Chung Cực Truyền Thừa

Chương 838


trướctiếp

Mạo hiểm chút ít, nhưng đối phương là cường giả Hư Thần, nhưng thực lực hiện giờ của Lâm Dịch, sau khi gia trì chiến văn, đã có thể sánh ngang với cường giả Hư Thần, cộng thêm bản thể Hắc Long công kích, lĩnh vực, tâm tính vô tâm, Lâm Dịch có nắm chắc rất lớn sẽ đánh chết đối phương.

Cho dù không đánh chết, đối với Lâm Dịch mà nói, không có thiệt hại cái gì, nếu có điểm không đúng, hắn sẽ trốn vào trong Hổ Thần Cư, đợi sau khi đột phá Hư Thần, hắn sẽ đi ra.

Nhưng có thể đánh chết, Lan Kinh cảm kích mình, chuyện gì cũng dễ nói, có thể giết chết đối phương, Lan Kinh lại lấy oán trả ơn, hoặc là không thể giết chết đối phương, mà thấy đối phương phản kích, Lâm Dịch cũng có thể lập tức trốn vào Hổ Thần Cư...Tính toán như thế nào, bản thân của Lâm Dịch, không có vấn đề gì cả.

Đã như vậy, đương nhiên Lâm Dịch cũng đánh bạc một lần.

Cho nên, hắn đã đi thẳng tới nơi đây.

Lời ong tiếng ve đã xong, lại nói Kim Bằng Vương truy kích Lan Kinh Vương khi đối phương bị ngã, sau đó bản thân hắn lại truy kích, muốn giết đối phương.

Công kích lần này, đã làm Lan Kinh Vương bị trọng thương! Máu tươi trong miệng và ngực bắn ra như suối, một kích ở ngực, đã làm lồng ngực của hắn lõm xuống, nếu không phải thực lực chắn cường hoành, chỉ sợ một kích này, đã lấy mạng của hắn.

Trong mắt của Lan Kinh Vương tức giận lập lòe, mặc dù bản thân bị trọng thương, nhưng khẩu khí không phục, mắng chửi:

- Kim Bằng, ngươi là tiểu nhân hèn hạ!

Kỳ thật Kim Bằng làm ra cử chỉ này, cũng không tính là hèn hạ, khi đánh nhau, tất cả đều có thể sử dụng, hắn có bảo bối công kích tâm thần, làm cho thần trí của đối phương lộ ra sơ hở, tại sao lại không dùng? Cho nên Lan Kinh mắng hắn, kỳ thật không có chút đạo lý nào.

Nhưng tính cách của Lan Kinh Vương thẳng thắng, cho nên nói là hèn hạ, trong suy nghĩ của hắn, chiến đấu, chính là từng chiêu cứng đối cứng, toàn bộ bằng vào năng lượng của mình chiến đấu với đối phương! Như vậy, cho dù chết cũng phục, loại bảo vật đánh lén hèn hạ này, dùng tốc độ thủ thắng, đi gặp quỷ đi, đây mới là "hèn hạ" chân chính.

Kim Bằng nghe vậy, trong đối mắt ưng bắn ra hào quang sáng chói, thậm chí, trong đó xuất hiện vài phần đắc ý.

- Hừ hừ, thắng làm vua, thua làm giặc! Lan Kinh lão thất phu, ngươi đi chết đi!

Thời điểm nói xong câu này, bỗng nhiên thân hình của hắn gia tốc, cả thân chim của hắn, có hỏa diễm bốc lên hừng hực, đánh về phía Lan Kinh.

Lan Kinh như thế nào chịu phục? Chỉ thấy trong đối mắt cuồng bạo của hắn, có hào quang phẩn nộ lóe lên, bỗng nhiên rít gào một tiếng, đạo hào quang lam sắc tụ tập vào trong miệng của hắn, sau đó bắn ra.

Một khỏa quang cầu màu lam, từ dưới bắn lên, nghênh đón thế công của đối phương.

Sắc mặt của Kim Bằng Vương kịch biến, hắn thật sự không ngờ, thời điểm đối phương bị trọng thương như thế, lại có thể bộc phát ra năng lượng với cường độ mạnh như thế này.

- Đùng!

m thanh không gian tan vỡ làm cho ánh mắt của Kim Bằng Vương biến thành âm trầm, nhưng bởi vì khoảng cách quá gần. Kim Bằng Vương đang lao xuống, mà quang cầu kia đang bay lên, lúc lên lúc xuống, tốc độ đụng vào nhau, đương nhiên rất nhanh rồi.

Kim Bằng Vương căn bản không có thời gian đi lo mặt khác, bị cái quang cầu đụng vào, bản thân hắn khó tránh khỏi việc bị trọng thương.

Chỉ thấy ánh mắt của hắn lạnh lẽo, đôi cánh đại bàng mở ra, sau đó lách người qua, một đạo năng lượng hồng sắc, mỗi lần hắn vỗ cánh có thể đi được mấy chục km, điện mang lưu động, trước người của hắn xuất hiện một quang cầu Hỏa thuộc tính, bao phủ thân thể của hắn lại, hắn muốn vọt lên trên không trung.

Nhưng mà, cuối cùng vẫn muộn.

Quang cầu Hỏa thuộc tính kia vừa mới hình thành, quang cầu màu lam kia, đã lao vọt tới.

Oanh!

Tiếng nổ chấn động trời cao.

Không gian sụp đổ liên tục, bằng mắt thường cũng thấy rõ không gian tối đen đang từ từ mở rộng ra bốn phía. Từng đạo vết rách không gian, xuất hiện trong phương viên mười dặm quanh khu vực va chạm, mà thân thể Kim Bằng Vương, cũng bị ném lên không trung.

