Chung Cực Truyền Thừa

Chương 487


trướctiếp

Sắc mặt hắn lạnh lùng, trong đối mắt ưng lóe ra quang mang lạnh lùng. Khuôn mặt vừa rồi còn tươi cươi, trong nháy mắt liền trở nên vô cùng lạnh lùng, tốc độ trở mặt cực nhanh, khiến người không biết thế nào.

Sắc mặt Trương Dịch, Thư Hồng cũng hơi đổi, đã âm thầm làm xong chuẩn bị tiến công.

Chỉ có Lâm Dịch lại nhẹ nhàng bật cười:

- Đại nhân cho tiểu tử mười giây đồng hồ để cân nhắc, như vậy tiểu tử cũng cho đại nhân mười giây đồng hồ để cân nhắc a. Đại nhân nếu như hiện giờ rời đi, cũng hứa hẹn về sau không xâm phạm đến Thư gia nữa, tiểu tử liền cũng coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không, ngươi tu hành đến cảnh giới hiện giờ, nghĩ đến cũng không dễ a? Chết rồi, rất đáng tiếc.

Lời Lâm Dịch vừa nói ra, đừng nói là Tạp Lạc Tháp có chút sửng sốt một chút, mà tất cả mọi người chung quanh đều ngây ngốc.



- Tiểu tử này muốn chết sao?



Đây là cách nghĩ của các cường giả tinh vị cảnh khác của tứ đại g ia tộc...



- Lâm Dịch điên rồi sao?



Đây là cách nghĩ của Trương Dịch và Thư Hồng.

Phải biết rằng, cường giả đã ngoài Đại tinh vị, ở đại lục cũng đã là tồn tại cực kỳ thưa thớt, bọn họ là nhân vật đỉnh phong chính thức của đại lục. Mà người như vậy, cho dù chỉ đứng đối diện với mình, bình thường bọn họ cũng sẽ bảo trì một phần tôn kính với cường giả. Nhưng lời nói lúc này của Lâm Dịch, lại ngay cả chút mặt mũi cũng không lưu lại cho Tạp Lạc Tháp. Lời này nếu là đổi Thư Nhiên nói, mọi người còn có thể tiếp nhận, dù sao hai người đều là cường giả đã ngoài Đại tinh vị. Nhưng hết lần này tới lần khác lời này lại là Lâm Dịch nói, cái này không thể không khiến người khác hoài nghi tính chân thật của nó...

Không người nào cho rằng, Lâm Dịch có được lực lượng so với Tạp Lạc Tháp càng cường đại hơn cả.



- Tiểu tử can đảm, ngươi muốn chết?



Tạp Lạc Tháp còn chưa lên tiếng, Á Lực Khắc ở bên cạnh hắn đã lạnh lùng nói, trong đôi mắt, một mảnh phẫn nộ.

Lâm Dịch chỉ nhàn nhạt nhìn hắn một cái, khi thấy dung mạo của hắn, vẫn không khỏi sững sờ. Chỉ cảm thấy hắn và Kiều Trì Á kia cực kỳ tương tự nhau, lập tức liền suy đoán ra hắn không phải là huynh đệ của Kiều Trì Á thì cũng là phụ thân của hắn. Bất quá khả năng thứ hai lớn hơn một chút.

Kiều Trì Á tuy rằng bị Thư Nhiên giết chết, nhưng Lâm Dịch vẫn chưa hết giận. Suy đoán đến thân phận của đối phương, liền không cho hắn bộ mặt gì tốt rồi, lạnh nhạt nói:



- Ta có tìm chết không, còn chưa tới phiên ngươi tới nói chuyện.



- Muốn chết...



Trong mắt Á Lực Khắc hiện lên một vòng sát ý lành lạnh, liền muốn động thủ. Nhưng mà thân hình mới khẽ nhúc nhích, Tạp Lạc Tháp ở một bên lại hơi hơi thò tay, ngăn động tác của hắn lại. Á Lực Khắc thấy Tạp Lạc Tháp ngăn lại, tuy rằng trong nội tâm rất muốn giết chết Lâm Dịch, nhưng lại không thể không mạnh mẽ nhịn xuống, lạnh lùng nhìn Lâm Dịch, hừ lạnh một tiếng.

Nhưng mà Lâm Dịch, lại không chút hứng thú với hắn, dời ánh mắt về phía Tạp Lạc Tháp.

Trong mắt Tạp Lạc Tháp phát ra sát ý lành lạnh. Hắn lạnh nhạt nhìn Lâm Dịch:



- Được rồi, ta thu hồi lời của ta. Tiểu tử. Ngươi hôm nay chết chắc rồi.



Đang khi nói chuyện, một cổ khí thế khổng lồ, từ trên người hắn tràn ngập ra. Sự cường đại của cổ khí thế kia, khiến người nhịn không được âm thầm tim đập nhanh. Trương Dịch và Thư Hồng đều hơi đổi sắc mặt, đã làm xong chuẩn bị tiến công.

Mà Lâm Dịch chỉ nhẹ nhàng cười cười, sau đó thân thể hắn lập tức tản mát ra một hồi huyết sắc quang mang. Tạp Lạc Tháp khẽ chau mày, nhưng lại không hành động. Hắn muốn nhìn một chút, thanh niên trước mắt này, có chỗ gì kinh người.

