Chung Cực Truyền Thừa

Chương 775


trướctiếp

Chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng, cười đứng lên, hai mắt trừng trừng, cơ hồ ngay cả con mắt cũng lồi ra. Một hồi thanh âm nặng nề mang lên từ trên người hắn...Chỉ thấy da thịt lộ ra ngoài của hắn, các sợi kinh mạch đã bắt đầu bị đứt đoạn, bất quá chỉ một lát, hắn đã biến thành một huyết nhân.

Huyết sắc năng lượng bắt đầu hoàn toàn lui xuống, sau một lát, chỉ còn lại một tầng hơi mỏng thôi. Toàn thân hắn run rẩy, hai mắt trừng thật lớn, đã hoàn toàn mất đi tập trung, trống rỗng mà tuyệt vọng. Sau một lát, thân thể run rẩy đã hoàn toàn dừng lại, quay đầu đi, mang theo vẻ tuyệt vọng không cam lòng mà vẫn lạc.

Đồng thời khi huyết sắc trên người biến mất, lục lạc màu vàng kia, cũng chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng rơi xuống đáy biển. Mà thân thể đã mất đi năng lượng bảo hộ, lập tức liền bị nước biển bao phủ. Bất quá hắn là người của Chiến Đạo Minh, mà Chiến Đạo Minh dùng chiến luyện thể, cường độ thân thể so với người của Thanh Nguyên Kiếm Tông mạnh hơn nhiều, cho nên cũng không bị biến thành thịt nát.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, thần thức lập tức tập trung lại, trong đôi mắt hắn lộ ra hào quang tỉnh táo, trên người, đã bắt đầu dần xuất hiện bộ lông hắc bạch giao nhau...Hắn biết rõ, chiến đấu của hắn, sắp phải bắt đầu rồi.

Đáy biển khôi phục bình tĩnh, mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, nhưng dưới hải áp khổng lồ như vậy, bất kỳ vật gì trên mặt đất đều không bị mạch nước ngầm xoáy lên. đáy biển âm trầm không có một tia ánh sáng, giống như Cửu U chi địa vậy, trong trẻo nhưng lạnh lùng không có chút sinh khí nào cả.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Lâm Dịch, thanh niên trúng độc vừa chết, tên ẩn nấp kia liền có chút rục rịch. Bất quá tâm trí của người này cũng rất kiên định, cũng không lập tức đi ra ngoài, mà chờ đợi một thời gian rất dài, sau đó Lâm Dịch mới cảm giác được hắn bắt đầu di động qua.

Mặc dù dưới đáy biển không có hào quang, nhưng mà với thị lực của Lâm Dịch, có thể nhìn thấy rõ ràng rành mạch.

Khoảng cách của người nọ và nơi này, còn khoảng chừng mười dặm. Nhưng mà dưới sự rà soát của thần thức, hơn mười dặm cũng không tính là xa, nhưng thời gian trôi qua, hắn đã xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Dịch.

Tâm thần và tu vi của đối phương không kém, tuy thần thức của Lâm Dịch có thể cảm ứng được đối phương, nhưng không cách nào nhìn ra tướng mạo cả, hôm nay xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Dịch, Lâm Dịch mới nhìn thấy rõ ràng.

Người này mặc một bộ cẩm phục Chiến Đạo Minh màu đen, mặt trắng không râu, tướng mạo cực kỳ cường tráng, vừa nhìn đã biết tu vi của người này không kém.

Hai mắt của hắn bắn ra tinh quang chói mắt, cẩn thận cảnh giác nhìn bốn phía, Lâm Dịch có thể cảm giác rõ ràng, thần thức của đối phương, đang cẩn thận tỉ mỉ quét qua bất cứ vật gì, vô cùng cẩn thận.

Hô hấp của Lâm Dịch trở nên kéo dài và vững vàng, phía trên tay trái còn có một tia hỏa diễm đặc biệt màu đen, Hắc Viêm của Hắc Viêm Long cực kỳ thần kỳ, cho dù ở dưới nước, vẫn có thể bốc cháy, dưới sự khống chế của Lâm Dịch, quá trình bốc cháy không xuất hiện một tia chấn động năng lượng nào.

Hai mắt Lâm Dịch nhìn chằm chằm vào tên nam tử này, hắn đi tới bên cạnh xác chết của thanh niên kia.

Hô hấp của Lâm Dịch nhanh hơn, chú ý tới từng cử động của người này.

Thời điểm ánh mắt của thanh niên kia nhìn vào cái lục lạc vàng, tâm tính kiên định của hắn nhảy lên, một vẻ mặt mừng như điên không cách nào che dấu xuất hiện, phải biết rằng, đây chính là hư thần khí, cũng không phải dễ dàng có được, nếu có có, mới có tư cách và vốn liếng hành tẩu khắp Thiên Giới.

Nhưng mà, Lâm Dịch chờ đợi chính là trong khoảng khắc này.

Thời điểm thanh niên kia xuất hiện vẻ mặt mừng như điên, Lâm Dịch không chút do dự dùng toàn bộ lực lượng, đánh về phía đối phương.

XÍU...UU!

