Bên trong Cổ Năng.
Tiếng thú hống cực lớn hình thành một mảnh sóng âm khổng lồ bay ào ào qua khu quần kiến trúc.
Tất cả mọi người Cổ Năng nghe được không khỏi tái nhợt mặt mũi.
- Thế nào đây? Đã xảy ra chuyện gì?
- Thật đáng sợ...chẳng lẽ là đàn ma thú?
- Không, sẽ không? Không phải có kết giới bổn nguyên sao? Làm sao đàn ma thú có thể vào được?
- Đợt thanh âm này cũng thật đáng sợ!
Cả tràng diện có chút nhốn nháo, tiếng nghị luận không ngừng
vang lên xen lẫn tiếng gào thét của ma thú, tất cả đều hỗn
loạn.
Y Tây Đa đã ở trên cương vị nhiều năm hơi chút biến đổi sắc mặt, hắn hô lên:
- Mọi người không cần phải sợ, mọi người không cần phải
sợ...mấy vị trưởng lão. Đi thông tri cho các Đại trưởng lão,
những người khác theo ta ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.
Thanh âm của hắn lập tức áp chế tiếng gào thét của đàn thú khổng lồ. Nghe được thanh âm của hắn, người bình thường trong Cổ Năng đều an tâm hơn...vài đạo thân ảnh bay vào không trung đi theo
bóng lưng của Y Tây Đa ra phía bên ngoài. Còn một gã trưởng lão thì trực tiếp bay tới tầng thứ tám, mở ra kết giới rồi chui
vào...
- Người ngoài cấp bậc trưởng lão cùng theo ta ra ngoài.
Chỉ sau một lát, tin tức đã bay vào trong lĩnh vực của đám trưởng lão Kim hệ đang tu hành. Những trưởng lão kia đang tu hành
thoáng sững sờ, ngay lập tức cả đám liền đi tới tầng bảy. Lâm Cường ấn nấp trong đó hiện lên tinh mang trong mắt...hắn biết
thời cơ đã đến.
Trong gian phòng của Mộc Nhu.
Mộc Nhu biểu lộ lành lạnh đi tới đi lui trong căn phòng.
Hắn thật sự không hề cam tâm...mà thù của Khắc Lai Áo phải báo.
Chỉ là Lâm Dịch có Sinh Linh quả ở trên người, bằng vào điểm
này khiến hắn cực kỳ không cam lòng. Không biết thì thôi, hiện
giờ đã biết rõ còn muốn hắn phải trơ mắt nhìn thật lâu như
vậy, làm sao có thể để hắn buông tha được?
Hắn biết rõ, nếu như đáp ứng Lâm Dịch gia nhập Cổ Năng, vậy hắn sẽ không
có chút biện pháp nào...mà thực lực của Lâm Dịch kia cũng
không kém bà ngoại Thủy Ngưng của hắn, lại thêm hai người Tạp
Bá Lý và Khoa Lâm Na cũng sẽ không ngồi nhìn hắn đối phó Lâm
Dịch mà không để ý.
Hiện giờ cách tụ hội Cực Trú Hàn
Viên chưa đủ trăm năm. Tạp Bá Lý vô cùng kỳ vọng đối với Lâm
Dịch. Nếu như chính mình bốc đồng ra tay với Lâm Dịch
thì...chỉ sợ cuối cùng chờ đợi hắn chính là ba đại cường
giả liên thủ đánh chết. Dù sao thắng bại Cực Trú Hàn Viên có
thể rút ngắn một vạn năm, có thể đi được vào địa phương kia.
Bọn người Tạp Bá Lý sẽ không bao giờ trơ mắt nhìn Mộc Nhu
đánh tan hy vọng này.
Nói thật, bản thân Mộc Nhu cũng
không phải không muốn tiến vào địa phương kia...thế nhưng hắn
cũng biết rõ. Dùng thực lực của chính mình hiện giờ, có lẽ
sẽ được xem là đỉnh phong của thế giới này. Chỉ có điều nếu
tiến vào thế giới kia, có lẽ chỉ là cặn bã...đối với hắn
mà nói, sự mong mỏi của hắn tuyệt đối không như bọn Tạp Bá
Lý không thể chờ đợi được. Huống hồ năm lần tụ hội Cực Trú
Hàn Viên suốt năm vạn năm qua, Cổ Văn cơ hồ ôm toàn bộ danh
ngạch tiến vào...cường giả Đại tinh vị thượng giai của Cổ Văn
thực sự quá mạnh mẽ...Kể cả chiêu thức vô cùng thần dị, lực
lượng cường đại khiến người khác cảm thấy sợ hãi. Trong dĩ
vãng, người Cổ Thuật cùng Cổ Năng căn bản không có chút ưu thế khi gặp người Cổ Văn.
