Lập tức mở ra xem, mở đầu là giới thiệu thô sơ giản lược...Đương nhiên,
sau khi xem trong phần thô sơ giản lược này một lần, tia sáng màu bạc
hiện lên giữa ngón tay, bỏ vào trong không gian giới chỉ, trên mặt của
Lâm Dịch hiện ra nụ cười, sau đó lại nhìn hai bên một chút, ngẫm lại về
sau, nhìn xem có bí tịch gì làm cho mình động tâm hay không...Trước đó,
cũng chỉ có một ít kỹ xảo, mà những kỹ xảo nào, đối với Lâm Dịch mà nói
đã không còn trọng dụng.
Nhưng thời điểm hắn chuẩn bị đi qua, tâm thần chấn động, không cần nghĩ ngợi mà vung tay lên, đạo ánh sáng màu
xanh da trời biến mất, mà thân thể của hắn bay lên không trung, lập tức
vặn vẹo một hồi, cứ như vậy mà mờ dần, biến mất trên không trung.
Cơ hồ cùng lúc đó, Lang Sa ngồi ở vị trí trung tâm của ba người, một tầng
ánh sáng chói lọi trong suốt, từ từ thu liễm vào trong cơ thể nàng, sau
đó, nàng mở đôi mắt lạnh lùng ra quan sát.
Ánh mắt của nàng từ từ nhìn qua bóng tối chung quanh, giống như phát hiện cái gì đó, nhưng lập tức lại lộ ra biểu tình nghi hoặc, nhưng ngẫm lại một chút, sau đó nhắm mắt lại.
Đêm lạnh như nước, một đạo hắc tuyến hiện ra giữa không trung, lập tức vạch phá bầu trời.
Lâm Dịch mang theo nụ cười vui mừng, trong tay cầm hai quyển sách, nhìn một chút, lộ ra biểu tình thoải mái.
Lúc này đi trộm sách, cực kỳ thuận lợi, trừ thời điểm sử dụng không gian
giới chỉ, bởi vì có chút coi thường, không có lưu ý lực lượng chấn động
của mình đã kích thích Lang Sa ra, không còn gì lo lắng cả.
Lần
này trừ lấy được một quyển bí tích tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân ra,
Lâm Dịch còn tìm được một bí tịch tên là Huyền Băng Trảm, đây là bản bí
tịch đao pháp, Lâm Dịch vốn không muốn cầm, nhưng vào thời điểm buông
tha, đột nhiên nhớ tới lúc mình ở trong Ma Nguyên Động Quật, cầm đi ra
một thanh trường đao, ngay từ đầu đã đặt ở Dị Năng học viện, nhưng lần
này thời điểm trở về phòng, lại nhớ tới nó, cũng không có nhìn kỹ mà bỏ
vào trong không gian giới chỉ. Lần này nhìn thấy đao pháp, lại nghĩ tới
chính mình cũng không có binh khí gì, lại nhớ tới thanh đao, cho nên
thuận tiện mang đao pháp đi ra.
Với tính cảnh giác của ba người
Lang Sa, hơn phân nửa chờ bọn họ phát hiện không có hai quyển sách này,
đã là ngày tháng năm nào rồi, đương nhiên không cần lo lắng.
Lâm
Dịch một đường bay nhanh, mau chóng trở về thành Bách Nhạn. Lúc này trời đã sáng rõ, nhưng cách hứng đông còn một khoảng thời gian, ngẫm lại,
liền tìm một khách sạn, ở một đêm, sáng sớm hôm sau, lại đi tới Vũ Môn
là được
Nhìn thấy Lâm Dịch ngày hôm qua vừa tới, hôm nay lại trở
về, làm cho môn chủ Vũ Môn có chút kinh ngạc, nhưng chuyện của Tinh Vị
Cảnh như Lâm Dịch, môn chủ Vũ Môn không dám hỏi nhiều, dưới yêu cầu của
Lâm Dịch, liên hệ với Vũ Môn ở thành Lạc Hà, Lâm Dịch lại thông qua
Truyền Tống Trận rời đi.
Kỳ thật Lâm Dịch vốn muốn ở lại thăm La Á và Ám Tương, cũng muốn nhìn xem bọn họ đã sinh còn là nam hay
nữ...Nhưng nghĩ lại, vẫn buông tha cho.
Tuy đã qua ba năm, nhưng
ai có thể cảm đoan truyền thừa Cổ Năng sẽ buông tha hắn? Lâm Dịch có
thể không tin, nhưng La Á và Ám Tương là hảo bằng hữu, bọn họ sẽ bị
giám thị. Nghĩ tới đây, Lâm Dịch từ bỏ chủ ý này trong đầu, quyết tâm đi về tu hành một phen, sau đó có được thực lực mạnh mẽ, có ý định này
cũng không muộn.
