Trên bàn ăn, một bó hồng tỏa hương thơm ngát, càng khiến bữa tối thêm phần lãng mạn, ngọt ngào.
Mân Huyên còn đang ăn dở, đã nghe tiếng Doãn Lạc Hàn nói “Huyên, anh no rồi.”
“Nhanh vậy?” Cô nhìn lên, thấy bát hắn đã trống không.
“Ừ, em cứ ăn đi. Anh lên tắm trước. Chốc nữa, anh sẽ có một bất ngờ nữa
dành cho em. Ăn nhanh rồi lên, anh chờ!” Hắn cười thần bí, rảo bước đi
lên lầu.
Trực giác của cô mách bảo hắn đang nói đến chuyện gì,
khiến cô không khỏi đỏ mặt, cúi đầu thật thấp, mãi cho đến khi hắn lên
hẳn trên lầu rồi, cô mới dám ngẩng mặt lên.
Chưa đầy năm phút
đồng hồ, cô dở khóc dở cười nhìn bát cơm. Không ngờ chính mình lại cũng
nóng vội như thế… Rồi cô lại tự an ủi mình, dù sao cũng là vợ chồng,
muốn gần gũi nhau thì có gì sai đâu?!
Trước khi lên lầu, như
thường lệ, cô ghé qua phòng trẻ con để xem Tiểu Lạc Lạc thế nào. Doãn
Lạc Hàn đã thuê ba bảo mẫu 24/24 h thay phiên nhau túc túc trực chăm sóc Tiểu Lạc Lạc., một ngày hai mươi tứ giờ cắt lượt ở trẻ con trong phòng
chiếu cố tiểu tử kia.
Cô ngồi bên nôi nhìn gương mặt đang say ngủ của con, sau đó trước khi rời đi lại hôn nhẹ lên má con, nhẹ nhàng chúc con ngủ ngon.
Đi vào phòng ngủ, không thấy Doãn Lạc Hàn đâu, cô
ngó nghiên xung quanh. Cửa phòng tắm đã mở, hắn tắm xong rồi, vậy hắn
đang ở đâu?
“Hàn, anh ở đâu vậy?” Cô e dè gọi, đột nhiên hai mắt bị một bàn tay từ phía sau che lấy.
“Nhắm mắt lại.” Hắn thổi hơi ấm áp bên tai cô.
“Lại có gì cho em sao?” Cô cười khúc khích, nghe lời nhắm mắt lại.
“Đây là bất ngờ lớn nhất anh muốn dành cho em. Anh nghĩ em sẽ thích đấy! Mặc dù anh rất muốn có thể ở bên em cả ngày, nhưng so với điều đó, anh muốn được nhìn thấy gương mặt vui vẻ, tươi cười mỗi ngày của em hơn, cho
nên……”
“Hàn, anh đang nói gì vậy? Em không hiểu gì hết… Anh đừng
làm em sợ…” Cô hơi hoảng, quơ tay lên muốn gỡ tay hắn ra, kết quả lại
luống cuống quờ tay vào trong áo hắn, cảm nhận vòm ngực cường tráng đang nóng rực, cũng nhận thấy được cơ thể hắn bị kích thích, run nhè nhẹ.
“Không được sờ soạng lung tung.” Hắn đằng hắng một tiếng, khàn giọng nói, sau
đó bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đặt lên tay cô một cái gì đó “Em có
thể mở mắt được rồi.”
Cô tò mò mở mắt ra, thấy trên tay mình đang cầm một túi hồ sơ. Rốt cục là cái gì đây?
“Mở ra xem.” Hắn hào hứng quan sát phản ứng của cô.
Cô từ từ mở ra. Đọc những dòng chữ bên trong, cô kinh ngạc không nói ra lời.
Một lúc lâu sau, cô mới có thể lắp bắp “Cái này… cái này… chính là bất ngờ anh muốn dành cho em sao?”
