Khắc Lôi Tư chỉ nhàn nhạt nhẹ gật đầu. Không nói gì đi lướt qua người hộ vệ kia. Lâm Dịch đi theo sau lưng hai người, cũng định đi qua. Nhưng
mà, một gã hộ vệ lại đột nhiên cảnh giác đưa tay ngăn Lâm Dịch đang tiến đến. Lập tức quay đầu nhìn về phía Khắc Lôi Tư hỏi:
- Đại nhân, hắn là ai?
Thân thể Khắc Lôi Tư hơi dừng lại một chút, quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Lúc này khoảng cách giữa hắn và Lâm Dịch, đã chừng 6 7m rồi. Nhưng
khoảng cách quá ngắn, căn bản không đủ thời gian để hắn mở ra năng lượng kết giới ở tầng này. Hơn nữa sự cường đại của đối phương, hiển nhiên
hắn cũng cực kỳ khắc sâu trong lòng.
- Là Đại trưởng lão bảo ta dẫn hắn vào.
Khắc Lôi Tư lạnh nhạt nói:
- Để cho hắn tới đi.
- Đại trưởng lão?
Hộ vệ kia nhíu mày, sau khi ngây người một cái, Lâm Dịch đã đi qua rồi. Hộ vệ tựa hồ hơi chút chần chờ một chút, nhưng cuối cùng lại không nói
thêm gì.
Khắc Lôi Tư trực tiếp đi tới kết giới thất thải
năng lượng trước mặt, ngân mang hiện lên trên tay, một quả thất
thải hào quang tinh thể đồng dạng lóe lên, lập tức giương về
tinh thể phía trước.
Kết giới thất thải năng lượng kia
lập tức sinh ra một tia chấn động, chợt thất thải tinh thể
trong tay hắn tựa hồ cũng giống như nhận được cảm ứng, thời
gian dần qua, bám vào thất thải năng lượng dần dần khuếch
trương, cuối cùng chiếu lên phía trên kết giới năng lượng kia.
Chỉ thấy kết giới năng lượng kia lập tức kích động. Thời gian
dần trôi qua, một khe hẹp nho nhỏ hiện ra trước người hắn.
Lâm Dịch nhìn một loạt động tác của hắn, lập tức hiểu rõ tinh
thể năng lượng kia có lẽ là chìa khóa mở ra kết giới này
rồi.
- Đi theo ta.
Khắc Lôi Tư lạnh nhạt nói
một tiếng, đi vào. Trên mặt nữ tử tựa hồ hiện lên một vòng do dự, nhưng cuối cùng cũng khẽ thở dài một tiếng, chầm chập
đuổi theo. Cuối cùng là Lâm Dịch đi theo phía sau nàng. Sau khi
Lâm Dịch đi vào, kết giới năng lượng kia lập tức kích động một hồi nhỏ, vỡ ra lỗ hổng, lập tức biến mất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mãi cho đến sau khi ba người đi vào, tên hộ tiến lên ngăn trở Lâm Dịch nhíu mày, hỏi tên hộ vệ bên cạnh:
- Người nọ là ai? Tại sao đại trưởng lão phải tìm hắn?
Tên hộ vệ bên cạnh hắn cũng có chút nhíu mày. Tuy rằng trước kia cũng có tiền lệ mang người xa lạ vào Bổn Nguyên Chi Tháp, nhưng
không có người nào không phải Ngũ đại trưởng lão tự mình mang
vào. Dù sao thì Bổn Nguyên Chi Tháp với tư cách là thánh địa
Cổ Năng truyền thừa, không phải người có giao tình cực kỳ thâm
hậu với Cổ Năng, không thể nào được mời tiến vào. Mà có thể
có giao tình thâm hậu với Cổ Năng, có thể nào là người bình
thường?
Nếu để thủ hạ dẫn người tiến vào Bổn Nguyên chi tháp là một hành vi rất không lễ phép. Chỉ là bộ mặt Lâm
Dịch lạ lẫm, đủ khiến những hộ vệ này sinh lòng nghi hoặc.
Có thể trở thành hộ vệ đang trực, người nào chưa có tâm tư
kín đáo, đó là không thể nào.
- Ngươi xem, chúng ta có nên thông báo cho các trưởng lão khác một tiếng hay không?
Hộ vệ kia cau mày dò hỏi.
Hộ vệ bên cạnh hắn nhíu mày, cuối cùng gật đầu nói:
- Vô luận có phải Đại trưởng lão mời vào hay không, cũng phải
thông báo một tiếng. n, ngươi ở nơi này xem một chút, ta qua Y
Tây Đa đại nhân thông báo một tiếng.
