Mà đến lúc đó, quần áo cũng sẽ trở thành màu vàng. Cho nên thấy Lâm Dịch vẫn mặc áo xanh, nam tử kia liền nhận định thời gian đối phương tiến
vào tầng thứ ba nhất định sẽ không quá lâu.
Hắn nào biết, Lâm
Dịch lúc này đột phá, cũng hoàn toàn vượt ngoài ý liệu của hắn. Thậm chí ngay cả bản thân Lâm Dịch cũng không biết mình đột phá lúc nào. Chỉ cảm thấy khi tiến vào tầng thứ ba, rất là tự nhiên, không có chút miễn
cưỡng nào.
Nhưng Lâm Dịch lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên thân hình nhoáng một cái, hóa thành một đạo hư ảnh. Cơ hồ cùng lúc đó, đầu ngón
tay phải lập lòe thanh mang, lập tức ầm ầm bắn về phía đối phương.
Rất hiển nhiên, Lâm Dịch cũng không định nhiều lời với đối phương...Tiến
vào tầng thứ ba, hắn còn chưa giao thủ với người nào, vừa vặn Đổng Bằng
này lại là cừu nhân của Khương Vân, với thêm hắn là cường giả ngang cấp
nên bản thân Lâm Dịch cũng muốn đấu với hắn một phen, xem thử mình đến
cùng đạt đến trình độ nào rồi.
Nhưng thanh mang rời tay, Lâm Dịch liền rõ ràng cảm giác được tầng thứ ba khác với tầng thứ hai. Tầng thứ
hai, tuy rằng thanh mang phóng thích cũng cực kỳ đơn giản nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng sau khi đến tầng thứ ba lại càng đơn giản hơn. Lâm Dịch ở
tầng thứ hai, một lần có thể phóng xuất ra sáu đạo thanh mang tấn công
địch, nhưng lúc này lại cảm giác cực kỳ nhẹ nhõm bất tri bất giác, rõ
ràng phóng xuất ra hơn mười đạo thanh mang!
Thanh mang đầy trời, phô thiên cái địa ập về phía nam tử kia.
Nhưng mà vừa thấy thanh mang phô thiên cái địa của đối phương ập tới, sắc mặt nam tử kia liền thay đổi. Tuy rằng hắn cũng đột phá tầng thứ ba, nhưng
thực tế cũng mới được chừng một tháng thôi. Hắn không thể chờ đợi được
đến tìm Khương Vân, muốn trừ đi cái họa lớn trong lòng này. Hiện giờ hắn một lần nhiều nhất chỉ phóng thích được hơn mười đạo thanh mang thôi,
không nghĩ tới đối phương còn nhiều hơn cả mình? Cái này chứng minh thời gian đối phương tiến vào tầng thứ ba còn sớm hơn mình nhiều.
- Chết tiệt hỗn đãn! Rõ ràng đã sớm tiến vào tầng thứ ba, lại còn không đi bái sư nhập môn!
Trong lòng Đổng Bằng lập tức miệng mắng. Nhưng mà lúc này hắn ngay cả thời
gian bứt ra cũng không có, chỉ có thể tránh né phiên công kích này trước đã rồi tính sau.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Đổng Bằng lộ ra một tia
sát ý...Nếu người ta tiến nhập vào tầng thứ ba thời gian dài như vậy mà
không đi bái sư, nghĩ đến công pháp trong đầu cũng chỉ có bí quyết Thanh Nguyên Kiếm Quyết, mà không có chiến quyết chứ? Hừ, tuy rằng năng lượng mạnh hơn ta, nhưng kỹ xảo của ta lại mạnh hơn ngươi nhiều!
Nghĩ
đến đây, chỉ thấy dưới chân Đổng Bằng như không chạm đất, dường như
trong kỹ xảo đó giống nhau. Mắt thấy Thanh Mang sẽ công kích đến hắn,
chỉ thấy thân ảnh hắn vụt qua, trong tức khắc tránh né qua rồi! Thân
hình bay ngay, vượt ra ngoài phạm vi công kích của Thanh Mang kia!
- Tốc độ thật nhanh!
Lâm Dịch hơi kinh hãi, nhưng ngay lập tức cũng không cam lòng tỏ ra mình
yếu hơn, liền khởi động Liên Vụ thân pháp, chỉ thấy thân hình của hắn
nhất thời nhìn không rõ, mang theo Thanh Mang đuổi vào bên trong!
Nhưng mà lúc này, mũi Ngân trong tay hán tử kia chợt lóe lên, lập tức xuất
hiện một thanh trường kiếm. Thấy đối phương đuổi theo, chỉ thấy cổ tay
hắn dồn dập, cũng chấn động vung ra Thất Thanh Kiếm Hoa, lập tức vung
lên mạnh mẽ, nhất thời hình dạng của Thất Thanh Kiếm Hoa thành một hình
tam giác, bốn phía Lâm Dịch hoàn toàn bị phủ kín, đâm hướng về phía Lâm
Dịch.
Khi Lâm Dịch đang đuổi, hán tử kia quay đầu lại chấn động
vung ra Kiếm Hoa mạnh mẽ, cũng là đón đánh đường đi của Lâm Dịch. Đồng
thời mục tiêu cũng là hướng phía trái ngược, tốc độ lại nhanh, căn bản
là Lâm Dịch không có chỗ trống để tránh né.
Khóe miệng của hán tử kia lộ ra một tia cười cao giọng nói:
- Ngươi chỉ có tâm bí quyết, không có chiến bí quyết, tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của ta! Ha ha...
