh tộc sao, nàng
ta có thể nhận được Ma trượng hắc ám mới đúng, vì sao nàng ta không lấy
được.
Nếu như nàng ta không được, vậy ba người bọn họ có thể lấy được sao.
Trong hai mắt Mộc Khuynh Cuồng chợt lóe hàn quang, Nam Cung Tử Vân muốn
cho bọn họ đi thử, nếu như có thể lấy được Ma trượng hắc ám, cuối cùng
cũng là của nàng ta, nếu như không lấy được, ba người bọn họ cũng sẽ bị
thứ gì đó trong nước cắn chết.
"A a a, dọa chết người, ngươi mau mang khăn che mặt vào, đừng đi ra
ngoài dọa người." Hoa Tâm nhìn thấy nửa gương mặt kia của Nam Cung Tử
Vân, thân thể rụt lại hô to gọi nhỏ, khó trách nàng ta mang mạng che
mặt, thì ra là mặt của nàng ta biến thành như vậy, làm sao sẽ? Cái đó
cùng với việc lấy Ma trượng hắc ám có quan hệ gì.
Nam Cung Tử Vân nghe Hoa Tâm nói, tức giận đến mức cả khuôn mặt vặn vẹo, thoạt nhìn càng thêm kinh khủng dọa người.
"Hừ, dọa người sao? Ta muốn mặt của ngươi cũng trở thành như vậy, không
biết ngươi sẽ có tâm tình gì." Nam Cung Tử Vân nhìn chằm chằm Hoa Tâm
như cười như không nói, dám nói nàng dọa người, thì nàng làm cho hắn
cũng trở thành như vậy.
Thân thể Hoa Tâm rụt rụt, tức giận mắng, "Ngươi là cái đồ biến thái, nếu ngươi làm mặt của ta cũng biến thành như vậy, ta nhất định sẽ giết
ngươi."
"Ta sẽ không làm mặt của ngươi biến thành như vậy, nhưng bên trong nước
này có thể có thứ ggì đó hay không ta cũng không biết, giết ta? Vậy phải xem ngươi có mạng từ trong nước này đi lên hay không." Nam Cung Tử Vân
giơ giơ cái cằm lên cười lạnh nói, lần trước nàng vì cầm Ma trượng hắc
ám, thiếu chút nữa liền không thể từ trong nước bước ra.
"Ngươi, ngươi là nữ nhân biến thái, ngươi muốn chết, nếu ngươi dám tổn
thương ta, cha ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi." Hoa Tâm nghẹn đỏ mặt nổi giận đùng đùng nói, hai tròng mắt chăm chú nhìn mặt nước bình
tĩnh kia, trong nước này đến cùng có thứ gì.
Nếu như lực lượng của hắn ở đây, nếu như quang minh quyền trượng của hắn ở đây, có lẽ như vậy hắn còn nắm chắc cơ hội thắng lợi, lúc này hắn
giống như phế vật, tuyệt đối sẽ đánh không lại vật trong nước kia.
Nam Cung Tử Vân nhìn từng người trong ba người Hoa Tâm, cuối cùng đưa
ánh mắt dừng ở trên người Mộc Khuynh Cuồng và Thánh Khinh Hồng, hai
người này lớn lên lại trái ngược nhau, một người anh tuấn lãnh khốc, một người xinh đẹp động lòng.
"Hai người các ngươi dự định ai đi xuống trước?" Nam Cung Tử Vân hỏi.
Thánh Khinh Hồng lạnh lùng nhìn chằm chằm Nam Cung Tử Vân, không chút do dự nói, "Ta đi xuống." Hắn thật muốn nhìn một chút bên trong nước này
có đồ vật gì.
"Không, ta đi xuống trước." Mộc Khuynh Cuồng cũng mở miệng nói, nếu như
nàng đi xuống trước, còn có thể vì Thánh Khinh Hồng tranh thủ một ít
thời gian, Sửu Sửu và Phì Phì cũng cần phải cảm ứng được khí tức của
nàng.
"Ngươi này nữ nhân xấu, có bản lĩnh nhằm về ta, bọn họ căn bản không
trêu chọc ngươi, ngươi thả bọn họ ra." Hoa Tâm giận dữ trừng mắt Nam
Cung Tử Vân, nàng ta có phải trong lòng có vấn đề hay không, thế nhưng
lăn qua lăn lại bọn họ như vậy.
Hắn nhìn về phía Mộc Khuynh Cuồng, trong lòng có chút tự