Cảm giác lúc này của Thạch Nham là cực kỳ thoải mái!
Một viên bất hủ đan, giúp hắn có thể đột phá bình cảnh trong thời gian ngắn, trực tiếp tiến vào cảnh giới Bất Hủ!
Trong cảnh giới mới, thần thể, thần lực cổ thụ, linh hồn tế đài của hắn cũng
có biến hóa khác nhau, thế nhưng không ngờ năng lượng ám lại là thứ thay đổi nhiền nhất!
Hiện giờ trong cơ thể hắn, ngoại trừ nguồn suối
lực lượng ở thần lực cổ thụ thì thức hải của hắn cũng tạo thành một
nguồn suối lực lượng mới!
Thần lực tẩm bổ toàn thân, khiến cho
toàn thân hắn bao phủ lực lượng dư thừa. Năng lượng ám tẩm bổ linh hồn
tế đài làm cho áo nghĩa của hắn thành thạo kỹ càng, khiển chủ hồn bừng
bừng sinh cơ, ngay cả tế đài cũng có tác dụng vô cùng. Mỗi một đoàn thần thức hắn phóng ra đều như có thể kéo ra vô hạn.
Đủ các loại áo
nghĩa cũng nhờ vậy mà phát sinh đột phá. Cũng vì thế mà hắn mới có thể
vận dụng áo nghĩa, thu lấy tất cả những không gian lợi nhận cực lớn này
vào trong tay.
Hắn thậm chí có thể cảm giác được cả điểm mù không gian ở xung quanh!
Điểm mù không gian chính là khu không gian bí ẩn mà võ giả không thể cảm
giác được. Chỉ có những người tu luyện không gian áo nghĩa đến mức cao
mới có thể nắm được chỗ ẩn thân của điểm mù không gian, hay lúc nào nó
đột nhiên phát động.
Không gian giống như một căn phòng, một rừng cây, có đủ các loại giống như bóng ma, võ giả bình thường không nhìn
thấy nên gọi là điểm mù không gian.
Bốn người Áo Đại Lệ ở trên
một viên vẫn thạch, cách Long Tích đại lục cũng không xa. Bọn họ ngồi
trên vẫn thạch vẫn có thể thấy cuộc chiến của Long Tích lão tổ và Tân
Cách, thấy động tĩnh kinh thiên động địa ở bên kia.
Thế nhưng rất nhiều tộc nhân dị tộc lại không nhìn thấy vị trí vẫn thạch của mấy người Áo Đại Lệ.
Bởi vỉ vẫn thạch đó nằm ở trong điểm mù không gian. Trừ phi các cường giả
như Long Tích lão tổ hay Tân Cách tĩnh tâm cảm ngộ, nếu không bọn họ
cũng rất khó phát hiện.
Nói cách khác thì trong thời gian ngắn,
mấy người Áo Đại Lệ không có lo lắng gì về sinh mệnh. Sau khi đột phá,
không gian áo nghĩa, lực lượng chân thật của Thạch Nham đã không còn sợ
Tân Cách hay Long Tích lão tổ nữa, thể nên hắn mới dám đứng yên tại chô.
"Vù vù!"
Bảy hung hồn như hung thần ác sát giương nanh múa vuốt vây lấy Long Tích
lão tổ. Long Tích lão tổ cười lạnh, ngưng kết ra hư ảo cự tích của bản
thể. Cự tích đó đỏ đậm như hỏa diễm, lao vào chiến đấu với bảy hung hồn
của Tân Cách, làm cho mảnh thiên địa này bị cắt ra từng mảnh nhỏ, làm
cho Long Tích đại lục như sụp đổ.
Trong lúc này, vẫn thạch, toái tinh, quang nhận ở đỉnh đầu của Thạch Nham tiếp tục hạ xuống, làm cho nơi này vô cùng rách nát.
Không ít người khi nhìn Tân Cách và Long Tích lão tổ giao chiến thì sinh ra
lòng ham muốn, muốn bắt lấy Thạch Nham, hấp thu hắn, tăng cường khả năng đột phá Vực Tổ. Có một số người đã chủ động tiến tới, lặng lẽ chuẩn bi.
Thế nhưng bởi vì Thạch Nham bỗng nhiên phát cuồng, làm cho vẫn thạch, toái
tinh rơi xuống như mưa, làm cho quang nhận như tia chớp, trực tiếp thuấn sát ít nhất mười tên dị tộc.
Những người đó cảnh giới cũng không thấp, có tu vi Bất Hủ nhị trọng thiên.
Bọn họ đánh giá sai sự đáng sợ của Thạch Nham, càng đánh giá sai sự điên
cuồng tàn bạo của hắn, bị vẫn thạch nổ thành thịt vụn, bị không gian lợi nhận xay nát, chỉ còn linh hồn phiêu phù, phát ra tiếng rít gào thê
lương.