Nhưng mà, chuyện để hán tử kia kinh hãi xuất hiện...Chỉ thấy kiếm quang của
hắn, tuy rằng toàn bộ đâm xuyên qua thân thể của Lâm Dịch, nhưng rõ ràng là Lâm Dịch kia dường như không có chút ảnh hưởng gì, vẫn duy trì tư
thế như cũ, lao đến hướng của chính mình!
- Cái gì?
Sắc mặt Đổng Bằng thay đổi, không cần suy nghĩ, dưới chân vội vàng giẫm
lên, thoáng chốc không rõ thân ảnh đâu, tránh thoát đợt công kích của
Lâm Dịch.
Trong lòng Đổng Bằng hoảng hốt. Tháo chạy về phía xa,
trong lòng vừa mới thở dài một hơi, đột nhiên chấn động cảm giác tim đập nhanh. Hai mắt hắn hoảng sợ nhìn chằm chằm, gần như là đồng thời giẫm
chân lần thứ hai, lập tức chỉ cảm thấy một đợt công kích lợi hại đến cực điểm, vừa mới bên cạnh quẹt qua mặt mình! Sáng lên ở khóe mắt, lại kinh hãi phát hiện, ở phía sau hắn, rõ ràng đã xuất hiện một gã Lâm Dịch!
- Thuật phân thân?
Đổng Bằng kinh hãi hô lên hoảng sợ. Đã né tránh hai lần công kích rất nguy
hiểm của Lâm Dịch, trên mặt cũng xuất hiện một vết máu!
- Thuật phân thân quả là lợi hại, sức mạnh thuật phân thân này và người gốc, rõ ràng là hoàn toàn như nhau!
Trái tim Đổng Bằng nhảy lên kịch liệt, đối phương giống như tất cả đều là
thật vậy, như thế chính mình tựu tương đương với một người đối phó với
hai gã cường giả đẳng cấp ngang nhau! Căn bản cũng không có chút cơ hội
nào để chiến thắng! Chỉ là trong nháy mắt, trong lòng hắn đã bắt đầu nảy sinh ý định rút lui.
Bắt đầu nảy sinh một ý định rút lui. Hắn
ánh mắt lập tức nhìn quét tới chiến cuộc với Khương Vân trên mặt đất.
Bây giờ bị hai Lâm Dịch cuốn lấy, muốn thoát khỏi vòng chiến thì rất ít
khả năng, tự hỏi hầu như không có chút nào. Tay phải vội run lên lần thứ hai, chấn động rớt xuống Khí Đóa Kiếm Hoa, lập tức vung mạnh lên. Thất
Đóa Kiếm Hoa kia nhất thời ầm ầm hướng phía mặt đất vọt tới! Mục tiêu
chính là Khương Vân!
Trình độ của Khương Vân chỉ là ở tầng thứ
hai của Thanh Nguyên Kiếm Quyết. Căn bản không phải là đối thủ của tầng
thứ ba, tốc độ kia vừa nhanh vừa vội, hơn nưa bây giờ Khương Vân thân
thể lại bị thương nặng. Căn bản là không có khả năng né tránh được.
Khương Vân ngẩng đầu thấy Thất Đóa Kiếm Hoa đang hướng chính mình, lập tức
toàn bộ sắc mặt không có chút máu nào. Kiếm Hoa kia tốc độ rất nhanh,
chỉ thoáng một chút, đã tới trước mặt hắn rồi.
Nhưng mà, một đạo
thân ảnh không rõ hiện lên, lập tức chắn trước người Khương Vân. Chỉ
nghe đắc rầm rầm rầm rầm...Những tiếng nổ mạnh vang lên liên tục, rõ
ràng là đã chặn toàn bộ Thất Đóa Kiếm Hoa kia.
Đổng Bằng vừa
thấy, trong mắt hiện lên một tia thất vọng, nhưng lập tức cũng mạnh mẽ
vung kiếm lên, vung ra một đạo thanh sắc kiếm quang. Đem Lâm Dịch vẫn
quấn quít như cũ tạm thời lui lại, hắn sớm biết rằng đợt công kích của
chính mình hướng Khương Vân sẽ bị Lâm Dịch cắt đoạn. Mà trong mắt hắn,
vốn cũng chỉ là muốn như vậy mà thôi.
- Tiểu tử thối. Mối thù hôm nay của chúng ta tạm dừng! Lần sau trở lại, nhất định phải cho ngươi chết không toàn thây!
Trong miệng Đổng Bằng hô lên một câu nói rất nhanh, lập tức xoay người, bay
nhanh thoát đi. Nhưng mà, trong lúc hắn xoay người, trong ánh mắt không
dám tin lộ ra sự kinh hãi đến tột độ!
- Bá...
Một tiếng vang nhỏ, từ sau gáy Đổng Bằng hiện lên một đạo màu xanh thẳng tắp.
- Sao, vì sao lại...Vậy, như vậy...
Vẻ mặt Đổng Bằng cứng lại rồi, hắn hỏi không dám tin tưởng. Sau đó, những
điều tốt đẹp trong đầu hắn cứ như vậy rơi xuống...Mà ở trước người hắn,
bộ dạng một gã Lâm Dịch vẫn duy trì cánh tay phải giơ lên phía trước
lạnh lùng, phân thân Lâm Dịch, không phải một người, mà là hai! Ngay từ
đầu Lâm Dịch đã nhìn ra đối phương là một loại người chuyên bắt nạt kẻ
yếu. Nếu là chính mình sử dụng ra liên vụ phân thân, nhất định đối
phương sẽ nghĩ ra cách đào tẩu. Bởi vậy, hắn vẫn sử dụng một người phân
thân, một người gốc cùng hắn giao chiến.