Chung Cực Truyền Thừa

Chương 460


trướctiếp

Trong mắt thiếu niên tuấn mỹ chợt toát ra một vòng thất vọng, chợt không nói thêm gì nữa, quay đầu lại nhìn về phía xa xa, nơi vẫn còn một đầu Hắc Mạn Ba cùng với cường giả nhân loại kia...

Trương Tạp nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt thiếu niên tuấn mỹ, trong lòng không khỏi hơi động một chút. Sau khi suy nghĩ một chút nói ra:



- Tuy rằng hi vọng không lớn, nhưng ta nghĩ chúng ta vẫn có thể đi thử một chút. Ta và đệ cũng chỉ là Hạ tinh vị hạ cấp, đối với cường giả như vậy mà nói, chỉ cần không chọc giận hắn, hắn sẽ không tự hạ thân phận động thủ với chúng ta đâu.



Thiếu niên tuẫn mỹ lập tức mãnh liệt quay đầu lại, ánh mắt lộ ra thần sắc mừng rỡ nói:



- Thật vậy chăng?



Trương Tạp gật đầu cười:



- n, chờ sau khi hắn giải quyết đầu Hắc Mạn Ba kia xong, chúng ta liền đi qua. Nếu như hắn thật sự đáp ứng...Thư Mộng, liền nhất định không có vấn đề.



Thiếu niên tuấn mỹ hung hăng nhẹ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía hai đại thân ảnh một lớn một nhỏ vẫn lơ lửng trên không trung, ánh mắt của hắn chăm chú chú ý, mặc dù cách xa như vậy, vẫn có thể cảm giác được rõ ràng một phần cảm giác lạnh nhạt thong dong của thân ảnh nhân loại. Vào lúc này, thân ảnh cực lớn của Hắc Mạn Ba trong mắt thiếu niên, chỉ là để tô đậm cho thân ảnh càng thêm cao lớn kia thôi.

Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc trọn vẹn ngốc trệ một đoạn thời gian rất dài, sau đó mới chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Lâm Dịch vẻ mặt lạnh lùng lạnh nhạt. Trong hai trong mắt nó, thiêu đốt lên cừu hận hừng hực, cừu hận kia, tựa hồ muốn đâm xuyên hoàn toàn toàn bộ Lâm Dịch vậy.



- Tốt, rất tốt...



Tiếng rít gào từ trong miệng Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc truyền ra. Trong mắt nó tràn đầy cừu hận và không cam lòng.



- Ngươi dám nói cho ta biết tên của ngươi không?



Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc lành lạnh nói. Cừu hận trong mắt, theo lời của nó mà càng trở nên sâu đậm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



- Lâm Dịch.



Thanh âm đạm mạc của Lâm Dịch vang lên.



- Lâm Dịch, Lâm Dịch...Tốt một tên Lâm Dịch!...



Trong miệng Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc thì thào lẩm nhẩm vài tiếng, sau đó khắc danh tự Lâm Dịch vào trong đầu. Sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Dịch, thần sắc vặn vẹo mà nói:



- Lâm Dịch, ngươi nhớ kỹ, thù hôm nay, ta nhất định sẽ báo, nhất định!



Cừu hận trong thanh âm của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc rõ ràng như thế. Lâm Dịch không chút nào hoài nghi nếu như đối phương có năng lực thì mình đã biến thành một cỗ thi thể tan hoang rồi.

Hắn nhẹ nhàng chớp chớp lông mày, chợt thản nhiên nói:



- Ta sẽ nhớ kỹ. Bất quá...Ngươi cho rằng ngươi còn cơ hội tìm ta báo thù sao?



Ánh mắt của hắn, đã rơi vào trên người Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc.

Đồng tử Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc bỗng co rút lại, chợt cắn răng nói:



- Như thế nào? Ngươi còn muốn giết ta? Không sai, thực lực của ngươi quả thật mạnh hơn ta nhiều, nhưng nếu như ta một lòng chỉ muốn chạy trốn thì ngươi căn bản không có biện pháp giết chết ta! Ở trên biển, tốc độ của ta so với trên không trung thì nhanh hơn nhiều, ngươi căn bản không có khả năng đuổi kịp ta được.



Lúc này trong lòng Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc đều là cừu hận với Lâm Dịch, lập tức không chút do dự nói tình huống của mình cho Lâm Dịch biết. Đương nhiên, mục đích của nó, chỉ là vì khiến Lâm Dịch cảm thấy một tia vô lực thôi. Đối mặt với Lâm Dịch lực lượng cường đại, nó căn bản không có biện pháp có hành động gì chính thức tạo thành uy hiếp với Lâm Dịch cả, nhưng nó đã bị cừu hận xông váng não, lựa chọn dùng lời nói kích thích Lâm Dịch, khiến Lâm Dịch sinh ra cảm giác thất bại.

Đương nhiên, đây quả thật không phải là cách làm thông minh.

Lâm Dịch nhẹ nhàng nhíu mày:



- Ah? Là thế phải không? Như vậy...



Lâm Dịch có chút dừng lại, chợt hai mắt nhìn về Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc đã có chút dự cảm không tốt, khóe miệng tràn ra một vòng cười khẽ.



- Ta hiện giờ, sẽ giết chết ngươi.



Một chữ cuối cùng vang lên, thân thể Lâm Dịch lập tức mơ hồ. Mà Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc thì sắc mặt lập tức đại biến, nghĩ cũng không dám nghĩ nữa, thân thể cực lớn từ không trung rơi xuống biển. Chỉ cần vào trốn vào trong biển sâu, dùng tốc độ của nó, Lâm Dịch căn bản không thể nào đuổi kịp nó được.

Nói thì chậm, nhưng diễn ra lại rất nhanh, khi thân thể Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc cách mặt biển chưa đầy 10m, thì một thân ảnh trống rỗng xuất hiện ở phía dưới nó. Bởi vì cái đuôi của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc muốn chui vào biển, cho nên, đầu của nó, đang đối diện lấy bóng người kia.



- Không!



Trong hai mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc lập tức lộ ra biểu lộ vô cùng kinh hãi, nhưng ngênh đón hắn, lại là năng lượng huyết sắc và tinh lam sắc trong tay trái Lâm Dịch.

Bồng!

Huyết vũ màu xanh da trời tung bay, thân thể Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc bị đánh lên mấy chục thước, sau đó thân thể đã hoàn toàn mất đi đầu, ầm ầm rơi vào biển.

Nước biển kích động, ngoại trừ nước biển kích động, trên mặt biển trước kia còn tán loạn năng lượng đã khôi phục bình tĩnh...

Kỳ thật dùng thực lực của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc, Lâm Dịch mặc dù thật sự muốn giết nó, tuy rằng không phải chuyện khó khăn gì, nhưng tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Thật sự là vì Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen liên tục chết đi, đả kích đối với Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc không thể tính được.

trướctiếp