Năng lượng sắp tiêu hao hoàn toàn, thân thể lại bị thương tổn mang tính hủy diệt.
Hôm nay năng lượng của Sinh Linh Quả đối với Lâm Dịch mà nói có chút gân
gà. Muốn nói chữa trị, nó vẫn có thể chữa trị, nhưng tốc độ này, đã chậm đi chút ít. Phải biết rằng, hôm nay cường độ thân thể của Lâm Dịch,
cường đại hơn so với trước kia đâu chỉ trăm lần? Dùng năng lượng của
Sinh Linh Quả, chữa trị thân thể vào trước kia không tệ lắm, nhưng chữa
trị thân thể hiện tại của hắn, giống như muối bỏ biển.
Mà tu vi
tâm thần của Lâm Dịch hiện nay vượt xa trước kia nhiều lắm...Thần thức
của hắn hiện giời, đã đạt tới cấp độ cường giả Tử Sam...Chịu được thống
khổ do cơ bắp xé rách, cũng phải tiếp tục kiên trì...Loại đau đớn này,
cũng không phải người bình thường có thể thừa nhận.
- Không được, tiếp tục như thế, mình sẽ bị nàng ta đuổi theo! Phải nghĩ biện pháp vứt bỏ nàng!
Trong quá trình bay nhanh, Lâm Dịch vẫn đang suy nghĩ...Đoạn đường sắp tới,
hắn không có nghĩ ra biện pháp gì tốt cả. Nhưng mà càng nghĩ, đổi tới
đổi lui, cũng không tìm được thực thể để thực hành. cổ thần thức kia
khóa chặt hắn lại, mặc dù muốn dựa vào lĩnh vực dung nhập vào trong nước biển, cũng không được, hắn sẽ bị cường giả phía sau phát hiện dễ dàng.
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Lâm Dịch cảm thấy vội vàng xao động, nhưng hắn bắt buộc bản thân mình phải
tỉnh táo, bởi vì năng lượng sau lưng vẫn theo sát phía sau hắn, cho dù
hắn muốn thư giãn nghĩ cách một chút cũng không được, chỉ cần tốc độ hơi chậm một chút, nhưng năng lượng giảm bớt cũng làm khoảng cách kéo gần
lại, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao cường giả phía sau vẫn tiếp
tục đuổi theo hắn suốt một ngày một đem.
Hắn biết rõ hôm nay đi
theo sau lưng mình là nữ tử của Chiến Đạo Minh, nhưng hắn thật sự không
rõ...Phải biết rằng, Chiến Đạo Minh và Thanh Nguyên Kiếm Tông vẫn đang
chiến đâu nha, dù sao đây cũng là chiến trường, nhiều thêm hắn cũng
không nhiều, ít hơn hắn cũng không ít, nhưng nữ tử của Chiến Đạo Minh
kia lại là cường giả đỉnh cấp nha! Hôm nay đuổi theo mình cả ngày, tại
sao nàng ta không bỏ qua cho ta? Chẳng lẽ giết chết ta còn quan trọng
hơn so với thắng bại của Chiến Đạo Minh sao?
Lâm Dịch không biết, Băng Tâm đã sớm nhận định hắn giết nhi tử của mình, đối với Lâm Dịch,
có mối thù giết con, đau điếng người...Nàng cũng không có quá nhiều cảm
tình với Chiến Đạo Minh, tuy thời điểm n Ly còn sống, nàng cũng không có quan tâm gì, nhưng hắn là con của nàng...Nhi tử bị người ta giết, làm
sao Băng Tâm có thể không nghe không hỏi?
- Chẳng lẽ...Cần phải dùng thú văn chi nguyên sao?
Nói thực ra, nhìn thấy thực lực của đối phương, Lâm Dịch đã không ôm quá
nhiều hi vọng với thú vân chi nguyên. Cho nên hắn lựa chọn một đường
chạy thục mạng, nhưng tới thời điểm này, hắn đã không còn lựa chọn nữa,
hắn muốn được ăn cả, ngã về không.
Trốn tiếp, chỉ có con đường chết. Chiến, có lẽ còn một con đường sống!
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch hít sâu một hơi, tốc độ chậm lại, nhưng mà, một cổ
chấn động vô cùng cường đại, từ một trăm km phía trước truyền tới. Lâm
Dịch sững sờ, thần thức lập tức quét qua.