Sau khi bay được mấy chục km, Kim Bằng Vương khó khăn lắm mới có thể bình hồn thân hình, trong đôi mắt bắn ra sát khí lạnh lẽo.

Chỉ thấy Kim Bằng Vương hiện giờ chật vật không chịu nổi! Lông vũ toàn thân lóe ra hào quang kim sắc, hiện giờ đã biến thành cháy đen, trong miệng ưng chảy ra một dòng máu tươi, ngay cả lông vũ uy vũ trên đầu chim, cũng dựng thẳng đứng lên.

Ánh mắt của hắn nhìn xuống dưới, ánh mắt xuất hiện một tia điên cuồng và tức giận.

Kim Bằng hắn, chưa từng bị tổn thương nặng như thế này.

Bỗng nhiên thân hình hạ thấp, chỉ nghe "oanh" một tiếng, trên người của Kim Bằng Vương xuất hiện hỏa diễm thiêu đốt hứng hực.

- Lan Kinh lão thất phu, ta sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn.

Tiếng gầm gừ cực lớn, vang lên không trung.

Rất hiển nhiên, Kim Bằng Vương đã vì một kích cuối cùng của Lan Kinh Vương, làm cho điên cuồng lên, cho nên...Hắn không có phát hiện ra thân ảnh nhỏ bé của Lâm Dịch hiện giờ còn cách sau lưng của nó không tới hai km.

Hai mắt Lâm Dịch trầm ổn như nước, không mang theo chút ba động nào, thân hình giống như điện quang, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Kim Bằng Vương...Trong suy nghĩ của hắn, hôm nay phải giết Kim Bằng Vương, cứu Lan Kinh Vương. Hiện giờ Lan Kinh Vương bị trọng thương cực nặng, cũng không có năng lực sử dụng thần thức để nói chuyện, nếu như đối phương ngay cả việc nhìn mình giết chết Kim Bằng Vương cũng không nhìn thấy...Chẳng phải hành động lần này của Lâm Dịch uổng phí rồi sao?

Cho nên, hai mắt của Lâm Dịch trầm ổn như nước, từ từ đi tới sau lưng của Kim Bằng Vương, nhưng lĩnh vực của hắn, đã sớm mở ra hoàn toàn, hắn thậm chí còn cố ý sử dụng lĩnh vực, để Lan Kinh Vương nhìn thấy, cho nên khi di chuyển đã chậm lại rất nhiều.

Trạng thái hiện giờ của Lan Kinh Vương vô cùng chật vật, ngực lõm xuống một khối thật sâu, máu tươi từ trong miệng và ngực giống như không cần tốn tiền, chảy ra như suối, trạng thái nguyên hình của hắn hiện giờ, bởi vì không còn năng lượng nữa, nên không thể khôi phục thương thế được.

Ánh mắt của hắn mang theo vẻ không cam lòng và tức giận, hung hăng nhìn đạo năng lượng màu đỏ trên bầu trời đang từ từ tiếp cận hắn.

Nhưng bởi vì bản thân của hắn bị thương quá nặng, bởi vì dựa vào năng lượng mà ngăn cản thương thế, nhưng một kích vừa rồi, đã hao tổn toàn bộ, thời điểm nổ tung, dư âm ảnh hưởng đã làm thương thế của hắn nặng hơn, hiện giờ, ngay cả khí lực động đậy một cái cũng không có.

Nhớ ngày đó Lan Kinh Vương, hùng bá hai mươi tám vùng biển Đông Vực, hiện giờ bị người ta đánh như chó sắp chết tới nơi. Trong mắt của Lan Kinh Vương hiện ra vẻ không cam lòng, không phục.

Nhưng có tức giận thì thế nào? Hắn đã cảm nhận được một cổ khí tức nóng rực từ trên không trung đánh xuống trước mặt, mà cổ sóng nhiệt này, làm cho hắn cảm thấy hít thở không thông.

Trong lòng của hắn vô cùng bi ai...Chẳng bao lâu sau, bản thân mình với tư cách là Thủy hệ thần thú đỉnh cấp, lại bị cái sóng nhiệt này làm hít thở không thông? Một cổ cảm giác anh hùng cô đơn, đang lưu chuyển trong lòng của hắn.

Thời điểm thấy ánh mắt của Kim Bằng Vương xuất hiện vẻ lạnh lùng và đắc ý. Lan Kinh Vương không nhịn được mà lớn tiếng quát mắng:

- Kim Bằng tiểu nhi hèn hạ! Lão tử không phục! Không phục!

Kim Bằng Vương nghe vậy trong mắt của hắn xuất hiện cảm giác khinh thường...Đối với hắn, một người sắp chết, có tư cách gì nói không phục?

Không phục? Không phục thì thế nào chứ? Ngươi cuối cùng vẫn phải chết! Cái linh mạch Thượng Cổ kia, sẽ thuộc về ta, thuộc về Kinh Bằng ta mà thôi!

Nghĩ đến linh mạch Thượng Cổ, trong mắt Kim Bằng Vương, hiện ra thần sắc nóng bỏng.

Nhưng mà, vào lúc này, một cổ cảm giác làm cho Kim Bằng Vương sởn gai ốc xuất hiện, làm cho đầu của hắn như bị điện giật nổ tung tới nơi.

Kim Bằng Vương cũng không phải là Lan Kinh Vương, tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh, thân hình nhau chóng xoay ngược ra sau, ngẩng đầu nhìn lên, gương mặt của nó bị hoảng sợ che phủ như muốn nổ tung lên.

- Hắc...Hắc Viêm Thần?

trướctiếp