Lâm Dịch cũng không biết, suy nghĩ của hắn là
chính xác, người của truyền thừa Cổ Năng làm sao buông tha cho hắn được? Ở Tông Phạm học viện không tìm được bóng dáng của hắn, Tạp Bá Lý lập
tức cho người giám thị các hão bằng hữu của hắn...Không chỉ La Á và Ám
Tương, thậm chí còn có Trương gia. Thư gia. Một khi phát hiện hắn, những người này sẽ nhanh chóng thông tri cho người cầm quyền của truyền thừa
Cổ thuật, sau đó sẽ có ba vị đại trưởng lão là Tinh Vị Thượng Giai, đích thân ra tay.
Lâm Dịch cẩn thận, đã giúp hắn tránh một kiếp.
Nửa tháng sau, Lâm Dịch đã trở về sơn cốc, hoàn cảnh trong sơn cốc vẫn tĩnh mịch và xinh đẹp, vô cùng ưu mỹ. Mà bọn người Lâm Cường Vân Băng cũng
bình an vô sự.
Trở lại sơn cốc, đương nhiên không thể tránh khỏi
việc bị Lâm Yến quấn quít một trận, nhưng cũng may Lâm Dịch sớm biết Lâm Yến không buông tha cho hắn, cho nên trên đường trở về, cũng thuận tiện mua cho nàng thứ gì đó, thời điểm Lâm Dịch cầm một đống lớn đồ vật
trong không gian giới chỉ ra, Lâm Yến nhanh chóng nháo tới, không có
quấn lấy hắn nữa, làm cho Lâm Dịch buông lỏng một hơi.
Đương
nhiên, Lâm Cường và Vân Băng cùng với Thủy Linh Lung cũng có không ít
đồ, hắn cho Thủy Linh Lung, là một vòng cổ màu xanh da trời...Tuy không
phải cái gì Thánh Khí, nhưng rất xinh đẹp, bộ dáng Thủy Linh Lung thẹn
thùng, đeo vòng vổ lên cái cổ trắng như tuyết, càng xinh đẹp động lòng
người, dù định lực cao như Lam Dịch, cũng miệng khô lưỡi đắng, nội tâm
có chút rục rịch.
Nhưng hắn nhanh chóng bị lý trí chặn lại, nếu không Thủy Linh Lung có thể bảo trì tấm thân xử nữ hay không...Đúng là khó nói.
Kế tiếp, Lâm Dịch bắt đầu tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân.
Sáng sớm, Lâm Dịch đã bay vào trong sơn mạch bên cạnh, sau khi phi hành mấy
tiếng đồng hồ, đột nhiên trước mặt truyền tới âm thanh ầm ầm, con mắt
Lâm Dịch sáng ngời, lập tức bay về hướng đó, một lát sau, một ngọn núi
sương mù lượn lờ, xuất hiện trước mặt của Lâm Dịch.
Lâm Dịch tập
trung nhìn vào, nơi đây chính là một cái sơn cốc, mà âm thanh ầm ầm từ
trên núi truyền xuống, từ phía dưới bay lên, Lâm Dịch không chút chần
chờ, thân hình nhoáng một cái, đã biến mất trong không trung.
Một lát sau, Lâm Dịch đã xuất hiện ở nơi bắt đầu của sương mù. Khẽ ngẩng đầu, nhìn lên không trung.
Đây là một thác nước lớn cao tới mấy trăm trượng, thác nước hình thành
không biết bao nhiêu năm, bên dưới thác nước, là một cái hồ sâu màu
xanh, chung quanh có khí tức lạnh lẽo, mà sương mù trên ngọn núi, là do
thác nước từ trên cao nện xuống, đánh vào trong vách đá tạo thành, che
phủ cả sơn cốc.
Lâm Dịch thoả mãn gật đầu, thần thức quét
qua...Tình huống trong phương viên mấy trăm cây số, đều nằm trong tầm
khống chế của Lâm Dịch, khá tốt, nơi đây không có ma thú cỡ lớn.
Lập tức, tìm kiếm địa phương trên đất, ngồi xếp bằng, tia sáng bạc trong
tay lóe lên, xuất hiện một quyển sách...Đây chính là bí tịch Cửu Chuyển
Tử Kim Thân.
Sỡ dĩ Lâm Dịch tìm chỗ này, bởi vì hắn muốn tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân.
Đây không thể nghi ngờ là vũ kỹ mà Lâm Dịch chưa bao giờ tiếp xúc qua.
Những vũ kỹ khác, khách quan so với vũ kỹ này, không thể nghi ngờ là quá mức thô thiển.