Người trong Thư gia, lập tức lộ ra thần sắc cao hứng. Trên mặt Thư Bác, cũng lộ ra kinh hỉ!
Hắn là đang đợi Lục trưởng lão!
Tuy rằng quyết định thắng bại của gia tộc, chủ yếu là dựa vào
cường giả Đại tinh vị, Nhưng lúc này Thư gia và gia tộc An Đệ Tư
đều có được một cường giả Đại tinh vị. Nếu quả thật chính
thức bộc phát chiến đấu, cường giả Đại tinh vị đối chiến cường giả Đại tinh vị, mà những cường giả tinh vị cảnh khác, là
những nhân viên chiến đấu chủ yếu.
Nhưng mà trước đó,
cường giả Tinh vị cảnh của Thư gia, kể cả Thư Nhiên, cũng chỉ
có sáu người mà thôi. Một khi khai chiến, Thư Nhiên tất nhiên đi
ứng phó với Tạp Lạc Tháp của An Đệ Tư gia tộc, như vậy những
người chiến đấu khác, chính là cường giả tinh vị cảnh, thế
nhưng tứ đại gia tộc có khoảng chừng hai mươi cường giả tiếp
cận tinh vị cảnh. Nếu quả thật khai chiến, Thư gia căn bản không
có chút chỗ trống phản kháng nào.
Cho nên, hắn đang đợi
Thư Hồng trở về. Chỉ cần Thư Hồng về đến gia tộc, có thể gia
tăng thêm bốn cường giả Tinh vị cảnh. Tuy rằng thực lực vẫn
cách xa, nhưng ít ra so với sáu cường giả Tinh vị cảnh thì
mạnh hơn rất nhiều rồi. Đến lúc đó, nếu quả thật muốn khai
chiến, ít nhất không đến mức không có nổi một tia phản kháng.
Dù sao thì Thư Hồng cũng là cường giả Trung tinh vị thượng giai. Dùng thực lực của hắn, đơn đả độc đấu với năm sáu cường giả Tinh vị cảnh dưới Trung tinh vị trung giai, cũng không tính là
chuyện cố hết sức.
Đương nhiên, chỉ là nói như vậy thôi. Dù sao, tứ đại gia tộc, cũng có cường giả Trung tinh vị thượng giai.
Lúc này Thư Hồng trở về gia tộc, trong lòng Thư Bác cũng bắt đầu
chuyển động, hai tay cũng không khỏi có chút run rẩy lên. Chợt,
ánh mắt của hắn cũng lộ ra chút sát ý, nhìn về phía những
người tứ đại gia tộc trong sân.
Bọn người Kiều Trị Á
lập tức cảm giác được tình huống không đúng. Sắc mặt Kiều
Trị Á biến hóa, chợt quát lên:
- Thư Bác! Chẳng lẽ ngươi muốn giết chúng ta sao? Đừng quên tình huống hiện tại của Thư gia!
Đã đến nước này, hắn cũng chẳng quan tâm cái gì lạnh nhạt thong
dong rồi! Hắn thầm nghĩ khiến Thư Bác sinh ra tâm lý do dự,
nhóm người sẽ dễ dàng bỏ chạy hơn.
Nhưng mà, hắn nhất định phải thất vọng.
Thư Bác lạnh lùng nhìn hắn:
- Kiều Trị Á, nếu có thể, ta thật sự rất hi vọng chúng ta trở lại như lúc còn bé. Nhưng điều này hiển nhiên không có khả
năng rồi, hôm nay ngươi mang theo nhiều người như vậy, dùng tư
thái mạnh như vậy, chạy đến trước cổng Thư gia chúng ta làm
nhục. Quả thật, ý nghĩ của ngươi rất chính xác. Đại trưởng
lão không thể ra tay, ta cũng không thể ra tay với ngươi. Có thể
ngươi luôn nắm chặt tâm tình của ta, điểm ấy, ta rất bội phục.
Nhưng là, nghĩ đến ngươi cũng không lường trước Lục trưởng lão
bọn hắn lại trở về lúc này a? Như thế nào? Lúc ngươi cường
thế, bộ dạng cao cao tại thượng, biểu lộ không ai bì nổi, sau
khi hoàn cảnh chuyển thành xấu đi, lại biến thành một đống
bùn nhão sao?
Nói xong lời cuối cùng, trong ánh mắt Thư Bác lại lộ ra một tia khinh thường.
