- Xem ra, nơi này nhiều nhất chỉ có thể ở lại một khoảng thời gian.
Chờ đệ tử cấp bậc Tinh Anh vừa trở lại, chúng ta e là sẽ phải rời khỏi.
Lâm Dịch rất rõ ràng. Loại địa phương này tự nhiên là đệ tử cấp bậc Tinh
Anh trở lên mới có tư cách đến làm hộ vệ. Có thể để đệ tử áo lam tiến
đến, hoàn toàn là bởi vì hôm nay Tinh Anh đệ tử đều ở bên ngoài chưa có
trở về.
- Phỏng chừng, linh mạch của Kiếm Tông không chỉ một tòa này.
Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ. Hắn nhớ rõ, Lộng Kiếm Đường kỳ thực còn có đệ
tử Tinh Anh. Mà hôm nay, một tên đệ tử cấp bậc Tinh Anh cũng không có,
có thể dự đoán...hẳn là vẫn có mạch máu khác cần canh giữ.
- Mọi người nhanh tự tìm một địa phương đi! Cơ hội này không phải mỗi ngày đều có a.
Có người hưng phấn hô lên. Nhất thời ba mươi người phân hoá thành ba mươi
đạo bạch mang, bắn ra. Hiển nhiên là đều tự tìm kiếm một địa phương dừng lại.
Còn chỗ Phù Phong này của Lâm Dịch thực sự quá nhỏ. Hắn
liếc mắt nhìn sau đó liền cũng bay ra. Khi tới địa phương ngoài mười
thước, đột nhiên cảm thấy một cổ bình thường năng lượng khổng lồ. Lâm
Dịch sững lại một chút, liền đi qua.
- Đây là...
Lâm Dịch quay người lại, nghi hoặc liếc mắt nhìn.
- Lẽ nào...
Tâm tư Lâm Dịch thay đổi thật nhanh, nhất thời hiểu được! Ở đây có một đạo
cấm chế rất mạnh! Phỏng chừng, chỉ có tu hành Thanh Nguyên Kiếm Quyết
đến trình độ nhất định, sau đó mới có thể từ đấy thông qua đi sao? Bằng
không sẽ bị ngăn trở ở bên trong!
- Càn Nguyên Kiếm Tông rất
nhiều truyện tống trận, nếu là địch nhân trong lúc vô tình thực sự
truyền tống tới đây, có tầng cấm chế này chống đỡ cũng có thể ngăn trở
thời gian nhất định. Cũng đủ cho những Cường giả áo tím kia phản ứng
kịp.
Trong lòng Lâm Dịch nghĩ một hồi, lập tức lại nhìn trái phải, rồi bay về phía trước.
- Ừm, tòa Phù Phong này không ai ở lại, liền ở đây đi.
Trên linh mạch, một tòa Phù Phong khoảng hơn trăm thước. Lâm Dịch hạ xuống trên đó.
Sau khi nhìn xung quanh, Lâm Dịch quyết định ở đây tu hành. Vả lại hắn cũng biết...lúc này tuyệt đối sẽ không quá lâu.
Cũng không có dự định kiến trúc một căn phòng, Lâm Dịch trực tiếp nhắm hai
mắt lại, ngồi xếp bằng tại không trung, bắt đầu tu hành.
- Tốc độ thật nhanh! Linh lực nơi này so với Phù Phong của sư tôn còn muốn nồng hậu hơn nhiều!
Vừa mới nhập định, Lâm Dịch liền cảm thấy so với dĩ vãng linh lực nhanh hơn ba bốn lần, đang hướng thân thể mình lao vào. Trong lòng nhất thời nghĩ đến.
- Thảo nào mọi người đều hi vọng có thể tới đây...Tuy
rằng hiệu quả so với Linh Dược và nội đan không nhiều hơn, nhưng lại hơn ở chỗ vô cùng vô tận.
Trong lòng Lâm Dịch cảm khái nói.
Hắn có được lượng lớn trung phẩm linh thạch trong không gian giới chỉ của
Khổng Lập làm cơ sở, hắn coi trọng chỉ có Linh Dược và nội đan. Cho nên
đối với điều kiện của Phù Phong cũng không quá lưu ý. Nhưng mà những
người khác cũng không điều kiện như vậy, đối với đệ tử áo lam bình
thường mà nói, hơn ngàn linh thạch cũng đã là ao ước cực hạn của bọn họ. Đâu thể như mình có hơn mười vạn trung phẩm linh thạch?
Thậm chí ngay cả đệ tử Tinh Anh, thậm chí đệ tửáo tím, có hơn mười vạn linh thạch e là đều rất ít.
Thiên Giới này, tầm quan trọng của linh thạch có thể nghĩ. Không có linh
thạch, tốc độ tu hành giảm hơn vô số lần. Mà có đủ linh thạch Lâm Dịch
từ đệ tử áo lam nhất cử đột phá đến đệ tử Tinh Anh, chính là ví dụ hay
nhất.