- Tốt, ngươi đi đi.
Tên hộ vệ kia nhẹ gật đầu, đi xuống hành lang vòng tròn của tháp cao.
Rời khởi hành lang vòng tròn. Tên hộ vệ kia đi thẳng đến một mảnh đất trống. Tại lúc bình thường, phiến quảng trường này là
địa điểm hài tử Cổ Năng chơi đùa. Mặt đất là nơi một ít ma
thú phi hành hoặc đỗ hoặc bay lượn lên trời. Trên toàn bộ
quảng trường, đều tràn ngập tiếng cười vui vẻ của bọn nhỏ.
Mà vị trí ở giữa những người này, chính là một gã trung niên
nho nhã, tướng mạo tuấn tú đang mang theo dáng tươi cười nhu
hòa. Ngẩng đầu nhìn một bầy con nít đang phi hành trên người
một ma thú. Tuy rằng là chơi đùa, nhưng trên thực tế cũng là
một loại rèn luyện với bọn nhỏ. Phải biết rằng, trên không
trung cách mặt đất vài trăm mét. Đối với một đứa bé mà nói,
có thể nghĩ là một loại địa phương khủng bố như thế nào. Mà
Cổ Năng dùng loại phương thức này để rèn luyện tâm tính những
đứa trẻ mới.
Nhưng hài tử cuối cùng vẫn là hài tử,
vạn nhất một đứa từ trên không trung té xuống, lại là phi
thường nguy hiểm. Cho nên, trên quảng trường, mỗi ngày đều có
một gã trưởng lão tinh vị cảnh thường trực. Hôm nay, chính là
vị Y Tây Đa này.
Y Tây Đa là một gã dị năng giả hệ mộc
Trung tinh vị trung giai, toàn thân cao thấp đều tràn ngập một
loại khí tức ôn nhu tường hòa. Mộc hệ, cũng là tính mạng chi
hệ. Loại khí tức này tràn ngập sinh cơ lực lượng. Rất dễ
dàng khiến người sinh ra hảo cảm.
Tên hộ vệ kia trực tiếp đi tới bên người Y Tây Đây, có chút khom người, cung kính chào:
- Y Tây Đa đại nhân.
Y Tây Đa quay đầu lại, sau khi nhìn thấy hộ vệ, lộ ra một dáng tươi cười nhu hòa với hắn, nói:
- Nội Hi. Có chuyện gì không?
Tên hộ vệ tên là Nội Hi nghe vâỵ nhẹ gật đầu, cung kính nói:
- Có chuyện ta cảm thấy có lẽ nên bẩm báo cho ngươi một tiếng.
Y Tây Đa nhíu mày, lập tức nhẹ gật đầu, cười nói:
- Nói đi.
Nội Hi cung kính nói:
Vừa rồi Khắc Lôi Tư đại nhân và Đổng Ni Na đại nhân dẫn theo một
người xa lạ tiến nhập Bổn Nguyên chi tháp. Khắc Lôi Tư đại nhân
công bố là thụ lệnh Đại trưởng lão mang người xa lạ kia tiến
vào, Nội Hi không tiện ngăn trở. Nhưng cảm giác có lẽ nên thông
báo cho đại nhân một tiếng, xin hỏi Đại trưởng lão có thật sự hạ mệnh lệnh như vậy sao?
Y Tây Đa nghe vậy, lông mày lập tức nhíu một cái, nghi ngờ nói:
- Khắc Lôi Tư, Đổng Ni Na? Không phải bọn hắn đã xuất cốc sao?
Nội Hi gật đầu nói:
- Một giờ trước, khi hai vị đại nhân rời khỏi Bổn Nguyên chi
tháp, nhưng không biết vì cái gì mà vừa rồi đã trở về, cũng
dẫn theo người xa lạ kia.
Y Tây Đây lại nhíu lông mày một lần nữa, nhưng lập tức gật đầu nói:
- n, tốt, ta đã biết. Đi, ta lên hỏi Đại trưởng lão xem có đúng như vậy không.
Nội Hi nhẹ gật đầu, Y Tây Đa lập tức bay thẳng đến Bổn Nguyên chi
tháp, Nội Hi đi theo phía sau hắn. Đi tới môn khẩu Nội Hi đang
trực, Y Tây Đa cũng lấy ra một khối tinh thể từ trong lòng ra,
kết giới năng lượng lại chấn động một hồi, sau đó một lỗ
hổng nhỏ xuất hiện.
Sau khi Lâm Dịch tiến vào Bổn Nguyên
chi tháp, lập tức cảm giác được trên thân thể có chút mát
lạnh, lập tức hiếu kỳ dò xét bốn phía.