Hôm nay vất vả lắm mới xuất hiện
một Lâm Dịch, nếu Bạch Hổ hệ Cổ Văn của hắn không cường đại
thì còn có lĩnh vực dị năng mạnh nhất mà Cổ Năng hy
vọng...đây cũng là nguyên nhân khiến Tạp Bá Lý bức thiết yêu
cầu hắn gia nhập.
- Xú tiểu tử đáng chết...tốt nhất là ngươi vẫn nên cự tuyệt.
Hiện giờ Mộc Nhu chỉ suy nghĩ làm cách nào để đạt được Sinh Linh
quả. Nếu như Lâm Dịch cự tuyệt lời mời của Tạp Bá Lý, đến
lúc đó hắn có thể lấy cớ báo thù cho Khắc Lai Áo mà đánh
chết Lâm Dịch. Đồng thời hấp thu toàn bộ Sinh Linh quả trên
người Lâm Dịch sang cơ thể mình...chỉ cần hắn thao túng cẩn
thận, hắn có lòng tin rất lớn rằng các trưởng lão khác sẽ
không cảm nhận được Sinh Linh Chi Khí cường đại kia.
Mộc
Nhu hơi chút phiền muộn than nhẹ một tiếng. Thần sắc đột nhiên
động, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài...Hắn đi tới mở cửa ra
xem xét, chỉ thấy lúc này trên hành lang đã vô cùng hỗn loạn.
Lông mày Mộc Nhu không khỏi nhíu lại, hắn tóm một gã trưởng
lão lại hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Người trưởng lão kia vừa thấy Mộc Nhu, lập tức dừng lại cung kính nói:
- Đại trưởng lão...không biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa rồi có
rất nhiều ma thú tiến vào trong Bổn Nguyên kết giới. Bọn thuộc hạ đang muốn đi điều tra.
- Rất nhiều ma thú sao?
Lông mày Mộc Nhu nhíu chặt, hắn gật đầu nói:
- Ừm, ngươi đi đi.
- Vâng.
Người nọ cung kính khom người, ngay sau đó tiếp tục tiến lên tầng tám.
Mộc Nhu đứng yên tại chỗ suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên ánh
mắt hắn sáng người. Suy nghĩ thêm một lúc rồi đứng dậy đi tới gian phòng của Tạp Bá Lý.
Trước khi đi vào gian phòng
Tạp Bá Lý thì đã có người thông tri cho hắn biết. Mộc Nhu
không khỏi nhanh chân đi vào gian phòng của Tạp Bá Lý, chợt nghe tiếng nói nhàn nhạt của Tạp Bá Lý truyền đến:
- Chỉ là mấy con ma thú mà thôi, các ngươi hoàn toàn có năng lực tự giải quyết. Đi đi.
Chợt nghe người nọ hô lên một tiếng:
- Vâng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ngay sau đó hắn xoay người rời đi, người nọ ra ngoài gặp Mộc Nhu không khỏi hơi sững, lập tức khom người kêu:
- Nhị trưởng lão.
Mộc Nhu nhẹ nhàng gật đầu. Người nọ liền đi vòng qua hắn. Mộc Nhu đi thẳng vào trong gian phòng Tạp Bá Lý.
- Mộc Nhu, ngươi tới rồi sao?
Tạp Bá Lý ngẩng đầu nhìn thấy Mộc Nhu, nhẹ nhàng cười cười. Mộc Nhu cũng hơi gật đầu, nhíu mày nói:
- Nghe nói có rất nhiều ma thú đi vào Bổn Nguyên kết giới. Ngươi không tới nhìn xem sao?
Tạp Bá Lý khẽ cười một tiếng nói:
- Chẳng qua chỉ là một ít ma thú mà thôi...xem mấy lần giao
phong trước có vài trưởng lão bị bọn chúng giết hại. Hẳn là
bọn chúng dùng tinh thạch thất thải của đám trưởng lão đó mở ra kết giới...Với lực lượng của bọn họ còn không tạo thành
được bao nhiêu thương tổn đối với chúng ta.
Xem ra lần
Lâm Dịch xuất hiện này khiến cho tâm tình hắn vô cùng
tốt...nghĩ cũng phải, lần đầu tiên cảm nhận được hy vọng suốt bốn vạn năm qua. Khó trách Tạp Bá Lý không hề quan tâm đám ma
thú kia.