Hai người kia tựa hồ ngẩn người, lập tức khẽ khom người, cung kính nói:
- Đại trưởng lão.
Đây là một mỹ phụ trung niên. Tóc dài màu lam trên đầu nàng kết
thành một búi tóc, mấy sợi tóc rủ xuống, rất tự nhiên chiếu
trên bờ vai bằng phẳng của nàng. Da thịt như tuyết, nhìn nàng
như là một thiếu nữ trẻ mười sáu tuổi, trong đôi mắt như nước
mùa thu ẩn chứa vô cùng nhu hòa, hiện ra hào quang vô cùng hiền hòa, lại chứng minh tuổi của nàng dĩ nhiên thật lớn rồi.
Nhìn thấy hai người khom người với mình, trên mặt mỹ phụ trung niên
kia lộ ra một tia tươi cười như mặt nước, khẽ gật đầu. Không
thể không nói, một cái động tác rất nhỏ của nàng, lại làm
cho người khác cảm giác thoải mái dễ chịu.
Hai người
cúi đầu, trong mắt lộ ra thần sắc cung kính. Mỹ phụ trung niên
liên tục nhẹ nhàng bước đi, chậm rãi đi tới bên cạnh mọi
người. Mà thẳng đến khi nàng đi hết toàn bộ, hai người kia mới đi vào kết giới năng lượng.
Nhưng lúc này, tim Lâm Dịch
lại như nhảy lên cổ họng. Mỹ phụ trung niên ôn nhu hiền hòa như
mặt nước này, là Đại tinh vị Thượng giai, và đang đi thẳng tới chỗ hắn đang ẩn thân!
Bản thân thực lực Lâm Dịch hiện giờ đã
đạt tới Đại tinh vị sơ giai, mà bây giờ trung niên mỹ phụ đang đi tới
lại khiến hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Có thể làm được như vậy ngoại
trừ thực lực của nàng cường đại hơn Đại tinh vị trung giai và thượng
giai thì không còn cách nào khác. Cho nên hắn khẳng định đối phương là
một cường giả Đại tinh vị thượng giai. Đây thuần túy chỉ là một loại cảm giác.
Lâm Dịch không chỉ gặp qua cường giả Đại tinh vị thượng
giai mà hắn cũng đã gặp qua cường giả Đại tinh vị trung giai. Đại tinh
vị thượng giai giống như Bạch Tiếu Thiên, mặc dù đứng ở bất kỳ chỗ nào cũng tỏa ra một loại khí tức tự nhiên tràn ngập ảnh hưởng đến tâm tình
của người khác. Thế nhưng Đại tinh vị trung giai như Thư Nhiên và Tạp
Lạc Tháp lại không có loại khí tức này.
Đó là khi đạt tới đỉnh
phong, tự nhiên sẽ sinh ra một loại khí tức như vậy. Đây là loại khí độ
chỉ thuộc về cường giả đỉnh phong. Người bình thường cho dù là cường
giả Đại tinh vị trung giai cũng không cách nào ngụy trang ra được.
Tim Lâm Dịch đập càng lúc càng nhanh...Thủy Kính thuật chỉ là một loại dị
năng cấp thấp nhất trong dị năng thủy hệ. Đối mặt với cường giả Đại tinh vị ít có khả năng giấu diếm. Hiện giờ chỗ dựa duy nhất của Lâm Dịch
cũng chỉ còn dựa vào phương pháp ẩn tức thần bí khó lường kia...Hy vọng
Tiềm Hành pháp đến từ cổ thuật có thể tạo ra tác dụng thần kỳ...Nếu
không...chỉ sợ Lâm Dịch sẽ gặp nguy hiểm.
Lâm Dịch lập tức hít
sâu vào một hơi, chuyển hô hấp bên ngoài thành nội hô hấp, đặc thù tính
mệnh được nâng tới mức tận cùng. Khí tức thuộc về chính mình cũng hoàn
toàn bị ẩn tàng. Một đôi mắt nhìn chăm chú vào mỹ phụ trung niên đang đi tới gần.
Dường như mỹ phụ trung niên đang suy tư điều gì đó,
nàng căn bản không chú ý tới sự vật bên tường. Sau khi đi tới bên cạnh
hai gã trưởng lão Cổ Năng, nàng cúi đầu xuống, đôi mi thanh tú cau lại, vừa đi vừa nghĩ...mãi cho đến khi đi qua người Lâm Dịch cũng không hề
biết sự tồn tại của hắn.