Mà trên người Lâm Dịch, xuất hiện biến hóa kinh người. Biến hóa đầu tiên là ánh mắt hắn. Một đôi con ngươi đen kịt trong khoảnh khắc, từ trong lan ra ngoài một đạo huyết sắc, biến thành huyết hồng hoàn toàn. Một cổ khí tức yêu dị, từ trong hai tròng mắt hắn phát tán ra. Chợt, thân thể hắn bắt đầu biến lớn, thân thể cao gầy thon dài cũng biến lớn lên. Cơ bắp bành trướng phá rách y phục hắn, lộ ra da thịt. Mà trên da thịt hắn, liền xuất hiện một tầng vằn hắc bạch giao nhau. Sau một lát, một tầng da lông phủ lên. Trên khuôn mặt thanh tú cũng đã có thêm vài phần dữ tợn, ba đạo huyết sắc vết trảo tục tằng đến cực điểm hai bên khuôn mặt hắn. Ở trung tâm cái trán, một chứ Vương phong cách cổ xưa tản ra huyết sắc yêu dị. Một cái đuôi hắc bạch giao nhau duỗi ra sau lưng hắn, có chút vung vẩy cạnh thân.

Bạch Hổ chiến văn, lộ ra!

Nói đến thì chậm, nhưng sau khi trên người Lâm Dịch bộc phát lên một tầng huyết sắc quang mang, hào quang liền biến mất. Mà hắn cũng hoàn thành gia trì chiến văn.

Lúc này, lực công kích bình thường của Lâm Dịch, đã có thể so với Đại tinh vị hạ giai trình độ bình thường. Nếu như dùng tay trái công kích, dưới tác dụng tăng phúc trọn vẹn trăm phần trăm của Băng Sương Vịnh Thán Chi Tàn Khuyết, lực công kích của hắn, đã đủ để đả thương đối với cường giả Đại tinh vị trung giai. Tạp Lạc Tháp nhàn nhạt nhìn hắn một cái, chợt lạnh nhạt nói:



- Đây là dựa vào của ngươi sao? n, không tệ, sau khi biến thân thực lực tăng cường sáu lần. Bất quá, lực công kích của ngươi, ngay cả Đại tinh vị hạ giai cũng chưa tới, với ta càng một tia ảnh hưởng cũng không. Nếu như ngươi chỉ có loại trình độ này, như vậy liền chuẩn bị chịu chết đi.



Sau khi Lâm Dịch học xong kỹ xảo bộc phát, khi không công kích, trình độ tăng phúc biểu hiện ra ngoài, chỉ có sáu lần thôi. Nhưng một khi phát động công kích, lực công kích tăng phúc, lập tức có thể đạt tới 55 lần đến 57 lần. Hắn hôm nay, còn chưa làm được khi bộc phát, sử dụng ra trăm phần trăm chiến lực.

Nhưng không thể không nói, cái này rất có tính lừa gạt.

Thư Nhiên lại hơi ngẩn người. Hắn rất rõ ràng Lâm Dịch vào bốn năm trước, chiến văn của hắn cũng đã có thể tăng phúc lên 30 lần rồi. Đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao mọi người suy đoán hắn là người của Cổ văn truyền thừa. Nhưng bốn năm sau, chiến văn của hắn sao lại không tăng lên bội số tăng phục, ngược lại trở nên yếu đi thế?

Đương nhiên, Thư Nhiên chỉ nghi ngờ một lúc, sau đó lại ném ý nghĩ này ra khỏi óc. Bởi vì lúc vừa rồi, Lâm Dịch đã từng rất tự tin tỏ vẻ với mình, tuy rằng hắn cũng không đối phó với Tạp Lạc Tháp có trăm phần trăm tin tưởng, nhưng nhìn nét mặt của hắn, rõ ràng đã tính trước rất kỹ càng. Lấy thực lực Trung tinh vị thượng giai của hắn mà xem, hắn hẳn không phải không biết Đại tinh vị trung giai, so Trung tinh vị thượng giai mạnh hơn không chỉ gấp trăm lần, nhưng hắn vẫn lộ ra vẻ tự tin như vậy.



- n, có lẽ hắn còn đòn sát thủ gì khác mà ta không nhìn ra được.



Thư Nhiên âm thầm nghĩ đến. Lập tức, lẳng lặng nhìn, không nói không rằng.

Mà Lâm Dịch sau khi nghe Tạp Lạc Tháp nói xong, trong đôi đồng tử yêu dị lại hiện lên vẻ mỉm cười nói:

- Có ảnh hưởng với đại nhân không, còn phải đợi đại nhân thử qua mới biết được. n, câu vừa rồi vẫn hữu hiệu. Tiểu tử cho đại nhân mười giây đồng hồ để cân nhắc thoáng một chút. Nếu như đại nhân rút đi lúc này, đồng thời phát thề về sau sẽ không bao giờ quấy rối Thư gia nữa, tiểu tử liền xem như chuyện gì cũng chưa xảy ra, xin khuyên đại nhân một câu, vẫn nên cân nhắc một chút đi.

Biểu lộ Tạp Lạc Tháp lạnh xuống. Bị một hậu bối liên tiếp dùng lời nói ép buộc, thậm chí có thể nói là trêu đùa hí lộng mình, khiến hắn không cách nào chịu nổi. Trong mắt ứng lộ ra một tia sát ý, thản nhiên nói:



- Thư Nhiên cũng không thể nào cứu được ngươi.



Lập tức, thân thể của hắn biến mất.

Huyết sắc đồng tử của Lâm Dịch có chút ngưng tụ, cùng lúc đó, lực lượng của thân thể bỗng nhiên bộc phát một cái, thân thể của hắn, lập tức biến mất trong tầm mắt mọi người.

Oanh!

trướctiếp