Nhưng Trương Tạp hung hăng cắn cắn đầu lưỡi của mình, khiến đại não bị
khí thế của Tạp Lạc Tháp áp cho hỗn loạn thanh tỉnh lại một ít. Sau đó
quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Dịch lục quang càng ngày càng thịnh, đã
hoàn toàn không thấy rõ thân hình, quay đầu lại đối mặt với Tạp Lạc
Tháp, cố nén run rẩy nói:
- Thực xin lỗi, ta không thể cho ngươi đi qua.
Tạp Lạc Tháp cười khẽ một tiếng, nhìn Trương Tạp nói:
- Ngươi cho rằng, ngươi có thể ngăn trở ta sao?
Trương Tạp lắc đầu, lập tức hít sâu một hơi, quật cường nói:
- Ta biết rõ đại nhân rất mạnh, ta tự nhiên không phải đại đối thủ.
Nhưng, Lâm Dịch là huynh đệ của ta, trừ phi ta chết, nếu không ta không
thể để cho đại nhân tổn thương hắn đươc.
Tạp Lạc Tháp lại lần nữa cười khẽ một tiếng:
- Tình nghĩa huynh đệ buồn cười, khiến đầu óc của ngươi đã hư mất rồi.
Được rồi, nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Tiếng nói rơi xuống đất, tay Tạp Lạc Tháp rất tùy ý vung về phía trước.
Trương Tạp sắc mặt đột biến, nhưng căn bản ngay cả thời gian phản ứng cũng
không có, một cổ lực lượng cường đại khiến hắn không thể nào tưởng tượng đã tràn vào thân hắn, lập tức ầm ầm bộc phát. Chỉ nghe một hồi tiếng
vang răng rắc, Tạp Lạc Tháp chỉ tùy ý vung tay lên, lập tức liền hoàn
toàn đánh gãy xương cốt trong thân thể Trương Tạp. Trương Tạp mở to hai
mắt nhìn, trong ánh mắt kinh hãi, mà thân thể của hắn bị cổ lực lượng
này trực tiếp quăng đi, tiếp sau đó, ầm ầm đánh tới lục sắc quang cầu
bao vây lấy Lâm Dịch ở sau lưng hắn.
Chỉ thấy một đạo lục sắc từ
quang cầu trào vào thân thể hắn, lập tức khiến hắn từ không trung rơi
xuống mặt đất, mà lục sắc quang cầu, lại trở nên run rẩy kịch liệt.
Tạp Lạc Tháp khẽ chau mày, đình chỉ bước chân tiến lên. Mà lập tức, lại hoảng sợ mở to hai mắt!
- Năng lượng Thiên địa?
Tạp Lạc Tháp nghẹn ngào kinh hô.
Một cỗ quang mang bạch sắc, rất đột ngột xuất hiện bên ngoài lục sắc quang
mang, bao vây trọn quang mang lục sắc lại. Mà quang cầu lục sắc bị bao
trùm, lại đang không ngừng kịch liệt run rẩy, càng lúc càng nhanh.
Đối với cổ quang mang bạch sắc này, Tạp Lạc Tháp phi thường quen thuộc, bởi vì ngay vừa rồi cách đây không lâu, hắn đã từng thấy cổ quang mang bạch sắc này, xuất hiện ở trên người Thư Nhiên.
- Năng lượng Thiên địa...
Biểu lộ của Tạp Lạc Tháp lập tức trở nên âm trầm, cắn răng thật chặt, toàn
thân run rẩy. Hắn rất rõ ràng cái này ý vị như thế nào. Cái này ý nghĩa, Lâm Dịch sắp sửa tấn cấp rồi.
Lúc hắn còn ở Trung tinh vị
thượng giai, Tạp Lạc Tháp cũng phải dựa vào chiến văn mới có thể miễn
cưỡng thắng hắn một bậc, nếu như Lâm Dịch thật sự tấn cấp thành công,
chỉ sợ Tạp Lạc Tháp hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn nữa.
Trong nội tâm Tạp Lạc Tháp, hôm nay lại lộ ra vẻ do dự.
Trốn? Như vậy tất cả những thứ trước kia, chẳng khác nào uổng phí rồi. Không trốn? Đợi đến khi Lâm Dịch tấn cấp hoàn tất, mình tuyệt đối không phải
là đối thủ của hắn. Nên làm gì bây giờ?
Tạp Lạc Tháp tiến vào
thiên nhân giao chiến. Nhưng mà nhìn quang mang bạch sắc càng ngày càng
thịnh, lục sắc quang cầu run rẩy càng ngày càng lợi hại, Tạp Lạc Tháp
vẫn do dự.
Việc này cũng không thể trách hắn. Bởi vì hắn hôm nay
đã là tiến thối lưỡng nan rồi. Trong nháy mắt kia Năng lượng Thiên địa
xuất hiện, vận mệnh Tạp Lạc Tháp đã được quyết định xong, cho dù hắn có
chạy trốn hay không, Lâm Dịch đều sẽ không bỏ qua hắn, thậm chí gia tộc
hắn.