Chỉ thấy hai cổ lực lượng vô cùng khổng lồ này, hình như đang chiến đấu với nhau.
Khơi dậy, một cổ năng lượng vô cùng khổng lồ truyền về phía Lâm Dịch, Lâm
Dịch liếc nhìn, chỉ thấy một đạo năng lượng hình tròn gợn sóng, mang
theo lực lượng xé rách không gian, đánh tới.
Lâm Dịch lập tức bị
dọa kêu to một tiếng, thân hình trầm xuống. cũng chẳng quan tâm cái dừng lại này sẽ để cho nữ tử sau lưng tiến gần thêm bao nhiêu, hắn muốn
tránh né năng lượng công kích đánh tới, nhưng cổ năng lượng này làm cho
không gian vặn vẹo, làm cho hắn sinh ra cảm giác hít thở không thông.
- Thật là mạnh!
Lâm Dịch lập tức vô cùng kinh hãi! Cổ năng lượng này, thậm chí còn cường đại hơn cường giả mặc áo sam lúc này gấp trăm lần.
Phải biết rằng, đây là địa phương tranh đấu, nhưng cũng nằm ngoài trăm km
nha, bay ra ngoài trăm km, mà cường độ công kích vẫn mạnh như thế, vậy
thì người đánh ra đạt tới trình độ nào? Chẳng lẽ có tồn tại khủng bố như thế sao?
Lâm Dịch cả kinh, đột nhiên phát hiện, nữ tử phía sau còn cách hắn không tới hai mươi km, sắp đuổi kịp hắn rồi.
Lâm Dịch cả kinh, lập tức cắn răng một cái, sử dụng Mê Độn, một tiếng nổ
mạnh vang lên. Trong nháy mắt, đã biến mất ngay tại chỗ, mà không gian
chỗ hắn biến mất, có một đạo bạch tuyến, đang xuyên qua không gian.
Băng Tâm bay nhanh về phía trước, cuối cùng chỉ còn cách nơi phát ra năng
lượng công kích cường đại đso không còn đủ mười km, sắc mặt trắng bệch,
ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn từ xa.
Thần thức của nàng có thể khuếch trương đến ngoài ngàn km. Từ lúc nào đó, nàng cũng đã
phát hiện bên này có năng lượng cường đại chấn động, làm cho nàng nhíu
mày, Lâm Dịch đã sớm không sợ chết, lại lao thẳng về phía này.
Cường độ của hai cổ năng lượng này, còn cường đại hơn nàng gấp trăm lần! Thời điểm này tiến tới gần, có thể xác định...Hai người đang chiến đấu, chỉ
sợ là hai gã cường giải cấp bậc ngoài Hư Thần hoặc là yêu thú, ma thú.
Băng Tâm cau mày, sau một lát, vẫn lựa chọn lui lại.
Nàng thật sự muốn tự tay đánh chết, nhưng sân bãi chiến đấu của hai gã Hư Thần, mình tự đi vào thì đúng là không có lý trí.
Liên tục có ba đạo năng lượng gợn sóng đánh sụp đổ không gian bay về phía
nàng, bỗng nhiên thân hinh của nàng gia tốc, bay ra bê ngoài, thời điểm
bay ra ngoài bảy tám trăm km, mới dừng lại, sau đó, cứ như vậy buông
thần thức ra, lẳng lặng chờ đợi.
Nàng nhất định phải xác định Lâm Dịch chết thật hay chưa, nếu không, nàng tuyệt đối không cam tâm.
Mà Lâm Dịch hôm nay, đã chẳng khác gì đang tử vong.
Tuy trong thần thức của hắn, nữ tử truy kích hắn đã rời đi, nhưng trước
mặt, lại đối mặt với hai tồn tại cường đại còn đáng sợ hơn nữ tử kia.
Trong nước biển ngập trời, có từng đạo không gian thứ nguyên vô biên vô hạn.
Ảnh hưởng từ dư âm của trận đấu đã đánh lên người của Lâm Dịch, bay qua
đỉnh đầu. Mang theo cảm giác hít thở không thông...Trong công kích mang
theo dư âm phức tạp, Lâm Dịch chỉ có thể làm một điều duy nhất, đó là
tránh né.