Kiều Trị Á bị lời này của Thư Bác làm sắc mặt ửng hồng, hai mắt sung huyết, nhưng không có một chút phản bác nào.
Quả
thật, lúc hắn cường thế, biểu lộ ra bộ dạng cao cao tại
thượng không ai bì nổi kia, tất cả mọi người đều nhìn thấy
trong mắt. Mà hôm nay hoàn cảnh xấu vừa lộ ra, liền nói ra lời uy hiếp vô lực như vậy. Khách quan mà nói, trong hoàn cảnh xấu mà Thư Bác có thể bảo trì một phần bình tĩnh thong dong kia,
Kiều Trị Á rõ ràng thấp hơn một cấp bậc.
Nhưng Kiều
Trị Á chỉ xấu hổ trong chốc lát, sau đó ném cảm giác bị sỉ
nhục này qua một bên. Từ tình huống trước mắt mà nói, bảo
trụ được tánh mạng của mình mới là trọng điểm hắn cần quan
tâm.
Thượng vị giả vô tình, đều có một khuyết điểm, cái kia chính là sợ chết!
Vô luận thân hắn ở địa vị cao như thế nào, đối với người khác
tuyệt tình ra sao, thậm chí vô tình đối với người nhà của
mình. Nhưng đối với chính mình, bọn hắn luôn ích kỷ. Hết thảy bọn hắn, đều muốn đặt tánh mạng ở vị trí đệ nhất. Mà kế
hoạch của bọn hắn, đều được áp dụng dưới tình huống cam đoan
bảo toàn được tính mạng. Sinh tử của người khác, cũng không
nằm trong phạm vi cân nhắc của bọn hắn.
Kiều Trị Á bắt
đầu chuyển động tâm tư rất nhanh, dưới tình huống tính mạng bị uy hiếp, áp lực chung quanh thân thể của hắn lại yếu đi một
ít. Hắn ý đồ tìm một con đường sống từ tình huống hiện tại, nhưng suy nghĩ lại hỗn loạn, hoàn toàn không biết phải nên làm thế nào.
- Nếu các ngươi dám giết ta, ta cam đoan, ngày mai sẽ bắt đầu tổng tiến công Thư gia!
Kiều Trị Á lành lạnh nhìn Thư Bác, lạnh lùng nói.
- Có gì khác nhau sao?
Khóe miệng Thư Bác mang theo một tia cười lạnh, nói:
- Giết ngươi hay không, chỉ sợ gia tộc Tây Bá Nhĩ của ngươi đều
muốn tiến công a. Tuy rằng trước kia ngươi hung hăng càn quấy,
nhưng tuyệt đối không dám can đảm đến mức chạy lên cửa Thư gia
tùy ý khi nhục, mà hôm nay ngươi lại làm như vậy. Nếu như ta
đoán không sai, Tạp Lạc Tháp đã tới rồi a? Các ngươi tổng tiến công, nhiều nhất là bắt đầu trong hai ngày này a?
- Cái gì? Ngươi... Nguồn: http://truyenfull.vn
Trong đôi mắt Kiều Trị Á lập tức lóe ra hào quang kinh hãi, không
dám tin nhìn Thư Bác đang cười lạnh. Hắn như thế nào cũng đều
không tưởng tượng được, từ hành vi của mình, đối phương rõ
ràng có thể liên tưởng ra đến trình độ này.
- Cho tới
bây giờ, ngươi là người không nắm chắc mười phần sẽ không dễ
dàng động thủ. Nhưng ta lại không thể không nói, nhiều nhất hai
ngày, Tạp Lạc Tháp sẽ đến đây. Mà lúc hắn đến, cũng chính
là lúc tứ đại gia tộc khởi xướng tổng tiến công Thư gia a. Lẽ
ra ngươi không nên đến địa phương này, ngươi không nên chỉ vì muốn làm nhục người khác mà lâm vào hiểm địa a.
Thư Bác thản nhiên nói, nhưng lại khiến Kiều Trị Á lập tức lạnh cả sống lưng.
Không riêng gì Kiều Trị Á lạnh cả người, những người tứ đại gia
tộc khác bên cạnh hắn cũng lạnh cả sống lưng. Biểu hiện Kiều
Trị Á, Thư Bác thấy quá khác thường rồi. Ngay từ đầu, vì
phẫn nộ mà không suy nghĩ nhiều, nhưng lúc này, sau một phen cân nhắc cẩn thận, Thư Nhiên liền nghĩ thông suốt rất nhiều
chuyện.