Chung Cực Truyền Thừa

Chương 681


trướctiếp

Sắc trời đã tối đen, nhưng bên ngoài vẫn còn là phi thường sáng sủa và náo nhiệt. Ngày mai còn có một ngày nữa, sau đó chính là ngày quốc khánh của Bạch Đế, đồng dạng cũng là ngày đại hỉ của Lâm Dịch.

Lâm Dịch có chút cảm khái, ngơ ngác nhìn một lúc lâu, sau đó mới lấy lại tinh thần. Hít sâu một hơi, thu thập tâm tình của mình một chút, Lâm Dịch hướng phía viện chủ đi tới. Một ngày đêm, mình cũng nên đi ra ngoài ứng phó một phen. Tuy rằng từ nội tâm mà nói, hắn thật sự không có hứng thú.

Trong viện chủ vẫn vô cùng náo nhiệt, Lâm Dịch đến, tự nhiên là để những khách nhân ngày hôm nay lại kinh thán một trận. Dù sao, cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai hơn năm mươi tuổi, cũng đủ để mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt tán thán và ước ao.

Lâm Dịch tính toán, lại thêm một nhóm Tinh Vị Cảnh cường giả ngày hôm nay đến, hiện tại nếu tính cả cường giả Tinh Vị Cảnh Thư gia cư nhiên đã đạt được hơn hai trăm người. Ngoại trừ một lần Cực Trú Hàn Viên trước đó, Lâm Dịch còn không có nghe nói qua địa phương nào có thể tụ tập nhiều Tinh Vị Cảnh cường giả như vậy. Mà hôm nay chỉ là hắn thành thân mà thôi cư nhiên tụ tập nhiều Tinh Vị Cảnh cường giả như vậy?

Lâm Dịch không khỏi cảm khái, thầm nghĩ Lâm Thiên Ngạo thể diện cũng đủ.

Mãi cho đến đêm khuya mới xem như hết bận. Đợi cho tất cả mọi người trở về phòng do Thư gia an bài, Lâm Dịch cũng bước về một phía khác với hướng phòng của mình. Đó là gian phòng của Lâm Thiên Ngạo.

Lâm Thiên Ngạo có thân phận là Cổ Văn Bạch Hổ Hệ đại trưởng lão, tôn quý ra sao? An bài phòng ở tự nhiên cũng là nằm trong nội viện của Thư gia. Trên thực tế, hắn đang cùng Thư Nhiên ở trong một viện tử.

Viện tử cực lớn, ngang dọc rộng lớn, có lẽ rộng hơn hơn một nghìn thước! Lầu các cao lớn, mái cong ngói ngọc, bố trí trang nhã. Tại đại môn, đặt hai đầu Kỳ Lân sơn hồng trông rất sống động, dọa người. Hai bên Kỳ Lân đá lại là bốn gã hộ vệ chừng Thất cấp chiến sĩ, phân biệt đứng hai bên, thoạt nhìn uy vũ bất phàm,

Mà ở đây, chính là chỗ ở của Thư Nhiên.

Lâm Dịch, những hộ vệ kia tự nhiên là nhận ra. Nhìn thấy Lâm Dịch đi qua, bọn họ nhất thời lộ ra thần sắc cung kính, hơi khom người kêu:



- Gặp qua Lâm đại nhân!



Lâm Dịch hơi gật đầu, lập tức nói:



- Đại trưởng lão và gia gia ta đều đã trở lại rồi sao?



Tên hộ vệ kia không dám chậm trễ, lập tức nói:



- Dạ đúng, đại nhân đã trở lại.



Lâm Dịch lại gật đầu, nhấc bước hướng vào bên trong.

Viện tử này của Thư Nhiên ngày hôm qua hắn cũng đã tới một lần. Tự nhiên là ngựa quen đường cũ, đi qua hành lang thật dài, tới trước phòng ngủ của Lâm Thiên Ngạo.



- Là Dịch Nhi sao?



Lâm Dịch cũng không có ẩn dấu khí tức của mình, Lâm Thiên Ngạo tự nhiên dễ dàng cảm ứng được. Không đợi Lâm Dịch gõ cửa, cánh cửa đã mở ra. Chính là Lâm Thiên Ngạo.

Trên mặt Lâm Dịch lộ ra dáng tươi cười, gọi:



- Gia gia!



Lâm Thiên Ngạo cười gật đầu nói:



- Vào đi!



Tiến vào trong phòng, mới phát hiện bên trong còn có nãi nãi Ngả Lâm Na cũng đang ở đây. Thấy rõ Lâm Dịch tiến đến, trên mặt nãi nãi nhất thời lộ ra nụ cười hiền hòa, cầm lấy tay hắn.



