Nghĩ đến người cường đại hơn cả đệ tử áo lam tỷ thí với nhau, Lâm Dịch
cũng không khỏi có chút khẩn trương, vận đủ thị lực, nhìn
chằm chằm không chớp mắt hai người thi đấu với nhau.
Không có chút dấu hiệu nào, thậm chí Lâm Dịch còn không kịp có
phản ứng, hai đạo thân ảnh tại trung tâm Phù phong đã lập tức
biến mất vô ảnh vô tung!
- Cái gì?
Lâm Dịch
phi thường kinh hãi, lập tức tìm kiếm mọi nơi, hi vọng tìm
được bóng dáng hai người. Nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Chỉ thấy, thanh âm tiếng nổ mạnh oanh oanh vang lên ầm ầm, thanh
thế cực kỳ kinh người, từ trong kết giới ầm ầm truyền ra. Chỉ thấy trên phạm vi chừng mấy cây số trên không trung, trong khoảnh khắc đã hiện đầy hào quang màu xanh.
Oanh!
Ngay cả
bóng người Lâm Dịch cũng không thấy, chỉ thấy thanh sắc quang
mang kia nhao nhao đụng vào kết giới, kết giới trong suốt lập
tức khởi động sóng dậy vô cùng kịch liệt. Tựa hồ tùy thời
đều có thể hoàn toàn sụp đổ.
Không gian Thiên Giới so
với không gian đại lục Bạch Đế thì vững chắc hơn nhiều. Tại
đại lục Bạch Đế, Lâm Dịch có thể dễ dàng dùng công kích của
mình xé ra từng đạo vết rách không gian. Nhưng mà tại Thiên
Giới này, dù Lâm Dịch gia trì chiến văn, dùng lực công kích
mạnh như vậy đều không thể khiến không gian vô cùng vững chắc
này xuất hiện một vết rách. Không gian này vững chắc là thế,
nhưng mà, trước mặt thanh mang hôm nay, mỗi một đạo thanh mang
lướt qua, đều có một tia vết rách không gian màu đen xuất hiện. Thanh sắc quang mang lộn xộn nhiều như vậy, mang ra vết rách
không gian, cơ hồ không có chút nào chênh lệch với không gian
loạn lưu kia, có thể thấy lực công kích của hắn hung hãn bao nhiêu rồi.
Lâm Dịch mở to hai mắt ra nhìn, nhưng mà ngoại trừ
cảnh thanh sắc quang mang ra, căn bản không thấy bất gì vật gì
khác.
Lúc này Lâm Dịch mới biết rõ. Khoảng cách chênh
lệch giữa mình và những cường giả đỉnh cao tại Thiên Giới
này, đến tột cùng lớn bao nhiêu, cái kia căn bản chính là trời và đất! Trong lúc rắc rối ấy, dưới thanh mang uy lực kinh
người kia. Lâm Dịch tự hỏi mặc dù là sử dụng Thú vân chi
nguyên, mình cũng không thể tránh được kết cục rơi đầu!
Tốc độ bọn hắn quá nhanh, nhanh đến mức mình căn bản không có thời gian phản ứng!
Ngay trong lúc Lâm Dịch ngây ngốc trong nháy mắt, cùng lúc đó, một
đầu bóng xám xẹt qua đồng tử Lâm Dịch nhanh như thiểm điện,
mục quang Lâm Dịch rất nhanh liền đuổi theo. Một thân ảnh, đáp
xuống trên đỉnh phù phong.
- Thời gian đệ đến Thiên Giới cũng không dài, cũng không chính
thức nhìn thấy cuộc chiến của các cường giả, không biết cũng
không có gì kỳ quái. Cường giả đẳng cấp Tinh anh chính thức
triển khai chiến đấu toàn lực, tất cả sinh vật thực lực hơi
yếu trong phạm vi trăm kilomet đều có thể bị liên lụy mà tử
vong. Lúc trước ta vừa đến Thiên Giới, còn chưa trông coi Tử
Trúc Phong này. Gặp phải chuyện môn phái khác tập kích chúng
ta. Trận chiến ấy, quả nhiên khiến thiên địa thất sắc, nếu
không phải lúc ấy những đệ tử sơ nhập chúng ta được các sư tổ che chờ cho, chỉ sợ đệ không thể nhìn thấy ta rồi. Mỗi một sư
tổ đẳng cấp tinh anh này đều có lực lượng như thế nào? Nếu
bọn họ thật sự chiến đấu toàn lực, tầng kết giới này căn
bản không có chút tác dụng nào. Lần tỷ thí này, chỉ có thể
xem cường độ công kích bình thường và tốc độ của bọn hắn mà
thôi.