Chuyện này khiến cho Lâm Dịch không
khỏi buông lỏng một hơi...thế nhưng hắn vẫn không dám hoàn toàn trầm
tĩnh lại. Đôi mắt một mực nhìn cường giả kia ly khai, sau lại đứng tại
chỗ chờ hơn nửa ngày, Lâm Dịch mới than nhẹ một hơi.
- Đại trưởng lão sao?
Lúc này Lâm Dịch mới có thời gian suy nghĩ tới thân phận đối phương. Vừa
rồi hai gã trưởng lão Cổ Năng gọi nàng như vậy, Lâm Dịch nghe rất rõ
ràng.
- Đại trưởng lão này thuộc về hệ nào?
Lâm Dịch nhíu mày suy nghĩ.
Tại thời điểm dị năng giả không sử dụng dị năng, không có cách nào nhìn ra
đối phương thuộc về hệ gì. Nhất là cường giả Đại tinh vị thượng giai,
khí tức năng lượng đã sớm hoàn toàn nội liễm, hơn nữa loại khí tức thong dong bình tĩnh của nàng càng khiến cho người khác không dễ dàng nhìn ra thuộc tính chân thật.
Mà trong tư liệu của Lâm Dịch, hắn cũng
biết trong Cổ Năng cũng phân ra phe phái. Chủ yếu có sáu đại phe phái,
năm hệ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cùng với một hệ không thuộc Ngũ Hành. Mà mỗi một hệ đều có một Đại trưởng lão. Người trong hệ bình thường đều gọi trực tiếp Đại trưởng lão bổn hệ là Đại trưởng lão. Cũng chỉ người khác thuộc tính mới dựa theo bài danh tổng thể trong Cổ Năng mà xưng
hô. Ví dụ như Đại trưởng lão đứng đầu Cổ Năng là Đại trưởng
lão Kim hệ, còn lại Hỏa hệ hay Thủy hệ hoặc Thổ hệ đều gọi
là Đại trưởng lão. Trong bài danh tổng thể Cổ Năng, Đại trưởng lão Mộc hệ bài danh thứ hai, cho nên khi những người thuộc Hỏa hệ hay Thủy hệ thấy Đại trưởng lão Mộc hệ sẽ gọi hắn là
Nhị trưởng lão.
Đây chỉ là một loại xưng hô mà thôi,
nhưng cho dù nói thế nào thì người được gọi là Đại trưởng
lão đều là cao tầng chân chính trong Cổ Năng.
Tuy rằng
trong tay Lâm Dịch nắm giữ một ít tư liệu về Cổ Năng nhưng chỉ
là một chút sự tình trong đó. Ví dụ như bộ dáng cùng tên
tuổi các hệ Đại trưởng lão không hề có cho nên Lâm Dịch không
cách nào kết luận được thân phận của đối phương.
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng không dám xác định. Thế nhưng bất kể nói như nào, cho dù đối phương có phải bà ngoại của mình không thì vẫn phải cứu mẫu thân ra khỏi
địa phương này cái đã.
Cái hành lang này cũng thật dài, chỉ sợ khoảng chừng ba cây số.
Đi tới chỗ rẽ đã đếm tới gian phòng hai bảy. Chỉ có điều cho
tới bây giờ vẫn không có một ai xuất hiện.
Điều này
khiến cho Lâm Dịch không khỏi nghi hoặc...nơi đây chính là chỗ cư trú của các trưởng lão Cổ Năng thế nhưng lại vô cùng cô
quạnh. Ngoại trừ lúc đầu gặp phải hai gã dị năng giả Tinh vị
cảnh thì không gặp phải những người khác.
Bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ? Lâm Dịch đứng trước cửa lại có chút do dự.
Hắn vươn tay ra mấy lần muốn gõ cửa rồi lại không dám. Thời điểm
không gặp được, phần tưởng niệm trong nội tâm vô cùng rõ ràng,
thế nhưng đến thời khắc hiện giờ Lâm Dịch lại không khỏi do
dự...Tuy rằng là mẫu tử nhưng hơn hai mươi năm, không, gần ba mươi năm qua vẫn chưa từng gặp mặt. Từ lúc Lâm Dịch là đứa trẻ
trong tã lót đến khi trở thành nam nhi cao bảy thước vẫn chưa
từng gặp mẫu thân, nếu lúc nữa nhìn thấy nàng thì nên biểu
hiện như thế nào?
Cho tới bây giờ Lâm Dịch cũng không
phải một người giỏi biểu đạt tình cảm của chính mình. Phần
tình thương lạ lẫm của mẹ khi không có thì thường xuyên tưởng
niệm. Nhưng đến thời điểm chính thức chạm tay tới thì lại
không khỏi có chút khiếp đảm.
Mãi lâu về sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, quyết định vươn tay ra gõ lên cửa.