Thạch Nham không dám bại lộ thôn phệ áo nghĩa, cũng cẩn
thận không phóng thích hắc động, chỉ dùng lực hút của huyệt khiếu, hấp
thu sinh mệnh tinh khí của bọn họ.
Vừa đột phá Bất Hủ nhất trọng
thiên, thân thể của hắn giống như bọt biển, cần bổ sung rất nhiều lực
lượng. Có tinh khí này rót vào huyệt khiếu, cả người hắn lập tức trở nên cực kỳ thoải mái.
"Ta biết, các ngươi rất muốn giết ta, rất muốn luyện hóa hồn phách của ta, giúp các ngươi đột phá cảnh giới Vực Tổ."
Thạch Nham nhìn xung quanh, thả lỏng nói: "Người có ý như vậy thì đến đây,
biết đâu các ngươi có thể thành công. Ta ở lại chính là cho các ngươi cơ hội, cho các ngươi cơ hội đột phá Vực Tổ, đừng bỏ lỡ."
Lúc này,
Long Tích lão tổ và Tân Cách vẫn đang chém giết như cũ. Tân Cách đến giờ vẫn chưa dùng đại sát khí, chưa kích hoạt huyền diệu của luyện hồn
đỉnh, chỉ nghĩ vào lúc thích hợp nhất sẽ dùng luyện hồn đỉnh làm một
kích tất sát, trực tiếp giết chết Long Tích lão tổ.
Long Tích lão tổ thầm hận Tân Cách tàn nhẫn âm hiểm, xuất thủ cũng không hề lưu tình. Thể nhưng bây giờ hắn chỉ là hình thái phân thân, lực lượng hữu hạn,
cũng không thể tiêu diệt Tân Cách. Mà trong lòng hắn cũng còn có tính
toán khác nên không phải cực kỳ sốt ruột, đang chờ, chờ một cơ hội thích hợp
Chờ một kích trí mạng của vợ chồng Đồ Thích Kì.
Hai
đại hung thần này ốc không mang nổi mình ốc, những dị tộc kia tất nhiên
cũng có ý tưởng, muốn thừa cơ bắt lấy Thạch Nham, lập tức chạy khỏi Long Tích tinh, biết đâu lại giành được thắng lợi.
Những người chết
thảm lúc trước làm cho bọn họ cảnh giác, làm cho bọn họ biết Thạch Nham
có lực đánh trả. Thế nhưng dù sao Thạch Nham cũng chỉ vừa mới đột phá
cảnh giới Bất Hủ, bọn họ cảm thấy Thạch Nham cũng chỉ có cách mượn vẫn
thạch, toái tinh, dùng ngoại lực để bảo vệ.
Dần dần có cường giả chân chính lặng lẽ đi tới chỗ Thạch Nham, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.
"Chúng ta có lên không?" Nguyên Mạc do dự một chút, nhẹ nhàng xin chỉ thị.
"Đừng vội." Nữ tử Mị Ảnh tộc ngăn cản Thủy tộc dị động, khẽ cười nói: "Tiểu
tử đó... không dễ đối phó như vậy. Hắn dám chủ động khơi mào chiến đấu
thì tất nhiên có thứ để dựa vào, chúng ta cứ chờ xem trước đã."
Vừa nói chuyện, tầm mắt của nàng ta vừa tuần tra khắp nơi, nhìn về phía cự hố vỡ vụn phía dưới.
Nàng ta cảm thấy kì dị từ trong đáy lòng, cảm thấy Long Tích lão tổ có chút
khác thường, cũng cảm thấy ở sâu trong lòng đất Long Tích tinh còn có
biến hóa khác."Lôi bạo!"
Đột nhiên một tiếng rống lên, một dị tộc cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên ở trước mặt Thạch Nham có lôi điện như cuồng xà khắp người. Cuồng xà này vừa rời khỏi thần thể của hắn lập tức trở nên thô dài, biến thành một con cự mãng lôi điện, trông cực kỳ sống động.
Mấy chục con cự mãng vặn vẹo biến ảo, không ngờ biến thành một trận đồ uốn lượn. Trận đồ đó dày đặc điện võng, dùng cự mãng để
nối, ầm ầm đánh về phía Thạch Nham.
"Rầm rầm!"
Khi cự mãng lôi điện lao đến lại phát sinh nổ mạnh kinh thiên động địa, bao phủ Thạch Nham ở trong đó.
Thạch Nham nhíu mày. hắn phát hiện ra người khổ tu lôi điện này tuy cũng có
cảnh giới Bất Hủ, thể nhưng không thể so sánh được với thái cổ lôi long
Lôi Địch. Hắn thua xa, cả về cảnh giới áo nghĩa lẫn thần lực trình tự.
