Hiệp Hàm vốn định hôn ngủ ngon xong liền ôm Lưu Nguyệt ngủ. Ai biết còn
chưa kịp quay đầu đi, Lưu Nguyệt lại không có dấu hiệu gì nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, chủ động hôn y. Hiệp Hàm có phần kinh ngạc, bất quá người yêu chủ động đưa môi, y như thế nào có khả năng thờ ơ, đẩy chiếc cằm
nhỏ của Lưu Nguyệt lên, đoạt lại quyền chủ động, sâu sắc hôn tới.
Lưu Nguyệt tuy rằng bị hôn đến mờ mịt, bất quá nàng vẫn theo bản năng nhớ rõ nhiệm vụ chủ yếu hôm nay của mình. Tay nhỏ bé không thành
thật đưa tới trước ngực y, lần mò cởi bỏ nút áo, khiến cho tay càng
thuận tiện tiến vào. Hiệp Hàm bởi vì sự vuốt ve của nàng, ánh mắt trở
nên càng thêm sâu thẳm.
Cơ hồ cả người Hiệp Hàm đều dán trên người Lưu Nguyệt, khi phát
giác hạ thân y biến hóa. Lưu Nguyệt khóe miệng đắc ý cười trộm, càng
thêm không kiêng nể gì bắt đầu đốt lửa. Hiệp Hàm sau khi kịch liệt hôn
xong thì rời ra, cau mày đè tay nhỏ bé của nàng lại,“An phận một chút
được không? Thân thể em còn chưa hồi phục lại đâu.”
Hiệp Hàm khàn khàn cất lên thanh âm nồng đậm chứa đầy dục vọng,
Lưu Nguyệt thừa thế dùng thân thể cọ xát vào y, khiến Hiệp Hàm nhịn
không được thở hốc vì kinh ngạc. Hiệp Hàm cau mày lấy tay ngăn lại, đem
khoảng cách hai người đẩy ra, Lưu Nguyệt không thuận theo vẫn không
ngừng cọ quậy. Lại bị Hiệp Hàm chặn lại, thanh âm y mặc dù có chút mờ ám nhưng cũng rất kiên định,“Ngoan ngoãn nghe lời, không cần nháo.”
“Hàm, em đã thấy ổn rồi mà.” Lưu Nguyệt chưa từ bỏ ý định khuyên y, quả thật ổn lắm lắm rồi, chính là ngẫu nhiên có chút ẩn ẩn đau thôi. Lúc trưa khi Hiệp Hàm giúp nàng bôi thuốc, nhớ tới lúc trét thuốc, mặt
của nàng càng đỏ bừng lên. Hiệp Hàm có chút không tin, hồ nghi chất vấn, “Thật sự không đau?”
Lưu Nguyệt dùng sức gật đầu, sau đó thừa dịp Hiệp Hàm chưa kịp
định thần, liền vùi đầu vào lòng y. Hiệp Hàm bất đắc dĩ nhìn dáng vẻ
tươi cười vì đạt được ý nguyện. Lưu Nguyệt biết Hiệp Hàm còn đang do dự, liền ôm lấy thắt lưng y làm nũng.“Hàm, lần đầu tiên đau quá a, anh làm
cho em quên đi có được không.” Vừa nói nàng vừa đỏ bừng hai má.
Hiệp Hàm còn đang có tâm lý đấu tranh, nghe người yêu nói những
lời này, vốn còn chút khắc chế đều bị đánh vỡ. Hắn cúi đầu thở dài một
tiếng, bắt đầu thuận theo khát vọng chính mình, đem Lưu Nguyệt ôm lấy,
xấn lấy đôi môi nàng không ngừng mồi lữa, chỉ trong chớp mắt, Lưu Nguyệt lại bị Hiệp Hàm hôn đến mê mê mang mang, không biết trời trăng.
Sau đó chỉ mấy lượt y đã áo ngủ trên người Lưu Nguyệt lột sạch,
bàn tay to lớn kia nhẹ nhàng bao trùm lấy phần tròn trịa mềm mại của
nàng, làn môi mỏng không ngừng tàn sát bừa một đường thẳng tiến, tới
hàng xương quai xanh tinh sảo kia, Hiệp Hàm nhịn không được nhẹ nhàng
cắn cắn, lưu lại hôn ngân chỉ thuộc về y.
Lưu Nguyệt bị loại cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc này làm cho thích thú đến run rẩy, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập bừng bừng. Hiệp Hàm
ngẩng đầu nhìn, cười đầy xấu xa. Lưu Nguyệt vốn đã một đầu mờ mịt, lại
vì cái cười xấu xa kia, mà mềm nhũng cả ra. Bàn tay của Hiệp Hàm càng
lúc càng bạo, đã muốn tiến tới hai chân nàng, nhẹ nhàng ma sát bên trong đùi non mẫn cảm, Lưu Nguyệt nhịn không được hừ ra tiếng.
Hiệp Hàm như được cổ vũ, chậm rãi nội y của nàng lột sạch. Lưu
Nguyệt cắn môi, hé ra khuôn mặt đỏ bừng nhỏ nhắn. Đôi môi mỏng của Hiệp
Hàm đang ở nơi bụng của nàng lưu luyến, sau đó ôn nhu an ủi,“Bảo bối,
đừng xấu hổ. Hảo hảo cảm thụ anh.”
Lưu Nguyệt vẫn cảm thấy thẹn thùng không thôi, vì thế nhắm hai
mắt lại. Nhưng ánh mắt không thấy, thân thể lại càng mẫn cảm y chạm vào
đâu cũng đều nhận biết được. Hiệp Hàm cũng không sốt ruột, chậm rãi trêu chọc càng làm nàng hứng cảm, như đã hạ quyết tâm đem đến một tối hưởng
thụ hoàn mỹ cho nàng. Mà thời gian đêm nay thì còn rất dài rất dài a.
Ngày thứ hai Lưu Nguyệt trong lòng Hiệp Hàm tỉnh lại. Toàn thân
đều có chút đau nhức, nhưng là so với lần trước, lại tốt hơn rất nhiều.
Hiệp Hàm tựa vào đầu giường, tay cầm bản hợp đồng xem xét, thấy nàng
tỉnh dậy. Lập tức đem bản hợp đồng kia đặt trên bàn, nhẹ nhàng đem nàng
ôm chặt. “Thế nào? Có thấy khó chịu gì không?”
Lưu Nguyệt vẫn là không quen cái cảm giác thẳng thắng thành khẩn này, liền lấy tay nắm chặt chăn. Có chút ngượng ngùng lắc đầu, ý bảo
bản thân không sao. Hiệp Hàm nhìn động tác bất giác nho nhỏ đó, cũng
biết nàng suy nghĩ cái gì. “Mấy lần đều là em chủ động, sao khi tỉnh dậy thì mới xấu hổ hử?” Lưu Nguyệt bị lời này làm cho càng thêm ngượng
ngùng. Mở miệng không phục phản bác, “Không không phải do anh không
đúng! Cho nên, em mới…… Cái kia chủ động.” Nàng cũng chẳng không biết
ngượng mà nói ra.
Hiệp Hàm vuốt mày xấu xa cười, nhưng Lưu Nguyệt đang vùi đầu
trong lòng y nên chẳng thấy được.“Bà xã là trách ông xã không đủ chủ
động? Ông xã về sau sẽ không làm cho bà xã thất vọng.” Lời vừa ra, Lưu
Nguyệt mặt lại đỏ bừng.