“Thích không?” Hắn mỉm cười đến dịu dàng “Anh biết em thích làm báo, nên đã mở cho em một tòa soạn này. Tên anh cũng đã chọn rồi, em xem có thích
không?”
Cô kích động, giọng run run đọc “Tòa soạn Huyên Phong…”
Hắn kéo cô vào lòng “Anh nghĩ rất lâu mới nghĩ ra tên này đó, em có thích không?”
“Thích, rất thích, thật sự rất thích! Em không ngờ… không ngờ anh lại mở tòa
soạn cho em….” Cô không kìm nén được sự xúc động, lại nhớ tới túi hồ sơ
này dường như có điểm quen thuộc, chính là giống với túi hồ sơ Quý Dương cầm hôm nọ “Là Quý Dương giúp anh mở phải không?”
“Ừ.” Hắn gật nhẹ “Chỉ cần em thích là tốt rồi.”
“Nhưng mà tiền mở……” Cô do dự nói ra mối bận tâm trong lòng “Có lẽ là số tiền không nhỏ…”
Hắn yêu chiều vén tóc cho cô “Ngốc ạ! Chỉ cần em thích, anh có thể mở mười tòa soạn, thậm chí một trăm tòa soạn cho em!”
“Vậy chờ bao giờ tòa soạn kiếm được lợi nhuận, em sẽ trả lại anh.” Cô cười
tươi, bắt đầu hưng phấn tính chuyện sau này “Ngày mai em sẽ đăng tin
tuyển dụng, em muốn tuyển……”
Hắn cười cắt lời cô “Huyên, không
cần đâu, đội ngũ nhân viên đã có sẵn rồi, ngày mai em có thể tới xem.
Sau này mọi chuyện sẽ đều do em quyết định, em là xã trưởng đó.”
“Xong hết rồi sao?” Cô đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác “Nói vậy…
chứng tỏ anh đã mở tòa soạn được một thời gian rồi, sao giờ mới cho em
biết?”
Cô chu môi, huých hắn một cái, khiến hắn bật cười “Đương nhiên là vì anh muốn cho bà xã bất ngờ rồi.”
Cô suy nghĩ một hồi rồi bĩu môi lầm bầm “Lừa em lâu như vậy… Có phải ngay
từ lúc em muốn đề nghị đi làm, anh đã âm thầm mở tòa soạn không hả?”
“Huyên, anh làm tất cả những việc này đều là vì em.” Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên hai má cô, rồi lần ra sau tai cô.
Nụ hôn của hắn từ nhẹ nhàng mơn trớn dần trở thành cuồng dã si mê, khiến
cô trở tay không kịp “Từ từ đã, em còn chưa nói xong mà… Mới lại, em còn chưa tắm…”
“Anh không ngại…” Hắn mỉm cười nói, động tác càng lúc càng thêm cuồng nhiệt, bàn tay tham lam luồn vào trong áo cô, thuần
thục cởi bỏ tất cả những thứ quần áo vướng víu trên người cô.
Hắn chôn mặt vào ngực cô, yết hầu phát ra tiếng khàn khàn đầy dục vọng,
nhấc bổng cô đi về phía giường lớn, xong đó ép cô xuống, từ từ tiến vào
bên trong cơ thể ấm áp của cô.
Một lúc lâu sau, cô ngoan ngoãn
nằm trong lòng hắn, nhìn hắn say ngủ mà không kìm được đưa tay vuốt ve
chiếc cằm cương nghị của hắn, chăm chú ngắm nhìn gương mặt nam tính của
hắn – từ đôi lông mày dài rậm, đôi mắt nhắm hờ với hàng mi cong dài đến
sống mũi cao thẳng đầy cuốn hút và đôi môi mỏng dường như đang khẽ mỉm
cười…
Cô quay đầu nhìn về phía tủ đầu giường, nghĩ đến việc hắn
âm thầm mở tòa soạn cho cô, trong lòng lại tràn đầy cảm giác hạnh phúc
ấm áp, không kìm nén được nhẹ nhàng hôn lên môi hắn mấy cái.