Bất đồng duy nhất chính là, nếu chạy trốn, không quản gia
tộc như thế nào, đại lục mênh mông, mặc dù Lâm Dịch muốn tìm hắn, cũng
tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng Tạp Lạc Tháp có thể
buông tha cho gia tộc của mình sao?
Đáp án dĩ nhiên rất khẳng định! Hắn có thể.
Tạp Lạc Tháp lập tức làm ra quyết định, lại lần nữa âm trầm nhìn thoáng qua bạch sắc ngày càng thịnh, chợt hắn quăng ánh mắt về phía Thư Nhiên đang thoi thóp.
- Giết không được Lâm Dịch, ít nhất cũng phải giết ngươi!
Tạp Lạc Tháp hung hăng nghĩ đến. Chợt trong tay lập tức phun ra một đạo bạch mang, bay về phía Thư Nhiên đang nằm trên mặt đất.
Một tiếng vang nhỏ vang lên, tia sáng trắng xuyên qua từ ngực Thư Nhiên,
thân thể Thư Nhiên lập tức run rẩy một hồi, chợt mềm nhũn.
Tạp
Lạc Tháp lại nhìn thoáng qua sau lưng. Chợt cũng không quay đầu lại, tốc độ toàn bộ triển khai hóa thành một đạo bạch mang, bay đi. Trong khoảnh khắc, biến mất trong Thiên địa.
- Tạp Lạc Tháp hắn...?
Trương Dịch nằm trên mặt đất tuy rằng bản thân bị trọng thương, nhưng cũng
không chết. Cho nên hắn đã thu toàn bộ một loạt biểu tình và động tác
của Tạp Lạc Tháp ở trước người Lâm Dịch vào mắt. Hôm nay thấy Tạp Lạc
Tháp đột nhiên rời đi, lại có chút ngạc nhiên.
Nhưng vào lúc này, một hồi lục sắc quang mang bỗng nhiên đại thịnh, khiến mục quang Trương Dịch lập tức tập trung qua. Lập tức, lại lộ ra quang mang kinh hỉ.
- Lâm Dịch!
Lâm Dịch bị lục sắc quang mang bao trùm, hôm nay rốt cục lại lần nữa xuất hiện!
Trên người của hắn y nguyên vẫn bảo trì bộ dáng gia trì chiến văn. Hơi nhắm
mắt lại, nhưng mà, một cổ khí thế cường đại đến cực điểm lại không ngừng từ thân thể hắn tràn ngập ra. Trương Dịch cảm giác được cổ lực lượng
này, lại chỉ có thể cảm thấy từng đợt kinh thuật!
- Tốt, thật mạnh.
Trương Dịch hoàn toàn ngây dại.
Không riêng gì Trương Dịch, mà ngay cả đám người đang hỗn chiến trên không
trung, cũng cảm thấy một cổ kinh thuật từ sâu trong nội tâm, khiến bọn
hắn không tự chủ được cúi đầu nhìn lại...
- Lâm Dịch?
Các đệ tử của tứ đại gia tộc kinh hãi.
- Lâm Dịch đại nhân?
Các đệ tử sau khi sững sờ liền cuồng hỉ. Đám người hỗn chiến, lập tức tách ra.
- Tạp Lạc Tháp đại nhân đâu?
Trong kinh hãi, đệ tử của tứ đại gia tộc mà đệ theo thói quen đi tìm chỗ dựa
của bọn hắn. Nhưng mà lại phát hiện, Tạp Lạc Tháp rõ ràng đã sớm không
rõ tung tích, sắc mặt của bọn hắn, lập tức trắng bệch.
- Trốn!
Không biết ai hô một tiếng. Đệ tử của tứ đại gia tộc nắm thời cơ cực nhanh,
Tạp Lạc Tháp mất tích. Lâm Dịch thanh tỉnh. Bọn hắn ở lại chỗ này, chỉ
có một con đường chết!
Nhưng mà, bọn hắn có thể đơn giản chạy đi sao? Đáp án, hiển nhiên là không.
- Ngăn bọn hắn lại!
Thư Bác sau khi sững sờ lập tức làm ra phản ứng. Vài tên Thư gia đệ tử còn
lại, lập tức dồn hết sức lực công kích về phía đệ tử của tứ đại gia tộc. Nhất là Thư Hồng, bằng vào lực lượng một người, đơn giản liền chặn mấy
đệ tử tứ đại gia tộc muốn chạy đi, không thể không chiến đấu với hắn.
- Đệ tử của tứ đại gia tộc, vô cùng lo lắng.
Lâm Dịch im im lặng lặng lơ lửng trên không trung, lại cảm giác được cổ lực lượng cường đại đến cực điểm kia.
- Cái này là Đại tinh vị sao? Cảm giác thật cường đại...
Lâm Dịch cơ hồ say mê trong lực lượng cường đại này, nhưng mà, hắn chỉ cảm
ứng trong chốc lát, sau đó lại lập tức mở mắt. Hiện giờ, còn không phải
là lúc say mê.
Ánh mắt của hắn lạnh nhạt nhìn về phương hướng Tạp Lạc Tháp chạy đi lúc trước, trong huyết sắc đồng tử, lóe ra tia sáng yêu dị.