Sắc mặt nam tử trung niên vui vẻ, hắn cười đến nhăn cả mặt nói:
- Vậy cảm ơn thiếu gia đã đề bạt.
Người thanh niên rất thỏa mãn, gật đầu nói:
- Được rồi, làm việc cho tốt! Thiếu gia sẽ không bạc đãi ngươi.
- Vâng! Ta sẽ sắp xếp chu đáo.
Nam tử trung niên liên tục gật đầu, sắc mặt vui vẻ. Trong lúc người thanh
niên còn đang gật đầu, tươi cười thỏa mãn thì hắn nhanh chóng chạy ra
khỏi phòng khách lo liệc công việc.
Lâm Dịch thấy đối phương ra
ngoài, thân hình nhoáng lên. Nam tử trung niên từ trong đại sảnh đi ra
thì Lâm Dịch đã biến mất không thấy đâu.
Nam tử trung niên có tu
vi Trung Tinh Vị Cảnh trung giai, làm sao có thể phát hiện ra được Lâm
Dịch có tu vị Đại Tinh Vị thượng giai. Nam tử trung niên tươi cười, đóng cửa phòng khách lại, nhưng cánh cửa vừa mới khép lại thì vẻ tươi cười
trên mặt hắn đã biến mất thay vào đó là sự chán ghét. Nhưng lập tức hắn
lại thở dài một tiếng, xoay người rời khỏi phòng khách.
Lâm Dịch
thấy sắc mặt nam tử trung niên biến ảo không khỏi sửng sốt. Hắn cũng bật cười. Xem ra nam tử trung nhiên này cũng không có đơn giản như về
ngoài.
Chỉ là nhân sinh trên đời này đích xác có rất nhiều chuyện không thể làm theo ý mình được như nam tử trung niên kia vậy. Lại nói
tiếp hắn cũng là cường giả Thánh giai nhưng mà cũng là cường giả Thánh
giai yếu nhất. Cổ Thuật tùy tiện phái ra một người thì có thể giết chết
hắn như giết một con kiến. Tuy rằng trong lòng không kiên nhẫn được với
tên Hàn thiếu gia này nhưng nét mặt lúc nào cũng phải tươi cười. Cường
giả Tinh Vị Cảnh cũng giống như người dân ở thế tục, nhược nhục cường
thực. Nắm tay ai lớn hơn thì đạo lý thuộc về người đó.
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch không khỏi cảm thán.
Một lát sau, nam tử trung niên lại xuất hiện, theo sau hắn là hai nữ tử
xinh đẹp yêu kiều. Hai nữ tử này eo thắt mông cong, đường nét cơ thể cực kỳ quyến rũ, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp. Mà trên người cũng chỉ mặc
một bộ quần áo mỏng manh đơn bạc, có thể nhìn xuyên thấu da thịt.
Lâm Dịch nhìn thấy hai người này thì mặt đỏ tới tận mang tai. Hắn có định
lực bất phàm nhưng ở phương diện này lại là một con gà. Tuy rằng có ở
chung với Thủy Linh Lung một đoạn thời gian nhưng sự mê hoặc không có
bày ra rõ rệt trước mắt như bây giờ.
Tâm tình hơi trầm uống, năng lượng vừa chuyển liền tiêu trừ sự khô nóng trong lòng. Mà nam tử trung
niên mang theo hai nữ tử yêu kiều đã đi vào trong đại sảnh.
Lâm
Dịch lại phóng thần thức xâm nhập vào bên trong, lại vừa lúc thấy được
đôi mắt tham lam háo sắc của người thanh niên kia đang ôm eo hai nàng,
trong đó cười ha ha đi vào trong phòng ngủ. Mà hiện giờ đang là giữa
trưa, hắn cư nhiên không có để ý chút nào.
Người trung niên ở
phía sau cười lấy lòng vài tiếng, ngay sau đó sắc mặt liền trầm xuống.
Cuối cùng, hắn thở dài thườn thượt, quay người rời khỏi.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng liền truyền ra những tiếng rên rỉ. Lâm Dịch chỉ
dùng thần thức quan sát một chút, mặt hắn lại đỏ lên. Thu hồi thần thức, Lâm Dịch khẽ cười trừ một tiếng.
- Cũng tốt, dù sao đi nữa cũng chỉ có ba bốn ngày. Đi cùng tên thanh niên này cũng tiện hơn rất nhiều.
Lâm Dịch nghĩ vậy, liền quyết định ở lại ở phạm vi xung quanh.
Lấy thực lực của Lâm Dịch, hắn muốn ở trong phủ thành chủ thì không kẻ nào
phát hiện được. Mà ba bốn ngày trôi qua, người thanh niên kia không bước ra khỏi phòng lần nào. Hầu như đằng sau cánh cửa, lúc nào cũng vang lên tiếng rên rỉ. nghĩ không ra người thanh niên này tuy ngu ngốc nhưng
cũng có phương diện rất xuất chúng.
Lâm Dịch cũng đã quen với
việc mỗi ngày phải nghe những âm thanh rên rỉ này. Dù sao đi nữa lấy
thần thức của hắn, chỉ cần đối phương có động tĩnh gì thì bản thân hắn
có thể phát hiện ngay lập tức. Lâm Dịch cũng không quá lưu ý đến người
thanh niên này nữa, mà đi dạo quanh phủ thành chủ.
Trong khoảng
thời gian này, Lâm Dịch đi vòng quanh phủ thành chủ cũng gặp phải ba tên cường giả Tinh Vị cảnh khác. Từ cuộc nói chuyện của bọn họ với nha hoàn và binh sĩ trong phủ, Lâm Dịch cũng biết được đại khái lai lịch của
người này.
Trong đó người có thực lực mạnh nhất là cường giả
Trung Tinh Vị Cảnh trung giai có thân phận ngoài dự đoán của Lâm Dịch.
Hắn cư nhiên là thành chủ của thành phố này. Mà hai gã cường giả Tinh vị cảnh còn lại đều là bằng hữu tốt còn hắn.
Điều này làn cho Lâm
Dịch cảm thấy kinh hãi. Lâm Dịch cũng biết được trong thành phố này có
một người có võ lực cực mạnh nhưng không thể nào ngờ được lại là vị
thành chủ của thành phố. Hiển nhiên việc thường xuyên chiến đấu với ma
thú dẫn đến việc bất kể là bách tính hay binh sĩ, thậm chí là những
người lãnh đạo cũng có thực lực mạnh hơn so với những địa phương khác.
Đương nhiên, điều này cùng với Lâm Dịch không có quan hệ gì. Bất kể thành chủ có tu vi như thế nào thì Lâm Dịch cũng chỉ có đây chờ ba bốn ngày rồi
xuất phát.
Bốn ngày trôi qua rất mau. Nam tử trung niên lần thứ hai xuất hiện trong phòng khách. Lần này hắn dẫn theo một người khác.
- Thiếu gia! Bốn ngày đã qua. Người hôm nay phải xuất phát rồi?
Nam tử trung niên đứng trong đại sảnh cẩn thận lên tiếng.
- A!
Bên trong truyền ra thanh âm mơ hồ. Sau đó lại truyền đến tiếng mặc quân
áo. Một lúc sau, người thanh niên đi ra, vừa đi vừa nói: