Sắc mặt
của thanh niên kia trở nên lạnh lùng, bàn tay ở sau lưng, lúc này vươn
ra, chỉ thấy đồ vật nằm trong tay của hắn...Chính là một chiếc đĩa mà
đám hắc y nhân vừa ném đi!
Sắc mặt tên đầu lĩnh đại biến, cơ hồ không cần nghĩ ngợi, hô lớn:
- Trốn!
Nhưng hắn không biết, hắn muốn trốn đi...Nhưng hắn không thể bay, tốc độ của hắn chậm hơn không ít.
Mấy tên hắc y nhân khác nghe vậy cũng làm ra phản ứng, phân ra mấy phương hướng khác nhau mà chạy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trên mặt thanh niên lộ ra vẻ mỉa mai, lập tức hừ lạnh một tiếng. Không biết
hắn làm ra động tác gì, thân hình chỉ hơi nhoáng lên một cái, lập tức
xuất hiện trước người của tên đầu lĩnh, tên đầu lĩnh đang chạy thục
mạng, chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, gương mặt lạnh lùng của thanh niên kia
xuất hiện trước mặt, sắc mặt của hắn đại biến, cắn răng một tiếng, trở
tay rút một thanh trường đao, chém về phía thanh niên.
- Không biết tự lượng sức mình.
Trong mắt của thanh niên hiện ra một tia khinh thường, thân hình khẽ nhúc
nhích, mặc cho đao của tên đầu lĩnh chém lên người...Tuy chém trúng thân thể, nhưng sắc mặt của tên đầu lĩnh lại trắng bệch, chỉ cảm thấy cái ót của mình chấn động, hai mắt tối sầm, té xuống đất...
Mà năm tên hắc y nhân khác, không qua mười giây, cũng trình diễn một màn kia.
Lâm Dịch lạnh lùng nhìn thi thể của sáu tên này, đột nhiên thần sắc hơi
động, đi tới bên cạnh tên đầu lĩnh, ngồi xổm xuống. Chỉ thấy trên cổ áo
màu đen của hắn, có đánh số 9527.
Lâm Dịch có chút trầm mặc, lập tức ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút, lẩm bẩm nói:
- Thiên Sát...
Thân hình nhoáng một cái, biến mất không thấy gì nữa.
- Con nói là...Người của Thiên Sát?
Trong sơn cốc, Lâm Cường đang ở trong phòng, Lâm Dịch đem chuyện vừa rồi
thuật lại cho Lâm Cường nghe một lần, Lâm Cường nhíu mày.
Lâm Dịch gật đầu, thần sắc có chút sầu lo, nói:
- Con đoán chừng...Vị trí của chúng ta sắp bại lộ!
Lâm Cường nhíu mày, đi qua đi lại trong phòng vài vòng, sau đó gật đầu, biểu lộ có chút trầm trọng, nói:
- Rất có thể...Thật là chủ quan, vốn cho rằng hơn hai mươi năm vô sự,
người của Cổ Năng đã buông lỏng, không ngờ cuối cùng vẫn bị bọn chúng
phát hiện...Ta đoán chừng, thời điểm Yến nhi kết hôn đã bị bọn chúng
biết được, sau đó đi theo chúng ta, những kẻ này đúng là nhẫn nhịn giỏi
thật, hôm nay Yến nhi kết hôn cũng đã ba bốn tháng, không ngờ đã tìm
tới đây.
Lâm Dịch nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói:
- Hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ?
Lâm Cường trầm mặc sau nửa ngày, lập tức hít sâu một hơi, quả quyết nói:
- Rời đi, lập tức rời đi, với thực lực của chúng ta bây giờ, không có khả năng cứng đối cứng với Cổ Năng.
Lâm Dịch nhíu mày một cái, nhưng cũng không nói gì thêm, Lâm Cường lại nói thêm vài câu, Lâm Dịch liền đi ra ngoài.
Sau khi đi ra ngoài, Lâm Dịch trực tiếp đi tới chỗ của bọn Lâm Yến. Lâm Yến lúc này, Thủy Linh Lung và Kim Trĩ Hàn đang ở hồ nước phía sau sơn cốc
mà chơi đùa, đương nhiên, Thủy Linh Lung chỉ ngồi ở bên cạnh cười mà
thôi.
Lâm Dịch cũng không có quanh co lòng vòng, mà trực tiếp với nói với ba người rời đi. Lâm Yến và Thủy Linh Lung thì ăn cả kinh, Lâm
Yến truy vấn, đương nhiên Lâm Dịch cũng không có giấu diếm, nói ra.
Ba người không chơi đùa nữa, biểu lộ nghiêm túc, lập tức, ba người đi tới nhà gỗ, thu thập đồ vật của chính mình.
Rất nhanh, đồ đạc cần thu thập không có bao nhiêu, không mất bao lâu, Lâm
Dịch Thủy Linh Lung bốn người đã chờ ở bên ngoài, một lát sau, Lâm Cường đi ra.
Lâm Cường liếc nhìn đám hậu bối, nhưng trong lòng lại thở dài, nhưng cũng không nói gì thêm, gật đầu nhìn mọi người, nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lập tức, trên người của Lâm Dịch xuất hiện lam sắc quang mang, bao phủ tất
cả mọi người vào bên trong...Lam sắc quang mang lóe lên, lập tức biến
mất trên không trung.
Mà khi Lâm Dịch thu thập đám hắc y nhân và
thu thập đồ đạc rời đi, chỉ diễn ra trong một giờ, bọn họ đã rời khỏi
sơn cốc mà mình sinh sống suốt hai mươi năm.
Sau khi bọn người
Lâm Dịch rời đi chừng ba canh giờ, trên bầu trời xuất hiện mười đạo thân ảnh, đa số những người này là Hạ Tinh Vị, nhưng có ba người dẫn đầu
trong đó, rõ ràng là cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai.
Ba người
này, một người có bộ dạng thanh niên tuấn tú, một người là trung niên
khôi ngô, một người là thiếu nữ lãnh diễm lạnh lùng, chính là bọn người
Tạp Bá Lý, Khoa Lâm Na.
Thanh niên kia cúi đầu nhìn vào trong cốc, lạnh lùng nói:
- 9527 chết ở địa phương này!
Thì ra Thiên Sát đề phòng thành viên làm phản, cho nên mỗi một thành viên
quan trọng đều phải lưu lại tinh thể cảm ứng thần kỳ, sau khi thành viên rót tinh thần lực vào trong tinh thể cảm ứng, tinh thể sẽ tản ra hào
quang trong suốt, nhưng nếu thành viên đó đã chết, không xa hơn ức dặm,
hào quang trên tinh thể cảm ứng sẽ ảm đạm xuống.