Lưu Nguyệt cùng Hiệp Hàm cảm tình tựa hồ tiến triển cực nhanh,
trong chớp mắt đã có chuyển biến lớn. Ai cũng thấy Lưu Nguyệt có vẻ rất
dựa vào Hiệp Hàm, mọi chuyện đều lấy y làm trung tâm. Nhưng đến khi này, mọi người rõ ràng phát hiện, bọn họ bộ dạng tích ngôn như kim, lão đại
lãnh đạm xa cách kia, quả thực đã sớm thành thê nô a.
*Tích ngôn như kim: tiếc thương lời nói như vàng? Ý là 2 anh chị kiệm lời, ko còn săn săn đón đón nói dạ bảo vâng nữa? *fải ko ta
Đem bà xã ôm trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan. Đến cả
Thiển thiển cùng Không độc cũng không thể không thừa nhận, năng lực tình yêu thật sự quá sức vĩ đại a! Nếu không phải bọn họ đã biết rõ mọi
chuyện, thì bọn Thiển Thiển đã cho rằng lão đại nhà bị bị người ngoài
hành tinh tẩy não mất.
Tư liệu cấp bậc mới trong Trường kiếm giang hồ lần này ngừng ở
cấp 120, tuy rằng chỉ tăng có hai mươi mấy cấp, nhưng là điểm kinh
nghiệm thăng cấp vô cùng lớn, đám Thị Huyết Đường cũng không dám chậm
trễ cùng Cô Dạ Hàn Tinh chỉ huy chiến thuật, cả đám nhanh chóng đẩy tốc
độ đạt tới mãn cấp. Lại không biết rằng, mãn cấp xong cũng không phải
hết chuyện, nó hoàn toàn chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Lần update này cũng không phải lấy việc thăng cấp làm mục tiêu,
Hệ thống thành chiến mới cập nhật mới thật sự là điểm thu hút. Là gia
tộc đầu tiên có tổng thể thực lực đạt mãn cấp, Thị Huyết Đường được hệ
thống thưởng cho một cơ hội, gia tộc bọn họ đạt được quyển trục thăm dò
Mê chi cốc.
Phương pháp sử dụng quyển trục rất đơn giản: Chỉ cần tộc trưởng
click vào, sẽ mở ra một cổng không gian truyền tống, các thành viên
trong tộc click vào cổng, là có thể truyền tống tới Mê chi cốc tham gia
thám hiểm. Nghe qua thì cũng bình thường thôi, nhưng ở thời điểm Hiệp
Hàm lấy được quyển trục này thì trông khá hưng phấn.
Lưu Nguyệt là kẻ siêu lười, bình thường nếu có thời gian thì sẽ
đi đánh quái kiếm nguyên liệu nấu ăn, cũng không rảnh mà lên web xem
phần giới thiệu update. Dù sao bên cạnh nàng có một cái siêu cấp biết
tuốt, có gì không biết chỉ mở miệng hỏi là được. Vì thế khi thấy Hiệp
Hàm hưng phấn như vậy, loan xoăn loắn xoắn đến hỏi một chút.
Hiệp Hàm tâm tình khá tốt, xoa tóc nàng giải thích,“Quyển trục
này muốn có phải đánh quái tinh anh cấp 120 mới có, hơn nữa tỷ lệ rơi ra rất thấp. Chúng ta xem như giảm được khá nhiều phiền toái.” Lưu Nguyệt
nghe xong cũng hiểu được hoàn hảo, nhưng vẫn không hiểu vì sao Hiệp Hàm
lại hưng phấn như vậy, “ Trong Mê chi cốc có cái gì khiến anh hưng phấn
sao?”
“Đương nhiên là có, BOSS trong Mê chi cốc, có khả năng rơi ra
kiến thành lệnh bài. Em nói xem anh có thể không kích động được sao?”
Hiệp Hàm cười cười nói. Nguyên lai là như vậy a, Lưu Nguyệt xem như đã
hiểu. Nếu vận khí tốt như đã nói, bọn họ có thể là người đầu tiên lấy
được lệnh bài kiến thành của riêng mình. Hơn nữa trước kia Hiệp Hàm có
nói qua địa điểm kiến thành có thể tùy ý lựa chọn. Người đầu tiên lấy
được không phải đại biểu cho việc làm người đầu tiên lựa chọn sao.