Trong linh thạch càng có thể lấy ra năng lượng vô cùng kinh người. Đây chính là đồ vật ngưng tụ thần cách đều không thể thiếu
khuyết...Không chút nào khoa trương mà nói, cho dù một tòa linh mạch có
thể đạt được một khối linh tinh nhỏ cũng đã vô cùng không tệ. Có thể
tưởng tượng trong linh tinh kia ẩn chứa năng lượng cường đại.
- Ngưng tụ thần cách? Chuyện thật xa xôi a...vẫn là đề thăng thực lực của mình tương đối hiện thực một chút đi sao.
Lâm Dịch cảm khái nói...Lập tức tâm thần tiến nhập trạng thái tu hành. Bên
ngoài thân thể hắn, linh lực vô cùng nồng hậu vẫn hóa thành dòng xoáy
lượn lờ, từng đạo năng lượng tinh thuần kinh người từ trong dòng xoáy bị Lâm Dịch hút vào trong cơ thể. Cơ thể, xương cốt, kinh mạch của hắn
từng chút hấp thu, càng trở nên cường đại.
Thời gian như nước chảy trôi qua phi thường nhanh...
Thiên Giới Đông Nam Thiên, hôm nay cũng hỗn loạn.
Nguyên nhân không phải cái khác, đơn giản là Đông Nam Thiên tam đại bá chủ
Thanh Nguyên Kiếm Tông, Chiến Đạo Minh cùng với Kỳ Tuyệt Môn rốt cục
triển khai chiến đấu toàn diện!
Tam đại bá chủ, Thanh Nguyên Kiếm Tông thực lực cường đại nhất, mà Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn tuy
rằng thế lực hơi yếu hơn một ít, nhưng hai phái này sớm đã liên hợp,
nhất thời cũng là một lực lượng ngang bằng.
Trước hết phát động
chiến đấu là luôn luôn lấy người không phạm ta, ta không phạm người, bởi vì tôn chỉ của Kiếm Tông. Nhưng Đông Nam Thiên mọi người đều biết,
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn sớm đã phạm Kiếm Tông mấy vạn năm, Kiếm
Tông bạo phát cũng là nằm trong dự liệu.
Nhưng không có dự liệu được là...Thực lực của Kiếm Tông cư nhiên cường đại như vậy.
Chiến đấu bạo phát một tháng...
Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn những thế lực dưới trướng hầu như đều bị Kiếm
Tông tập kích bất ngờ liền hoàn toàn tan tác! Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt
Môn chật vật bỏ trốn, đệ tử Tinh Anh nghênh chiến, khó khăn chống đối
bước tiến của Kiếm Tông.
Chiến đấu bạo phát tháng thứ ba...
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai lần tổ chức công sự phòng ngự, bắt đầu
phản kích. Dốc hết toàn lực chống đỡ Kiếm Tông tấn công, bọn họ còn phái một bộ phận nhân mã đi tập kích bất ngờ bản tông của Kiếm Tông! Nhưng
kế hoạch của bọn họ thất bại...Bản bộ Kiếm Tông vẫn lưu thủ hai đại kiếm đường. Trong đó bao gồm bốn gã đường chủ, hơn hai mươi gã Cường giả áo
tím cùng với hơn trăm gã đệ tử Tinh Anh! Khổ chiến mấy tháng lần tập
kích bất ngờ này, chung quy lấy người của hai phái phái ngã xuống làm
kết thúc.
Đông Nam Thiên, phù phong chủ điện Chiến Đạo Minh.
- Hỗn đãn!
Một tiếng gào thét trầm thấp đột nhiên vang lên trong chủ điện, trong đó ẩn chứa vô cùng phẫn nộ, nương theo đó còn có một hồi thanh âm ầm ầm nữa.
Chủ điện to như vậy, giờ đang có mười mấy người đứng đó, cửa chính chủ
điện, đã bị phá ra một cái động lớn, người đứng ở hai bên, đều có chút
cúi thấp đầu, khuôn mặt cũng mang theo sát ý.
- Đám hỗn đãn chết tiệt kia.
Trên chính địa, một gã nam tử to lớn cao ngạo mặc cẩm bào màu vàng, đầu đội
mũ miện màu vàng, mặt như quan ngọc, anh vĩ bất phàm. Tiếng gào thét
phẫn nộ, đúng là từ trong miệng hắn truyền ra. Khuôn mặt hắn giận dữ,
trong đôi mắt càng lộ ra sát ý lành lạnh. Một cổ khí thế cường đại không gì bì kịp tràn ngập ra từ trên người hắn. Người chung quanh tuy rằng
đứng ở một bên, nhưng mỗi người đều cúi thấp đầu, không dám thở mạnh lấy một cái. Bởi vì bọn nàng đều rất rõ, sát tính của nam tử to lớn cao
ngạo đầu đội mũ miện này bạo ngược cỡ nào.