Chung Cực Truyền Thừa

Chương 871


trướctiếp

Nhưng tên đầu trọc suốt ruột, khẽ cắn môi nhỏ giọng nói vài câu vào tai của tên cờ bạc, tên cờ bạc nghe xong sững sờ, sắc mặt lập tức trầm xuống, nhìn tên đầu trọc, hỏi:

- Ngươi xác định?

Lão đầu trọc gấp vội vàng gật đầu:

- Tin tức truyền ra từ phía Anh Hùng Trủng, nghe nói nữ tử và nam nhân kia, đã tới đây tìm chúng ta!

- Móa gái điếm thúi! Dám bán đứng chúng ta!

Dân cờ bạc lập tức mở miệng mắng.

- Tam ca, chúng ta lui nhé? Nghe nói hộ vệ đội cũng không phải là đối thủ của một nam một nữ kia!

Lão đầu trọc có chút gấp lên.

Dân cờ bạc gật đầu, sau đó liếc mắt lưu luyến nhìn ván bài sau lưng, đi theo lão đầu trọc ra ngoài.

Tiên Nhân Cư có bốn tầng, có kiến trúc tương đối cao ở phường thị Bạch Vân này, sóng bạc, được thành lập tại tầng ba.

Đi ra ngoài, lão đầu trọc và tên tam ca kia đi xuống lầu, đi vào tầng hai, xuyên qua hành lang, đi vào một căn phòng.

- Tam ca...

- Tam ca...

Vừa thấy tên tam ca tiến vào, người trong phòng đều chào hắn, đứng lên.

Tam ca gật gật đầu, nhìn quanh một vòng, trong căn phòng này, có tổng cộng mười sáu người, cộng thêm hắn và lão trọc là mười tám người.

- Là ai nghe được tin tức bên kia?

Tam ca mở miệng hỏi thẳng.

- Tam ca, là ta!

Một tên nam nhân có bộ dáng hèn mọn bỉ ổi đi tới, sau đó cúi đầu khom lưng với tam ca, thằng này có thực lực tứ giai.

Tam ca liếc nhìn hắn một cái, gật đầu, nói:

- Nói rõ chi tiết cho ta nghe nào!

Tên nam nhân hèn mọn bỉ ổi nói ra:

- Hôm nay ta đang thoải mái trong Anh Hùng Trủng, đột nhiên bên ngoài có một nam một nữ đi vào, mụ tú bà Anh Hùng Trủng tiến lên nói chuyện với bọn họ, lúc ấy ta không chú ý, ai biết, mụ tú bà chưa nói được mấy câu, nữ nhân kia đã động thủ! Mụ tú bà bị sợ hãi, thực lực của nữ nhân kia rất mạnh, ta nhìn không thấu, ít nhất cũng có thực lực ngoài ngũ giai.

- Ngũ giai?

Tên tam ca nghe xong nhíu mày một cái, sắc mặt có chút khó coi.

Tên nam nhân hèn mọn bỉ ổi, nói tiếp:

- Ta vốn tưởng rằng mụ tú bà có ân oán cá nhân với nữ nhân kia. Ai biết, cuối cùng nữ nhân kia đang nghe ngóng nơi hạ lạc của chúng ta...Thủ đoạn của nàng ta rất độc ác, phế một tay hai cái đùi của mụ tú bà, mụ tú bà cũng khai chúng ta ra, trên đường đi, có một đội hộ vệ đội chạy đến phía trước Anh Hùng Trủng, nào biết nam nhân kia rất lợi hại, chỉ điểm ngón tay một cái, làm ra một cái cấm chế, những tên hộ vệ đội kia, không có biện pháp xông vào!

Nam nhân hèn mọn bỉ ổi nói tới đây, lộ ra một tia sợ hãi.

Tam ca nghe xong, sắc mặt trắng lại, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, nói:

- Rút lui, lập tức rút lui, nhưng chúng ta không thể rời toàn bộ trong một lần, mục tiêu quá lớn! Từng người rời đi, trước hết, người chạy trở về phải thông tri cho đại đương gia lui lại...Xem ra. chúng ta phải đổi hang ổ mới rồi...

Nam nhân bỉ ổi gật đầu, nói:

- Mụ tú bà nói cho bọn chúng biết chúng ta ở nơi đây, nhưng Tiên Nhân Cư rất lớn, bọn chúng muốn tìm chúng ta cũng không thể tìm ngay được, ta nhận ra, chúng cũng không biết thân phận của chúng ta, cũng không cần lo lắng quá mức.

Mọi người gật đầu, tên tam ca lên đường, nói:

- Được rồi, phân tán ra đi, hai ba người một tổi, lập tức lui lại.