Quả nhiên đêm đó, Thị Huyết Đường tập hợp lại mở cuộc họp. Yếu
nhĩ mệnh tam thiên đề nghị mọi người bắt đầu chuẩn bị dược thủy cùng các loại trang bị công kích phòng ngự cùng vật phẩm có khả năng dùng tới.
Vì thế mỗi người đều bắt đầu phân phối nhiệm vụ, thu thập thảo dược, phụ trách luyện dược, xoát tài liệu, chế tác trang bị, đủ loại vụn vặt đều
phân phối thỏa đáng xong, mọi người mới giải tán mạnh ai nấy đi.
Thiển thiển không thích luyện kỹ năng cuộc sống, vì thế đành
giúp đỡ Lưu Nguyệt đi xoát nguyên liệu nấu ăn. Càng về sau các loại kỹ
năng cuộc sống trong Trường kiếm giang hồ càng thể hiện ra giá trị to
lớn của nó, rất nhiều người đều bắt đầu ham thích học tập các dạng kỹ
năng cuộc sống này, cũng có rất nhiều game thủ chuyên nghiệp thiên về kỹ năng cuộc sống xuất hiện. Liền ngay cả kỹ năng nấu nướng của Lưu Nguyệt cũng có rất nhiều người bắt đầu luyện tập, nhưng là nguyên liệu nấu ăn
đầu bếp cao cấp đặc biệt khó kiếm, rất nhiều người kiên trì không nổi
liền từ bỏ.
Khiến cho thị trường buôn bán trong game hiện tại, thực phẩm nấu nướng cao cấp vẫn là giá trên trời. Lưu Nguyệt mặc dù dưới sự trợ giúp
của gia tộc, đem kỹ năng nấu nướng luyện đến mãn cấp, nhưng tài liệu cao cấp phi thường khó tìm, muốn nấu nướng ra chút thuộc tính đặc biệt tốt, cũng có tâm mà vô lực. Nhìn mọi người đều vì ngày mai thám hiểm Mê chi
cốc mà cố gắng, nàng cũng muốn thử thời vận, đi xoát xoát quái, xem có
thể hay không rơi ra chút nguyên liệu nấu ăn tốt. Vì thế tha Thiển Thiển cùng Yên Vũ hướng cao cấp quái đi tới, Bóng đêm bởi vì muốn thu mua tài liệu, không cùng đến.
Ba người hướng khu vực quái cao cấp khá hoang vắng đi tới, không ngừng xoát mấy giờ liền, vậy mà toàn rơi ra tài liệu bình thường, Lưu
Nguyệt có chút ủ rũ. Yên Vũ an ủi nàng, sau đó chỉ một đường mòn hướng
các nàng nói, “Ta phát hiện một con đường nhỏ, xem ra có thể đi tới,
chúng ta đi lên thử thời vận đi.”
Thiển thiển cùng Lưu Nguyệt nghĩ, thường càng lên cao cấp bậc
quái càng cao, nên khó nói được quái phía trên sẽ rơi ra tài liệu tốt
gì. Vì thế ba người lại đi tới, phía trên dĩ nhiên là một khu vực cao
cao bằng phẳng. Tựa hồ chưa từng có người tới qua, tầng tầng lớp lớp
quái, ba người vừa thấy không khỏi vui mừng. Này thật đúng là trù phú a!
Yên Vũ lợi dụng Thúy yên di động tốc độ cao, lập tức vút một
chút liền lủi qua dẫn quái. Lưu Nguyệt thì chăm chú canh lượng máu cho
cô nhóc, Thiển thiển lại ở phía sau trợ giúp Yên Vũ rãi chút độc lên đám quái, chờ Yên Vũ chạy xong một vòng, đem quái dẫn lại, Thiển thiển lại
nhanh chóng sài kỹ năng quần thể rãi một mảng độc lớn, khiến một đống
quái dưới tầng tầng lớp lớp độc cùng với sự công kích không ngừng của
Yên Vũ, lập tức đi đời.