- Nãi nãi.



Lâm Dịch cười gọi.



- Tốt, tốt...




Ngả Lâm Na vui vẻ cười nói.



- Ngồi đi!



Lâm Thiên Ngạo nói một tiếng. Lâm Dịch dạ một tiếng trả lời, sau đó ngồi bên cạnh Ngả Lâm Na.

Đợi Lâm Dịch ngồi xuống, Lâm Thiên Ngạo mới cười hỏi:



- Muộn như vậy tìm gia gia có việc gì sao?



Lâm Dịch gật đầu, lập tức khẽ nhíu mày lại hỏi:



- Gia gia, người thông tri đến phụ thân và mẫu thân của con không?



Lâm Thiên Ngạo nghe vậy than nhẹ một tiếng, hắn cũng sớm nghĩ tới đối phương sẽ hỏi như vậy. Trầm ngâm một hồi, Lâm Thiên Ngạo vẫn lắc đầu:

- Ta cũng không biết bọn họ có thể nhận được tin tức hay không. Dựa theo phương pháp của con, ta đã dùng tốc độ lớn nhất đem chuyện thành thân của ngươi và Thư Mộng, Thủy Linh Lung phát tán ra. Ta tin tưởng, chỉ cần bọn họ vào thành thì nhất định sẽ biết. Nhưng con còn nói bọn họ vẫn đang tránh né người của Cổ Năng truy sát, không dám đơn giản vào thành...Vậy thì không dễ nói rồi.

Lâm Thiên Ngạo than nhẹ một tiếng, vẫn quyết định nói thật ra.

Lâm Dịch căng thẳng khẽ nhíu mày lại, lập tức lo lắng nói:



- Vậy nên làm cái gì bây giờ? Chung quy không thể tại lúc con thành thân, phụ thân và mẫu thân cũng không ở đó được?



- Cái này...



Lâm Thiên Ngạo cũng có chút khổ não, do dự một hồi cũng không biết nên nói cái gì, cuối cùng đành đáp:



- Chúng ta hiện tại cũng chỉ có thể cầu khẩn bọn họ có thể thu được tin tức, trước ngày mai có thể chạy tới thôi.



Chờ đợi là là chuyện tình đau khổ nhất, nhưng lúc này Lâm Dịch ngoài chờ đợi ra, thật đúng là không còn cách nào khác. Sau ngày mai sẽ thành thân, muốn tìm cũng không kịp.

Hơn nữa bởi vì ban đầu Lâm Thiên Ngạo suy nghĩ không quá chu đáo, trực tiếp đem ngày thành thân định trước, muốn thay đổi cũng là không dễ. Dù sao, Lâm Dịch chung quy cũng phải nghĩ cho Thư gia, không thể chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân phải không? Đợi được phối hợp tuyên truyền chuyện thành thân như vậy, nếu là đợi được ngày nào đó, cũng còn một câu hôn kỳ kéo dài, e là địa danh dự của Thư gia trong khoảnh khắc sẽ khó nghe hơn không ít đi sao?

Một lúc lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi nói:



- Cũng...chỉ có thể như vậy!



Lâm Thiên Ngạo gật đầu.

Vừa nghĩ đến phụ mẫu của mình có thể không tới kịp hôn lễ, tâm tình Lâm Dịch cũng nhấc không nổi. Cùng Lâm Thiên Ngạo, Ngả Lâm Na qua loa vài câu sau đó liền cáo từ.

Nhìn bóng lưng Lâm Dịch rời khỏi, Lâm Thiên Ngạo cũng than nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia tang thương.



- Hiên nhi, con, còn đang trách cứ phụ thân sao?



Từ chỗ Lâm Thiên Ngạo đi ra, Lâm Dịch liền đi thẳng về phòng của mình. Vừa nghĩ đến người nhà có thể không tới kịp hôn lễ, Lâm Dịch cũng nhịn không được có chút thất vọng. Bất quá sau khi ngẫm lại, cũng thoải mái. Cường giả Tinh Vị Cảnh đều là người hào hiệp, không nên nhiều lễ nghi phiền phức như vậy? Trừ phi Thư gia còn không tính là gia tộc Tinh Vị Cảnh chân chính, hôn lễ này e là cũng sẽ không làm lớn như vậy. Tin tưởng phụ thân và mẫu thân nếu là biết mình phiền não, nhất định cũng sẽ tha thứ cho mình.

Vừa nghĩ như thế, Lâm Dịch liền ném gánh nặng trong lòng, sau khi nhìn xung quanh cũng bắt đầu nghĩ đêm nay nên làm gì.

trướctiếp