Lâm Dịch trợn mắt há hốc mồm.
Công kích như
vậy, lại rõ ràng không phải là công kích toàn lực? Vậy công
kích toàn lực của bọn họ, là một loại tồn tại khủng bố như
thế nào?
Lâm Dịch không khỏi quăng ánh mắt về hướng kết
giới đã hoàn toàn bị kiếm quang màu xanh bao phủ. Kết giới
vẫn y nguyên run rẩy vô cùng kịch liệt, tựa hồ tùy thời đều
có khả năng tan vỡ. Mà công kích như vậy, lại rõ ràng không
phải là công kích mạnh nhất của bọn hắn? Như vậy công kích
mạnh nhất của bọn hắn lại đạt tới trình độ gì?
Lâm
Dịch nhìn đến ngây ngốc. Hiện tại hắn đã biết rồi. Mặc dù
là sử dụng Thú vân chi nguyên, đối mặt với cường giả như vậy,
cũng hoàn toàn vô dụng. Suy nghĩ một chút, vừa rồi tên đệ tử
áo đỏ kia bị công kích như thế đánh trúng, nhưng lại điềm nhiên đứng lên như không có việc gì. Có thể biết thân thể của bọn
hắn mạnh đến trình độ khiến người kinh hãi như thế nào. Chỉ
sợ công kích của mình, dù đối phương đứng bất động ở đấy
cũng không có chút hiệu quả nào a.
Nghĩ đến đây, Lâm
Dịch không khỏi sinh ra một tia cảm giác thất bại trong nội tâm. Đạt tới loại trình độ này, có khả năng sao?
Khương Vân
một mực quan sát thần sắc của Lâm Dịch, thấy trên mặt đối
phương lộ ra vài phần chán chường, lập tức mở miệng nói ra:
- Bất quá, sư đệ ngươi cũng không nên tự coi nhẹ mình, những sư
tổ đẳng cấp tinh anh này, không người nào là không tu hành vài
vạn năm, thậm chí vài chục vạn năm. Mà ngươi mới chỉ tu hành
mơi năm mươi năm mà thôi, thiên tư của ngươi, so với bọn hắn thì
tuyệt đối cao hơn rất nhiều. Cái ngươi thiếu bây giờ chỉ là
thời gian. Đợi một thời gian, nhất định cũng có thể trở thành một gã cường giả đẳng cấp Tinh anh, thậm chí càng mạnh hơn
nữa!
Lâm Dịch nghe vậy, tâm thần chấn động, lập tức cảm
kích nhìn về phía Khương Vân, nhẹ gật đầu, nhưng lại không nói
gì thêm.
Thời gian chậm chạp trôi qua, những cường giả
đẳng cấp Tinh anh này đích thật là tồn tại phi thường cường
đại. Cơ hồi mỗi một công kích đều đạt đến khả năng chịu đựng
cực hạn của kết giới. Tuy rằng bọn người Lâm Dịch không nhìn
thấy thân ảnh bên trong.
Nhưng cảm nhận được loại trùng
kích cường đại không gì sánh được này, trong lòng bàn tay cũng đổ đầy mồ hôi, khẩn trương không thôi. Thời gian dần qua, đã có rất nhiều đệ tử Tinh anh giao thủ với nhau rồi.
Trung tâm Phù phong.
Nhìn kiếm quang uy lực kinh người đang phủ trên đỉnh Phù phong, nhưng
lại bình tĩnh không có chút gợn sóng nào. Phần đông cường giả đẳng cấp Tinh anh làm thành một vòng, khẽ ngẩng đầu nhìn về
phía không trung.
Với tư cách là cường giả ngang cấp, bọn hắn tự nhiên có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh hai người đang giao chiến trên không trung. Chỉ thấy ánh mắt của bọn hắn,
trong chốc lát đều lộ ra thần sắc chăm chú. Trên mặt đều không
hề bận tâm, không tiết lộ chút cảm xúc nào.
Mà khi bọn
hắn hợp thành một vòng tròn, phía trước lại hiện lên một cái đài cao. Bình đài xây từ thạch đầu, hiện ra hình nửa vòng
tròn. Mà ở trên đài cao, có năm tên cường giả áo tím và hai
gã cường giả áo xám đang ngồi trên đó.
Xem ra đẳng cấp
cường giả áo xám so với cường giả áo tím thì cao hơn một
chút, tuy rằng đều đang ngồi nhưng hai gã cường giả áo xám lại ngồi tại vị trí trung tâm đài cao. Năm tên áo tím phân biệt hai bên, hiện ra hình nửa vòng tròn. Cạnh ghế của bọn hắn, lại
bày biện một bàn trà. Trên nước trà, sương mù đang lượn lờ
tản mát ra.