Một cảm giác nguy hiểm nhanh chóng kích thích toàn bộ đại não của thanh niên, hắn không cần suy nghĩ nhiều, thân thể của hắn làm ra phản ứng trước cả suy nghĩ, cũng không quản hư thần khí dưới chân, thân hình bắn ra huyết sắc quang mang, mạnh mẽ lui về phía sau.

Oanh!

Một cổ năng lượng khổng lồ lóe lên bên cạnh của hắn, nhưng may mắn là hắn phản ứng nhanh, tránh né được công kích.



- Hừ!



Một tiếng hừ tức giận từ trong mũi của thanh niên kia phát ra, cơ hồ trong thời gian tránh né, tay trái của hắn vung lên, một đạo uy áp từ năng lượng huyết sắc tản ra, đánh về phía phát ra công kích.

Đáy biển lập tức bị năng lượng kích động nên quay cuồng, từng đợt bọt khí xuất hiện, mà hắn, cũng nhìn thấy Lâm Dịch tiến tới trước mặt.

Hôm nay Lâm Dịch đã hoàn toàn biến sử dụng Bạch Hổ chiến văn gia trì thân thể, dáng người khôi ngô, gương mặt tuấn tú.

Nhưng năng lượng huyết sắc trước mặt cũng không vì gương mặt của Lâm Dịch tuấn tú mà cải biến, chỉ thấy hai mắt của hắn lóe hào quang tỉnh táo, sau đó thân hình sáng ngời, trở nên mơ hồ, lập tức, năng lượng huyết sắc kia, đâm thấu qua thân thể của Lâm Dịch.

Thanh niên Chiến Đạo Minh kia quay đầu liếc nhìn, sắc mặt biến đổi, không cần nghĩ ngợi, lao nhanh về phía trước, mà phía sau hắn, cơ hồ cùng lúc đó một đạo thanh mang từ phía dưới đâm lên, đâm thẳng vào mặt biển, bùn nhão bị quấy lên, chung quanh biến thành đục ngầu.

Trong nội tâm của Lâm Dịch cả kinh...Phản ứng của đối phương quá nhanh.

Trong lúc nội tâm của Lâm Dịch thất kinh, thanh niên kia cũng âm thầm đổ mồ hôi lạnh, nếu phản ứng của hắn hơi chậm một chút, chỉ sợ đầu thân một nẻo rồi.

Hai ngươi không nói câu nào, cũng đã giao thủ ba lượt, đều âm thầm cân nhắc cho riêng mình.

Tuy trong nội tâm Lâm Dịch kinh dị, nhưng cánh tay không ngừng lại, hai mắt bắn ra sát khí lạnh lẽo, trong đó xen lẫn hào quang tỉnh táo, vận dùng bí quyết kiếm kỹ trong tay, xuất hiện bảy đóa kiếm hoa, đánh về phía đối phương.

Tên thanh niên Chiến Đạo Minh bị Lâm Dịch đánh lén, công kích của Lâm Dịch liên tiếp không dứt, căn bản không cho hắn có cơ hội ổn định lại, sau đó là dùng thanh mang công kích hắn, kế tiếp lại sử dụng bảy đóa kiếm hoa, cũng đã chặn đứng đường đi của hắn.

Sắc mặt thanh niên Chiến Đạo Minh lạnh lẽo, hừ lạnh một tiếng, thân hình nhanh chóng dừng lại, sau đó lao lên phía trên, muốn ra khỏi biển cả.

Nhưng mà, vào lúc hắn xông lên trên, Lâm Dịch đã sớm đoán được lộ tuyến của hắn, trên đỉnh đầu của hắn, Lâm Dịch xuất hiện, thanh mang trong tay bắn ra mũi tên, quấy nước biển chung quanh, vừa nhìn đã biết có uy lực bất phàm, chặn đứng toàn bộ đường đi của đối phương.

Sắc mặt thanh niên khẽ biến đổi, nhưng ngay lập tức, huyết quang chunh quanh thân thể mạnh hơn, không ngờ lao về phía của mũi tên.

Mấy lần giao thủ ngắn ngủi, hắn đã biết rõ năng lượng của đối phương, cũng không thể tạo thành thương tổn cho hắn.

Nhưng khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười lạnh vui vẻ.



- A!



Một tiếng hét thảm, từ trong miệng của thanh niên kia truyền ra, chỉ thấy thân hình của hắn lui nhanh về phía sau, nhưng trong quá trình lui về sau, hắn đã nhìn thấy rõ ràng, cánh tay trái của hắn, ở nơi đây là đáy biển, lại bị một tầng hỏa diễm màu đen thiêu đốt!



- Hắc Viêm!



Thanh niên kinh hô thành tiếng.

Thanh niên này đi nhiều biết nhiều, chỉ thấy huyết quang trên cánh tay trái không cách nào ngăn cản Hắc Viêm lan tràn, hắn lập tức nhớ tới Hắc Viêm, cơ hồ không chút do dự, huyết quang ở tay phải lóe lên, chém xuống tay trái.

Sắc mặt của thanh niên kia tái nhợt, kên rên một tiếng, tay trái tách ra khỏi người, trong quá trình rơi xuống, hóa thành một đám tro tàn, xuất hiện một đáo hỏa diễm màu đen đang thiêu đốt.

Sắc mặt thanh niên tái nhợt, cắn chặt hàm răng, vọt về phía bên trái.

trướctiếp