"Vẫn thạch tinh thần!"
Thạch Nham đứng yên tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt tỏa
ra tinh quát rạng rỡ, mắt như bao quát toàn bộ chư thiên, như chúa tế
của chư thiên tinh hải.
Những vẫn thạch, toái tinh phiêu phù trên đầu hắn như ngân hà sụp đổ, ầm ầm hạ xuống.
"Ầm vang! Ầm vang!"
Rất nhiều cự mãng lôi điện bị vẫn thạch này trùng kích, bị từng đạo lưu tinh kích bắn, lập tức liền hóa thành tia điện đầy trời.
Ngay cả người cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên kia cũng bị lôi điện phản
phệ, cả người nổ vang, điện lưu kích bắn, giống như bị hỏa thiêu, cháy
đen như than.
"Sinh mệnh từ trường!"
Thạch Nham nhếch miệng cười, lại khẽ quát một tiếng. Lấy hắn làm trung tâm, một sinh mệnh từ trường mãnh liệt lan ra.
Những người tới gần từ trường đó trái tim đều không chịu khống chế, tiềm lực
sinh mệnh như bị kích phát, sắc mặt đỏ lên, như được giao cho lực lượng
vô cùng trong nháy mắt.
Chỉ là lực lượng này làm cạn kiệt tiềm năng sinh mệnh, cũng không phải thứ
bọn họ có thể lập tức khống chế, khiến cho da thịt bọn họ chảy ra máu
tươi.
Đây là do kích phát sinh mệnh tiềm lực quá lợi hại, thần
thể không thể chịu nổi, nếu không thể khống chế thì bọn họ sẽ bạo thể mà chết.
"Sinh mệnh áo nghĩa!"
Nữ tử Mị Ảnh tộc lại kêu lên, giọng nói trở nên sắc nhọn. Đôi mắt thâm u của nàng toát ra tia sáng kỳ dị, như phát hiện ra tân đại lục.
"Bạo!"
Nhìn về phía một người cảnh giới Bất Hủ nhất trọng thiên, Thạch Nham nhếch miệng cười,
đồng thời một đạo ánh lửa bay vào trong cơ thể người đó.
Thần thể của người đó như quả bóng bơm căng quá mức, đột nhiên nổ tung, lục phủ ngũ tạng bay khắp nơi.
Tình cảnh huyết tinh làm cho người ta cực kỳ sợ hài.
"Hắn quá mạnh!" Trên vẫn thạch ở điểm mù không gian, thân thể Mă Hi Toa run lên, nhìn Thạch Nham, cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
"May, may mà chúng ta kịp thời, không đắc tội sát thần này." Á Đương Tư cười khổ, thầm may mắn.
Y Phu Lâm trầm mặc, da mặt run lên, lưng lạnh toát.
Sự hung tàn thô bạo của Thạch Nham lúc này đã vượt xa sự tưởng tượng của
bọn hắn. Sau khi đột phá cảnh giới Bất Hủ, thực lực của Thạch Nham trở
nên cực kỳ đáng sợ.
Ngay cả Áo Đại Lệ hiểu rõ Thạch Nham cũng vô
cùng kinh hãi. Nàng biết Thạch Nham rất mạnh, thế nhưng không sao hiểu
được sao Thạch Nham lại mạnh đến thế, mạnh đến nỗi vừa đột phá Bất Hủ đã có thể chém giết Bất Hủ nhị trọng thiên, quả là không thể tưởng tượng
nổi.
"Cảnh giới của võ giả trong hư vô vực hải tuy không kém, thế nhưng thực lực... rất bình thường, không lợi hại như Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Lôi Địch. Lạ thật..." Thạch Nham cũng kinh ngạc, thầm nghi hoặc.
Hắn phát hiện những người bị hắn đánh chết có lẽ cảnh giới bằng với Huyền
Hà, Lôi Địch, thể nhưng trình tự lực lượng, nhận thức áo nghĩa của bọn
họ lại kém hơn rất nhiều.
Hắn không biết, những nhân vật đỉnh
phong Hoang vực như Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, ban đầu chính là một phương
kiêu hùng của thời đại vạn năm trước, sau khi được Thị Huyết truyền thừa áo nghĩa thì cảnh giới lực lượng lại đột nhiên tăng mạnh, trải qua vạn
năm lắng đọng, toàn bộ đều trở thành nhân vật khủng bố cực kỳ cường hân.
Thực lực chân chính của mấy người Huyền Hà, Phì Liệt Đặc không kém chút nào
so với những ngươi đồng cấp ở bảy đại chủng tộc trong hư vô vực hải!
Những người giao chiến với hắn, chỉ là người của các chủng tộc hạng hai, hạng ba, căn bản không thể so với bảy đại chủng tộc. Đấy cũng là lý do mà
hắn thấy đối phương quá yếu.