Chiến đấu của hai tồn tại cường đại, thật ra đang nằm ở dưới đáy biển...Còn cách đáy biển chừng mười dặm mà thôi.
Hôm nay khoảng cách từ chỗ Lâm Dịch tới địa điểm chiến đấu cũng chỉ có hơn
ba mươi dặm, nhưng dù là như thế, từng đạo năng lượng kinh người, vẫn
làm cho Lâm Dịch né tránh khổ sở.
Hôm nay Lâm Dịch đã thả chậm
tốc độ...Dùng tốc độ Mê Độn, nếu đâm vào một quả cầu năng lượng nào, vạn nhất năng lượng tới trước mặt, phản ứng không kịp chính là tự sát...Cho dù Lâm Dịch đang ở thời kỳ toàn thịnh, cũng chỉ có con đường chết, nữ
tử sau lưng đã rời đi, hắn không muốn mạo hiểm như vậy.
Nhưng Lâm Dịch lại không muốn bay sang hướng khác...Không hề nghi ngờ, đối phương truy kích mình đã một thời gian rồi, đã phi hành ức dặm, đương nhiên
không có khả năng vì chiến đấu của hai tồn tại cường hãn mà rời đi, thần thức của Lâm Dịch không có cường đại như đối phương. Nếu như đối phương đang đứng ở một hướng nào đó mà quan sát mình, cho dù mình có bay theo
đường cũ...Cũng chẳng khác gì tự chui đầu vào lưới.
Hơn nữa Lâm
Dịch hôm nay cũng không dám bay về hướng khác...Chạy một ngày, hôm nay
hắn đã nỏ mạnh hết đà, bởi vì dùng Mê Độn đã làm thân thể bị tổn thương, hắn đại khái sống không qua một giờ, chỉ sợ đã bị đối phương bắt được,
nếu như bị đối phương bắt được...Dùng đầu ngón chân cũng biết kết quả
như thế nào.
Hôm nay ở nơi đây, nhìn thì hung hiểm vạn phần,
nhưng trên thực tế còn an toàn hơn nhiều so với bị nàng ta đuổi giết, dù sao, không sử dụng Mê Độn, bản thân mình có thể sử dụng ma hạch hoặc
nội đan trong không gian giới chỉ bổ sung năng lượng cho mình. Nguồn: http://truyenfull.vn
Hơn nữa nơi đây là trên biển, Hổ Thần Quyết là công pháp Thủy hệ đỉnh cấp, tốc độ hồi phục cũng nhanh hơn một chút.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch cũng không vội vã rời đi, ánh sáng bạc trong tay lóe
lên, xuất hiện một quả nội đan...Đây chính là nội đan thần thú Thủy hệ
cấp hai, nắm trên tay, nhưng con mắt và thần thức tập trung quan sát quả cầu năng lượng ở bốn phía, đại não của hắn tiến vào trạng thái tỉnh táo cực độ, não bộ đã phác họa con đường di chuyển quả cầu năng lượng, hiện ra trong đầu của hắn, trong phác họa của hắn, đang mô phỏng con đường
chính xác của năng lượng, sau đó, lựa chọn ra địa điểm tránh né tốt
nhất.
Loại tình huống hôm nay, làm cho Lâm Dịch nhớ tới lúc ở
trong Tông Phạm học phủ, bị ma thú công kích một lần...Đó chính là cái
lần, hắn buh chuột không gian truyền tống vào trong rừng rậm cấm kỵ.
Nhưng nói thật ra, cho tới bây giờ hắn không hiểu rõ...Tại sao chuột truyền tống lại làm như thế? Sau đó lại bị minh giết?
Chẳng qua hiện nay Lâm Dịch đã không có thời gian suy nghĩ tới chuyện này,
đại não bảo trì thanh tĩnh, nhưng thân thể đang tránh né...Lúc này
đây,nguy hiểm hơn lần trước rất nhiều. Dù sao, chỉ cần bị năng lượng này sạt qua một cái, bản thân của mình sẽ chết ngay lập tức.
Nội đan thần thú trong tay của hắn lóe ra quang mang lam sắc, một cổ linh lực nồng đậm, từ trong nội đang lập lòe phát ra.
Vận chuyển Hổ Thần Quyết, điên cuồng hấp thu linh lực trong nội đan, nhưng
sau đó một lát, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ ở trong tay, khỏa nội đan
biến mất không thấy gì nữa.