Mọi người ứng một tiếng, sau đó có ba người đi ra ngoài.

Tên lầu hai tửu quán đối diện Tiên Nhân Cư, khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười lạnh, nhìn Tiên Nhân Cư đối diện, sau đó quay đầu liếc nhìn gương mặt lạnh như băng bên cạnh, trên mặt của Lâm Phỉ hiện ra sát khí, than nhẹ một tiếng, nói:

- Được rồi, không chờ được trong chốc lát à, nói không chừng, mẫu thân của nàng vẫn còn sống đấy!

Lâm Phỉ nghe vậy thân thể hơi chấn động, sau đó gật đầu, nhìn Lâm Dịch:

- Cảm ơn...

Lâm Dịch sững sờ một chút, cười cười, cũng không nói thêm cái gì, ánh mắt nhìn hướng ra vào Tiên Nhân Cư đối diện.

Không qua bao lâu, ánh mắt của Lâm Dịch có chút ngưng tụ, lập tức cười nói:

- Đi ra rồi, chúng ta đuổi theo thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lâm Phỉ quay đầu, trong mắt bắn ra sát khí lành lạnh, nhưng sau đó nhẹ nhàng gật đầu.

Lâm Phỉ hiện giờ là cường giả ngũ giai, phạm vi thần thức cũng tiếp cận trăm km, đương nhiên không cần lo lắng không tìm được, càng không cần phải nói Lâm Dịch đã là cường giả Hư Thần, phạm vi thần thức đạt tới một vạn km, theo dõi mấy tên chiến sĩ tứ giai, là chuyện quá dễ dàng.

Nhất là tên thanh niên có tướng mạo hèn mọn bỉ ổi đi phía trước, trên đường đi nhìn chung quanh, trong thần sắc mang theo không ít khẩn trương.

Cũng khó trách bọn chúng, sinh ý của bọn chúng chính là ra tay với những người nhỏ yếu, từ lúc nào đã phát sinh tranh chấp với cường giả ngũ giai chứ? Hiện giờ biết có cường giả ngũ giai, thậm chí còn có thể là cường giả lục giai đang tìm bọn chúng gây phiền toái, bọn chúng không sợ hãi, không khẩn trương sao?

Khá tốt, mãi tới khi bọn chúng đi ra khỏi phường thị Bạch Vân, Vẫn không có người nào tìm bọn chúng gây phiền toái, thanh niên hèn mọn bỉ ổi và hai gã thanh niên khác cũng nhìn nhau, thở ra một hơi, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, bay về hướng đông.

Đương nhiên bọn chúng không phát hiện rồi, bởi vì chân trước bọn chúng rời đi, chân sau Lâm Dịch và Lâm Phỉ, cũng theo sau bọn chúng đi ra khỏi phường thị Bạch Vân, bay từ từ phía sau bọn chúng.

- Lý ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trong lúc phi hành, một thanh niên khác quay đầu lại nhìn tên thanh niên hèn mọn bỉ ổi, có chút kỳ quái.

Hắn chính là thành viên Thiết Sa Đạo mới vừa thu gần đây, cũng không rõ việc xảy ra vào ba mươi năm trước, hiện giờ nghe có cường giả ngũ giai tìm bọn họ gây phiền toái, trong lúc nhất thời cảm thấy khó hiểu, hắn tiến vào Thiết Sa Đạo là vì tìm kiếm sinh hoạt tốt hơn, cũng không muốn vừa tiến vào, không hiểu chuyện gì đã mất mạng, vừa rồi tên tam ca, không có nói nhiều, hiện giờ rời khỏi phường thị Bạch Vân, đương nhiên quan tâm hỏi một chút.

Thanh niên hèn mọn bỉ ổi nghe vậy nhíu mày, hắn liếc nhìn tên thanh niên kia, hình như cũng nhìn ra suy nghĩ của hắn, nói:

- Vừa gia nhập Thiết Sa Đạo, chúng ta cả đời này cũng là người của Thiết Sa Đạo, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên suy nghĩ bậy bạ.

Sắc mặt của thanh niên kia biến đổi một chút, hình như có chút cố kỵ tên thanh niên hèn mọn bỉ ổi này, lập tức cười ha ha, nói:

- Lý ca ngươi hiểu lầm, ta cũng biết rõ quy củ này, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ tránh né một mình sao? Ha ha, ta hỏi chuyện này, cũng chỉ hiếu kỳ mà thôi, nếu Lý ca không muốn nói, coi như ta chưa hỏi cái gì, ha ha...

trướctiếp