Chỉ thấy bên
trong Bổn Nguyên chi tháp cực kỳ rộng lớn, trốn trơn, không có
bóng người nào. Tại một địa phương cách Lâm Dịch mấy kilomet,
có một thang lực xoay tròn từ trên xuống, thẳng tắp lọt vào
tầng thứ hai, đó là thông đạo duy nhất để tiếp tục đi lên.
Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na im im lặng lặng đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn Lâm Dịch. Thẳng đến khi Lâm Dịch thu hồi ánh mắt, Khắc
Lôi Tư mới mở miệng nói:
- Dựa theo hiệp nghị, chúng
ta đã dẫn ngươi vào Bổn Nguyên chi tháp, hiện giờ thỉnh ngươi
thuận theo như hiệp nghi, thả chúng ta rời đi a.
Đang lúc nói chuyện, chăm chú nhìn xem Lâm Dịch.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức khẽ cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ để các ngươi rời đi. Nhưng trước đó, ta còn mấy
vấn đề muốn hỏi các ngươi cái đã. Sau khi trả lời, các ngươi có thể rời đi.
Nàng Đổng Ni Na kia không nhịn được nữa, cả giận nói:
- Đủ rồi a. Ngay từ đầu ngươi nói chỉ cần ta trả lời vấn đề
của ngươi là thả chúng ta rời đi. Tốt, ta đã trả lời, vì vậy
ngươi nói để chúng ta mang ngươi vào Bổn nguyên chi tháp. Tốt,
chúng ta cũng làm theo lời ngươi. Hiện giờ ngươi còn muốn hỏi
mấy vấn đề? Hừ, bước tiếp theo, có phải ngươi muốn chúng ta
trực tiếp mang ngươi tiến vào địa phương giam giữ Vân Băng?
Nói xong lời cuối cùng, Đổng Ni Na nhịn không được mỉa mai.
Ai ngờ sau khi lông mày Lâm Dịch có chút nhảy lên, lại nhẹ gật đầu, nói:
- Ngươi không nói ta cũng không nghĩ tới. n, đó là một đề nghị không tệ.
- Ngươi...
Sắc mặt Đổng Ni Na lập tức đại biến. Mà sắc mặt Khắc Lôi Tư ở
một bên cũng biến thành khó coi, nhịn không được liếc Đổng Ni
Na, lập tức hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Dựa theo
hiệp nghị, chúng ta chỉ phụ trách mang ngươi tiến vào Bổn
Nguyên chi tháp, chúng ta biết rõ thực lực ngươi cường đại,
chúng ta thật sự không phải đối thủ của ngươi. Nhưng nếu như yêu cầu của ngươi thật sự quá phận, cũng thứ cho chúng ta không
cách nào nhận lời rồi.
Lông mày Lâm Dịch không khỏi
có chút nhíu, thấy Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt lộ dáng kiên quyết, liền biết rõ mình thật không cách nào khiến bọn hắn tiếp tục dẫn đường rồi. Bọn hắn
cũng đã thụ qua mình uy hiếp một lần. Mặc dù là tượng đất
cũng còn có ba phần nóng tính, chứ đừng nói là cường giả
Tinh vị cảnh, nhân vật đỉnh phong tại toàn bộ đại lục. Hôm nay
nếu mình đưa ra yêu cầu nữa, hiển nhiên đã vượt quá trình độ
thừa nhận của bọn hắn rồi. Lâm Dịch rất rõ ràng, tiếp tục
cưỡng bức, cũng không quá đáng là khiến tâm tính hai người
càng kiên quyết mà thôi.
Lâm Dịch lập tức khẽ cười một cái, sau đó nói:
- Không cần quá khẩn trương, chỉ là vui đùa một cái mà thôi. Đã hứa hẹn rồi, ta sẽ không đổi ý, trả lời hết vấn đề của ta,
các ngươi có thể rời đi.
Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na
nghe được Lâm Dịch nói như vậy, cũng không khỏi âm thầm thở dài một hơi. Bọn hắn đều không muốn chết. Tuy rằng cách làm của
Lâm Dịch khiến bọn hắn cảm giác rất là sỉ nhục. Nhưng trước
mắt mà nói, coi như là trong phạm vi bọn hắn thừa nhận. Nhưng
một khi vượt khỏi, mặc dù thật sự không muốn chết, nhưng hai
người cũng tuyệt đối không hoàn toàn không để ý tôn nghiêm.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi, nhẹ gật đầu:
- Hi vọng ngươi không phụ lòng thân thực lực của ngươi.