Trên mặt đất rơi ra một đống lớn tài liệu, ba cô nàng trong lòng sướng như mơ, nhanh chóng thu hoạch chiến lợi phẩm. Kết quả còn chưa
đợi các nàng tổng kê tài sản, đột nhiên màn hình run lên. Lưu Nguyệt có
chút mờ mịt, còn tưởng rằng bị chấn động, nhìn ly nước đặt trên bàn
chẳng có dấu hiệu gì.
Mới tỉnh ngộ ra là do trò chơi gây ra. Phần hình ảnh trên màn
hình chuyển đổi, Lưu Nguyệt nhìn thấy một con quái gấu to đùng chậm rãi
đi tới phía bọn họ. Thiển Thiển ở trong đội ngũ trực tiếp chửi thề, “Ta
khinh! Tử hùng quái, ta còn tưởng động đất! Bà đây tới giết mày!” Nàng
đang chuẩn bị xông lên đi. Yên Vũ ngăn trở nàng, “Đừng đi, hình như là
BOSS!”
Lưu Nguyệt cũng hiểu có thể là BOSS, nhưng nàng soát quái ở bản
đồ này cũng không phải một hai ngày, chưa từng nhìn thấy thấy quái gấu
loại này. Có chút không chắc chắn, nên quay sang kéo kéo tay áo Hiệp
Hàm, y nghiêng đầu liền thấy, có điểm ngây ngẩn cả người. “Bảo bối, vận
khí của tụi em cũng quá tốt đi.”
Lưu Nguyệt vừa chạy vòng vòng trốn công kích quái, vừa nhanh
chóng tăng máu cho Thiển Thiển cùng Yên Vũ. Sau đó còn dư thời gian hỏi
Hiệp Hàm, “Rốt cuộc đây là cái gì vậy?” Hiệp Hàm nhìn cả ba cố hết sức
chống đỡ, lập tức gọi gia tộc hướng các nàng chạy tới giúp, sau đó cấp
Lưu Nguyệt giải thích. “Đây là hi hữu quái tinh anh a, là tùy cơ xoát
được, khẳng định sẽ ra thứ tốt. Bọn em cố chống đỡ một hồi, Tụi anh
nhanh đến ngay.” Lưu Nguyệt gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, vì thế tiếp tục
cùng quái gấu chơi trò trốn tìm.
Một lúc sau, bọn Hiệp Hàm còn chưa đến, Lưu Nguyệt đang muốn hỏi sao mà chậm thế. Hiệp Hàm đột nhiên ngữ khí ngưng trọng nói, “Không
xong! Bọn em gặp phiền toái rồi.” Lưu Nguyệt thừa lúc vừa tránh né có
chút thời gian, hướng bên máy Hiệp Hàm nhìn thoáng qua, sau đó trầm mặt. Đây là chuyện gì?!
Hiệp Hàm híp mắt có chút không xác định nói, “Anh dựa theo đoạn
đường mà em nói đi tới, nhưng nơi này chỉ toàn tiểu quái, căn bản chẳng
thấy bóng dáng tụi em đâu. Khả năng hiện tại là cái em đang đứng ở một
không gian độc lập. Ngoại nhân hẳn không vào được.”
Nhìn Cô Dạ Hàn Tinh trong game rõ ràng đang đứng ở đúng chổ nàng đứng, nhưng là không nhìn thấy bóng dáng các nàng đâu, Lưu Nguyệt cũng
đành hậm hực thừa nhận, bọn họ quả nhiên không ở cùng một không gian,
hiện tại các nàng chỉ có ba người, đối mặt cũng là tinh anh hi hữu khó
có được. Thực lực kém rất xa, có thể có phần thắng sao?